THIẾP CHỜ HOA BỈ NGẠN


Trên quảng trường Bát Môn Đài.
Toàn bộ người đến quan chiến đều bất ngờ lẫn kinh ngạc.

Trong hơn ba vạn người, hơn phân nửa là nhận ra chất giọng này.

Đây chính là giọng nói của Ngự Kiếm Tôn Giả, một vị đại năng hành hiệp trượng nghĩa ở Thần Vực.

Vị đại năng này có một tuyệt kỹ trứ danh đó là “Hành Thiên” - Vạn vật trong Hành Thiên đều hóa hư vô.
Ngự Kiếm Tôn Giả xác nhận Phương Triết là đồ đệ, điều này chứng tỏ tiểu tử Phương Triết ngay từ đầu đã có chỗ dựa.

Hắn tự tin đối kháng với chín người Cửu Đạo Minh không phải là không có khả năng.
Nói như vậy, ngay từ đầu bọn họ đánh cược cho nhóm người Cửu Đạo Minh là tự đào hố chôn mình.
Chỉ trong nhất thời, toàn trường dậy sóng, bọn họ muốn đòi lại tiền cược.
Bên trong Bát Môn Đài.
Phương Triết không biết lai lịch của Ngự Kiếm Tôn Giả là Thiên Chủ La Thiên Bảo cho nên hắn cho rằng âm thanh này phát ra từ Ngự Kiếm Tôn Giả.

Vị đại năng đã trợ giúp hắn hai lần.
Phương Triết nhìn dáo dác nhưng không biết được phương hướng cất lên giọng nói đó.
Khang Lão mỉm cười tạo ra một Thiên Sát Chi Môn, rồi đi vào trong.
Lúc xuất hiện chính là phía trên tầng mây, trên phi hành kiếm Thất Thải Diệu Quang Kiếm.
La Chính Hành mừng rỡ thốt lên “Đai sư huynh!”
Thiên Chủ La Thiên Bảo không thể hiện cảm xúc như La Chính Hành mà chỉ khẽ gật đầu.

Khang Lão mỉm cười nhìn Thiên Chủ La Thiên Bảo vẫn một thái độ không khác gì lúc trước.
Khang Lão trêu chọc “Tiểu Bảo đúng là đã trưởng thành còn đứng đầu Thiên Sư Đường.

Phận làm đại sư huynh rất lấy làm tự hào…”
La Chính Hành nhìn diện mạo vị đại sư huynh cao cao tại thượng trước kia giờ thành một lão giả với mái tóc bạc.
Hắn tò mò hỏi “Đại sư huynh thay đổi nhiều quá!”
Khang Lão chỉ khẽ cười rồi lắc đầu không có ý kiến.
Thiên Chủ La Thiên Bảo thấy vậy liền giải thích “Nếu ta đoán không lầm, diện mạo này chỉ là lớp da lông mà thôi.

Bản thể của đại sư huynh sớm đã không còn…”
Khang Lão tức thì giật mình rồi trố mắt nhìn về phía Thiên Chủ La Thiên Bảo.
Thiên Chủ La Thiên Bảo nói tiếp “Nếu không phải năng lực không gian của đại sư huynh cùng vị nữ Dạ Xoa bên trong Bát Môn Đài tương đồng.

Ta đoán cũng không được.

Có thể sự tồn tại của đại sư huynh hiện tại đã phụ thuộc vào Đạo mà đại sư huynh truy cầu…”
Khang Lão thể hiện sự bội phục đối với Thiên Chủ La Thiên Bảo.
Khang Lão thở một hơi dài rồi nói “Do Đạo của ta chưa thành đã nóng vội.

Kết quả phải trả giá bằng sự tồn tại phụ thuộc vào Thiên Sát Chi Đạo.

Ta cảm ứng được bên dưới Cửu U có biện pháp giúp ta khôi phục bản thể, đứng trên đại đạo cho nên mới xuất hiện đột xuất lần này...”
La Chính Hành thắc mắc hỏi “Ý của đại sư huynh là sư huynh biết được thông đạo đến Cửu U?”
Khang Lão trầm tư một lúc mới nói “Đúng vậy! Chuyện này phải kể lại từ bảy năm trước, chính xác là bảy năm bốn tháng.

Khi đó ta đang chìm trong giấc ngủ say dưới hình dạng Đạo Chủng ở một nơi tâm tối.

Ta nghe một tiếng gọi rồi bất ngờ tỉnh dậy, ta phát hiện Đạo mà ta truy cầu đa phần đều là thành phần bất thiện, hung ác.

Cho nên ta thâm nhập sâu vào các thành viên Thiên Sát do chính Đạo mà ta ngộ ra.

Sau đó ta cùng nhóm Cửu Đạo Minh xâm nhập vào Chiến Trường Thần Tích và phát hiện ra một âm mưu của nhóm người đang âm thầm phá hoại Thần Vực.

Bọn chúng muốn mở ra một thông đạo xuyên qua Cửu U, thông đạo này lớn chưa từng có có thể ảnh hưởng nặng đề đến Thần Vực.

Cuối cùng cái tên phó môn chủ Vạn Minh Tông Lục Chỉ trúng kế Tiểu Bảo - khi đó với thân phận là Ngự Kiếm Tôn Giả dẫn dắt bọn ta đến Bát Môn Đài…”
Thiên Chủ La Thiên Bảo vốn trầm tĩnh cũng nở một nụ cười bất đắc dĩ “Khi đó, có thể đại sư huynh đã sớm nhận ra ta rồi?”
Khang Lão cũng mỉm cười nói “Chúng ta ba huynh đệ cùng bái Thái Bạch Linh Tôn làm sư trên núi Đông Hòa mà ngọn núi này nghìn năm mới xuất hiện một lần.

Có thể nói đây là cơ duyên không phải người nào cũng gặp được.


Sau đó cùng nhau tu luyện suốt năm trăm năm mới xuất sơn hành đạo, như vậy làm sao mà không cảm ứng nhau được…”
Thiên Chủ La Thiên Bảo trầm ngâm một lúc rồi đưa mắt nhìn xuống Bát Môn Đài.
Thiên Chủ La Thiên Bảo chậm rãi nói “Đại sư huynh dự định xử lý tên tiểu tử đó như thế nào?”
Khang Lão không chút do dự liền nói “Mầm họa Thiên Sát phải diệt trừ.

Cho nên, nếu hắn có thể đánh bại được đại sư huynh thì xem như hắn mạng lớn…”
La Chính Hành nghe đại sư huynh dứt khoát đưa ra quyết định diệt trừ mầm họa Thiên Sát, sắc mặt tức thì đại biến.
Thiên Chủ La Thiên Bảo không thể hiện cảm xúc như La Chính Hành mà hai mắt khép hờ.

Sau một hồi liền nói “Đại sư huynh không nhận ra, thời điểm đại sư huynh tỉnh lại trùng hợp với thời điểm tên này tiếp nhận Thiên Sát Ấn sao? Dù Đạo này của đại sư huynh có chút vấn đề nhưng biết đâu…?”
Khang Lão nghe xong liền do dự.
Thiên Chủ La Thiên Bảo nói tiếp “Hay chúng ta đánh cược, nếu đại sư huynh không sử dụng Thiên Sát Chi Môn áp chế hắn mà so tài công bằng.

Sư huynh có thể thắng được hắn không?”
Vừa nghe Thiên Chủ La Thiên Bảo nói xong, Khang Lão tức thì cười lớn.
Khang Lão im lặng một hồi rồi quay trở lại đại môn rời đi.
Lúc Khang Lão bước ra chính là từ đại môn mở cửa sẵn ở Bát Môn Đài.
Phương Triết nhìn sắc mặt Khang Lão biểu hiện cực kỳ nghiêm trọng.

Hắn dự định nói thì Khang Lão khoát tay ngăn lại.
Khang Lão rắn giọng nói “Dù ngươi là đồ đệ của cái tên Ngự Kiếm Tôn Giả thì sao? Ta cũng không bỏ qua cho người được… trừ khi ngươi có thể đánh bại được ta?”
Phương Triết nghe xong tức thì do dự.
Người bình thường đều có thể đoán ra, Khang Lão này là giả và đang thay trời hành đạo tranh trừ những tên tàn ác trong Cửu Đạo Minh.
Khang Lão cũng nhận ra tên tiểu tử này quá yếu đuối, không hề có hung tính như một nam nhân bình thường.

Cũng không thể gọi tiểu tử này là nhược phu được bởi vì mỗi một người đều đi theo một con đường riêng biệt, đạo tâm vốn đã như vậy thì khó mà thay đổi.


Trừ khi hắn chết.
Khang Lão ngẫm nghĩ một lúc rồi lấy ra tấm da dê chứa bảy ấn ký Thiên Sát.

Đây là bảy ấn ký Thiên Sát còn sót lại của nhóm người Cửu Đạo Minh.
Khang Lão chậm rãi nói “Chỉ cần tiểu tử ngươi đánh bại được ta, có thể rời khỏi Bát Môn Đài cùng tấm da này.

Ngược lại thì ngươi phải bỏ mạng lại…”
Dứt lời, sát khí từ người Khang Lão bạo phát ra khiến Hoa Lạc Đồng phản ứng.

Nàng nhanh chóng tung ra liên tiếp ba chưởng.

Chỉ là chưởng pháp chưa thành hình đã bị Khang Lão ngăn cản.
Khang Lão thình lình xuất hiện một bên Hoa Lạc Đồng chộp lấy cánh tay trái nàng, cánh tay trái tức thì bị khóa chặt bởi ba thanh tiểu kiếm màu đen huyền, với vài điểm sáng nhỏ li ti như một mảng trời đêm.
Khang Lão tiếp tục xuất hiện bên phải Hoa Lạc Đồng, tiếp tục khóa chặt tay phải nàng ta.
Khang Lão thoái lui về sau, điểm một chỉ về phía Hoa Lạc Đồng đang bị khóa chặt.

Xung quanh Hoa Lạc Đồng thình lình xuất hiện ba thanh hắc kiếm to lớn gấp hai chiều cao Hoa Lạc Đồng.

Ba thanh hắc kiếm gắn kết với nhau tạo thành phong ấn “Tế Ti Võng”.
Động tác của Khang Lão nhìn chậm chạp nhưng chỉ cần chớp mắt một cái, Hoa Lạc Đồng vốn dự định ngăn cản đã bị khóa chặt.
Đối phó xong Hoa Lạc Đồng, Khang Lão ngoắc tay về phía Phương Triết khiêu khích “Đến, thử dày vò ta đi!”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi