Trên bầu trời lúc này quang hoa rực rỡ mang màu sắc tuyệt mỹ, chỉ là bên trong vẻ đẹp đó ẩn chứa một sự nguy hiểm khôn cùng.
Tông chủ Vương Siêu Việt, Đàm Thu Nguyệt cùng Hồ Linh Tử khí thế hiên ngang chuẩn bị đón đầu đợt oanh tạc của Ma Linh.
Đàm Thu Nguyệt nhếch miệng cười nói “Không nghĩ tới, nhân sinh ngắn ngủi lại có thể sát cánh cùng lão sư huynh đánh một trận. Cảm giác dù không có cơ hội sau này, sư muội ta vẫn cảm thấy không hối tiếc lắm…”
Tông chủ Vương Siêu Việt nhìn sang tiểu sư muội, trong lòng nhất thời sinh ra một ý nghĩ. Lão nói “Nếu có thể thoát khỏi kiếp nạn này… chức vụ tông chủ này… lão huynh bàn giao cho sư muội… thế nào, kí.ch thích chứ?”
Đàm Thu Nguyệt trố mắt nhìn lão sư huynh, nàng sớm đoán được ý đồ liền nói “Không phải là đại nạn không chết, sư huynh có thể thoải mái quy ẩn hay sao?”
Hồ Linh Tử một bên nghe màn đối thoại của sư huynh sư muội, hắn chỉ có thể lắc đầu mà không nói được lời nào. Sư huynh sư muội hai người bọn họ đúng là quá nhạt nhẽo.
Lúc này hàng vạn điểm sáng giống như lưu tinh áp sát tới.
Tông chủ Vương Siêu Việt chồm người về trước, tay cầm Thanh Minh Thần Kiếm hướng về sau.
Đàm Thu Nguyệt hai tay cầm Xi Vưu Kiếm điểm mũi kiếm hướng lên bầu trời.
Khi hàng vạn điểm sáng đánh xuống chỉ còn cách hai mươi trượng.
Tông chủ Vương Siêu Việt cùng Đàm Thu Nguyệt đồng loạt hét lên một tiếng “Phá!”
Tông chủ Vương Siêu Việt quét một đường hướng lên bầu trời. Đàm Thu Nguyệt bắn ra một lưu quang khổng lồ. Cả hai chiêu thức phối hợp với nhau tạo ra một loại dư chấn cực kỳ mạnh đẩy lùi toàn bộ điểm sáng áp sát xuống.
Chỉ trong vòng hai hô hấp ngắn ngủi, toàn bộ quang mang rực rỡ trên bầu trời bị dọn dẹp sạch sẽ. Trên tầng mây vẫn còn lưu lại hai khoảng trống to lớn do kiếm chiêu tạo ra.
Hồ Linh Tử chỉ lặng lẽ đứng quan sát mà không hề ngạc nhiên. Thực lực hai sư huynh sư muội này, hắn sớm tường tận. Khi cả hai kết hợp với nhau có thể đánh sập cả một vùng trời là một việc bình thường.
Ma Linh ở khoảng cách xa nhìn một trong những thủ đoạn sát phạt lợi hại nhất đã bị phá hủy. Ánh mắt hắn không giấu được một vẻ bất ngờ.
Hắn bề ngoài dửng dưng, thể hiện ra thái độ thờ ơ đối với môi trường xung quanh nhưng thực tế nội tâm không ngừng tính toán thực lực của địch nhân để ra sát chiêu nhanh nhất.
Dù sao, bản chất hắn là từ một sợi ma niệm của một đại nhân vật ở Cửu U sản sinh ra. Cho nên, mọi bước đi không phải một vài tu sĩ nhân tộc bình thường có thể đoán ra được.
Hai ngọn hỏa diễm có màu tử sắc và hoàng sắc lúc này thoát ly ra bên ngoài. Hắn đứng bất động mặc cho năm ngọn hỏa diễm không ngừng bay xung quanh theo một chu kỳ nhất định.
Lúc này Ma Linh mới chủ động cất tiếng “Với các ngươi mà nói, ta không cần phải tự mình ra tay”
Nói xong, hắn giẫm một chân xuống mặt đất tạo ra chấn động, lây lan ra xung quanh. Vết nứt nẻ không ngừng kéo dài ra, hướng bốn phương lan tỏa. Trong đó, một vết nứt lớn tách tông chủ Vương Siêu Việt, Đàm Thu Nguyệt và Hồ Linh Tử ra hai nơi.
Từ bên dưới khe nứt phóng vút lên trên mặt đất hơn một nghìn thân ảnh như chiếc bóng không hề có ngũ quan đầy đủ mà chỉ có một cặp mắt đỏ ngầu, trên tay mỗi hắc ảnh đều cầm một chiếc đinh ba.
Bọn chúng không chút do dự liền tràn ra xung quanh tấn công tông chủ Vương Siêu Việt, Đàm Thu Nguyệt và Hồ Linh Tử.
Bọn chúng còn đánh hơi và lao về phía hai người Phương Triết và Hoàng Mập tập trung một nơi hộ pháp cho Diêm Ninh Lan.
Phương Triết nhanh chóng xuất ra Lưu Quang Kiếm, cùng Hoàng Mập cầm Tinh Nguyệt Kiếm bắt đầu đối kháng.
Điểm đặc biệt của hắc ảnh chính là khi bọn chúng bị cắt rời ra làm hai, tức thì vết cắt nhanh chóng khép lại như chưa có bất kỳ tổn thương nào. Thậm chí, càng bị tổn thương những hắc ảnh càng trở nên hung bạo hơn, tấn công dồn dập hơn.
Về phần tông chủ Vương Siêu Việt, Đàm Thu Nguyệt và Hồ Linh Tử cũng gặp trường hợp tương tự. Mỗi lần gây ra một sát thương chí mạng đối với một hắc ảnh. Sau năm hô hấp, hắc ảnh lại trở về trạng thái ban đầu đồng thời tính hung hăng không ngừng tăng lên.
Về phần Ma Linh, ngoài mặt hắn thờ ơ với tình hình đang diễn ra nhưng sự thật bên dưới chân hắn đã có một số cử động nhỏ. Cử động nhỏ này thông qua chiếc bóng bắt đầu lan tỏa ra xung quanh.
Sự lan tỏa này dần dần hình thành ba dấu chân càng lúc càng chân thực.
Về phần tông chủ Vương Siêu Việt, Đàm Thu Nguyệt và Hồ Linh Tử bận rộn đối phó với vô số hắc ảnh đánh hoài không chết nên không để ý động tĩnh bên phía Ma Linh.
Đàm Thu Nguyệt lúc này không nhẫn nhịn được nữa, nàng phóng xuất ra bảo luân rồi đạp lên bảo luân lơ lửng trên không trung.
Nàng ngẫm nghĩ một lúc liền lấy ra Thủy Lăng Kính rồi bắt đầu quan sát.
Thông qua Thủy Lăng Kính, nàng nhận ra trong vô số hắc ảnh đang di chuyển liên tục. Tất cả đều là những luồng hắc khí di chuyển với tốc độ cực kỳ nhanh, chỉ có một thân hắc ảnh là vô cùng chân thực. Trong đó hạch tâm là một quả cầu màu đỏ rực toát ra nghi ngút.
Nàng nhanh chóng đáp xuống một kiếm đâm tới hắc ảnh có hạch tâm tỏa ra. Đó chính là bản thể duy nhất của vô số hắc ảnh đang không ngừng di chuyển.
Chỉ là hắc ảnh đó nhận ra địch nhân phát hiện ra chân thân, hắn nhanh chóng luồn lách qua những hắc ảnh khác ẩn thân.
Nàng tiếp tục lấy Thủy Lăng Kính ra dò xét và phát hiện chân thân của hắc ảnh đang ẩn nấp. Ánh mắt đầy sát khí của nàng khiến chân thân hắc ảnh run sợ. Hắn lại nhanh chóng nép vào những hắc ảnh khác chuồn mất.
Chỉ là thông qua Thủy Lăng Kính, chân thân hắc ảnh không thể ẩn nấp được. Hắn bị nàng một kiếm đâm tới.
Khi chân thân hắc ảnh hoảng sợ lùi về sau thì bị Hồ Linh Tử dùng Khốn Ma Tiên quắn chặt.
Tông chủ Vương Siêu Việt xuất hiện kịp thời tùy ý một kém quét ngang. Chân thân hắc ảnh hoàn toàn bị thanh trừ.
Lúc này, hơn một nghìn hắc ảnh khác như hóa thành những luồng hắc khí, nhanh chóng tiêu thất.
Khu vực Phương Triết và Hoàng Mập đang ra sức chống đỡ cũng giảm đi áp lực. Vô số hắc ảnh cũng hóa thành những luồng hắc khí dần dần biến mất.
Ma Linh sắc mặt có phần ngưng trọng.
Bộ dáng thờ ơ trước đó đã thay bằng ánh mắt sắc lạnh.
Hắn nhận ra chiếc Thủy Lăng Kính trong tay nữ nhân nhân tộc. Chỉ là hắn không hiểu vì sao, Thủy Lăng Kính lại xuất hiện ở một nơi như Bắc Cảnh.
Hắn không muốn gây ra quá nhiều oanh động, thủ đoạn hắn chuẩn bị đã gần hoàn tất. Chỉ cần một chút nữa là thôi, tình thế hoàn toàn nghiêng về phía hắn.
Hắn bất ngờ vỗ tay đồng thời đưa ra lời khen ngợi “Không nghĩ tới, trong hàng nghìn hắc ảnh. Các ngươi lại có thể tìm ra chân thân. Xem như thủ đoạn các ngươi quá cao minh, khó dò được…”
Hắn dừng lại, ánh mắt nhìn xuống ba dấu chân đã mười phần rõ ràng. Hắn nói tiếp “Vừa rồi chỉ là khởi đầu của Ảnh, lúc này mới chân chính là món quà ta dành cho ba người các ngươi…”
Đến đây hắn làm ra một động tác hai tay dâng lên.
Từ ba dấu chân trên mặt đất bắt đầu hình thành ba hắc ảnh có hình dạng tương tự như những hắc ảnh trước đó, có điều trên phần đầu có thêm hai chiếc sừng. Trong tay ba thân ảnh vẫn cầm chiếc đinh ba hướng mũi đinh ba xuống mặt đất.
Hắn nhàn nhạt ra lệnh “Lên!”
Ba hắc ảnh lập tức hướng tông chủ Vương Siêu Việt, Đàm Thu Nguyệt cùng Hồ Linh Tử tấn công. Tốc độ tấn công không nhanh, mỗi một đường đi của đinh ba đều lưu lại hắc khí kéo dài như thể phía sau chiêu thức lưu lại một tàn ảnh.
Tông chủ Vương Siêu Việt tản ra một hướng thì một hắc ảnh đuổi theo. Đàm Thu Nguyệt lùi về sau hai trăm trượng thì hắc ảnh thứ hai bám theo nàng ta.
Chỉ còn lại Hồ Linh Tử vận dụng Khốn Ma Tiên liên tục chống đỡ.
Về phần Ma Linh, hắn ở sau quan sát ba hắc ảnh liên tục tấn công.
Lúc này hắn thoáng nhìn lên trên bầu trời nơi Tiên Thiên Chung liên tục xoay vòng tạo ra Tiên Thiên Cang Khí chúc phúc đối phương.
Hắn giơ tay sang một bên, từ khoảng không gian vốn trống trãi xuất hiện một vòng xoáy hắc ám. Từ bên trong trồi ra một cáng thương với màu đen huyền.
Hắn lấy hắc thương ra thì vòng xoáy cũng biến mất.
Tiếp theo, hắn cầm hắc thương hướng Tiên Thiên Chung đâm tới. Hắc thương cách không bắ.n ra một luồng dạ quang đánh bay Tiên Thiên Chung xuyên qua tầng mây rồi hoàn toàn mất đi tung tích.
Tông chủ Vương Siêu Việt bất ngờ mất đi Tiên Thiên Cang Khí chúc phúc, khí lực lập tức suy giảm. Hắc ảnh nhân cơ hội đó quét ra hai đường đánh bay lão tông chủ về sau. Lão tông chủ va vào một vách núi khiến cả ngọn núi đều sụp đổ.
Hồ Linh Tử ở khoảng cách xa thấy vậy liền lao đến giải vây. Hắc ảnh không để Hồ Linh Tử cơ hội tiếp cận, hắc ảnh thoáng chốc biến mất trước sự ngỡ ngàng của Hồ Linh Tử. Từ phía sau lưng, không biết từ khi nào Ma Linh xuất hiện một thương đâm tới.
Hắc thương mang theo sát khí đâm thẳng ngay lồng ngực Hồ Linh Tử. Y phục Hồ Linh Tử bên ngoài bị chấn nát lộ ra một chiếc Hộ Tâm Kính. Hộ Tâm Kính bị uy lực hắc thương chấn nát, đồng thời đẩy lùi Hồ Linh Tử về sau. Thân thể Hồ Linh Tử hoàn toàn mất khống chế bị bắn ngược về sau. Những nơi Hồ Linh Tử đi qua đều bị sang bằng.
Đàm Thu Nguyệt đang có ý định lao đến Hồ Linh Tử xem tình hình thế nào thì hắc ảnh đang tấn công dồn dập cũng biến mất.
Nàng mở to mắt ra kinh ngạc, trong tầm mắt nàng nhất thời xuất hiện một loại cảm giác tử vong.
Ma Linh xuất hiện từ phía sau nàng, một thương đấm tới.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, nàng đã nhìn thấy bản thân bị hắc thương xuyên qua lồng ngực. Nàng chưa kịp vận dụng thủ đoạn thoát khốn thì bị Ma Linh hất tung lên không trung. Ma Linh tung ra một kích, chấn nát toàn bộ cơ thể nàng khiến nàng triệt để hóa thành hư vô.
Chỉ là không biết từ đâu, trước khi sự kiện đó xảy ra, trước mặt nàng xuất hiện một chiếc kính, chiếc kính nhanh chóng biến hóa ra to lớn che chắn nhất kích tất sát của Ma Linh.
Chiếc kính bị đánh bật về sau, đồng thời đẩy lùi nàng về sau một khoảng cách chừng năm mươi trượng. Trên mặt đất vẫn còn lưu lại một dấu vết kéo rê dài.
Ánh mắt nàng thất thần nhìn sang một bên, nơi đó tam trưởng lão thở hồng hộc xuất hiện.