THIÊN TỐNG

Đến Phù Dư huyện rồi, Âu Dương chỉ biết đến đúng địa phương rồi. Trong huyện có rất nhiều sương quân, đường đi đang được san bằng sửa chữa, xa xa trên cầu cũng có mấy người đang bò cao bò thấp. Vừa đến cửa huyện, mấy chiếc thuyền quan liền đi tới chặn lại. Sau khi tới gần quát lên:

" Lập tức cập bờ."

Âu Dương ý bảo, đội thuyền cập bờ, một đội cấm quân đón đầu bọn người Âu Dương, lão đại cấm quân quát hỏi:

" Các ngươi người nào, chẳng lẽ không biết Tam Xá huyện không thể đi thuyền sao?"

Âu Dương hỏi ngược lại:

" Thông báo lúc nào hả?"

" Cuối tháng trước..."

Tướng quân cả giận nói:

" Ta hỏi ngươi, hay là ngươi hỏi ta?"

" Âu tướng."

Một người ở phía trên chắp tay nói:

" Không được vô lý, đây chính là Âu Dương Âu phó tướng."

" Trần Quy?"

Âu Dương ngẩng đầu vừa nhìn, kể từ sau chiến dịch Hoàng Long phủ, Trần Quy tiền đồ bừng sáng. Vốn là muốn cho hắn nhậm chức công bộ thị lang, hơn nữa đại học Dương Bình còn đưa ra thư mời giáo sư, nhưng bản thân Trần Quy yêu cầu trải nghiệm ở bên ngoài. Trần Quy nói, dân gian có rất nhiều cao nhân tài nghệ không thể truyền thừa, hắn phải nghĩ biện pháp đưa bọn họ ra. Sau khi tập hợp tạo thành sách, lưu cho hậu nhân.

...

Trần Quy phía trước dẫn đường, bọn người Âu Dương phía sau đi theo. Nhìn ra được nơi này đề phòng vô cùng nghiêm ngặt, không phải là quan thì là binh, ba bước một trạm canh gác, năm bước một trạm. Hoàn toàn là dáng vẻ như lâm đại địch. Ngay cả Trần Quy cũng bị chặn lại hai lần, sau khi kiểm tra thân phận thực hư mới cho đi vào. Cho dù là thân phận của Trần Quy, bọn người Âu Dương cũng bị kiểm tra thực hư giống nhau. Bởi như vậy, Âu Dương liền phi thường buồn bực, Phù Dư huyện chẳng qua là một điểm qua đường của Triệu Ngọc, còn Hoàng Long phủ là điểm dừng chân của Triệu Ngọc. Nhưng vì sao Phù Dư huyện quản chế so với Hoàng Long phủ còn nghiêm khắc nhiều như vậy chứ? Hơn nữa mình ở Hoàng Long phủ làm sao lại không có nghe nói Phù Dư huyện khẩn trương như thế?

Trần Quy mang Âu Dương đi tới một cái sân, đây là địa điểm làm việc tạm thời của hắn, có hai gã sai dịch giúp nấu nước pha trà. Sau khi ngồi xuống, Âu Dương lập tức đưa ra nghi vấn của mình:

" Trần đại nhân, thấy Phù Dư huyện dáng vẻ này, dường như đến không phải là hoàng thượng, mà giống như người đến là thiên quân vạn mã Nữ Chân."

" Đại nhân thật đúng là đã đoán đúng mấy phần."

Trần Quy nói:

" Tiền phương đặc biệt cử một phó tướng họ Ba phi ngựa báo lại, đã dò xét rõ ràng Hoàn Nhan Tông Bật ám sát hoàng thượng, trên tình báo nói Hoàn Nhan Tông Bật ngay từ mười ngày trước có lẽ đã lẻn vào Phù Dư huyện, rồi sau đó chôn thuốc nổ xuống cầu Tam Xá, chờ ngự giá qua cầu liền châm kíp nổ."

Âu Dương kinh ngạc hỏi:

" Chuyện khi nào?"

" Ngày hôm trước."

" Vậy... Hai ngày này có thu hoạch gì không?"

" Có."

Trần Quy nói:

" Từ một dân cư Phù Dư huyện tìm ra một bao thuốc nổ, ở cầu Tam Xá gở xuống hai quả địa lôi, còn ở trong huyện bắt được hai người, sau khi thẩm vấn chứng thật, xác thực là thân binh của Hoàn Nhan Tông Bật. Theo bọn họ nói, Hoàn Nhan Tông Bật tổng cộng dẫn theo bốn người ẩn mình trong Phù Dư huyện. Chuẩn bị tiến hành ám sát phá nổ cầu Tam Xá, Hoàn Nhan Tông Bật và hai người khác vô cùng có thể còn chưa rời khỏi Phù Dư huyện. Cho nên ta và mấy vị tướng quân liền triệu tập điều động cấm quân rải rác phụ cận, đào ba thước đất Phù Dư huyện."

" Tướng quân gì cơ?"

Âu Dương hỏi.

" Tướng quân của Phù Dư huyện ở An Phủ tư, còn có ba tên nội vệ đã tới, còn có ba phó tướng được đặc phái tới phụ trách chuyện này, hắn và Hoàn Nhan Tông Bật có nhiều lần đối trận, quen thuộc với hắn và thân tín của hắn."

"Ồ"

Âu Dương gật đầu.

Trần Quy sau khi ngẫm lại nhỏ giọng nói:

" Có điều đại nhân, ta xem tướng quân An Phủ tư này có chút không đáng tin."

"Sao lại nói vậy?"

"Tướng quân này gọi là Quách Dược Sư, nghe nói là tướng lĩnh của nhóm người Liêu đầu hàng Đại Tống đầu tiên."

Trần Quy nói:

" Nhưng dù sao cũng là hàng tướng, ta cảm giác người này không đủ trung thành."

"Sao lại nói vậy?"

" Đại nhân vừa rồi không nhìn thấy."

Trần Quy đi tới ngoài cửa, sau khi nhìn thoáng qua chỉ một ngón tay nói:

" Đại nhân xem, bên kia chính là bản bộ của Quách Dược Sư."

Âu Dương đi tới cửa nhìn lại, trên đường một đội quân mã nghiêm chỉnh, tất cả binh sĩ thuần một sắc trang phục Liêu. Âu Dương kinh hỏi:

" Sao lại như vậy?"

" Quách Dược Sư tự xưng bộ đội là Thường Thắng quân, bản bộ vốn có năm vạn người. Nhưng Hàn đại Nguyên soái sau khi biết hắn không đổi trang phục, muốn giải tán toàn bộ đội quân này, cuối cùng dưới áp lực của Đồng Quán, chỉ đành phải lưu lại cho hắn hai vạn bản bộ."

Trần Quy nói:

" Người này dựa vào có Đồng Quán làm hậu đài, phái bộ hạ đến tất cả các châu ở biên giới Tống làm ăn, kiếm lấy tiền tài. Lại triệu tập các công tượng của Thiên Tộ Đế để các loại các vật hiếm quý kết giao với quyền quý. Lực ảnh hưởng ở vùng nguyên Liêu khá lớn, lần này chính là muốn kiếm thêm công tiếp giá."

" Mẹ ôi, kỳ nhân việc lạ gì cũng đều có."

Âu Dương sớm biết Đồng Quán như vậy không phải là cái gì tốt, nhưng về quân sự quả thật cũng có tài cán. Vốn nghĩ hắn nên biết vị trí của mình, không ngờ Đồng Quán kia thế nhưng lại phát triển thân tín với thế lực của mình ở nguyên Liêu. Còn đào tạo ra Quách Dược Sư kiêu ngạo như vậy.

Dựa theo công ước Geneva, nếu đầu hàng, thì phải biết khiêm tốn. Không đem ngươi đưa vào doanh tù binh thì ngược lại còn kiêu ngạo ra. Âu Dương cũng rõ ràng, quan hệ trong quân đội là nghiêm trọng nhất, cũng là phiền toái nhất. Quách Dược Sư là thuộc hạ của quân đội Quân Cơ xứ, ngay cả Hàn Thế Trung cũng không tiện vung tay múa chân với bọn họ. Âu Dương hỏi:

" Những binh sĩ này là người Hán hay là người Khiết Đan?" " Một nửa người Hán, một nửa là Khiết Đan cùng với Hề."

Trần Quy nói:

" Sau khi Quách Dược Sư đến, liền thuộc quản hạt của tướng quân Trương Tuấn. Nhưng lại chịu sự điều hành của Quân Cơ xứ, lại thêm Trương tướng quân ở tiền phương, căn bản không có tinh lực để ý tới hắn."

Âu Dương gật đầu:

" Khó trách Trương Tuấn phái Ngô Giới tổng dẫn cho chuyện Hoàng Long phủ, còn phái ngươi làm quan liên lạc với Quách Dược Sư, nhưng vì sao lại không báo lên trên?"

Hai người này ở quân Hà Bắc tương đối có uy vọng. Trương Tuấn hi vọng Quách Dược Sư thành thật một chút.

Trần Quy đổ mồ hôi nói:

" Đại nhân quên rồi, bây giờ quân quyền đều đang ở Hoàng thượng, mà Quân Cơ xứ liền giống như thư tỉnh trước kia, quản lý chính là quân vụ."

Âu Dương sững sờ còn chưa mở miệng, thì có một tên sai dịch đi vào nói:

" Quách tướng quân đến đây thăm hỏi Âu tướng."

Trần Quy nhìn Âu Dương, Âu Dương uống một ngụm trà nói:

" Nói cho Quách Dược Sư, bổn tướng mang trọng trách bí mật, không thích hợp lui tới với tướng quân."

"Dạ"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi