THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

Tu sĩ Nguyên Anh tầng năm kia thấy Diệp Mặc không ngờ trực tiếp dùng kiếm phá vỡ mồi lửa hình đao, nhất thời ngây ngẩn cả người. Phải biết rằng tu vi của y đã là Nguyên Anh tầng năm rồi, còn đối phương chỉ là Nguyên Anh tầng một.

Một tu sĩ Nguyên Anh tầng một lại phá vỡ mồi lửa hình đao của y, đây là may mắn hay đối phương thực sự có thực lực này?

Thanh Hàn cũng ngây ngẩn cả người, tu vi của Diệp Mặc biểu hiện ra so với cô còn thấp hơn một chút, tự thân mình vừa rồi chút nữa bị mồi lửa hình đao đánh trúng, hắn sao lại có khả năng phá vỡ được?

Thế nhưng Thanh Hàn rất nhanh hiểu được, bất luận Diệp Mặc phá vỡ mồi lửa hình đao của đối phương như thế nào, thế nhưng tuy rằng bên mình có năm người nhưng cũng tuyệt không phải đối thủ của ba người kia.

Hiểu rõ đạo lý này. Thanh Hàn lập tức lạnh giọng quát:

- Các người là ai? Dám phục kích người của Thanh Mộng Trai?

Diệp Mặc đương nhiên hiểu rõ ý tứ của Thanh Hàn, sau khi nói ra môn phái của bản thân, nếu như không phải bại não, thì chắc bọn họ đều không chọn việc xung đột cùng với đệ tử của tông môn chín sao. Đáng tiếc chính là, Diệp Mặc biết lời nói này của Thanh Hàn là vô ích, đối phương cũng không phải người mù, đám người Thanh Hàn mặc y phục có dấu ấn của Thanh Mộng Trai rất rõ ràng, bọn họ không nhìn thấy sao?

Đám người Thanh Nguyệt cũng đều hiểu được, cùng lấy ra pháp bảo xông lên.

- Thanh Mộng Trai là cái gì vậy? Bằng mấy người các cô cùng với tên tiểu tử này sao?

Tu sĩ Nguyên Anh tầng năm sau khi thấy Diệp Mặc phá được mồi lửa hình đao của hắn thì cũng chỉ ngây người trong chốc lát, liền lập tức cười nhạt châm chọc.

- Các người đều không phải tu sĩ của Nam An Châu? Các người là yêu tu của Vô Tâm Hải....

Nghe thấy tu sĩ Nguyên Anh tầng năm cười nhạt, Thanh Hàn lập tức ngạc nhiên thốt lên.

Nếu như đối phương là tu sĩ của Nam An Châu, tuyệt đối không dám vô lễ với đạo cô của Thanh Mộng Trai như vậy. Mà ba gã tu sĩ Nguyên Anh trên tầng ba lại ở cùng đội ngũ, ngoại trừ là yêu tu của Vô Tâm Hải thì còn có thể là người nào?

Diệp Mặc không nói gì, hắn biết ba tên này tuyệt đối không phải yêu tu. Nếu như là yêu tu sử dụng qua Huyễn hình đan để biến hóa hình dáng, hắn liếc mắt là có thể thấy được. Mà yêu tu muốn tu thành hình người, nhất định phải trải qua Hóa Hình Kiếp, chí ít cần đến trình độ của tu sĩ Kiếp Biến mới có thể được. Còn không thì chỉ có thể thông qua các loại đan dược Huyễn hình đan, thế nhưng thông qua đan dược biến hình thì đều không thể che dấu được khí tức.

Đương nhiên còn có một loại đan dược gọi là ‘Hóa hình đan’, loại đan dược này đối với yêu thú biến hình rất là triệt để, thế nhưng đối với tu vi của yêu thú cũng có yêu cầu, chí ít cũng cần là yêu thú đã ngoài cấp tám mới có thể sử dụng.

Ba người này căn bản là không có khí tức của yêu thú, hiển nhiên là tu sĩ nhân loại không thể nghi ngờ.

Tên tu sĩ Nguyên Anh tầng năm cười hắc hắc, cũng không trực tiếp trả lời chỉ là nói:

- Lưu lại nhẫn trữ vật của mấy người, sau đó cút, ta sẽ không gây thương tổn tính mạng mấy người

Nói xong y nhìn Diệp Mặc một chút, hiển nhiên vừa rồi Diệp Mặc ngăn trở mồi lửa hình đao của y, khiến y có chút kiêng kỵ trong lòng. Nếu như không phải vì có chút kiêng kỵ Diệp Mặc, không nhìn rõ được tu vi của Diệp Mặc, nói không chừng y đã sớm giết hết tất cả rồi.

Diệp Mặc trong lòng cười nhạt, kinh nghiệm chiến đấu và âm mưu của hắn cao hơn nhiều so với tên tu sĩ Nguyên Anh tầng năm này, hiển nhiên biết y không phải thật tâm muốn thả người. Nói không chừng ngay sau khi bọn họ lưu lại nhẫn, ba người này sẽ lập tức động thủ.

- Nằm mơ đi.

Thanh Nguyệt thoạt nhìn rất dễ ngượng ngùng, thế như sau khi tức giận, ngay cả nửa phẩn ngượng ngùng cũng không thấy. Nói xong, cô lập tức lấy ra một pháp bảo hoa sen xông lên trước.

Thanh Hàn ngăn cản cô lại, Thanh Hàn và đối phương đã giao thủ, tuy rằng đều không toàn lực ra tay, thế nhưng cô biết, một khi giao chiến bên mình tuyệt đối không bằng đối phương. Đối phương ba người không chỉ có tu vi cao hơn các nàng rất nhiều, hơn nữa cũng không phải là tu sĩ bình thường

- Có giao ra nhẫn trữ vật hay không, chúng tôi còn phải thương lượng lại một chút.

Diệp Mặc nói với tên tu sĩ Nguyên Anh tầng năm kia xong, liền truyền âm cho Thanh Hàn nói rằng:

- Thanh Hàn sư tỷ, cô mang theo mấy sư muội đi trước. Tôi sẽ thuyết phục bọn chúng không truy đuổi các cô.

Tu vi của Thanh Hàn là Nguyên Anh tầng hai, bên ngoài biểu hiện ra còn mạnh hơn Diệp Mặc một tầng, thế nên Diệp Mặc chỉ có thể gọi cô là sư tỷ.

Tu sĩ Nguyên Anh tầng năm biết Diệp Mặc hiểu về trận pháp lại có thể ngăn trở mồi lửa hình đao của y, vốn đã có kiêng kỵ. Hiện tại Diệp Mặc nói bọn họ cần thương lượng một chút mới có thể giao ra nhẫn trữ vật, nên chỉ cười lạnh một tiếng nhưng cũng đành phải im lặng.

- Như thế sao được?

Thanh Hàn lập tức kiên quyết không đồng ý.

Diệp Mặc biết Thanh Hàn bốn người tuy rằng kinh nghiệm không dủ, thế nhưng cũng không phải kẻ vứt bỏ đồng bạn. Cho nên Thanh Hàn kiên quyết không đồng ý. Diệp Mặc lập tức truyền âm nói rằng:

- Tôi ngăn cản bọn họ, đồng thời thuyết phục bọn họ không truy đuổi các cô, chờ các cô trốn thật xa, tôi có Tiểu Na Di Phù có thể chạy trốn, các cô cứ đi trước tôi khẳng định mình có thể thoát được.

Tuy rằng Diệp Mặc có một tấm Đại Na Di Phù, thế nhưng hắn cũng không dám nói hắn có Đại Na Di Phù. Phải biết rằng Đại Na Di Phù là loại bùa rất hiếm có, mà bùa của Diệp Mặc là từ trên người của Điền Ngạo Phong lấy được, vạn nhất chuyện này bại lộ ra thì đối với bản thân là được không bù mất rồi.

Thanh Hàn kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Mặc, Tiểu Na Di Phù tuy không phải loại quý hiếm, nhưng một tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể tùy ý có được. Một tấm Tiểu Na Di Phù, có thể chạy trốn khỏi thần thức của mấy người tu sĩ Nguyên Anh này, vậy Ninh Tiếu Ma nói hắn có biện pháp đào tẩu hẳn là không nói dối

Thanh Hàn nghĩ tới đây gật đầu, càng nghĩ con người Ninh Tiểu Ma thật tốt, các cô chỉ là người dẫn đường mà thôi, đối phương có ‘Tiểu Na Di Phù’ mà cũng không một mình chạy trốn, trái lại còn chờ các cô trốn trước, mới chuẩn bị trốn, hắn thực là một tu sĩ không tệ. Chỉ là cô không biết, Ninh Tiếu Ma dùng biện pháp gì để khiến ba tên tu sĩ này không truy sát các cô.

Thanh Nghi và Hạ Ấu San hỏi Diệp Mặc nhiều vấn đề nhất, trái lại lo lắng cho Diệp Mặc nhất.

Thấy ánh mắt lo lắng của hai cô gái, trong lòng Diệp Mặc cũng có chút ấm áp, hắn biết mình muốn lấy bản đồ là lúc này rồi. Hắn đang muốn truyền âm cho Thanh Hàn muốn một phần bản đồ, chợt nghe tên tu sĩ Nguyên Anh tầng năm lạnh giọng nói:

- Được rồi, nếu bây giờ không chịu giao nhẫn ra, chúng tao ra tay đây

Tu sĩ Nguyên Anh tầng năm có chút nhịn không được nữa rồi, tuy rằng y kiêng kỵ Diệp Mặc, nhưng cũng không muốn mất thời gian. Y nghĩ rằng coi như là đối phương cả năm người cùng động thủ thì cũng là phải chết không nghi ngờ, giao nhẫn ra mới là lựa chọn tốt nhất của đối phương. Dù sao giao ra nhẫn, còn có thể trông cậy vào khả năng mình có thể thả chúng ra, về phần không tha, vậy đương nhiên là do mình nói rồi.

Diệp Mặc giật mình, hiển nhiên lai lịch ba tên này là không bình thường, nếu Thanh Hàn các nàng có bản đồ, nói rõ trong tay ba tên kia cũng có, căn bản là không cần phải hỏi đám người Thanh Hàn chuyện bản đồ.

Nghĩ tới đây, hắn cười ha hả, đi tới tên tu sĩ Nguyên Anh tầng năm, tên tu sĩ Nguyên Anh tầng năm thấy Diệp Mặc đi tới, trái lại lui về phiá sau một chút. Thế nhưng y rất nhanh phản ứng lại, cảm giác hành động của mình không đúng, nghĩ tới đây lại tiến lại một bước.

Diệp Mặc dừng lại, bỗng nhiên ra tay, trong tay hắn xuất hiện một mồi lửa màu vàng nhạt, xung quanh mồi lửa vẫn còn một chút sương màu trắng nhạt

- Tuyết tinh hỏa?

Tu sĩ Nguyên Anh tầng năm kia khiếp sợ kêu lên.

Không riêng gì tên tu sĩ Nguyên Anh tầng năm, chính hai gã tu sĩ Nguyên Anh tầng ba phía sau y cũng chấn động mà nhìn chằm chằm vào 'Tuyết tinh hỏa' trong tay Diệp Mặc, bọn họ nghĩ không ra ở đây lại gặp phải một tu sĩ Nguyên Anh tầng một có được mồi lửa kỳ dị. Chính là 'Tuyết tinh hỏa' xếp hạng rất cao ở Tu Chân giới.

'Tuyết tinh hỏa' xếp thứ mười lăm, là một mồi lửa thuộc tính thủy thuần túy. Trong các loại mồi lửa kỳ dị ở Tu Chân giới, có thể nói là mồi lửa tốt nhất để luyện chế đan dược thuộc tính thủy. Bất luận là Luyện đan sư hay Luyện khí sư, thì loại mồi lửa thuộc tính thủy này đều là vật báu vô giá.

- Không ngờ mày lại có 'Tuyết tinh hỏa'…

Gã tu sĩ Nguyên Anh tầng hai than một câu, sau đó ánh mắt y ánh nhìn nóng bỏng, hai gã tu sĩ Nguyên Anh phía sau hắn cũng đều lộ ra ánh mắt đầy thèm muốn.

Không riêng gì ba gã tu sĩ Nguyên Anh này, Thanh Hàn mấy đạo cô cũng lộ ra ánh mắt kinh dị. 'Tuyết tinh hỏa', không phải là loại mồi lửa thông thường, các nàng cũng không nghĩ ra Diệp Mặc lại sở hữu lại mồi lửa này. Không chỉ nói Diệp Mặc là một tán tu, cho dù là một đệ tử nòng cốt của một đan môn lớn cũng không có loại mồi lửa này.

Mồi lửa kỳ dị mà, đó chính là thiên điạ kỳ bảo. Thanh Hàn cũng thật không ngờ, anh chàng Ninh Tiểu Ma không ngờ lại muốn sử dụng loại đồ vật này để khiến đối phương buông tha việc truy sát bốn người các nàng. Xác thực là toàn Tu Chân giới ai thấy mồi lửa 'Tuyết tinh hỏa' xếp hạng thứ mười lăm này cũng sẽ không nhìn gì khác

Thấy mấy tên tu sĩ Nguyên Anh đối phương lộ ra anh mắt nóng bỏng nhìn mồi lửa, chỉ chờ trực muốn ra tay cướp đoạt, Diệp Mặc cười hắc hắc nói rằng:

- Mồi lửa này mới ra đời không lâu, hơn nữa đã bị tôi luyện hóa. Hiện tại tôia chỉ cần chớp động một chút ý niệm, mồi lửa này lập tức sẽ bị phân giải, tiêu tán khỏi thế giới này.

- Vậy mày muốn thế nào, mới có thể giao mồi lửa này ra?

Tên tu sĩ Nguyên Anh tầng năm nhìn chằm chằm vào mồi lửa trong tay Diệp Mặc, vội vàng hỏi. Hiển nhiên 'Tuyết tinh hỏa' đã khiến y không thể trấn định tâm tình, thậm chí đã vội vàng coi mồi lửa kia trở thành vật của riêng mình rồi.

Diệp Mặc cười thản nhiên nói:

- Để bốn người các cô ấy đi trước, tôi lưu lại làm con tin, các người có thể bao vây tôi.

- Được, tao để cho mấy người kia đi.

Tên tu sĩ Nguyên Anh tầng năm ngay cả nghĩ cũng không nghĩ, liền vung tay lên, ba gã tu sĩ đem Diệp Mặc bao vây lại, trong đó một gã tu sĩ Nguyên Anh thậm chí bắt đầu bố trí khốn trận.

- Thanh Nghi sư muội, các cô đi trước, tôi sẽ theo sau.

Diệp Mặc thấy mục đích đã đạt được, giơ mồi lửa trong tay lên vừa cười vừa nói.

- Được, Tiểu Ma sư đệ, cậu phải tự bảo trọng. Thanh Nghi Thanh Nguyệt, Ấu San, chúng ta đi.

Thanh Hàn nói xong, tự mình lui lại trước tiên.

- Tiếu Ma sư huynh, anh nhất định phải tới tìm bọn em, bọn em chờ anh.

Đám người Thanh Nghi biết tu vi của các nàng đứng ở chỗ này cũng là chịu chết. Huống hồ Tiếu Ma sư huynh còn Tiểu Na Di Phù, tùy thời có thể chạy trốn.

Bốn cô gái trong nháy mắt đã đi xa, ba gã tu sĩ Nguyên Anh vây quanh Diệp Mặc nhìn chằm chằm vào 'Tuyết tinh hỏa' trong tay Diệp Mặc, không nói một lời. Lúc này trong mắt bọn chúng chỉ có 'Tuyết tinh hỏa', mọi điều khác đều là thứ yếu.

Khoảng chừng nửa nén hương sau, khi tên tu sĩ Nguyên Anh bố trí xong trận pháp, tên tu sĩ Nguyên Anh tầng ba mở miệng nói:

- Mấy đạo cô xinh đẹp kia đã đi xa rồi, mày có thể giao 'Tuyết tinh hỏa' ra rồi. Như vậy mày có thể nhanh chóng cùng các nàng tụ hợp, đừng để các nàng sốt ruột chờ.

Ý tứ rõ ràng là có mấy người đẹp đang chờ mày, mày còn cố ở lại đây làm gì.

Diệp Mặc bỗng nhiên mỉm cười, gật đầu nói:

- Mày nói không sai, kỳ thực tao biết mày muốn nói là, khốn trận đã bố trí xong rồi, còn đợi gì nữa mà không ra tay, đúng không?

Nói xong, Diệp Mặc tiện tay thu hồi 'Tuyết tinh hỏa' trong tay mình lại.

Thấy Diệp Mặc thu hồi 'Tuyết tinh hỏa', tên tu sĩ Nguyên Anh tầng năm lập tức quát to:

- Ra tay, đừng để hắn lại phóng ra mồi lửa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi