THIÊN TỐNG

Ngô Giới, Trần Quy, Âu Dương còn có nội vệ Lưu Thương Mang và Ba phó tướng tiền tuyến đặc biệt phái tới đang nghiên cứu hướng đi tiếp theo của kẻ địch. Ba phó tướng nói:

" Bộ tộc ta và Hoàn Nhan Tông Bật nhiều lần chiến đấu, có một lần suýt nữa bắt giữ Hoàn Nhan Tông Bật, bị Bạt Ly ngăn cản. Cho nên người bên cạnh Hoàn Nhan tám chín phần mười đều biết, có thể chắc chắn, ít nhất trước mắt không có ở Phù Dư huyện phát hiện tung tích của bọn họ."

Âu Dương gật đầu:

" Chuyện như vậy Hoàn Nhan Tông Bật tự nhiên là mang tâm phúc theo."

Trương Tuấn thận trọng, an bài một người như vậy đến đây, thuộc hạ của Hoàn Nhan Tông Bật là đối mặt với cái chết.

Ngô Giới nói:

" Âu đại nhân, ta thương lượng với Trần đại nhân một chút, cảm thấy hoàng thượng hay là không đi Phù Dư huyện thì tốt hơn. Nếu không thì đi cầu Thổ Hà trên thượng du trực tiếp đến Hoàng Long phủ?"

" Các ngươi vẫn là lo lắng sự an toàn của cầu Tam Xá?"

Âu Dương trầm tư một hồi hỏi. Cầu Thổ Hà chính là địa phương Âu Dương câu cá.

Ngô Giới nói:

" Đại nhân xin hãy xem, cầu Tam Xá phải mục tiêu của kẻ địch, chúng ta không dám cam đoan kẻ địch có thủ đoạn gì không tưởng được. Cho nên chúng ta dứt khoát làm nhiễu loạn kế hoạch bọn họ, phong tỏa cầu Thổ Hà. Hoàng thượng còn có chưa đến mười ngày sẽ phải qua sông, ta nghĩ kẻ địch không kịp có đại động gì nữa, luôn có thể an toàn mấy phần."

Lời này rất có đạo lý, nếu ở chỗ này phát hiện Hoàn Nhan Tông Bật và thân tín của hắn, như vậy tức là Phù Dư huyện là tương đối nguy hiểm. Bởi vì còn có đồng đảng không có sa lưới, không thể không lo lắng Hoàn Nhan Tông Bật có đòn sát thủ, hơn nữa đòn sát thủ này trả bằng cái giá của Hoàn Nhan Tông Bật, hiển nhiên sẽ không đơn giản.

Âu Dương gật đầu:

"Trước mắt chỉ có thể như vậy. Bên này biết Bạt Ly không nhiều lắm. Cho nên vì ngăn ngừa Bạt Ly ám sát, Ba phó tướng phải phái quân đội đến trước ngự giá hoàng thượng."

Trần Quy nói:

"Trọng điểm vẫn là an toàn của cầu. Phải phái ra quỷ nước xuống dưới thăm dò thử."

"Vậy cứ định như vậy đi, Ngô tướng quân dẫn người trở về Hoàng Long phủ đề phòng. Ta cùng Ba phó tướng, Lưu Chỉ Huy Sứ nghênh đón ngự giá."

Âu Dương nói:

"Trần đại nhân điều hành trung tâm, mọi người phải cảnh giác một chút, có thể tặc nhân cũng không tập kích, đợi cho chúng ta sau khi mất cảnh giác, ở nơi nào đó phía nam Nữ Chân tiến hành tập kích. Cho nên Trần đại nhân vẫn phải chú ý thu thập tin tức."

Trần Quy cười khổ:

" Nữ Chân này vì sao trưởng thành lại giống người Hán đến thế chứ. Có thêm đôi mắt thì tốt rồi."

" Ha ha."

Âu Dương cười, tất cả mọi người không có đề nghị hoàng đế đừng đến Nữ Chân, bởi vì đó là một đề nghị rất ngu ngốc. Không ít phim ảnh trong ti vi, kẻ địch bố trí cạm bẫy, diễn viên ngoại trừ cùng mọi người cùng nhau nhảy vào hố, cuối cùng dùng lòng thành của ta cảm động lòng thành của ngươi, khiến thế giới tràn đầy tình yêu. Đây là hiệu ứng diễn viên mà Triệu Ngọc hiển nhiên không phải, Triệu Ngọc đến Nữ Chân có mục đích chính trị rất lớn, không phải nói có chút nguy hiểm là có thể không đến. Hơn nữa đã mấy người thích khách mà thôi...

...

"Thích khách?"

Triệu Ngọc bật cười lớn nói:

"Nghe nói Hoàn Nhan Tông Bật là danh tướng hiếm hoi, không ngờ cũng làm ra thủ đoạn hạ lưu như thế."

