THIẾP CHỜ HOA BỈ NGẠN

Bốn tên đối nón lá thoáng biểu lộ ra một sự ngạc nhiên.

Nếu là một người bình thường nhìn thấy bốn người bọn họ đã sợ khiếp vía. Vị cô nương này lại có thể trấn định được như vậy, rất đáng khen a.

Một tên bên trên mặt có thẹo băng lãnh nói “Để tạ ơn tiểu cô nương tìm được vật này. Trước khi chết cho tiểu cô nương mở rộng tầm mắt…”

Cả bốn tên lập tức bạo phát ra thực lực chân chính. Khí tức âm u quái dị tỏa ra xung quanh, kèm theo khí tức tử vong và hắc khí tỏa lên nghi ngút.

Hoa Lạc Đồng kinh ngạc “Các ngươi là người của Quỷ Vực Ma Môn?”

Trong lòng nàng lúc này mới hoảng sợ thật sự. Hoảng sợ không phải vì khí tức đối phương mà là lai lịch của đối phương.

Vô Thượng Tông là một đại tông môn đứng đầu Bắc Cảnh. Có thể nói là khống chế toàn bộ Bắc Cảnh thông qua Thiên Sư Đường. Không nghĩ đến bọn họ có liên quan đến Quỷ Vực Ma Môn.

Điều này không đúng, nếu quả thật Vô Thượng Thông âm thầm cấu kết với Quỷ Vực Ma Môn thì thiên hạ đại loạn. Với lại Vô Thượng Tông đã là đứng đầu Bắc Cảnh, không dại gì cấu kết với Quỷ Vực. Chứng tỏ Vô Thượng Tông có nội ứng của Quỷ Vực Ma Môn. Có thể ngoài Quỷ Vực Ma Môn ra còn có Huyền Môn.

Nàng đổ một giọt mồ hôi, tin tức này quá lớn. Bọn họ có thể cho rằng nàng chết chắc mới bạo lộ thân phận với nàng.

Bốn tên Quỷ Vực Ma Môn nghe đối phương nói đúng đích danh lai lịch. Trong lòng bọn chúng thầm than không ổn. Nếu như vậy vị tiểu cô nương này không thể buông tha được.

Hai trong bốn tên thân ảnh tiêu thất, khi hiện ra đã là trước mặt Hoa Lạc Đồng. Tiếp theo cả hai tên vỗ ra hai chưởng về phía nàng. Lần này nàng có phòng thủ nên có thể né tránh được.

Hai tên này tiếp tục xuất ra trảo thủ, cả hai trảo thủ bỗng hóa thành hư ảnh quỷ trảo khổng lồ như muốn bóp chết nàng.

Hoa Lạc Đồng thoái lui về sau, hàn khí bộc phát ra xung quanh. Nàng hướng chưởng pháp về trước, tức thì xuất hiện tấm băng phiến, băng phiến nhanh chóng bắn về trước đóng băng quỷ trảo.

Hai tên này kinh ngạc, hư ảnh mà có thể bị đóng băng được. Vị tiểu cô nương này không phải là một nữ tu bình thường. Đây chắc chắn là một nhân vật lớn.

Bọn chúng kiên quyết phải diệt trừ hậu hoạn.

Bốn tên tẻ ra bốn hướng bao vây nàng, rồi xuất ra thủ chưởng. Từ trong thủ chưởng phóng xuất ra lôi điện hình dạng như những sợi dây đan xen vào nhau. Những sợi dây lôi điện bao vây lấy nàng rồi khóa chặt lại khiến nàng không thể nhúc nhích được.

Lúc này bọn chúng mới thỏa mãn, cười hắc hắc. Bởi vì tuyệt chiêu “Lôi Võng” của Quỷ Vực Ma Môn một khi đã khóa lại rồi thì vô phương thoát khỏi.

Hoa Lạc Đồng không biểu lộ ra hoảng sợ, ngón tay nàng khẽ điểm. Sau hai hô hấp ngưng tụ, trên đầu ngón tay xuất hiện một thỏi băng phiến kích thường bằng hai ngón tay. Nàng nhanh chóng phóng về phía một tên Quỷ Vực Ma Môn.

Thỏi băng phiến khá nhỏ, không tạo ra áp lực khiến tên này không phòng bị. Khi vừa tiếp cận cách đối phương ba xích. Băng phiến bạo phát ra một cơn phong bạo kèm theo hàn khí lạnh lẽo. Hắn hốt hoảng kháng cự nhưng phong bạo lướt qua hắn, nhanh chóng đóng băng hắn.

“Lôi Võng” mất đi một phần khống chế liền suy yếu. Nhân cơ hội đó Hoa Lạc Đồng bạo phát khí lực thoát khỏi “Lôi võng”. Nàng xuất ra trường kiếm phóng về phía tên đang bị đóng băng. Trường kiếm đâm xuyên qua khối băng, khối băng tức thì bị đánh vỡ vụn thành từng mảnh.

Một trong bốn tên Quỷ Vực Ma Môn bị miểu sát vô cùng đơn giản.

Không dừng lại ở đó, nàng tiếp tục sử dụng “Băng Phong Bạo” xuất ra ba thỏi băng phiến phóng về ba tên còn lại.

Lần này bọn chúng có đề phòng, nhanh chóng né tránh sang một bên. Lúc này Hoa Lạc Đồng đã đứng giữa năm thạch trụ. Đây chính là Lôi Đình Trận mà phụ thân nàng đã bố trí sẵn.

Nàng lấy ra Bạch Ngọc Ấn, áp vào vị trí tâm trận pháp. Một loạt cuồng phong nổi lên, tụ linh trận tự động khởi trận, tiếp theo là Lôi Đình Trận bạo phát đi ra.

Ba tên còn lại nhìn thủ đoạn trận pháp liên hoàn, ánh mắt lại nhìn về phía một tên huynh đệ vừa bị diệt sát dễ dàng. Bọn chúng tức giận, gân xanh trên mặt nổi lên. Cả ba tên vận dụng toàn bộ sức mạnh, từ trong lòng bàn tay chậm rãi xuất hiện ba quả hắc khí cầu với lôi điện bủa vây.

Đây chính là tuyệt sát chiêu của bọn chúng, bọn chúng muốn sang bằng ngọn Hoa Kiếm Sơn này.

Lúc này Lôi Đình Trận khởi động thành công, cũng là lúc Truyền Tống Trận phía sau tế đàn xuất hiện.

Lôi trận bạo phát, bắn từng tia lôi điện về phía ba tên Quỷ Vực Ma Môn. Bọn chúng không bỏ cuộc, phóng ba quả hắc khí cầu về phía lôi trận. Ba quả hắc khí cầu cùng lôi trận dây dưa, đối kháng nhau. Sau mười hô hấp thì lôi trận yếu dần, cũng là lúc ba quả hắc khí cầu đã áp sát tới lôi trận. Oanh nát năm thạch trụ, trận pháp vỡ vụn hoàn toàn. Toàn bộ Hoa Kiếm Sơn, những nơi bị ba quả hắc khí cầu đi qua đều bị sang bằng thành bình địa.

Bọn chúng đắc ý, nhưng sau đó nhìn về phía sau tế đàn. Thân ảnh Hoa Lạc Đồng mỉm cười, rồi biến mất sau vòng xoáy Truyền Tống Trận.

Bọn chúng hét lớn lên giận dữ, vận dụng toàn bộ linh lực, mong muốn nhanh nhất có thể bắt kịp đối phương. Nhưng khi cánh tay một tên Quỷ Vực Ma Môn vừa xuyên qua Truyền Tống Trận, Truyền Tống Trận lập tức đóng lại mang theo cánh tay của hắn.

Hắn hốt hoảng hét lên thảm thiết, hắn chỉ muốn bắt lại đối phương, vậy mà lại rơi mất một cánh tay oan ức.

Hắn thét lên “Tiểu yêu nữ, ta sẽ giết ngươi!”



Ở một nơi khác, Cổ Miếu.

Tiểu Hắc sau khi ngủ một ngày dài thương tích đã hoàn toàn bình phục. Một phần thể chất nó tốt, một phần được tiểu tinh linh Thanh Diệp trợ giúp.

Thanh Điệp nhỏ nhắn, yếu ớt nhưng lại có khả năng trị thương còn tốt hơn cả liệu thương đan và Ích Huyết Đan cộng lại. Nhưng mỗi lần nó trị thương xong, liền chui vào Tinh Linh Hoa Liên ngủ một thời gian.

Đây chính là bản năng của nó không cần nhờ nó giúp, mà nó chủ động trị thương khi thấy đối phương trọng thương. Điều này là sở thích của nó, giống như Tiểu Hắc ngâm mình trong suối hoặc là cắn cổ người khác tha đi vậy.

Bạch Vô Thiên sau khi kiểm sau khu vực xung quanh. Hắn phát hiện nơi này là đáy vực. Bên cạnh đó còn lưu lại di tích cổ xưa của Cổ Miếu.

Toàn bộ Cổ Miếu đã bị thời gian hủy hoại, mục nát. Chỉ còn lại một bức tượng của một tiên tử thanh tao thoát tục. Từ thần thái trên nét mặt của vị tiên tử có thể nhận ra đây là một vị tiên tử vô cùng xinh đẹp.

Hắn không nhẫn nhịn khẽ chạm vào bức tượng, bức tượng tức thì vỡ vụn hóa thành tro bụi. Điều này nói lên, bức tượng này tồn tại cũng đã mấy nghìn năm.

Hắn tiếc nuối, nhưng không thể làm gì được.

Sau khi bức tượng tiên tử vỡ vụn thành tro bụi, bức tường phía sau liền sụp đổ, lộ ra một thông đạo.

Sau khi thông đạo được khai thông, từ bên trong có vài trận cuồng phong thổi ra. Đây chính là chướng khí đã tích tự hàng nghìn năm có được.

Thông đạo này chiều rộng chỉ khoảng chừng một trượng, hai bên là vách đá thẳng đứng không thể đo được độ cao bao nhiêu vì đã bị sương mù che khuất.

Sau một hồi cân nhắc, hắn phóng lên lưng Tiểu Hắc tiến vào thông đạo.

Bên trong thông đạo ánh sáng yếu ớt, nếu không có Tiểu Hắc dẫn đường, chắc chắn sẽ không dễ dàng gì đi trên con đường hẹp này.

Hai bên có nhiều rắn rết bò dọc theo vách núi, đôi khi xuất hiện một vài con độc chu cao chừng vài xích. Chỉ cần một chân của Tiểu Hắc cũng dễ dàng đạp nát nó.

Trải qua một đoạn thời gian, không biết qua bao lâu, cuối cùng hai chủ sủng mới đến được ngõ cụt. Đây không hẳn là một ngõ cục, hai bên có hai trụ đá cao chừng hai trượng, một bên có một tảng đá có đề “Huyền Minh Cốc”.

Nếu như Bạch Vô Thiên hắn nhớ không lầm, Huyền Minh Cốc có nguyên liệu hắn đang tìm kiếm.

Vấn đề ở chỗ ngõ cụt trước mắt giống như một tấm màng mỏng có gợn sóng lăn tăn khi chạm nhẹ vào đó. Theo kinh nghiệm của hắn, đây giống như một loại thủ đoạn Truyền Tống Trận mà trước đây hắn từng gặp qua mấy lần.

Nếu tảng đá không có đề “Huyền Minh Cốc”, có thể hắn còn do dự không dám vào. Nhưng một nơi mà có ghi trong địa đồ chắc chắn không đáng lo ngại.

Hắn đưa tay xuyên qua lớp màng mỏng. Khi cả cánh tay đều đã hoàn toàn xuyên qua thì xuất hiện một lực hút, hút hắn vào bên trong. Đầu óc hắn nhất thời trống rỗng, kèm theo là cảm giác chóng mặt.

Hắn phát giác, bản thân đang rơi xuống mới có cảm giác say xẩm mặt mày này. Hắn định phóng phi kiếm ra chống đỡ thì phát hiện bản thân đã rơi xuống hồ nước. Nước bắn tung tóe, hắn nhanh chóng đứng dậy nhìn toàn cảnh xung quanh.

Hắn phát hiện bản thân đang ở một nơi lạ lẫm, xung quanh bờ hồ có nhiều cây với tán lá rộng. Trên mặt đất có nhiều loại thảo dược và nhiều loại hoa với màu sắc rực rỡ.

Hắn chuẩn bị phóng lên bờ thì dưới mặt nước trồi lên một thân ảnh, thân ảnh vô cùng quen thuộc. Nàng ta nhìn thấy thiếu niên đối diện liền bối rối, hai má ửng hồng.

Hắn kinh ngạc, lắp bắp thốt lên “Sư tỷ!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi