THIẾP CHỜ HOA BỈ NGẠN


Sau khi Cửu Đao Minh xuất hiện gây ra không ít tò mò cho những người có mặt ở quảng trường đấu giá.
Lão đại của Cửu Đạo Minh là phó tông chủ Lục Chỉ của Vạn Minh Tông đại diện Cửu Đạo Minh nói “Lần này bọn ta xuất đầu lộ diện có hai mục đích, một là muốn cho mọi người biết danh tiếng bọn ta là tình cờ có được.

Bọn ta xem săn lùng tinh linh là một thú vui nhàn nhã nên mới lập ra Cửu Đạo Minh.

Hai là bọn ta muốn bố cáo tin tức việc thành lập tông môn mới sau khi Thần Chiến kết thúc”
Lời tuyên bố của phó tông chủ Vạn Minh Tông Lục Chỉ khiến không ít người trầm trồ.

Bọn họ sớm đã gầy dựng được tên tuổi ở Thần Vực, giờ thành lập một tông môn mới thì có phần dễ dàng.

Đây có thể là một tin tức cực lớn trong lần đấu giá này.
La Chính Hành, trưởng lão Dược Tiên cùng trưởng lão Thiên Vệ Quân La Thiên Ưng nghe được tin tức này liền nhếch miệng cười.
La Chính Hành nói “Nhóm người Cửu Đạo Minh này đúng là có tham vọng không nhỏ.

Có thể bọn họ muốn thành lập một thế lực ban đầu là ngang hàng với các đại tông môn như Thất Kiếm Môn, Thương Thần Tông sau đó lại có chủ ý với Thiên Sư Đường… Nếu bọn họ có cách nghĩ này thì có thể bọn họ sai lầm.

Thiên Sư Đường cũng chỉ là một nhánh nhỏ của Thiên Sư Điện.

Cho dù bọn họ có một vạn tổ chức Cửu Đạo Minh cũng không thể với tới được...”
Trưởng lão Dược Tiên một bên trách móc “Ta thấy tên La Chính Hành nhà người có cách nhìn quá phiến diện!”
Trưởng lão Thiên Vệ Quân một bên nhếch miệng lên.
Hắn nói “Theo kinh nghiệm nhìn người của ta, một nhóm ô hợp tập hợp lại cũng là một tông môn cặn bã.

Cho nên, cách nhìn của La Chính Hành huynh không sai.


Chuyện này ta đồng tình…”
La Chính Hành đưa ngón tay cái lên tán thưởng La Thiên Ưng rồi nói tiếp “Hơn nữa, chẳng lẽ lão Dược Tiên không nhận ra nhóm người này đều là thành viên Thiên Sát Hội sao?”
Tin tức này khiến trưởng lão Dược Tiên sửng sốt.
La Chính Hành nói tiếp “Một lần tình cờ ra ngoài làm nhiệm vụ, ta tận mắt chứng kiến bọn hắn cướp Thiên Sát Ấn của người khác…”
Trưởng lão Dược Tiên xem như đã hiểu được vấn đề liền nói “Chẳng lẽ thú vui săn bắt tinh linh chỉ là ngụy trang bên ngoài.

Mục đích thật chính là tìm Thiên Sát Ấn…”
La Chính Hành gật đầu nói “Ta cũng nghĩ như vậy, nếu ta đoán không sai nhóm người Cửu Đạo Minh chắc chắn sẽ quang minh chính đại thách đấu với tiểu tử chủ nhân của tinh linh…”
Trưởng lão Dược Tiên “a” lên một tiếng.

Xem như sự xuất hiện của nhóm người Cửu Đạo Minh đúng là không bình thường.
Trưởng lão Thiên Vệ Quân cười nói “Cho nên ta nói, cách nhìn người của ta trước giờ chưa từng sai…”
Lúc này, bên dưới quảng trường đấu giá.
Phương Triết hướng chín vị Cửu Đạo Minh chắp tay chào hỏi, hắn nói “Đa tạ chín vị tiền bối đã chiếu cố Tiểu Thanh Điệp của vãn bối.

Ân tình này có ngày vãn bối sẽ trả lại!”
Câu nói khách sáo của Phương Triết khiến Vô Lượng Hải Kỳ Nhân Khang Lão cùng Nhất Tuyến Tất Minh Chú Cầu Không mở mắt ra nhìn kỹ chân dung Phương Triết.
Bọn họ dự định lên tiếng thì phó môn chủ Vạn Minh Tông Lục Chỉ khoác tay ngăn lại.
Hắn nói “Khoảng bốn tháng trước bọn ta tình cờ bắt gặp nó di chuyển về hướng Băng Nguyên Chi Địa.

Phát hiện nó vô chủ nên mới truy bắt, bọn ta tốn không ít công sức mới có thể bắt được.

Nói bỏ là bỏ thì không được…”
Hắn nhìn Phương Triết không phản ứng, khóe miệng nhếch lên khinh thường.
Hắn nói tiếp “Dù lúc này chủ nhân tiểu tinh linh xuất hiện nhưng theo quy tắc đấu giá hội, trong vòng bốn mươi lăm ngày không có người nhận.


Tiểu tinh linh quy về bọn ta.

Đó là quy tắc trước giờ vẫn vậy…”
Phương Triết nhìn về phía La Bình An, La Bình An gật đầu xác nhân là có quy tắc này.
Phương Triết mới nói “Dù thế nào thì đây là Tiểu Thanh Điệp, được sinh ra từ máu huyết ta, dù các ngươi có nói thế nào chỉ một kết quả!”
Phó môn chủ Vạn Minh Tông Lục Chỉ nhìn thái độ kiên quyết của Phương Triết, xem như mọi việc đúng là theo kế hoạch.
Hắn làm ra vẻ quang minh chính đại nói “Quy tắc là quy tắc, ngươi phá vỡ không được.

Chỉ là bọn ta cũng không biết nói đạo lý, có thể dùng Bát Môn Đài giải quyết tranh chấp…”
“Bát Môn Đài?”
La Bình An lúc này mới chen vào nói “Bát Môn Đài là lôi đài quyết đấu, giải quyết tranh chấp bất kỳ ở Ứng Long Thành.

Đại diện Cửu Đạo Minh lên tiếng muốn dùng Bát Môn Đài giải quyết tranh chấp này, tiểu huynh đệ có đồng ý không?”
Bên ngoài là nói như vậy nhưng La Bình An vẫn âm thầm truyền âm cho Phương Triết “Bọn chúng là Cửu Đạo Minh, trong đó một hai người là cổ lão ẩn mình lâu năm, còn lại cũng là đại năng Thất Phẩm ở Thần Vực.

Tiểu tử người đồng ý chắc chắn là bị dày vò thê thảm…”
Trước đây Phương Triết đứng trước một vị đại năng phẩm cấp Lục Phẩm, Thất Phẩm đều bị một loại áp lực áp đảo.

Hoàn toàn không có khả năng phản kháng, giờ thì khác rồi.
Hắn quay sang La Bình An dò hỏi “Cho tiểu đệ hỏi quy tắc Bát Môn Đài như thế nào?”
La Bình An sửng sốt, câu hỏi này chứng tỏ Phương Triết đã bỏ ngoài tai lời can ngăn mà xác nhận đồng ý.
Hắn dừng lại một lúc rồi nói “Bát Môn Đài là lôi đài giải quyết mâu thuẫn, tranh chấp ở Ứng Long Thành.


Người bước vào Bát Môn Đài chỉ có hai lựa chọn, một là sống hai là chết.

Bởi vì khi bước vào Bát Môn Đài chỉ có một cửa sinh mở ra”
La Bình An giới thiệu quy tắc Bát Môn Đài xong, sắc mặt Phương Triết có phần ngưng trọng.

Hắn cùng đối phương không thù oán hà cớ gì phải vào Bát Môn Đài giải quyết tranh chấp chỉ vì Tiểu Thanh Điệp vốn là tinh linh của hắn.
Phó môn chủ Vạn Minh Tông Lục Chỉ nhìn thái độ do dự của Phương Triết.

Hắn bắt đầu lo lắng, nếu đối phương không đồng ý vào Bát Môn Đài xem như kế hoạch hoàn toàn thất bại.

Bọn họ dày công theo dõi dấu vết tiểu tử sở hữu Thiên Sát ấn từ Băng Nguyên Chi Địa đến Ứng Long Thành.
Đối với thành viên Thiên Sát Hội mà nói, người sở hữu một hai Thiên Sát Ấn đã là hiếm có mà tiểu tử này mang trong người đến mười hai Thiên Sát Ấn.
Bọn họ không dám hành động vì bọn họ sợ Ngự Kiếm Tôn Giả, ngay cả Cửu Sát Đoàn còn phải chết chỉ trong một chiêu Ngự Kiếm.

Bọn họ có mười mạng cũng không dám manh động.
Bọn họ tình cờ phát hiện tiểu tinh linh mà bọn họ vừa bắt được có huyết mạch thân cận với tiểu tử sở hữu Thiên Sát Ấn.

Với thủ đoạn truy bắt tinh linh nhiều năm, bọn họ mười phần xác định, tinh tinh hoàng kim được sinh ra từ huyết mạch của tiểu tử đó.
Từ đó bọn họ đến Ứng Long Thành sớm hơn Phương Triết một bước, dẫn dắt Quan Lượng - tên thương nhân ngu ngốc kia tiếp cận Phương Triết rồi mời tham gia đấu giá.
Kế hoạch hoàn hảo và không hề có bất kỳ sơ suất.
Nếu đối phương từ chối bước lên Bát Môn Đài xem như bọn họ khó có cơ hội danh chính ngôn thuận cướp đoạt Thiên Sát Ấn.
Phó môn chủ Vạn Minh Tông âm thầm truyền âm đến Phương Triết với giọng điệu đe dọa “Oắt con không tham gia Bát Môn Đài… bọn ta chắc chắn sẽ bóp chết tiểu tinh linh đó.

Nếu tiểu tử ngươi có thể an toàn rời khỏi Ứng Long Thành, bọn ta sẽ truy cùng diệt tận…”
Lời đe dọa này khiến Phương Triết nhất thời sửng sốt.
Đối phương tiếp tục truyền âm, giọng điệu đầy sát ý “Ta còn điều tra ra được… ngươi đến từ Đạo Viện nhỏ bé kia.

Một cái búng tay của bọn ta… cái Đạo Viện nhỏ bé đó chắc chắn phải sụp đổ…”

Phương Triết nhìn sắt mặt đối phương hoàn toàn bình tĩnh, bên ngoài đạo mạo nhưng truyền âm lại toàn lời lẽ hung ác.
Phương Triết không cần truyền âm trả lời mà hướng tên phó môn chủ Vạn Minh Tông Lục Chỉ nói “Đạo Viện nhỏ bé, kẻ thù nhiều, thậm chí có một thế lực cực kỳ lớn còn không khiến bọn ta sụp đổ.

Chỉ dựa vào chín người các ngươi sao?”
Lời lẽ Phương Triết hoàn toàn sáo rỗng, không khớp với hiện trường.

Người bình thường cho rằng Phương Triết vì sợ hãi mà phát điên nhưng đối với bọn người La Chính Hành, La Bình An biết rõ.

Nhóm Cửu Đạo Minh đang truyền âm đe dọa mới khiến Phương Triết không nhẫn nhịn được.
Phương Triết không nhìn bọn người Cửu Đạo Minh mà quay sang trọng tài La Bình An từ tốn nói “Nếu bọn họ đã muốn như vậy thì đến Bát Môn Đài, phiền La đại ca dẫn đường!”
Toàn trường rung động khi nhìn thấy vị thiếu niên chủ nhân tiểu tinh linh chấp nhận đến Bát Môn Đài.

Thái độ cùng cử chỉ của vị thiếu niên hoàn toàn không tự nguyện, người bình thường cũng có thể nhìn ra vị thiếu niên này đã bị cưỡng ép đến Bát Môn Đài.
Một vài thương nhân bắt đầu sốt sắng thốt lên “Nhanh, nhanh trở về thông báo cho hạ nhân bán vé xem Bát Môn Đài sinh tử đấu!”
Chỉ trong phút chốc, toàn bộ thương nhân đều rút lui.

Nguyên nhân là vì Bát Môn Đài đã từ lâu không có bất kỳ trận chiến nào.

Giờ tin tức mà công bố ra ngoài, nhiều người chắc chắn sẽ tò mò mà đến.

Bọn họ chắc chắn sẽ thu lợi lớn.
La Chính Hành thoáng mỉm cười, quay sang trưởng lão Dược Tiên cùng trưởng lão Thiên Vệ Quân La Thiên Ưng nói “Hai vị xem, tên đó luôn làm ra vẻ như mình vô tội như vậy…”
La Chính Hành ngẫm nghĩ một lúc rồi nói “Để ta báo tên sư đệ kia một tiếng, hắn chắc chắn sẽ rất thích thú!”
Nói xong, La Chính Hành liền rời đi.
Trưởng lão Dược Tiên cùng trưởng lão Thiên Vệ Quân La Thiên Ưng nghe các xưng hô như vậy.

Cả hai có phần ghen tị.
Trưởng lão Dược Tiên thở dài nói “Ở Thiên Sư Đường, chỉ có cái tên này là dám gọi Thiên Chủ là [tên sư đệ kia]!”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi