THIẾP CHỜ HOA BỈ NGẠN

Ở phía đông bắc Thần Vực có một di tích cổ có tên gọi là Chiến Trường Thần Tích. Nơi đây lưu lại một Di Tích Thần Chiến với nhiều tài bảo ngẫu nhiên xuất hiện.

Trước kia nơi này chỉ là di tích cổ ít người biết đến. Cho đến một ngày, một đệ tử trong một môn phái vô danh nào đó nhặt được một thanh bảo đao có thể chém rời một tòa sơn phong chỉ trong một nhát chém. Thanh bảo đao đó đạt cấp bậc Bán Thần Khí khiến không ít người thèm muốn. Vì thanh đao phẩm cấp Bán Thần Khí này mà môn phái bị diệt môn sau đó.

Chỉ là sự việc nơi thần tích xuất hiện tài bảo khiến nhiều người bắt đầu sinh ra hứng thú rồi bắt đầu thăm dò.

Trong một khoảng thời gian ngắn nhiều thế lực nhỏ và vừa lại nhặt được vô số Cực Phẩm Linh Khí, Bán Thần Khí với nhiều hình dạng khác nhau lan truyền ra xa.

Từ đó, Chiến Trường Thần Tích trở thành một địa danh săn tài bảo cực kỳ đông tu sĩ tìm đến để tìm kiếm cơ duyên.

Thường khi Chiến Trường Thần Tích phát sinh ra chấn động, mặt đất rung chuyển là khi đó xuất hiện hiện tượng bên dưới lòng đất phóng lên tài bảo. Hầu hết đều là ngẫu nhiên nhặt được, cho nên không ai tìm ra cách khai phá được bí ẩn bên dưới Chiến Trường Thần Tích.

Cho đến hai tháng trước khi mặt đất chấn động dữ đội, mặt đất bị tách rời ra làm hai. Từ bên dưới lòng đất trồi lên một ngọn hắc sơn có khuôn viên hai mươi mẫu. Bao phủ xung quanh ngọn sơn phong là một lớp Hộ Sơn Đại Trận có màu đen huyền như màn đêm thâm thẩm. Lớp phòng hộ này vô cùng kiên cố, không một ai có thể xâm phạm được.

Chính vì dị tượng này mà thu hút bốn thế lực lớn tìm đến.

Trong đó có Thương Thần Tông, Thiên Sư Đường, Thất Kiếm Môn và tổ chức Hắc Thiên Địa.

Bên cạnh đó còn vô số tán tu vốn tránh đời cũng âm thầm theo dõi động tĩnh.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, nơi Chiến Trường Thần Tích chia ra bốn khu vực theo từng thế lực đứng đầu.


Phía Bắc có Thiên Sư Đường tọa trấn là La Chính Hành giữ chức vụ Chính Tổng Quản Thiên Sư Đường. Ngoại hình lãnh đạm, tuổi ngoài bốn mươi với một bộ pháp bào Thiên Sư Đường toát ra ngoài tiên khí khiến ai cũng phải kính phục.

Phía Đông có Thương Thần Tông tọa trấn là thái thượng trưởng lão Ông Vân Phi với đạo hiệu là Thương Vô Lại. Ngoại hình là một lão giả ngoài sáu mươi, dáng người thấp bé nhưng trên vai luôn vác một thanh trường thương dài chừng sáu xích. Đây là nhân vật cũng có tiếng tăm ở Thần Vực, có quan hệ thân thiết với La Chính Hành.

Phía Tây có Thất Kiếm Môn tọa trấn là đại lão trấn tông có đạo hiệu là Vô Nan Thất Kiếm. Vẻ ngoài là một lão giả râu tóc bạc phơ ngoài tám mươi nhưng khí chất bất phàm. Lão cũng là nhân vật thân thiết với La Chính Hành.

Phía Nam có tổ chức Hắc Thiên Địa trấn thủ, đứng đầu là nhân vật bí ẩn không hiện rõ chân thân nên không ai biết lai lịch thế nào. Một vài nhân vật tò mò dùng Thần Thức thăm dò, đa số đều bị tổn thương thần hồn điên điên dại dại.

Sự xuất hiện của bốn thế lực, đa phần đều là cấp cao trong tông môn. Chính vì điều này dần tạo thành một tin đồn về một Thần Mộ Bí Cảnh bên trong tòa hắc sơn.



Tại khu vực phía nam, cấm địa của tổ chức Hắc Thiên Địa.

Trên một mỏm đá cao có ba thân ảnh đang nhìn về phương hướng tòa hắc sơn với lớp màn mỏng bao phủ như một khối cầu.

Cả ba thân ảnh đều khoác áo choàng với mũ trùm kính không nhận ra được khuôn mặt.

Người ở giữa làm động tác tháo bỏ mủ trùm ra, lộ ra chân dung của [Linh] - Tổng Quản tổ chức Hắc Thiên Địa.

[Linh] trừng mắt một cái, tức thì phóng thích Thần Thức thăm dò toàn bộ khu vực Chiến Trường Thần Tích.


Hai thuộc hạ bên cạnh cũng theo sau chủ nhân tháo mũ trùm đầu ra, lộ ra chân dung đại hộ pháp Kim Thiền và một nữ nhân với gương mặt trắng bệch, hai ánh mắt nàng ta vô cùng sắc lạnh.

Theo một lẽ thông thường, hai đại hộ pháp bên cạnh [Linh] là Kim Thiền và Kim Nhật. Chỉ là Kim Nhật nhận lệnh truy tìm tung tích của nữ quỷ Dạ Xoa cho nên [Linh] để tiểu muội của Kim Thiền lên thay thế.

[Linh] nhàn nhạt nói “Cuối cùng thì U Minh Sơn cũng xuất thế, tình hình này đại nhân chắc chắn sẽ đến!”

Kim Thiền nghe vậy liền tò mò nói “Lai lịch U Minh Sơn đó như thế nào vậy đại nhân?”

[Linh] cười nhạt nhưng không trả lời.

Tiểu muội Kim Thiền cười hắc hắc nói “Đại ca đúng là thiếu hiểu biết…”

[Linh] nhìn sang tiểu muội Kim Thiền rồi tỏ ra ngạc nhiên. U Minh Sơn là một cái tên gọi nội bộ trong tổ chức, còn người ngoài không biết cứ cho rằng đó là Thần Mộ Bí Cảnh. Thực chất thứ tồn tại bên trong thì không phải ai cũng biết được.

Tiểu muội Kim Thiền ra vẻ suy tư rồi từ tốn nói “Có lần, tiểu nhân làm nhiệm vụ ở một khu chợ cổ. Nơi đó có một tờ giấy ghi chép lại sự việc Thần Mộ Bí Cảnh. Bên trong là tàn tích về trận chiến giữa một nhân vật lợi hại với một con hung thú cực kỳ tàn ác… Nghe nói hung thú đó đã tàn phá và diệt sạch hơn phân nửa tu sĩ Thần Vực cổ xưa. Cuối cùng bị trấn áp lại bên trong Thần Mộ Bí Cảnh…”

[Linh] nghe tiểu muội Kim Thiền thuật lại, khóe miệng nhếch lên rồi cười nhạt. Hắn chậm rãi nói “Đúng là Kim Linh biết được nhiều tin tức, nhưng chỉ đúng một phần thôi...”

[Linh] nhìn sang Kim Thiền lắc đầu trách mắng “Ngươi cũng phải học tập tiểu muội mình đi!”


Nói rồi, [Linh] tiếp tục nhìn về phía tòa hắc sơn chờ đợi.

Cả hai huynh muội Kim Thiền không hiểu đại nhân chờ đợi thứ gì nhưng vẫn không tiện hỏi nhiều.

Cùng lúc đó, trên một ngọn núi thuộc địa phận Thiên Sư Đường. La Chính Hành cùng hai vị bằng hữu là Thương Vô Lại cùng Vô Nan Thất Kiếm tụ hợp lại ngồi đàm đạo.

La Chính Hành cầm chung trà lên nhấp một ngụm rồi chậm rãi nói “Gần đây La mỗ nghe được tin tức, đệ tử Thất Kiếm Môn làm xằng làm bậy khắp nơi… không biết có thật không?”

Lão giả Vô Nan Thất Kiếm tỏ ra lúng túng đáp “Chuyện này không nằm trong phận sự của ta, chỉ là về môn phái sẽ cho người khiển trách phó môn chủ Tây Môn Bá. Thất Kiếm Môn bọn ta trước giờ hành sự đều quang minh chính đại… La đại nhân phải tin tưởng bọn ta…”

La Chính Hành thoáng cười nhạt rồi nhìn sang thái thượng trưởng lão Thương Thần Tông Thương Vô Lại.

Thương Vô Lại nhìn cử động của Chính Tổng Quản Thiên Sư Đường, nội tâm nhất thời nhảy dựng.

Lão vội phân trần “Lão đây đã nhàn vân dã lạc, không quản chuyện tông môn. Hơn nữa Thương Thần Tông đệ tử trước giờ chưa từng chủ động gây sự bên ngoài bao giờ…”

La Chính Hành nghe lão giả Thương Vô Lại giải bài, hắn liền cười ha ha nói “Ta chỉ đùa, không nghĩ tới hai lão huynh lại nghiêm túc đến như vậy…”

Vô Nan Thất Kiếm làm ra vẻ lúng túng nói “La đại nhân thích đùa cợt bọn ta hiểu nhưng nhiều việc bọn ta không quản được đám hậu bối. Nhiều việc bọn ta rất khó xử...”

La Chính Hành nhìn hai lão bằng hữu lúng túng, hắn khẽ mỉm cười rồi sắc mặt bắt đầu chuyển dần sang ngưng trọng.

La Chính Hành lấy ra một tấm địa đồ đưa cho hai người Thương Vô Lại và Vô Nan Thất Kiếm.


Cả hai nhìn vào tấm địa đồ có ghi chú vị trí trọng tâm chính là Chiến Trường Thần Tích. Tại vị khí có lớp màn bao bọc xung quanh tòa hắc sơn có đề danh tự “Thần Mộ Bí Cảnh”.

Nhìn dòng chữ “Thần Mộ Bí Cảnh” cả hai người bọn họ nhìn nhau, sắc mặt có phần sửng sốt.

“Nói như vậy, lời đồn quả nhiên không sai!”

Căn cứ theo độ bền của tấm địa đồ, có thể biết được tấm địa đồ này được khắc trên một loại da hung thú. Có thể tồn tại tới thời điểm hiện tại, tính toán cũng đã vượt trên nghìn năm.

Cho nên độ xác thực của tấm địa đồ này rất cao.

La Chính Hành nhìn thái độ của hai vị lão bằng hữu. Hắn cười nhạt rồi nói “Nếu ta đoán không sai, tấm địa đồ này chỉ là giả hòng đánh lạc hướng cách nhìn của chúng ta…”

Nói đến đây, La Chính Hành chỉ tay về phía tòa hắc sơn rồi nói “Tòa hắc sơn đó hoàn toàn không nằm trong tấm địa đồ này. Chứng tỏ, bên trong có nội tình. Ta cũng sớm dùng một số thủ đoạn phá hủy lớp phòng hộ bên ngoài tòa hắc sơn nhưng hoàn toàn không thể xâm phạm được. Cho nên triệu kiến hai vị đến chính là bàn đối sách...”

Thương Vô Lại sắc mặt có phần ngưng trọng, nhưng vẫn tỏ thái độ tò mò “Theo lời của La đại nhân, đúng là có vấn đề...”

La Chính Hành cười hắc hắc nói “Hơn nữa… hắn cũng tới”

“Hắn?”

La Chính Hành gật đầu xác nhận “Cái tên quái vật không phải người cũng không phải yêu đó cũng tới…”

Vô Nan Nhất Kiếm hít sâu một hơi nói “Nếu ta đoán không sai, cả ba người chúng ta gộp lại cũng khó là đối thủ của tên đó!”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi