Trong phòng khách của phủ thành chủ của Mặc Nguyệt Chi Thành bây giờ cũng đã chật cứng người ngồi, những người này đều là những người tiếng tăm lừng lẫy đến từ Nam An châu, không phải là chủ một một phái, chính là trưởng lão của tông môn chín sao. Nhưng bây giờ, tất cả mọi người vẻ mặt đều rất lo lắng, không có ai muốn đứng ra nói chuyện.
Tất cả mọi người đang đợi một người, đó chính là thành chủ Diệp Mặc của Mặc Nguyệt Chi Thành. Mặc dù mọi người đang chờ rất sốt ruột, nhưng không ai lộ ra vẻ không chịu đựng được.
- Thật xin lỗi, đã để cho các vị đợi lâu rồi.
Diệp Mặc kịp thời xuất hiện trước cửa phòng khách.
Mọi người đang chờ đợi thở phào, chỉ cần Diệp Mặc ra là tốt rồi, lúc trước còn có một số người lo lắng trận pháp phòng ngự của Mặc Nguyệt Chi Thành thiên hạ vô song. Diệp Mặc không muốn đế ý đến chuyện này, may mà Diệp Mặc ra rồi.
Thiện Băng Lam của Thanh Mộng trai quen với Diệp Mặc nhất, cô đứng lên nói:
- Diệp Mặc, tôi giới thiệu cho anh chút.
Diệp Mặc vội ôm quyền nói:
- Được, vậy thì cám ơn Thiện tiền bối.
Những người trong này hắn phần lớn đều biết mặt, mặc dù người khác không biết hắn, nếu đợi lát nữa họp, nói một người không biết, hai người không nhận ra, thì cũng có chút thất lễ rồi.
Thiện Băng Lam gật đầu, nói theo thứ tự:
- Phương trượng thiên vị của Kim Cương tự, Ngạn Quan chưởng môn của Huyền Băng phái, Ma Minh chưởng môn của Thần Phong cốc, môn chủ Cảnh Phong Kỳ cùng đệ tử nòng cốt Cảnh Anh Mộng của Huyền Âm các, môn chủ Tích Loan tiên tử của Thiên Ma môn, trưởng lão Nhạc Dao, chưởng môn Ôn Tử Nhiên của Kim Kiếm môn, môn chủ Hậu Phi tiên tử của Phiêu Miểu tiên trì, chưởng môn Quý Thúc Nghiệp của Thiên Tinh phái, chưởng môn Hải An của Vô Tình cốc, chưởng môn Bạch Lê Yến của Thiên Dược hồ...
Diệp Mặc mỗi người đều chào hỏi. Ngạn Quan hắn biết. Huyền Băng phái lại là môn phái mà lúc trước Lạc Ảnh ở, hắn cũng càng nhiệt tình thêm chút. Mặc dù Hậu Phi tiên tử của Phiêu Miểu tiên trì hắn chưa từng gặp, nhưng Phiêu Miểu tiên trì cũng là tông môn mà ngày trước Ninh Khinh Tuyết từng ở. Phiêu Miểu tiên trì cũng không hổ là nơi có nhiều mĩ nữ, Hậu Phi tiên tử là chưởng môn của một môn phái, cũng đã là tu vi Kiếp Biến tầng thứ bảy rồi, dung mạo vẫn hết sức trẻ trung xinh đẹp.
Môn chủ Cảnh Phong Kỳ của Huyền Âm các Diệp Mặc mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng người con gái sau lưng anh ta thì Diệp Mặc cũng quen biết, chính là Cảnh Anh Mộng trong thập đại mĩ nhân ở Nam An. Cảnh Anh Ly vẫn ở lại Mặc Nguyệt Chi Thành tu luyện. Cảnh Anh Mộng này cũng biết lấy lòng cha của cô, cũng theo đến Mặc Nguyệt Chi Thành rồi.
Nhạc Dao của Thiên Ma môn Diệp Mặc cũng biết, hơn nữa lại rất có thiện cảm, lúc đầu khi ở Huyền Băng phái, Nhạc Dao rất ngay thẳng, cuối cùng vì hộ tống hắn đến Mặc Nguyệt Chi Thành còn bị thương nặng. Cho nên lần này Diệp Mặc khi nhìn thấy cô, phá lệ nhiệt tình và cám ơn, nhưng lúc này Nhạc Dao cũng đã là tu sĩ Kiếp Biến tầng thứ nhất rồi. Nhưng đan dược mà Nhạc Dao thăng cấp lên Kiếp Biến, chính là do Diệp Mặc phái người đưa qua.
Mặc dù rất nhiều người đến, nhưng tu sĩ Hóa Chân cũng không có mấy người, tu vi cao nhất là Tích Loan của Thiên Ma môn, tu vi Hóa Chân tầng thứ bảy, tiếp theo là Cảnh Phong Kỳ của Huyền Âm các, tu vi Hóa Chân tầng thứ tư, Thiên Vị của Kim Cương tự, Hóa Chân tầng thứ ba, Thiện Băng Lam và Ma Minh của Thần Phong cốc đều là Hóa Chân tầng thứ hai. Những người còn lại đều là tu sĩ Kiếp Biến. Diệp Mặc cũng biết, những người đến đây cũng chưa chắc là người có tu vi cao nhất trong môn phái, bọn họ đều là đại diện cho tông môn của mình đến họp.
Đợi mọi người giới thiệu xong hết rồi, Diệp Mặc chào hỏi mời mọi người ngồi xuống, lấy linh quả và linh tửu từ trong nhẫn trữ vật của mình ra mời mọi người.
Chiêu đãi khách dùng linh quả, đây là lệ cũ rồi. Diệp Mặc có lượng lớn linh quả cấp sáu Lam sắc quả. Nhưng những Lam sắc quả này hắn một quả cũng không lấy ra, những linh quả này đều là Ức Mặc mang về cho hắn ăn, nên mới không thể nào mang ra đãi khách được.
Nhưng thứ mà Diệp Mặc lấy ra tất nhiên cũng sẽ không thua kém, những linh quả này đều là linh quả Tuyết Tễ đào mà hắn mang từ Tây Tích châu về. Tuyết Tễ đào có thể giải độc tố, đồng thời khiến chân nguyên lại càng ngưng hóa lại, hơn nữa mùi vị cũng rất ngon.
- Là linh quả Tuyết Tễ đào cấp tám...
Chưởng môn Bạch Lê Yến của Thiên Dược hồ là người đầu tiên nhận ra Tuyết Tễ đào, lập tức kinh ngạc nói.
Linh quả cấp tám quý giá như nào ai không biết? Nhưng Diệp thành chủ của Mặc Nguyệt Chi Thành không ngờ lại tùy ý lấy ra mời mọi người, cái này là hào phóng hay là lãng phí đây?
Không đợi mọi người kinh ngạc, Tích Loan tiên tử của Thiên Ma môn lại thở dài nói:
- Diệp thành chủ, anh đúng là hào phóng, không tiếc mang linh quả cấp tám Tuyết Tễ đào đãi khách, còn lấy cả Ngưng Châu tửu làm từ linh dược cao cấp ra nữa, hai thứ này đều là để bài trừ độc tố, thứ tốt để ngưng hóa chân nguyên. Xem ra Diệp thành chủ biết độc tố trong cơ thể chúng tôi còn chưa luyện hóa được, Tích Loan thay mặt mọi người ở đây cám ơn trước.
Nói xong Tích Loan tiên tử đứng dậy tỏ ý cám ơn Diệp Mặc. Tích Loan tiên tử cũng không kém gì Hậu Phi tiên tử, thậm chí dung mạo còn xinh đẹp hơn. Đoán chừng là tu luyện ma công lâu dài tạo nên, chân nguyên cả người ngưng thực, khí thế tràn đầy. Diệp Mặc chỉ cần vừa nhìn, liền biết người đàn bà này mặc dù là Hóa Chân tầng thứ bảy, nhưng cũng không kém gì so với Hóa Chân tầng thứ chín.
Sau khi Tích Loan tiên tử và Bạch Lê Yến nói ra, tất cả những người còn lại cũng hiểu được, đồ mà Diệp Mặc lấy ra quý giá đến mức nào, ai ai cũng đứng dậy tỏ vẻ cám ơn.
Diệp Mặc ra hiệu bảo mọi người ngồi xuống xong, lúc này mới nói:
- Những con yêu thú sa thạch đó tôi cũng gặp rồi, tên là Sa hồn thú, lúc trước tôi cũng giết rất nhiều trong Ma Ngục cấm địa, không ngờ vẫn còn Sa hồn thú lọt ra ngoài được. Cách tấn công chủ yếu của Sa hồn thú là phệ hồn, bọn chúng có thể thông qua phệ hồn khiến nguyên thần của tu sĩ bất ổn, đối phó với Sa hồn thú nếu như không thể nào chống cự nguyên thần của mình bị hút đi, cách duy nhất chỉ có nhanh chóng chém giết.
- Hóa ra là Sa hồn thú, Diệp thành chủ, cách của anh thì tốt, nhưng anh lại không biết số lượng của Sa hồn thú. Những con Sa hồn thú đó quả thực quá nhiều, có hàng nghìn vạn con, nhiều Sa hồn thú như vậy, muốn tiêu diệt cả Nam An châu quả thực quá dễ. Cho dù có thể nhanh chóng chém giết Sa hồn thú, nhưng cũng không thể nào một lần mà chém giết được nhiều như vậy.
Hải An của Vô Tình cốc lên tiếng nói.
Hải An tu vi Kiếp Biến tầng thứ chín, chỉ chút nữa thôi là lên cấp Hóa Chân rồi, đối với Vô Tình cốc mà nói muốn thăng cấp lên Hóa Chân mà không có Chân Linh đan thì quá khó. May mà bây giờ cô muốn có Chân Linh đan cũng không khó khăn như ngày trước, ngày trước căn bản không lấy được, bây giờ đến Lưu Xà thành thì có thể mua được Chân Linh đan. Tin rằng người đứng đầu môn phái như cô, muốn mua một viên Chân Linh đan, chắc hẳn cũng không thành vấn đề.
Hải An mặc dù cũng là một nữ tu, nhưng bấy luận là diện mạo hay vẻ mĩ miều cũng không bằng Hậu Phi và Tích Loan tiên tử được. Lời này của cô mặc dù không có ý châm chọc Diệp Mặc, nhưng cũng có chút ý tứ đả kích. Lúc trước Diệp Mặc ở đại hội đan vương, khiến đệ tử Lý Hận Ngọc của Vô Tình cốc mất mặt, cũng đồng nghĩa với việc làm mất mặt Vô Tình cốc.
Diệp Mặc đương nhiên nghe hiểu ý tứ của Hải An, nhưng hắn cũng không để bụng. Hàng nghìn vạn Sa hồn thú căn bản cũng không là cái gì, lúc trước hắn giết hàng tỉ Sa hồn thú trong Ma Ngục cấm địa, nếu không những chưởng môn này làm gì có thể thoải mái như vậy, có thể ngồi trong này nói chuyện với hắn? Nhưng những lời này Diệp Mặc cũng không muốn nói ra, những thứ này nghe qua cũng rợn cả người rồi.
Sự thâm hậu của chân nguyên và sự lợi hai của Huyễn Vân Vực Sát đao của hắn, căn bản cũng không phải là thứ mà người khác có thể tường tượng được.
Sau khi trải qua trận ở Huyền Băng sơn, Ngạn Quan cũng có chút kiêng kị với Diệp Mặc. Gã nghe thấy Hải An nói vậy, sợ người con gái này sẽ chọc giận Diệp Mặc, vội vàng nói:
- Bây giờ cái nguy hại nhất chính là những con Sa hồn thú kia, còn Thôn Hỏa Trùng Ma, khi chúng tôi đến, nghe nói sau khi gã tiêu diệt tông môn sáu sao Cụ Phù Sơn, rồi ở lại đó. Bất luận gã ở lại Cụ Phù Sơn là có ý gì, nhưng bây giờ ngược lại cũng không phải là chuyện cần phải lo lắng.
Diệp Mặc khẽ gật đầu nói:
- Nếu như vậy, vậy thì mời các vị cùng đến Diễm Hải cấm địa ngăn mồi lửa Diễm Hải tràn ra ngoài, chỉ cần các vị có thể ngăn được khoảng nửa tháng thôi, tôi có thể tiêu diệt được Sa hồn thú và Phệ Linh Trùng kia, rồi đến giải quyết Diễm Hải cấm địa.
- Anh muốn một mình đối phó với Sa hồn thú và Phệ Linh Trùng?
Một giọng nói lanh lảnh kinh ngạc vang lên, ai cũng nghe ra, giọng nói này căn bản không dám tin, đồng thời vô cùng nghi ngờ.
- Mộng Nhi, không đợi vô lễ với Diệp thành chủ.
Chưởng môn Cảnh Phong Kỳ của Huyền Âm các mặc dù tự phụ, nhưng hoàn toàn biết sự lợi hại của Diệp Mặc, bây giờ con gái lại nghi ngờ Diệp Mặc, gã lập tức mở miệng quát lớn, đồng thời cũng áy náy nói với Diệp Mặc:
- Tiểu nữ chưa ra ngoài bao giờ, xin Diệp thành chủ thông cảm.
Diệp Mặc khua tay nói:
- Nếu như các vị tin lời của tôi, chúng ta cứ như vậy mà làm, nếu do dự thêm một phút giây, có thể đã có thêm một môn phái bị tiêu diệt, vô số tu sĩ bị Sa hồn thú này giết hại.
- Lão nạp đồng ý với ý kiến của Diệp thành chủ, nhưng lão nạp có thể dẫn người của Kim Cương tự đến ngăn Phệ Linh Trùng được bảy ngày. Diệp thành chủ nếu có thể trong bảy ngày này trợ giúp lão nạp, tuyệt đối không có chuyện gì. Những người còn lại lão nạp cho rằng có thể cứ theo ý của Diệp thành chủ, những người cùng môn phái cùng đi ngăn cản lại sự phun trào của Diễm Hải cấm địa.
Trong khi những người còn lại đang còn do dự. Phương trượng thiên vị của Kim Cương tự liền đứng lên đồng ý với ý kiến của Diệp Mặc.
- Tôi cũng đồng ý với ý kiến của Diệp thành chủ và Thiên Diệp phương trượng.
Thiện Băng Lam lập tức nói theo.
Có hai vị này ra mặt, những người còn lại ai ai cũng đứng dậy đồng ý. Mặc dù có rất nhiều người trong lòng còn nghi ngờ, nhưng cũng không có ai dám nói ra. Dù sao Diệp Mặc lúc trước cũng giết liền lúc mười một tu sĩ Hóa Chân, ai có thể chắc Diệp Mặc không thể giết được Sa hồn thú. Hơn nữa căn cứ theo cách nói của Diệp Mặc, những Sa hồn thú này hắn cũng đã gặp rồi.
Diệp Mặc thấy vậy nói thẳng:
- Nếu như vậy, thì chúng ta không nên chậm trễ nữa. Sa hồn thú bây giờ xuất hiện ở chỗ nào?
- Sa hồn thú xuất hiện ở Kình Hải phái ở Nam cực, sau khi tiêu diệt Kình Hải phái, di chuyển về phía trung tâm Nam An châu, lúc này e rằng cũng đã tiến vào nội địa rồi. Thôn Hỏa Trùng Ma lúc này cũng không có hành động gì ở Cụ Phù Sơn. Phệ Linh Trùng sau khi ra khỏi Ma Ngục cấm địa, bây giờ cũng đã sắp tiếp cận gần đến cửa Băng Kiếm môn rồi. Chúng tôi cũng đã thông báo cho những người trong Băng Kiếm môn tản cư đi rồi, còn bây giờ hướng đi của Phệ Linh Trùng thì chúng tôi cũng không biết. Những nơi mà Phệ Linh Trùng đã từng đi qua cũng không còn một ngọn cò nào sinh sống được, một khi tiến vào đất liền, nguy hại cũng không nhỏ hơn Sa hồn thú chút nào.
Sau khi nghe thấy Diệp Mặc hỏi, chưởng môn Ôn Tử Nhiên của Kim Kiếm môn lập tức trả lời, gã chính là phụ trách hướng đi tai họa của Nam An châu lần này, cho nên biết rất rõ.
Tông môn sáu sao Kình Hải phái cũng là một trong những môn phái mà Diệp Mặc biết đến sớm nhất ở Nam An châu, lúc đó trong Sa Nguyên dược cốc, hắn cứu Thời Hoành Trụ, tin thập đại mĩ nhân của Nam An cũng là từ miệng của Thời Hoành Trụ mà biết được. Không ngờ Kình Hải phái lại bị Sa hồn thú tiêu diệt rồi, thật tiếc. Còn Thôn Hỏa Trùng Ma. Diệp Mặc đoán chừng gã vừa lúc đúng dịp, vừa lúc thời gian tên tu sĩ của Tiên giới ra tay. Nếu nói gã cũng là con cờ mà tên Lục Chính Quần bố trí ra, Diệp Mặc cũng không tin lắm.
- Nếu như vậy, chúng ta bây giờ đi thôi.
Diệp Mặc cũng không chút do dự nói.
Đợi sau khi mọi người giải tán hết, Diệp Mặc nói cho mấy người Kỳ Bẩm và Nguyệt Kỳ Siêu biết, bất kể là chuyện gì, cũng không được rời khỏi Mặc Nguyệt Chi Thành. Một khi Mặc Nguyệt Chi Thành xảy ra chuyện gì, lập tức thông qua phi kiếm truyền tin thông báo cho hắn biết. Đối với Diệp Mặc mà nói, Nam An châu quan trọng, nhưng Mặc Nguyệt Chi Thành còn quan trọng hơn.
Sau khi dặn dò những việc này xong. Diệp Mặc mới phóng ra Thanh Nguyệt, rời khỏi Mặc Nguyệt Chi Thành, nhanh chóng hướng về phía Kình Hải phái.