THIẾU CHỦ BÍ MẬT

CHƯƠNG 632: NỮ TRUNG HÀO KIỆT

Mắt thấy Quỷ Hổ biến thành một vũng máu, Lý Phàm chắp tay vái bốn phía, sau đó nói: “Phương Kỳ, mọi người hãy nghỉ ngơi đi.”

Dứt lời, Lý Phàm rời khỏi biệt thự nhà họ Phương, lái xe đi về phía Hán Thành.

Khi Lý Phàm trở lại Hán Thành, đã là giữa trưa, mấy người Cố Họa Y ở lại nhà cũ một đêm, cũng đều đã về tới biệt thự.

Khi Lý Phàm vào trong nhà, người giúp việc đã nấu xong cơm, mấy người Cố Họa Y đang ngồi trước bàn ăn chuẩn bị ăn cơm.

Nhìn thấy Lý Phàm trở về, Vương Cẩn Mai nghiêm mặt lại, vẻ mặt cứng rắn nói: “Lý Phàm, suốt đêm cậu đã làm gì, làm khổ chúng ta suốt đêm trở về, nhưng bản thân cậu lại biến mất không tung tích, có phải vừa có chút thành tích nhỏ là cậu đã thấy đắc chí, ở bên ngoài ăn chơi lêu lổng rồi không?”

“Mẹ, mẹ nói gì thế, sao Lý Phàm lại ở bên ngoài lêu lổng được.”

Cố Họa Y hờn dỗi giúp Lý Phàm xoa dịu.

Trần Hiểu Đồng ánh mắt u oán nhìn Lý Phàm, nghĩ thầm nếu Lý Phàm thật ở ngoài chơi bời, chẳng phải chứng minh Trần Hiểu Đồng mình không hề có chút hấp dẫn nào, làm người vậy cũng quá thất bại rồi.

“Tối qua đúng là đã xảy ra một số chuyện, nhưng bây giờ mọi chuyện đã được giải quyết xong, sau này chắc sẽ không có vấn đề gì nữa.”

Lý Phàm trả lời vòng vo, xem như cho người trong nhà một câu trả lời.

Cố Họa Y vỗ cái ghế bên cạnh nói: “Anh mau rửa tay rồi ngồi xuống ăn cơm, bận rộn suốt đêm chắc cũng mệt mỏi rồi.”

“Anh đi rửa tay.”

Sau khi rửa tay, Lý Phàm đến phòng ăn ngồi xuống, Vương Cẩn Mai không chịu bỏ qua hỏi: “Nói xem, rốt cuộc tối qua cậu đã đi làm gì.”

“Giúp nhà một người bạn phát tang, sợ xúi quẩy nên mới không nói thẳng ra.”

Lý Phàm tùy tiện kiếm cớ.

“Khụ khụ.”

Cố Thiệu Huy ho khan hai tiếng, sau đó nói: “Họa Y, con trai của bạn cũ của ba du học tiến sĩ trở về, muốn tìm một công việc phù hợp.

Ba đã khoe với người bạn cũ đó là con là tổng giám đốc tập đoàn Họa Vân Y, nên bạn ba cứ đòi ba giới thiệu con ông ta đến chỗ con thử.”

Mấy ngày nay Cố Thiệu Huy đi khắp nơi thăm bạn, trước mặt bạn cũ đã khoác lác không ít, dù sao tập đoàn Họa Vân Y cũng là xí nghiệp lớn, Cố Thiệu Huy cảm thấy nói khoác cũng không vấn đề gì.

Nhưng mà người bạn cũ mà hôm qua ông ta gặp phải cứ mặt dày cuốn lấy ông ta, sống chết cũng đòi Cố Thiệu Huy giúp bố trí công việc cho con trai.

Cố Thiệu Huy không dám từ chối, hơn nữa, hôm qua là say rượu nói khoác, nhưng đúng là thổi phồng quá đáng, nên Cố Thiệu Huy đâm lao phải theo lao.

Sau khi lo nghĩ một đêm, lúc này cuối cùng Cố Thiệu Huy thực sự không nhịn nổi nữa, đành nói chuyện này ra.

Sau khi nói xong, Cố Thiệu Huy nháy mắt với Lý Phàm, ra hiệu Lý Phàm mau nói đỡ.

Lý Phàm cười nói: “Chuyện này cũng không có gì to tát, cứ bảo cậu ta đến phỏng vấn là được. Nếu thật là nhân tài thì chắc chắn có chỗ cho cậu ta, nếu không phải nhân tài thì để con tới đuổi cậu ta đi, chắc chắn sẽ không khiến ba vợ khó xử.”

Cố Thiệu Huy thầm mừng rỡ, gật đầu nói: “Tốt, vậy chuyện này nhờ cả vào con, cũng đừng gây ra chuyện gì rắc rối.

Đúng rồi, ông Chu nói chiều tối nay con trai ông ta đã đặt chỗ ở Quan Nhân Đường, các con trực tiếp đi Quan Nhân Đường gặp cậu ta là được, lát nữa ba sẽ gửi số phòng cụ thể cho các con.”

Sau khi dặn dò một hồi, Cố Thiệu Huy như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm, sau đó kêu gọi mọi người ăn cơm.

Sau khi mọi người ăn cơm trưa xong, ngồi cùng nhau nói chuyện phiếm.

Hàn huyên chưa được bao lâu, Cố Thiệu Huy nhìn thấy giờ hẹn với con trai ông Chu cũng sắp đến, liền bắt đầu thúc giục Lý Phàm và Cố Họa Y xuất phát.

Lý Phàm và Cố Họa Y liếc nhau một cái, cùng đứng dậy rời đi, lái xe đi về phía Quan Nhân Đường.

*** Lý Phàm và Cố Họa Y đến Quan Nhân Đường, lễ tân của Quan Nhân Đường hết sức cung kính mời Lý Phàm và Cố Họa Y đi vào trong nhà hàng.

“Hai vị có hẹn trước không?”

Nhân viên lễ tân khách khí hỏi.

“Có, đã đặt phòng Tùng Phong Đại Cát, cũng đã có người tới trước rồi.”

Cố Họa Y nhìn điện thoại nói.

“Được, tôi dẫn hai vị qua đó.”

Nhân viên lễ tân dẫn Lý Phàm và Cố Họa Y đến bên ngoài phòng Tùng Phong Đại Cát, kéo cửa ra mời hai người đi vào.

Sau khi hai người đi vào, nhân viên lễ tân đóng cửa lại lập tức móc bộ đàm ra: “Quản lý, khách quý Lý Phàm đến rồi, đang ở phòng Tùng Phong Đại Cát.”

Tất cả nhân viên của Quan Nhân Đường đều đã nhìn thấy ảnh chụp Lý Phàm, chỉ cần nhìn thấy Lý Phàm đến, nhất định phải báo cáo trước.

Lý Phàm và Cố Họa Y vào phòng, trong phòng có một thanh niên hết sức tuấn tú đang ngồi.

Người thanh niên mặc một bộ âu phục thủ công định chế, trên cổ tay đeo đồng hồ PatekPhilippe.

Sau khi nghe thấy tiếng bước chân, người thanh niên ngước mắt nhìn Cố Họa Y một chút.

Vẻ mặt vốn không kiên nhẫn của người thanh niên lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ mặt tràn đầy hưng phấn và vui sướng.

Chu Kiên Cường vốn không coi trọng tập đoàn Họa Vân Y, nhưng vì không chịu nổi yêu cầu của ba mình nên định đến xem tình hình thế nào.

Nhưng lúc này, sau khi nhìn thấy dung mạo xinh đẹp rực rỡ của Cố Họa Y, Chu Kiên Cường lập tức cảm thấy thần Cupid đã bắn vào trái tim mình một mũi tên, mẹ kiếp, đây chính là cảm giác yêu từ cái nhìn đầu tiên à.

“Cô chắc là Cố Họa Y, tôi nghe nói cô là tổng giám đốc tập đoàn Họa Vân Y, thật sự là mày liễu không nhường đấng mày râu, nữ trung hào kiệt!”

Sau khi tán dương Cố Họa Y, Chu Kiên Cường hơi khom người lên tự giới thiệu: “Tôi tên Chu Kiên Cường, là tiến sĩ đại học Kinh tế Wharthon, thầy hướng dẫn là Warren Truss, Warren Truss đã giành được giải thưởng Nobel kinh tế, chuyên ngành của tôi là kinh tế học cổ điển, chủ yếu nghên cứu phương hướng chu kỳ kinh tế.”

Ánh mắt Chu Kiên Cường luôn đặt trên người Cố Họa Y, mà không thèm nhìn Lý Phàm lấy một cái.

Xem ra, với Chu Kiên Cường, dù Lý Phàm có là người đàn ông của Cố Họa Y thì với vầng hào quang mà anh ta đã bộc lộ ra chắc chắn sẽ nghiền nát Lý Phàm, khiến anh trở thành người không có quan hệ với Cố Họa Y nữa.

Học trò của người được giải thưởng Nobel kinh tế, đang nghiên cứu tiến sĩ, kinh nghiêm thực tập có thể gọi là huy hoàng, tiền đồ vô lượng, ngoài ra còn có dung mạo tuấn tú, Chu Kiên Cường tự nhận là mình có thể bắt được tất cả phụ nữ.

Khi sống ở bên kia bờ đại dương, Chu Kiên Cường đã ngủ với không ít em gái, các loại màu da, các loại màu tóc.

Nhưng Chu Kiên Cường cho rằng những cô gái đó không thể xinh đẹp bằng Cố Họa Y, lúc này trái tim Chu Kiên Cường đã thật chao đảo vì Cố Họa Y.

Cố Họa Y có chút chán ghét ánh mắt trần trụi tràn ngập dục vọng của Chu Kiên Cường, cô ngồi sát xuống bên Lý Phàm, chỉ có như vậy cô mới cảm thấy an tâm.

“Tôi mít đặc về kinh tế học, tôi là nể mặt ba tôi nên mới đến gặp anh tiến hành phỏng vấn, nhưng biểu hiện bây giờ của anh chả ra làm sao cả.” Cố Họa Y thẳng thắn nói.

Chu Kiên Cường nhún vai, nở nụ cười tự nhận là có thể khiến phụ nữ mê muội: “Tại sao cô lại cảm thấy biể hiện của tôi chả ra làm sao? Chúng ta mới chỉ gặp mặt lần đầu mà thôi.

Tôi nghĩ nếu chúng ta tiếp xúc nhiều hơn, chắc chắn cô sẽ hiểu tôi sâu hơn, hiểu Chu Kiên Cường tôi là một người tài hoa vượt trội cỡ nào.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi