THIẾP CHỜ HOA BỈ NGẠN

“Vạn năm thiềm thừ?”

Toàn bộ đệ tử nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị của lão trụ trì, không ai kìm được lòng mà phải thốt lên.

Bọn họ không tin vào hình ảnh trước mắt.

Một vị trụ trì hiền lành, luôn chăm sóc chúng đệ tử lại không phải con người mà là một con vạn năm thiềm thừ. Đây là điều bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới được.

Nhìn hình ảnh này xem ra những bí mật trước kia đã có câu trả lời.

Bất Nhiễm là đồ đệ thân tính cũng như được lão trụ trì cưng yêu nhất. Khi nhận ra lão trụ trì vốn không phải là con người mà là vạn năm thiềm thừ biến hóa thành, trong lòng xem như sụp đổ.

Chỉ là sụp đổ, nhưng Bất Nhiễm sớm đã có chuẩn bị.

Những khúc mắc trước kia xem như đã có câu trả lời thỏa đáng.

Sự mất tích của sư huynh sư đệ trước kia không phải vô duyên vô cớ xảy ra. Mà có nguyên nhân, nguyên nhân xuất phát từ lão sư phụ luôn sống khép kín với ngoại nhân.


Giờ xem ra, toàn bộ sư huynh sư đệ chất phát đã nằm trong bụng của lão sư phụ mà hắn luôn kính trọng.

Sự bí ẩn của một người không phải cố tình làm cho người khác tò mò về bản thân mà là bộc lộ rõ ràng một sự thật đó là có vấn đề.

Hắn tức giận, sắc mặt vốn nhu nhược hiền lành dần thay đổi. Toàn thân hắn phát ra kình lực khiến tà áo bay phất phới.

Hắn nhìn về phía vị Đại Thiền Sư chuẩn bị ra tay, hắn ngăn lại nói “Đệ tử muốn tự tay giải quyết mầm họa này, hy vọng đại sư đáp ứng!”

Nói rồi, Bất Nhiễm một tay kết ấn trước ngực, đôi mắt lóe lên kim quang như biến hóa thành một con người hoàn toàn khác. Khí chất cũng thay đổi hoàn toàn.

Phổ Quang sớm nghe nói đến một tiểu đệ tử ở Vân Hoa Nam Cổ Tự là hóa thân của một vị Vô Thượng Sư chuyển thế. Nhưng lần đầu gặp mặt, vẻ nhu nhược ít nói khiến bản thân Phổ Quang suýt sai lầm.

Giờ tên đệ tử Bất Nhiễm này toát lên khí chất còn hơn của một vị Đại Thiền Sư độ hóa ác nghiệp.

Phổ Quang thu tay lại, hư ảnh đại phật cũng dần biến mất. Trong nhất thời, vẻ mặt Phổ Quang hiện lên chờ mong.

Lúc này, Bất Nhiễm thình lình tung một chưởng về phía lão trụ trì đã biến hóa thành một con vạn năm thiềm thừ to lớn đầy mụn nhọt trên lưng. Chưởng pháp huyễn hóa ra vô số chưởng ấn từ bốn phương tám hướng đánh trực diện con vạn năm thiềm thừ.

Chưởng pháp từ bốn phương tám hướng đánh trực diện trên lưng con thiềm thừ. Ban đầu chỉ đơn thuần là chưởng pháp không gây ra quá nhiều sát thương, thiềm thừ không sợ hãi mà tiếp nhận. Sau một lúc, từng bàn tay đánh xuống như những luồng roi điện đánh trực diện thần hồn khiến thiềm thừ bắt đầu sợ hãi.

Vẻ mặt hốt hoảng càng lúc càng bạo lộ ra ngoài.

Nó huyễn hóa ra chân dung, bộ mặt của lão trụ trì gào khóc với hy vọng đồ đệ ngoan ngoãn thương tình bỏ qua.

Chỉ là Bất Nhiễm quyết đoán không thu hồi chưởng pháp. Chưởng pháp “Vạn Phật Thủ Tịnh Hóa Chú” bào mòn thân xác con thiềm thừ cho đến khi toàn bộ hóa thành một ngọn hỏa diễm thiêu đốt rồi hóa thành hư vô.

Chúng sư huynh sư đệ nhìn tràng cảnh xảy ra quá đột ngột, người nào người nấy sắc mặt ngưng trọng không biết phải làm sao. Dù thế nào thì con thiềm thừ trước mặt cũng là một vị sư phụ nuôi dưỡng bọn họ bao năm qua.


Phổ Quang nhìn con vạn năm thiềm thừ bị độ hóa chỉ trong thời gian ngắn. Thủ đoạn cũng như sự quyết đoán của Bất Nhiễm khiến hắn tin tưởng Bất Nhiễm là một vị Vô Thượng Sư chuyển thế.

Hắn bước ra nói “Cách đây vài ngày, ta vô tình lạc vào một kỳ đàm. Nơi đó phát hiện một bộ xương cốt của một vị đại sư có gốc gác từ Vân Hoa Nam Cổ Tự. Cho nên ta mới đến đây điều tra, đây là việc thứ ba ta tới đây…”

Phổ Quang nhìn chúng đệ tử có mặt, sắc mặt người nào người nấy đều tiều tụy, nguyên nhân là lão sư phụ đã không còn.

Phổ Quang nói tiếp “Trong thời khắc này, Thần Vực đang gặp bất ổn về một thế lực muốn lấy lại Thần Vực. Dù không biết thực hư thế nào nhưng một trăm lẻ chín Hắc Kim Trụ xem như một bằng chứng rõ ràng nhất. Trong văn tự cổ Vạn Phật Chi Địa cũng có ghi chép, nói rằng nơi này trước kia cũng không hẳn là vùng đất của chúng phật tử mà là tạm bợ mà thôi… cho nên trước mắt nghe theo sự sắp xếp của Thiên Sư Đường… tham gia Thần Chiến”

Chúng đệ tử Vân Hoa Nam Cổ Tự có mặt bắt đầu dao động, bọn họ hướng ánh mắt về phía Bất Nhiễm chờ câu trả lời. Bởi vì ngoài Bất Nhiễm ra, không ai có đủ thực lực tham gia Thần Chiến.

Bất Nhiễm do dự một lúc rồi gật đầu, hắn nói “Nếu vậy đệ tử sẽ nghe theo đại sư phân phó. Đa tạ đại sư đã giải trừ đại họa lần này của Vân Hoa Nam Cổ Tự, ân tình này Bất Nhiễm ghi nhớ trong lòng!”

Phổ Quang nghe Bất Nhiễm nói vậy liền cười ha ha nói “Tiểu tử ngươi nói chuyện vẫn còn mùi vị hồng trần, dù sao tuổi còn trẻ cứ cố gắng là được…”

Nói rồi, Phổ Quang lấy ra một hũ tro cốt từ trong vạt áo.

Phổ Quang nói “Ta sớm đã hỏa táng ổn thoải, việc còn lại do các ngươi xử lý…”

Bất Nhiễm nhận lấy rồi gập người sâu tạ lễ.

Đôi tay hắn run rẩy nhận tro cốt của lão trụ trì, tâm trạng có phần không cam tâm. Lão trụ trì dù sao cũng là người thân duy nhất của hắn, có thể xem là bậc phụ mẫu không hơn không kém. Không ngờ lại gặp thảm cảnh đến như vậy.


Phổ Quang khẽ thở dài “Lần này đến Vân Hoa Nam Cổ Tự xem như bàn giao thành công, chỉ là nhiệm vụ Thần Chiến…”

Nghĩ đến đây, tâm trạng hắn có phần ngưng trọng không giấu được vẻ phiền muộn.

Chúng đệ tử Vân Hoa Nam Cổ Tự nhận hũ tro cốt của lão trụ trì xong liền thay phiên hành lễ, cung kính dẫn dắt tro cốt trở về cổ tự.

Bất Nhiễm tâm trạng xáo trộn khi nhìn di cốt của lão trụ trì, khi nhìn lại đã không còn thấy thân ảnh Đại Thiền Sư Phổ Quang đâu nữa.

Dù sự ra đi của lão trụ trì là một tổn thất lớn, nhưng sự kiện hôm nay đã hoàn toàn triệt tiêu mầm họa của cả tòa cổ tự. Nếu thật sự không có sự xuất hiện của Đại Thiền Sư Phổ Quang, không biết về sau này vô số sinh mạng của chúng sư huynh sư đệ lại phải mất đi mà không hiểu nguyên do.

Khối Hắc Kim Trụ ven khe rãnh có Phật Quang Phản Chiếu cũng bị phong bế lại.

Sự kiện lão trụ trì viên tịch hoàn toàn bị giấu kính không công bố ra bên ngoài.

Vân Hoa Nam Cổ Tự trước giờ luôn phong bế phật môn cho nên sau sự kiện khối Hắc Kim Trụ xuất hiện, phật môn lại phong bế lại một lần nữa. Lần này hoàn toàn không tiếp nhận bất kỳ khách nhân nào.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi