THIẾP CHỜ HOA BỈ NGẠN

Đàm Thu Nguyệt nhìn tam trưởng lão cũng là một tên sư đệ luôn làm phiền bị chiếc bóng thôn phệ. Nàng tâm can nhất thời kích động, cơn giận dữ trong phút chốc bùng phát dữ dội.

Ánh mắt nàng trở nên sắc bén nhìn về phương hướng Cửu U La Lan Thụ khổng lồ.

Nàng không do dự ném Xi Vưu Kiếm sang một bên, Xi Vưu Kiếm không rơi xuống đất mà trôi nổi như chờ đợi mệnh lệnh.

Thao tác này khiến Phương Triết ngạc nhiên, ánh mắt hắn nhất thời không rời khỏi phương hướng Đàm Thu Nguyệt.

Nàng ta điểm hai ngón tay về phía Xi Vưu Kiếm rồi điều khiển Xi Vưu Kiếm lao về phía Cửu U La Lan Thụ như một lưu quang. Lưu quang này uốn lượn rồi di chuyển xung quanh ma thu theo hướng lên trên bầu trời. Khi rời khỏi ma thụ, Xi Vưu Kiếm tiếp tục lao thẳng lên trên không trung.

Từ mặt đất nhìn lên, Xi Vưu Kiếm lóe lên đốm sáng như tinh tú trên bầu trời.

Khi đến một giới hạn nhất định, Xi Vưu Kiếm bắt đầu rơi tự do xuống. Hình ảnh này như thể có một lưu tinh đang bay qua.

Xi Vưu Kiếm bắt đầu tăng tốc rồi đâm thẳng ngay tâm của Cửu U La Lan Thụ đồng thời xoắn nát bên trong thân ma thụ.

Ma Linh lúc này nhận ra Cửu U La Lan Thụ bị thương tổn nghiêm trọng. Hắn dự định thuấn di đến ma thụ để trị liệu thì bị Hồ Linh Tử ngăn cản.

Đàm Thu Nguyệt thoáng nhìn về phương hướng Ma Linh rồi nhếch miệng cười. Nàng quyết định không buông tha Cửu U La Lan Thụ. Nàng thu hồi Xi Vưu Kiếm về, để Xi Vưu Kiếm trôi nổi bên cạnh.


Lúc này, nàng giơ hai ngón tay lên mi tâm rồi nhắm nghiền hai mắt tập trung ý niệm.

Khi nàng mở mắt ra, ánh mắt lóe lên một màu hoàng kim. Nàng lập tức điểm về phía Cửu U La Lan Thụ đang trong tình trạng bị nứt toạc ra.

Nàng chậm rãi niệm “Vạn Kiếm Triều Thiên!”

Niệm xong, hai ngón tay điểm lên, tức thì từ bên dưới mặt đất bắt đầu chấn rộng. Mặt đất xung quanh Cửu U La Lan Thụ nứt toạc ra. Từ bên dưới phóng vút lên trên vô số kiếm ảnh. Những kiếm ảnh này không ngừng cắt xé Cửu U La Lan Thụ từ bên dưới. Không biết điểm đầu của “Vạn Kiếm Triều Thiên” ở đâu và sâu bao nhiêu, nhưng uy lực của kiếm ảnh cực kỳ bá đạo.

Những vết cắt từ kiếm ảnh chấn nát Cửu U la Lan Thụ với tốc độ cực kỳ nhanh đến nỗi Cửu U La Lan Thụ không kịp thời gian hồi phục.

Sau mười hô hấp, toàn bộ thân ảnh đồ sộ của Cửu U Lan La Thụ bị kiếm ảnh thôn phệ. Tại vị trí Cửu U La Lan Thụ chỉ còn lưu lại một hố sâu hun hút, hình bóng ma thụ hoàn toàn biết mất.

Những nhánh cây đang tấn công đệ tử Vô Thượng Tông và các thế lực đến hỗ trợ trong phạm vi hai trăm dặm mất đi chủ thể, tất cả nhanh chóng khô héo rồi tàn lụi. Những gốc rễ cũng không còn dấu hiệu sự sống.

Tình huống này khiến những người đang chiến đấu với nhánh ma thụ không khỏi bất ngờ. Vì thế bọn họ nhanh chóng hướng đến Vô Thượng Tông trợ chiến.

Lúc này, Ma Linh không thể tin vào điều đang nhìn thấy.


Một cây ma thụ đồ sộ, chỉ một chiêu kiếm đã cắt đứt mọi nguồn sinh cơ. Đây chính là một bất ngờ khó lường trước được.

Phương Triết ở khu vực gần Cửu U La Lan Thụ, hắn quan sát rất kỹ chiêu thức “Vạn Kiếm Triều Thiên”. Kiếm chiêu này cùng thuật Ngự Kiếm có một nét tương đồng. Đó chính là cách không khống chế kiếm ảnh tạo ra kiếm chiêu với uy lực cực kỳ mạnh mẽ.

Dù có tưởng tượng thế nào, bản thân hắn cũng khó mà hình dung ra được phương thức vận dụng của chiêu thức này.

Nếu để so sánh uy lực, kiếm chiêu tương đồng là “Vô Hình Kiếm” của hắn chỉ chiếm chừng hai phần mười so với “Vạn Kiếm Triều Thiên” của Đàm Thu Nguyệt. Điều này khiến sự hâm mộ đối với vị Đàm tỷ này tăng lên đáng kể.

Ma Linh vốn luôn điềm tĩnh, khi nhìn thấy cảnh tượng mà bản thân hắn không thể nào hình dung ra được sụp đổ. Hắn gồng mình, rồi rống lên giận dữ.

Tiếng gào thét của Ma Linh vang dội tứ phương.

Cuối cùng hắn mới gắng giọng lại to nhỏ “Thật tình cờ gặp lại một đóa hoa trước kia vô tình cắm xuống U Minh, giờ lại bị một ả nha đầu phá nát… tổn thất này, nha đầu ngươi phải gánh chịu!”

Hắn lẩm bẩm xong liền tùy ý chỉ hướng về Vô Thượng Tông.

Ma Tướng vốn đang đứng bất động chờ lệnh, khi nhận được mệnh lệnh liền chòm thân thể đồ sộ về trước.


Chỉ cần nhìn cử động của Ma Tướng, Đàm Thu Nguyệt cùng Hồ Linh Tử có thể suy đoán ra mục đích của Ma Linh là đánh sập Vô Thượng Tông để trả thù.

Khoảng cách đến Vô Thượng Tông chừng hai mươi dặm, chỉ vài cử động nhỏ chắc chắn sáu tòa tháp còn lại sẽ bị đánh sập.

Hồ Linh Tử không còn cách nào khác đành hướng Đàm Thu Nguyệt đề nghị “Ta chuẩn bị vận dụng thủ đoạn tối cường là phóng thích Pháp Tướng. Ở trạng thái này bản thể ta vô cùng yếu, cho nên nhờ đại trưởng lão giúp ta hộ pháp…”

Đàm Thu Nguyệt chưa kịp gật đầu đồng ý thì Hồ Linh Tử đã ngồi xuống xếp bằng. Hai mắt nhắm nghiền với hai tay giơ lên cao.

Tức thì, một thân ảnh chiến tướng mờ ảo với chiều cao bằng bản thể Hồ Linh Tử xuất hiện. Thân ảnh chiến tướng bắt đầu lớn dần, lớn dần cho đến khi chiều cao đạt bốn mươi lăm trượng thì dừng lại. Thân ảnh chiến tướng vốn mờ ảo đã có một hình ảnh chân thật.

Toàn thân chiến tướng được trang bị một bộ trọng giáp với vai mang cự kiếm vô cùng uy dũng.

Chiến tướng rút thanh cự kiếm trên vai xuống rồi nhanh chóng lao về phương hướng Ma Tướng.

Chiến tướng cầm cự kiếm một đường quét ngang, ngăn cản hướng đi của Ma Tướng. Chỉ là một kiếm đơn thuần, nhưng uy lực bạo phát đi ra hầu hết sang bằng một phạm vi rộng lớn.

Hình ảnh chiến tướng khổng lồ đập vào mắt Phương Triết, Hoàng Mập khiến cả hai không khỏi sững sờ. Cảnh tượng này hùng vĩ mà nhân sinh Phương Triết hay Hoàng Mập lần đầu tiên nhìn thấy.

Tông chủ Vương Siêu Việt nhìn cảnh tượng này cũng nhíu hàng chân mày lại. Đơn giản là Pháp Tướng là thủ đoạn mạnh nhất của tu sĩ thuộc cấp bậc Thất Phẩm. Chỉ là khi vận dụng chiến tướng ra bên ngoài chiến đầu, bản thể sẽ rơi vào trạng thái suy yếu. Nếu không có người hộ pháp, khả năng nguy hiểm đến tính mạng cực kỳ cao.

Đây chính là bằng hữu tâm giao mà lão nhân sinh lão có thể nhận biết được.


Ánh mắt lão rơi vào Diêm Ninh Lan đang tựa vào một tảng đá gần đó. Bộ dáng nàng ta lúc này vô cùng đáng thương.

Lão đứng phất dậy rồi tiến lại gần nàng ta. Lão ngẫm nghĩ một hồi liền giơ bàn tay ra, trong lòng bàn tay tức thì xuất hiện một giọt linh huyết. Đây là giọt linh huyết cuối cùng mà nữ tộc trưởng tóc đỏ phó thác lại cho lão khi không còn lựa chọn nào khác.

Lão điểm ngón tay, phóng thích giọt linh huyết về phía mi tâm nàng ta.

Giọt linh huyết mà lão không thể nào hấp thụ được, lúc này vừa tiếp xúc với cơ thể Diêm Ninh Lan đã sinh ra phản ứng. Giọt linh huyết tan ra rồi thẩm thấu vào da thịt nàng.

Cơ thể vốn đang dần mất đi sinh cơ bắt đầu trở nên sinh động lại, có sức sống hơn.

Mái tóc màu đen huyền của nàng ta như được nhuộm sang một màu đỏ thẫm. Đây là dấu hiệu huyết mạch đã khôi phục hoàn toàn.

Nàng ta mở mắt ra, ánh mắt ngơ ngẩn nhìn lão tông chủ.

Nàng định động thủ thì phát hiện hoàn cảnh xung quanh đã thay đổi, khắp nơi đều bị tàn phá nghiêm trọng.

Trong mắt nàng lúc này xuất hiện hình ảnh giao tranh khốc liệt giữa Ma Tướng và Chiến Tướng. Cả hai giằng co qua lại, mục đích Chiến Tướng chính là ngăn cản Ma Tướng đi về phía Vô Thượng Tông.

Nàng lại nhìn về phía khí tức mà nàng cả cuộc đời không thể nào quên được. Chính khí tức đó đã diệt cả tộc nhân nàng. Vì để báo thù, nàng mới có thể sống sót đến thời điểm này. Vì báo thù, nàng mới đi đến bước này.

Nàng cắn chặt răng dự định lao đến vị trí Ma Linh quyết ăn thua đủ thì tông chủ Vương Siêu Việt vịnh lấy vai nàng. Lão từ tốn nói “Nàng vẫn còn yếu, ở lại hồi phục sinh lực. Chuyện nàng và tộc nhân nàng hãy để ta… thay nàng báo thù!”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi