Diệp Mặc tiến vào phường thị vốn chính là vì nghe ngóng tình hình một chút, bây giờ nghe thấy lời nói của tu sĩ Huyền tiên này, lập tức liền biết đối phương đã ở đây ít nhất cũng vài năm rồi. Tiên Thuyền Thiên Vực này vẫn chưa biết là từ nơi nào bay đến, dường như đã bay rất lâu rồi.
Nếu đã là một hành khách lâu năm, Diệp Mặc lập tức liền thay đổi ý nghĩ tiến vào phường thị, hắn chỉ vào một gian tiên tức lâu không lớn bên cạnh, nói:
- Anh bạn, nếu có rảnh thì qua đây cùng ngồi một lát đi.
Huyền tiên kia hiển nhiên là hiểu ý của Diệp Mặc, lập tức gật đầu đồng ý.
Diệp Mặc biết, cho dù là phòng riêng tốt nhất của Tiên tức lâu ở Tiên Thành, vào ngồi một canh giờ* cũng sẽ không vượt quá trăm tiên tinh, vào phòng riêng thông thường thì nhiều nhất chỉ có 10 viên tiên tinh, thậm chí hai ba viên tiên tinh cũng được.
*Giờ thời xưa, khoảng 2 tiếng.
Nhưng hai người tiến vào phòng riêng nhỏ như cái lồng chim của Tiên Tức Lâu, không ngờ cũng phải mất 500 tiên tinh thượng hạng, hơn nữa còn là thời gian một nén nhang.
Thấy Diệp Mặc lấy ra 1000 tiên tinh đặt thời gian hai nén nhang, trong mắt tu sĩ Huyền tiên này cực kỳ đau lòng, nếu là gã thì gã tuyệt đối không dám vung tay quá trán trong Tiên Thuyền như vậy.
Diệp Mặc đương nhiên biết mức độ quý giá của Tiên tinh trong Tiên Thuyền, nhưng cách nghĩ của hắn không giống với người khác. Hắn biết ở những nơi như vầy, nếu số lượng tiên tinh có hạn, nhờ vào tiết kiệm là không có bất kỳ tác dụng gì, tiết kiệm chỉ có thể khiến số ngày bạn dùng hết tiên tinh ít đi vài ngày mà thôi, về cơ bản cũng không thể giải quyết được vấn đề, vấn đề lớn nhất vẫn là làm thế nào kiếm được tiên tinh trên Tiên thuyền.
Diệp Mặc biết luyện đan, cũng biết luyện khí, nhưng đây lại là Tiên thuyền, đừng nói vật liệu có hạn, cho dù là vật liệu có nhiều hơn nữa, đồ mình tự luyện chế là thượng hạng, cũng phải là người có tiên tinh tới mua chứ.
Sau khi hai người ngồi xuống trong phòng riêng, Diệp Mặc gọi hai cốc Tiên Linh trà.
Tu sĩ Huyền tiên đối diện uống một hớp Tiên linh trà chất lượng kém không gì bằng này, không ngờ lại sảng khoái ‘khà’ một tiếng, hiển nhiên là gã không biết đã bao lâu chưa dùng tiên tinh tu luyện rồi.
- Tôi là Ngũ Lễ Thông, trước đó rất cảm ơn anh bạn đã giúp đỡ, không thì tôi chắc chắn đã bị đuổi đi làm cu li rồi.
Tu sĩ Huyền tiên này trước tiên uống một ngụm tiên linh trà xong lại nói lời cảm ơn với Diệp Mặc, chỉ có điều trong ánh mắt có chút áy náy, cung không biết là vì sao mà áy náy với Diệp Mặc.
Diệp Mặc khoát khoát tay nói:
- Tôi là Diệp Mặc, thực ra mục đích tôi tìm anh Ngũ, chắc hẳn anh Ngũ cũng biết rồi, chính là muốn hỏi thăm tình hình trong Tiên Thuyền, trước tiên anh Ngũ có thể nói một chút làm cu li là chuyện gì vậy?
Ngũ Lễ Thông thở dài nói:
- tiên thuyền Thiên Vực nghe thì có vẻ như vầng sáng rất lớn, thực ra sự thực lại khiến người ta chán ghét đến cực điểm, bên trong bất kì nơi nào cũng đều đòi hỏi tiên tinh, một khi dùng hết tiên tinh rồi, lập tức sẽ bị đuổi khỏi nơi cư trú, tiến vào khoang tinh luyện quặng ở phía dưới cùng, những người ở dưới khoang tinh luyện quặng đó đều là những người không có tiên tinh, tiên nhân bị đuổi xuống. Hàng chục triệu người đều sống trong một khoang lớn, không ngừng tinh luyện ‘Hư Không Bí ngân’. Rất nhiều tiên nhân vì không ngừng nghỉ tinh luyện ‘Hư Không Bí ngân’ ở cái nơi thiếu thốn tiên linh khí đó, không có tiên linh khí bổ sung Tiên nguyên, cuối cùng chỉ có chết thôi.
Không ngờ là ‘Hư Không Bí ngân’, Diệp Mặc lập tức hiểu ra ‘Hư Không Bí ngân’ là từ Hư không vẫn thạch tinh luyện ra, là một trong những vật liệu thượng hạng để luyện chế tiên khí. Căn cứ vào tỉ lệ của ‘Hư Không Bí Ngân’, từ tiên tài cấp 4 đến tiên tài cấp 6 đều có, ‘Hư Không Bí Ngân’ thượng hạng thậm chí có thể đạt đến cấp 7.
‘Hư Không Bí Ngân’ có thể bố trí Truyền Tống Trận ở cự ly xa, cũng có thể luyện chế pháp bảo có thuộc tính hư không, giá trị cực cao. Khuyết điểm duy nhất chính là ‘Hư Không Bí Ngân’ quá khó tinh luyện được. Bởi vì thứ này chỉ có trong Hư không vẫn thạch, hơn nữa một ngọn núi nhỏ Hư không vẫn thạch thông thường, cũng không lấy được bao nhiêu ‘Hư Không Bí Ngân’.
Tiên Thuyền Thiên Vực này phi hành trong Hư Không Thiên Vực, đương nhiên có người có thể lấy được Hư không vẫn thạch, nếu đã có Hư không vẫn thạch thì phải có người đi tinh luyện.
Sau khi hiểu rõ những điều này, Diệp Mặc lập tức trong lòng phát lạnh, thật là độc ác. Tiên nhân sống ở khoang hạng C đã bị bóc lột hết sạch tiên tinh. Vậy chỉ có thể đi luyện ‘Hư Không Bí ngân’, bằng không ngay cả cơ hội sinh tồn cũng không có. Lúc trước hắn còn tưởng là Tiên thuyền này chỉ là bóc lột tiên tinh ghê gớm mà thôi, không ngờ lại có thể độc ác như vậy.
- Tôi cũng vì không có tiên tinh, mới đem mấy bình đan dược duy nhất của mình đến phường thị muốn bán đi. Đáng tiếc là, cho dù tôi muốn ra giá thấp hơn nữa cũng không bán được, ngược lại còn mắc nợ 1000 tiên tinh phí vào cửa. Người trên tiên thuyền chỉ mong sao tôi không còn tiên tinh. Người Đại Ất Tiên quản lý kia chắc chắn sẽ ghi hận trong lòng, anh phải cẩn thận chút nha.
Giọng điệu Ngũ Lễ Thông có chút áy náy, thực ra trong lòng y rất rõ, y đã đem phiền phức đến cho Diệp Mặc sau này
Diệp Mặc gật đều tỏ ý là mình đã hiểu, lập tức lại hỏi:
- Lúc trước anh nói cho dù là sống ở chỗ của mình không ra ngoài cũng phải nộp tiên tinh, sao lại có chuyện đó?
Ngũ Lễ Thông thở dài một tiếng rồi nói:
- Bởi vì tiên thuyền trong Hư Không Thiên Vực thường thường sẽ gặp phải gió bão Thiên Vực, có khi còn gặp phải tai vạ Thiên Vực càng đáng sợ hơn. Cho nên mỗi năm đều sẽ có người đến thu phí bảo vệ của Tiên thuyền. Số tiên tinh này đều không bao gồm trong số tiên tinh mà anh đã nộp
Nghe đến đây, Diệp Mặc xém nữa nhịn không nổi muốn văng tục luôn. Đây nào phải Tiên thuyền, đây quả thực chính là địa ngục. Trong tiên thuyền này không có cách nào kiếm được tiên tinh, mỗi ngày không ngừng đưa tiên tinh ra, cho dù là người giàu có hơn nữa cũng sẽ bị vắt sạch thôi.
- Vậy tiên nhân ở đây làm sao kiếm được tiên tinh?
Diệp mặc nhíu mày hỏi.
- Chỗ kiếm được tiên tinh thì cũng có, nhưng phần lớn đều ở khoang cao cấp, khoang Hạng C chỉ có thể đến phường thị tìm kiếm chút cơ hội. Đương nhiên anh cũng có thể chủ động yêu cầu đi luyện khoáng, luyện ‘Hư Không Bí ngân’ cũng là một cách có thể kiếm được tiên tinh, nhưng phải căn cứ vào cá nhân có thể luyện chế ra bao nhiêu, có lúc anh luyện chế xong một khối quặng Hư Không vẫn thạch lớn, kết quả một giọt ‘Hư Không Bí ngân’ cũng không có.
Ngũ Lễ Thông hiểu ý của Diệp Mặc, lắc đầu nói.
- Vậy khoang cao cấp làm sao kiếm được tiên tinh?
- Phường thị trên khoang thượng đẳng hạng A có rất nhiều người giàu có, đồ trên phường thị có thể bán được giá, chỉ có điều giá thuê quầy bán quá cao, hơn nữa tầm nhìn của tiên nhân trên khoang thượng đẳng cũng cao, đồ bình thường căn bản là không bán được. Ngoài những điều này ra, khi tiên thuyền gặp phải nguy hiểm như gió bão Hư không gì đó, anh cũng phải cống hiến tiên tinh cho Tiên thuyền, nhưng tiên tinh và sự cống hiến của anh chắc chắn là sẽ không phải là tỉ lệ thuận đâu. Đương nhiên, khi phía Tiên Thuyền vơ vét mỏ Hư Không Vẫn Thạch, anh có thể tới giúp, quặng vẫn thạch lấy được cũng có thể bán cho phía Tiên Thuyền.
- Chỉ vậy thôi ư?
- Nghe nói khoang hạng B và khoang hạng A còn có đấu trường, vào tham gia thi đấu có thể thắng được tiên tinh. Sòng bạc, quán rượu, luyện đan, luyện khí, chỉ cần anh có bản lãnh, có tiền vốn đến khoang hạng A hoặc khoang hạng B tham gia, đều có cơ hội kiếm tiên tinh. Chỉ là tôi vẫn luôn ở khoang h hạng C, rất nhiều chuyện cũng không rõ ràng lắm.
Nói đến đây, y thấy Diệp Mặc có chút động lòng, vội vàng nói:
- Anh nhất thiết là đừng tùy tiện nghĩ tới chuyện đến khoang hạng B hoặc khoang hạng A, đó chính là một cái động không đáy, rất nhiều người muốn đi lập một quầy hàng kiếm tiên tinh, kết quả là lỗ vốn chỉ có thể đi luyện khoáng.
- Đúng rồi, tôi nghe nói trên Tiên Thuyền này còn có Tiên Vương, chúng ta có thể nhìn thấy Tiên Vương không?
Diệp Mặc nhớ tới áp lực khủng bố của Tự Tại Vương, vội vàng hỏi câu đó.
Ngũ Lễ Thông lặng thinh nhìn Diệp Mặc rồi nói:
- Tiên Vương đại nhân luôn ở trong phòng tu luyện thượng hạng của khoang đặc biệt, sao có thể ra ngoài? Họ đều đang trong thời gian bế quan, nếu không có tình huống đặc thù xảy ra, Tiên Vương đại nhân ở trong khu vực khoang đặc biệt cũng nhìn không tới được, chứ đừng nói chúng ta.
Diệp Mặc thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần nhìn không thấy Tiên Vương, đó chính là chuyện tốt.
- Tôi hiểu rồi, cảm ơn anh.
Diệp Mặc thấy thời gian cũng gần hết rồi, đứng dậy nói.
Ngũ Lễ Thông thầm lắc đầu, hắn biết tu sĩ Huyền tiên trước mắt này hẳn là sẽ không nghe lời đâu, đợi lúc hắn đụng phải cảnh đầu rơi máu chảy, hắn mới biết mình không gạt hắn.
Diệp Mặc và Ngũ Lễ Thông đi xuống thang lầu, trong lòng đúng là giống như Ngũ Lễ Thông nghĩ, muốn đến khu vực khoang hạng B hoặc khu vực khoang hạng A xem thử, còn về khu vực khoang đặc biệt, Diệp Mặc vẫn chưa muốn đi.
Thấy Diệp Mặc sắp rời đi, Ngũ Lễ Thông lại bổ sung một câu:
- Anh Diệp, ở trong này khi có thể nhẫn nhịn thì hãy cố hết sức đừng xung đột với người khác.
Thấy Diệp Mặc có chút không hiểu mà nhìn mình, Ngũ Lễ Thông giải thích rằng:
- Bởi vì trong này có thể tùy tiện giết người, ở đây nắm đấm chính là đạo lý, quản lý của Tiên thuyền cũng không thể nói gì được. Một khi hai tiên nhân phát sinh xung đột, một người trong đó có thể tìm anh khiêu chiến, nếu anh không bằng lòng thì phải bồi thường tiên tinh, nếu không có tiên tinh thì đối phương có thể kiện anh lên quan trên xử lý.
- Không có đạo lý gì đáng nói?
Diệp Mặc lại nhíu mày hỏi lần nữa.
- Không có bất kỳ đạo lý gì đáng nói.
Ngũ Lễ Thông đáp,
- Ngoại trừ nắm đấm và đài quyết đấu, một khi lên đài quyết đấu, theo tình huống thông thường thì hai người đi lên chỉ có một người đi xuống.
- Chỗ này xem ra thực sự là chỉ có thể ở lại nơi cư trú, không thể đi chỗ nào khác rồi.
Diệp Mặc lắc đầu thở dài nói.
Ngũ Lễ Thông lại nghiêm mặt nói:
- Anh Diệp, nếu anh đắc tội với người ta, cho dù có ở trong nơi cư trú cũng chẳng ích gì. Người khác có thể đập nát chỗ ở của anh, khiêu chiến với anh, hơn nữa còn không cần chịu trách nhiệm. Mọi tổn thất đều do anh bồi thường. Nếu anh bị giết, hắn có thể chiếm được toàn bộ đồ đạc của anh, cũng như có thể bồi thường tổn thất cho Tiên Thuyền. Đối với Tiên thuyền mà nói, chỉ cần có bồi thường là được, còn về khoản bồi thường này từ đâu mà có, bọn họ sẽ không quan tâm chút xíu nào.
Sau khi Diệp Mặc biết được những điều này, lập tức liền biết hôm nay mình trợ giúp Ngũ Lễ Thông trả tiên tinh là rất sai lầm. Ngũ Lễ Thông hẳn là có chút băn khoăn áy náy, mới nói với mình nhiều như vậy.
Hắn giúp Ngũ Lễ Thông thanh toán tiên tinh, điều đó cho thấy hắn rất giàu có, theo lý luận về Tiên Thuyền của Ngũ Lễ Thông, ở đây bất kỳ người nào cũng có thể tìm hắn gây phiền toái, không hề có chút đạo lý gì đáng nói.
Nghĩ tới đây, Diệp Mặc không còn lòng dạ nào nói nhiều với Ngũ Lễ Thông nữa, tạm biệt Ngũ Lễ Thông rồi rảo bước trở về.
Ngũ Lễ Thông nhìn hai gã tu sĩ Huyền Tiên theo sau Diệp Mặc cùng nhau rời đi, lắc lắc đầu, đổi một hướng khác rời đi, y vô ý làm liên lụy tới Diệp Mặc, tuy bất đắc dĩ nhưng cũng không có cách gì giúp được Diệp Mặc. Tất cả những gì có thể làm được thì y đã làm rồi, chỉ là nhắc nhở Diệp Mặc một chút mà thôi.
Diệp Mặc đi được vài trăm mét, liền biết đằng sau có người theo dõi, nhưng hắn không hề dừng lại, nơi này nào phải Tiên Thuyền, quả thực chính là một ổ thổ phỉ.
Chỉ trong chốc lát, Diệp Mặc đã tới được nơi ở của mình, khiến Diệp Mặc phẫn nộ không thôi đó là hắn phát hiện trong chỗ ở của mình, lại có một tu sĩ Huyền tiên đang đập phá cấm chế của căn phòng.