Trong lòng Âu Dương không đồng ý, thích khách là một nghề nghiệp từ xưa, tại sao có thể nói hạ lưu chứ? Có điều Âu Dương không có đi tranh luận chi tiết này, mà lại đem đề nghị đã cùng thương lượng với bọn người Trần Quy, xin hoàng đế đi cầu Thổ Hà nói ra một lần.

Triệu Ngọc không đếm xỉa bật cười, để đại nội đi sắp xếp đường đi, mỗi ngày đi bao nhiêu đường, tới chỗ nào đều cũng có quy định, tỷ như Triệu Ngọc chính là chạng vạng đến trấn nhỏ, đã là rất nhiều ngày trước thì coi như không sao cả. Triệu Ngọc hỏi Âu Dương:

" Nếu ngươi muốn ám sát trẫm, ngươi sẽ chọn dùng thủ đoạn gì đây?"

Vấn đề như vậy cũng chỉ Âu Dương dám trả lời.

" Ám sát tương đối hữu hiệu có vài loại, một loại là ám sát gần người, một loại là đánh lén khoảng cách xa, một loại là hạ độc, một loại là cho nổ. Phân tích ba loại này, khả năng cũng rất thấp, bên cạnh bệ hạ đều là người quen, cho dù quan phụ mẫu địa phương muốn gặp hoàng thượng cũng không có thể mang theo binh khí, khoảng cách song phương ít nhất cho nên trừ phi người bên cạnh bệ hạ làm phản, nếu không ám sát gần người là ít có thể. Đánh lén khoảng cách xa, chính là dùng mũi tên. Cái này khó khăn cũng không nhỏ, người sau lưng bệ hạ võ công cũng không thua kém Triển Minh, trừ phi là tặc nhân nhiều người, mấy trăm mũi tên làm một tổ, nếu không gần như không có khả năng có thể gây tổn thương đến hoàng thượng. Hạ độc, vốn là tương đối bí ẩn, tỷ như đem độc bỏ vào trong nước, bỏ vào trong đồ ăn. Nhưng thức ăn của bệ hạ đều có người nếm thử trước. Cho nên hạ độc căn bản liền không khả năng."

Âu Dương nói:

" Vậy chỉ có cho nổ, nếu như là nổ trên đất bằng, kẻ địch rất khó nắm chắc bệ hạ sẽ đúng lúc giẫm lên trên địa lôi. Hơn nữa kéo mìn cũng là phi thường không có khả năng, bởi vì kéo mìn dù sao có dấu vết cố định. Nhưng nếu như là tiến hành cho nổ trên cầu, vẫn là sẽ có một hiệu quả cố định."

" Nếu như kẻ địch trà trộn vào trong binh sĩ cấp thấp. Có thể tự chế thuốc nổ."

Âu Dương nói:

" Đơn giản nhất, đem súy thủ pháo đặt vào trong gỗ rỗng, rồi sau đó đem gỗ gắn vào trên cầu. Phương thức kíp nổ cũng có nhiều loại đa dạng. Thứ nhất, quỷ nước ẩn mình trong nước, lúc đoàn xe đi qua, kéo kíp nổ trong nước. Thứ hai, làm cơ quan đơn giản, ở bên bờ đẩy tảng đá, tảng đá kéo mở kíp nổ. Thậm chí còn có thể dùng động vật tiến hành phá nổ, Nữ Chân luyện ưng lợi hại, muôn hình vạn trạng thật sự không dễ suy đoán."

" Haizz... Vùng vẫy giãy chết, cho dù trẫm thực sự bất hạnh, chẳng lẽ người Nữ Chân còn có thể sống được sao?"

Triệu Ngọc chuyển chủ đề hỏi:

" Quách dược sư rốt cuộc có chuyện gì vậy? Ngươi làm chuyện xấu không thể sạch sẽ chút, người ta trốn thoát, cả đêm đến trước mặt trẫm cáo trạng."

" Chúng ta tạm thời cũng chỉ là giam lỏng hắn."

Âu Dương lấy ra một tờ lời khai nói:

" Bệ hạ mời xem, Hoàn Nhan Tông Bật đã thừa nhận hắn cấu kết Quách Dược Sư, muốn âm mưu hãm hại bệ hạ."

" Một chút thủ đoạn của ngươi trẫm có thể không biết sao?"

Triệu Ngọc cười nói:

" Ngươi thành thật nói với trẫm đi, Quách Dược Sư này nơi nào làm cho ngươi nhìn không vừa mắt?"

"... Thân là một quân nhân, nhưng không có cảm giác vinh dự của quân nhân. Đầu hàng quân Tống ta thì có thể hiểu. Nhưng không có giác ngộ của một hàng tướng chút nào. Ngang ngược càn rỡ, mặc trang phục Liêu mà không thay đổi quần áo coi như xong, còn ngăn cản thần đi gặp Hoàn Nhan Tông Bật."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi