THIÊN THẦN TRẢ THÙ XIN LỖI VÌ ĐÃ LỢI DỤNG ANH


Sáng hôm sau, Otis và Angus đã đến Lucky từ sớm để chuẩn bị cho cuộc họp mà nó đã dặn.

Trong nhà chỉ còn lại nó Hiểu Lam và hai bác của nó.

Vì người làm ở nhà bác nó cũng xin phép về quê ít hôm.

Nó đang ngủ ngon lành khi headphone vẫn còn ở tai, Hiểu Lam gõ cửa mãi vẫn không thấy nó ra mở cửa nên cũng mở nhẹ cửa.

Hiểu Lam nhẹ nhàng đánh thức nó dậy đi làm.
Nó tỉnh dậy định chuẩn bị thì quay sang thấy Hiểu Lam chỉ trong bộ đồ thể thao, nó nói và kêu Hiểu Lam chuẩn bị đi cùng nó.

Bộ vest công sở hôm qua nó giặt đã khô, nó lười chuẩn bị nên cũng khoác chiếc áo sơ mi hôm qua mà mình đã giặt lên người sơ vin với quần âu sau đó đi giày thể thao trắng hôm qua, một phần do nó không chuẩn bị, một phần cũng do chân của nó vẫn không tiện đi giày cao gót vì vẫn còn hơi đau ở cổ chân.Nó bước ra khỏi phòng trong bộ trang phục chẳng khác gì hôm qua, chỉ có điều nó không khoác vest bên ngoài thôi, áo sơ mi được nó cúc ở cổ tay, mái tóc vẫn xõa ra tự nhiên.
Nó xuống nhà thì thấy Hiểu Lam đã chuẩn bị sẵn sàng, Hiểu Lam khác nó bởi cô chọn cho mình chiếc váy xanh dương trang nhã và thanh lịch.

Cả hai cùng xin phép hai bác sau đó Hiểu Lam lái xe cùng nó đến Lucky.
Khi bước vào Lucky,có lẽ mọi người trong công ty đều nhận ra đó mặc dù đã 2 năm qua nó chưa xuất hiện lại nơi này.

Tuy nhiên bên cạnh nó còn có một cô gái xinh đẹp không kém đó chính là Hiểu Lam, trong chị chững chạc hơn nó rất nhiều nhưng không vì thế mà nói nó trẻ con.

Không phải trang phục công sở lúc nào cũng trông già dặn và chững chạc, chẳng hạn như nó, dù khoác lên mình bộ trang phục công sở này nhưng vẫn thấy được nét tươi trẻ, tự tin của nó và điều không thể thiếu đó là thấy được sự trưởng thành trong nó.

Mọi người mãi nhìn nó vì nó xinh đẹp hơn rất nhiều chỉ là họ không biết thái độ của nó có giống như trước hay không.
- Chị vào đây đi.

- Nó vẫn luôn đi trước và Hiểu Lam theo sau nó\, chị không biết nó kêu chị theo nó đến đây làm gì còn hỏi chị có bằng chưa nữa.
Riêng nó, nó bước vào thì mọi người trong phòng họp đều đứng lên.

Nó thầm tán thưởng vì Angus làm việc rất tốt, tiến độ làm việc cũng rất nhanh.

- Chào mọi người\, hôm nay tôi về đây\, mở cuộc họp khẩn này là có một chuyện muốn công bố.

- nó chào mọi người trong phòng họp và vào thẳng vấn đề chính.

Otis vẫn luôn tập trung nhìn nó như đang chờ đợi điều nó nói.

Trong khi mọi người trong phòng họp đều xù xì bàn tán về chuyện mà nó muốn nói.
- Đúng như mọi người đã nghĩ\, Phó chủ tịch hay nói khác hơn là bác tôi hiện nay đã về hưu\, trước khi nghĩ dưỡng bác đã nói với tôi với ý định sẽ để cho Giám đốc Triệu kế nhiệm vị trí của mình.

Hôm nay tôi mở cuộc họp cũng là vì vấn đề này.

- nó nói chầm chậm.

Otis im lặng trong khi mọi người còn lại lại tiếp tục bàn tán.
- Theo như quy định của công ty nên bỏ phiếu để quyết định.

Hoặc dựa vào số cổ ....
- Tôi đồng ý với ý định của Phó chủ tịch.

Giám đốc Triệu cũng đã làm việc ở đây hơn 3 năm\, tôi nghĩ cậu ấy có kinh nghiệm để nhận lấy chức vụ này.
- Tôi thấy nên bỏ..phiếu...- từng ý kiến được nêu lên và bây giờ mọi người đều tập trung vào vấn đề này\, chỉ riêng Hiểu Lam ngồi kế bên nó im lặng.

Otis thầm nhếch môi vì anh đã đoán ra ý định của nó.
- Tôi tiếp nhận ý kiến của tất cả mọi người nhưng riêng tôi\, tôi vẫn bỏ 1 phiếu đồng ý về việc giám đốc Triệu làm Phó chủ tịch.

Thứ nhất\, nên nhìn việc không nhìn người.

Thứ 2\, với ý kiến của cổ đông A vừa nói giám đốc Triệu đã có không ít kinh nghiệm và đã có nhiều cống hiến cho Lucky tôi nghĩ giám đốc Triệu hoàn toàn có đủ khả năng để làm công việc này.


- nó nói\, trong mắt mọi người lúc này đều nhìn nó\, phần chắc chắn\, phần kiên định.

Họ không thể phản bác lại nó vì những điều nó nói điều có căn cứ và cơ sở để nói.
- Thì cứ cho là vậy đi\, nhưng nếu cậu ấy làm phó chủ tịch thì ai sẽ lên làm giám đốc.

- Ngay khi nghe câu hỏi này thì điều mà nó lo lắng đã đến.

Theo như nó điều tra được thì người vừa hỏi nó chính là em gái ruột của Mạc Danh - Mạc Lan và hiện là cổ đông có số cổ phần đứng thứ 3 sau nó và Otis.

Vì thế nếu nó và Otis cùng với Angus quản lý Lucky một cách lơ tơ mơ thì Mạc Lan sẽ lật đổ bọn nó một cách nhanh nhất.
- Đây sẽ là giám đốc mới của chúng ta cô Huỳnh Hiểu Lam.

- nó vừa giới thiệu thì đã có người đứng lên phản bác không ai khác chính là Mạc Lan
- Tôi phản đối.

Không phải cô là chủ tịch thì mọi quyết định đều đúng\,cô đưa 1 người xa lạ vào làm giám đốc\, xin lỗi là giám đốc chứ không phải là một nhân viên bình thường\, cô nên tôn trọng chúng tôi một chút.

- Mạc Lan tức giận đứng lên nói.

Tuy nhiên nó đã đoán được Mạc Lan sẽ như thế\, một phần vì mối thù của anh mình..

Nhưng nó đã lường trước được điều này vì thế nó vẫn bình tĩnh đáp lại Mạc Lan một cách khôn ngoan và đầy thuyết phục.
- Tôi nghĩ 2 năm trước mọi người đã quyết định tin vào tôi\, thì tôi nghĩ rằng lần này cũng thế.

Tất cả các cổ đông ngồi dự họp ở đây tôi nghĩ diễn nhiên vấn đề quan trọng nhất vẫn là lợi nhuận\, vì thế tôi nghĩ giám đốc có là ai đi nữa nhưng người đó có đủ năng lực để đảm nhận chức vụ này thì tôi sẽ trọng dụng.


Ngược lại\, đối với những con chuột đang muốn đục khoét\, làm tổn hại đến Lucky thì tôi nên loại trừ? Tôi nói đúng không cổ đông Mạc.

- Những lời ẩn ý của nó đều gửi đến một người nào đó...
- Ờ..Ờ....Thì...đúng...chúng ta nên làm thế.

- Mạc Lan đang cố nhịn và thuận theo ý nó.

Nhưng bà vẫn luôn mang ý định lôi kéo nhiều cổ đông về phía mình.
- Đúng đó...chúng tôi tin vào quyết định của chủ tịch.

/// - sau đó là những sự đồng ý hay biểu quyết và tán thành quyết định của nó.

Otis và Angus vẫn không có biểu hiện gì nhưng Eva vẫn chưa hiểu ra mọi chuyện\, đơn giản là chị không tin vào những gì đang xảy ra.
- Tôi...Tôi là Huỳnh Hiểu Lam\, có thể gọi tôi là Eva.

Mong mọi người giúp đỡ.

- nó quay sang như nhắc nhở Eva giới thiệu với mọi người.

Sau đó là tràn pháo tay chào đón tân giám đốc.
- Còn 1 điều quan trọng nữa..tôi muốn nói với mọi người đó chính là thư kí Phong sẽ trở thành người đại diện của tôi\, mọi quyết định điều phải thông qua thư kí Phong.

Hay nói cách khác\, từ giờ mọi người nên gọi anh ấy là đại diện Triệu.

- điều nó tuyên bố mọi người im lặng nhưng không có nghĩa là không tán thành.

Chỉ có Otis sắc mặt có phần thâm trầm nhưng vô cùng bình thản.
Sau khi tuyên bố những quyết định được xem là cấp bách thì nó cho tan họp.

Nó đi rất nhanh ra sảnh và định rời khỏi Lucky nhưng vừa ra ngoài Eva đã theo sau nó.
- An\, chuyện này là sao? - Eva hỏi nó vì không nghĩ rằng nó sẽ quyết định như vậy.


Chị chưa từng nghĩ rằng chị làm giám đốc trong 1 tập đoàn lớn thế này/
- Vì chị hợp với công việc này.

Angus sẽ hỗ trợ chị.

Em có việc phải về VN gấp\, nên không thể ở đây lâu được\, chị đừng nói với ai là em về VN nhé và nên nhớ những lời em nói vào hôm qua nhé...- nó không giải thích với Eva chỉ trả lời chung chung.Sau đó bắt taxi rời khỏi đến hẳn sân bay mà không quay lại nhà của Otis.
Phía trên phòng của Phó chủ tịch, Otis đã thấy nó rời khỏi Lucky.

Anh không hiểu sao nó lại để cho Eva vào làm giám đốc.

Nhưng anh không quan tâm lắm, vì mục đích của anh đã dần thực hiện được.

Bằng chứng là việc anh đang đứng trong 1 căn phòng làm việc rộng lớn của ba mình, ngay cả bảng tên cũng đổi sang thành tên của anh ngay sau khi quyết định thay đổi được thiết lập.
Anh chỉ thâm trầm nhìn bóng dàng của nó rời khỏi, là chủ tịch như nó lại không ở công ty mà lại chạy đến nơi khác làm, anh thực "khâm phục" nó, còn lập ra cả người đại diện, ngay cả việc quyết định 1 việc gì đó đều phải thông qua em của mình.

Anh thực tham lam muốn ngồi vào chiếc ghế vàng kia.
Quay lại phía nó, khi đã ngồi trên máy bay và bí mật bay về VN trong đêm khuya.

Nó đã khá yên tâm về việc quyết định giám đốc vừa rồi.

Nó tin vào Angus và Eva nhưng đối với Otis nó vẫn không hoàn toàn tin tưởng.

Chính vì thế nó mới bày ra trò "Đại diện" để kiềm hãm quyền hành của anh.

Tính toán của nó rất chính xác khi vừa đáp máy bay đã 1g khuya.

Nó đã về lại ngôi nhà nơi mà nó và bà Thụy ở lúc trước.

Nhưng nó không mở đèn, trong nhà tối om nhưng nó vẫn nhớ đường về phòng của mình.

Nó bí mật về đây và không một ai biết nó về nước chính là muốn bí mật "bắt trộm"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi