THIẾU CHỦ BÍ MẬT

Thấy tình cảnh thê thảm của anh Hổ, đám đàn em của anh Hổ đồng loạt lui ra sau mấy chục bước, không có ai dám bước lên cứu anh Hổ, đều bày ra dáng vẻ người anh em cứ chết đi, tôi lo thân tôi.

Cố Họa Y nhìn mà hoảng sợ vô cùng, đặc biệt là khi nhìn đến mấy tên bị Lý Phàm đánh đến mặt mũi bầm dập, trong lòng cô càng đầy kinh ngạc.

Lúc nãy ngay giây phút Lý Phàm nhào lên là một chọi một đám!

Dưới tình huống như thế, Lý Phàm không chỉ đánh đối thủ bị thương, mà anh còn không hề bị thương chút nào, chuyện này làm Cố Họa Y cảm thấy nghĩ mãi vẫn không ra.

Ông chồng vô dụng của cô giỏi như thế từ khi nào vậy?

Không chỉ riêng Cố Họa Y nghĩ không rõ, anh Hổ cũng hiểu không rõ.

Lúc trước anh ta chỉ cần dẫn theo đàn em đứng ở đó là có thể hù người ta sợ đơ người.

Nhưng bây giờ sao lại đụng trúng một tên khó chơi dám một chọi một đám, quan trọng nhất là người này trông chẳng giống mấy kẻ hung ác chút nào!

“Tôi biết, tôi biến đi ngay, cảm ơn đại ca đã nương tay.”

Chân anh Hổ mềm nhũn sắp không đi nổi, miệng lải nhải liên tục, từ từ lui ra sau.

“Đã bảy giây, nếu còn chưa chịu biến thì tôi sẽ tiếp tục.”

Lý Phàm xoa tay nói.

Da dầu anh Hổ lập tức nổ tung, không dám nói lung tung nữa, xoay người chạy như điên, cũng không thèm gọi đám đàn em tiếng nào.

Mấy tên đàn em của anh Hổ ngẩn ra một lúc, sau đó nhốn nháo ào ào chạy như điên theo sau anh Hổ.

Trong phòng bảo vệ của xưởng nguyên liệu, mấy tên bảo vệ trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh này, lúc nãy khi bị đám anh Hổ bao vây, cả đám bọn họ đều sợ rụt cổ lại, không dám hó hé tiếng nào với đám anh Hổ.

Bây giờ nhìn thấy anh Hổ bị đuổi đi, mấy tên bảo vệ ra khỏi phòng bảo vệ, mặt mày tươi rói đi ra cúi đầu khom lưng nhìn Lý Phàm.

Cố Họa Y thở phào nhẹ nhõm, chạy lên túm chặt cánh tay Lý Phàm hỏi: “Sao lúc nãy anh lại mạnh như thế? Có thể một mình đánh nhau với nhiều người như thế.”

“Khi còn nhỏ anh thích võ nên đi theo một ông cụ học tập, lúc nãy anh cũng là máu nóng xông lên não, nghĩ muốn bảo vệ em nên mới xông lên, cũng không ngờ anh lại giỏi đánh đấm như thế, cũng có lẽ là đám lưu manh kia đánh nhau quá tệ.”

Lý Phàm thuận miệng bịa đại một lý do, duỗi tay chỉ khu nhà xưởng, dời lực chú ý của Cố Họa Y đi.

Mấy tên bảo an nhìn thấy Cố Họa Y, vội vàng chạy chậm lại nói:

“Tổng giám đốc Cố đến rồi, lúc nãy trong xưởng đột nhiên cúp điện, sau đó máy móc gặp trục trặc, bây giờ bộ phận sửa chữa đang kiểm tra và sửa chữa.”

“Các anh gác cổng cho tốt, đừng để xảy ra chuyện như khi nãy, nếu có người đứng chắn trước cửa thì lập tức tìm những ban ngành liên quan đến xử lý.”

Cố Họa Y lạnh lùng dạy bảo nhóm bảo vệ xong mới dẫn Lý Phàm đi vào khu nhà xưởng.

Cố Họa Y vừa đi vừa lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho người phụ trách khu nhà xưởng.

Sau khi nói vài câu, Cố Họa Y lấy điện thoại xuống, nói nhỏ: “Người phụ trách ở nơi này tên là Cố Bằng Phi, cũng coi như bà con họ hàng xa, bình thường khá thân với đám Cố Tuấn Hào.”

“Bây giờ anh ta đang ở nhà xưởng giám sát công việc sửa chữa, nhưng anh ta nói vẫn chưa tìm được nơi có vấn đề, không biết khi nào mới sửa xong.”

Cố Họa Y càng nói tâm trạng lại càng hạ thấp, nếu như biết chỗ nào gặp vấn đề thì còn dễ, nếu tìm không ra thì phiền to rồi.

“Đi sang đó xem thử trước đi, đến lúc đó lại nghe thêm ý kiến của mọi người, nếu thật sự không được thì mời người về sửa.”

Lý Phàm góp ý kiến.

Cố Họa Y không nói gì, chỉ liếc nhìn Lý Phàm.

Lý Phàm vò đầu cười, không đoán ra được Cố Họa Y nhìn anh như vậy là có ý gì, đang trách anh nói nhiều hay là cảm thấy anh nói sai.

Hai người yên lặng đi đến, một người đàn ông cao gầy khoảng ba mươi tuổi, mặc vest ngay ngắn dẫn theo một đám người ồ ạt từ trong xưởng bước ra.

“Người dẫn đầu là Cố Bằng Phi, lát nữa anh đừng ăn nói bậy bạ, dù sao anh cũng không có chức vụ gì trong công ty của gia đình.”

Lý Phàm gật đầu, vì không để cho Cố Họa Y phải khó xử, Lý Phàm chịu tủi thân một chút cũng không sao cả.

“Ui, Họa Y đến à, bên này đột nhiên có vấn đề, tôi đã sắp xếp người đi kiểm tra và sửa chữa rồi, cô không cần lo, cần gì phải chạy đến đây chứ.”

Cố Bằng Phi nghiêm túc nói, dáng vẻ vô cùng xa cách.

“Tôi nhất định phải đến xem, gần đây có một lượng lớn đơn đặt hàng cần giao, nếu nguyên liệu không đủ thì không có cách nào giao hàng đúng thời hạn, đến lúc đó hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”

Cố Họa Y lạnh nhạt nhìn Cố Bằng Phi, dáng vẻ việc công xử theo phép công.

Hai người vừa mới gặp nhau đã có cảm giác đối chọi gay gắt rồi.

Lý Phàm nhướng mày nhìn, ngẫm lại một loạt các sự kiện xảy ra khi nãy, loáng thoáng cảm thấy chuyện này hình như không đơn giản.

Cố Bằng Phi cười, nói lớn: “Mỗi người chúng ta quản lý một khâu riêng, không ai can thiệp được ai, bây giờ thiết bị gặp vấn đề, nhìn kiểu gì cũng là lý do bất khả kháng, tôi chỉ có thể nói đã sắp xếp nhân viên sửa chữa gấp.”

“Tôi chạy đến đây xem, nếu nhân viên của anh không thể sửa chữa khẩn cấp được thì tôi có thể gọi người đến sửa chữa, nhất định phải sửa chữa khẩn cấp trong thời gian nhanh nhất, khôi phục sản xuất mới được.”

Cố Họa Y không có ý định nhường nhịn.

Cố Bằng Phi hơi thay đổi sắc mặt, nghĩ thầm sao có thể làm lại nhanh như thế được, vốn cũng là vì muốn chơi cô một vố nên mới đình công, nhất định phải kéo thời gian thật dài mới được.”

“Đó là chuyện của xưởng nguyên liệu chúng tôi, sửa như thế nào cũng là chuyện của chúng tôi, không đến lượt cô quan tâm, mời cô về sớm cho, chúng tôi còn phải kiểm tra tình hình thiết bị gấp, không tiếp đón cô được.”

Cố Bằng Phi nói xong quay lưng đi, nháy mắt ra hiệu cho mấy tên công nhân cao to đứng phía sau, sau đó đi vào nhà xưởng.

Mấy tên công nhân cao to đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, nhìn chằm chằm đề phòng Cố Họa Y, giống như đang đề phòng Cố Họa Y đi vào nhà xưởng.

Cố Họa Y nhíu mày, đã nhận ra thái độ khác thường của Cố Bằng Phi, lúc trước Cố Bằng Phi không có gan dám chống đối với cô.

Bây giờ Cố Bằng Phi lại thể hiện thái độ rõ ràng như thế, rõ ràng sau lưng có người sai khiến, muốn kéo dài thời gian quay về sản xuất của xưởng nguyên liệu.

Còn chuyện là ai đã sai khiến thì không cần nói cũng biết, Cố Họa Y chỉ cần nghĩ sơ qua là có thể nghĩ ra được ai đang đứng sau chuyện này.

Cố Họa Y nhấc chân bước lên, mấy tên công nhân lập tức giơ tay cản đường của Cố Họa Y.

“Quản lý của chúng tôi nói, người không liên quan không được bước vào phân xưởng quan trọng, xin cô đừng làm khó mấy nhân viên quèn chúng tôi.”

Công nhân dẫn đầu nói với thái độ trêu chọc.

“Các anh tránh ra! Tôi không phải người không liên quan!”

Cố Họa Y tức giận quát.

Lý Phàm bước lên đi đến cạnh Cố Họa Y, dùng ánh mắt lạnh băng nhìn mấy tên công nhân kia: “Mở to mắt chó mấy người ra mà nhìn cho kỹ, đây là lãnh đạo trực tiếp của các người, các người còn dám cản sao?”

“Hai người đừng làm khó dễ chúng tôi, chỉ cần quản lý của tôi không đồng ý thì không có ai được phép vào xưởng, cho dù là ông trời cũng vậy.”

Công nhân dẫn đầu vẫn cứng đầu đáp.

Lý Phàm cười lạnh gật đầu: “Xem ra phải cho mấy người một bài học.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi