THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

Bất kể đối phương có phải là tra ra được kẻ tình nghi hay không, sau khi cái giá này được đưa ra, chẳng có ai dám cạnh tranh nữa. Rất nhiều thần thức đều quét về gian phòng báo giá, Diệp Mặc lần này không dùng thần thức quét tới. Hắn biết rõ cho dù là không quét tới, cũng sẽ không bị hoài nghi, ngược lại nếu như quét tới, có lẽ là sẽ lại bị tra một lần nữa.

Diệp Mặc trong lòng thầm than, hắn nhìn thấy cái ụ đá thứ năm, hơn nữa thần thức cũng đã tiếp xúc với cái ụ đá thứ năm này, nhưng đáng tiếc là hắn lại không thể có bất kỳ chút xúc động nào. Loại cảm giác này, khiến cho Diệp Mặc trong lòng rất không thoải mái.

Hắn chợt nhớ tới ông lão Thiên Dịch đại sư, người đã cho hắn cái ụ đá thứ nhất kia, lúc này Diệp Mặc sẽ không lại cho rằng cái ụ đá kia của hắn là nhặt được trong lúc vô tình rồi. Ban đầu ở tiểu thế giới, cái ụ đá kia chắc chắn là Thiên Dịch cố ý cho hắn, nếu không hắn sẽ không có khả năng nhặt được.

Thiên Dịch kia khẳng định là không bình thường, Diệp Mặc tin tưởng ông già mà hắn nhìn thấy ở Đại Lục Lạc Nguyệt kia, chính là Thiên Dịch đại sư - ông thầy tướng số mà hắn nhìn thấy ở tiểu thế giới. Hơn nữa Diệp Mặc hoài nghi Thiên Dịch đại sư biết rõ hắn có Hỗn Độn Thế Giới, cho nên mới đem ụ đá cho hắn.

Bởi vì câu nói cuối cùng kia của lão lúc đó, bây giờ Diệp Mặc nhớ tới mới phát giác được điểm khả nghi, lúc trước câu cuối cùng mà lão tự nhủ với chính mình là, 'Ngoại trừ Thế Giới Hỗn Độn, không ngờ còn có chuyện ta không tính ra được vận mệnh...'

Những lời này rất có thể chính là ý nói Thiên Dịch đại sư đã biết hắn có Thế Giới Hỗn Độn, Thiên Dịch đại sư biết rõ hắn có thế giới hỗn độn nên mới đem ụ đá đưa cho hắn.

Tuy Diệp Mặc biết Thiên Dịch đại sư kia là cố ý đem ụ đá để lại cho hắn, nhưng hắn không nghĩ ra, còn có ai có thể không động tâm đối với Thế Giới Hỗn Độn và ụ đá Ngũ Hành đấy. Hắn và Thiên Dịch đại sư căn bản là không hề liên quan gì, vì sao Thiên Dịch phải giúp hắn?

Những thứ không biết này, khiến cho Diệp Mặc cảm thấy có chút không thoải mái cho lắm. Hắn không có thói quen đem vận mệnh của mình giao cho người khác, Thiên Dịch đại sư cũng không được.

Diệp Mặc lắc đầu, đem những ý nghĩ này ném qua một bên, hắn quyết định lấy được 'Chân Minh Nê' rồi thì sẽ lập tức rời đi. Nghĩ cách tiến vào tiểu Thiên vực, sau đó thăng cấp tu vi của mình lên tới Tiên vương rồi nói sau.

...

- Chúc mừng anh bạn vừa mới lấy được ụ đá Ngũ Hành, tiếp theo chúng tôi sắp sửa bán đấu giá là 'Chân Minh Nê’, đây là một khối 'Chân Minh Nê' thượng đẳng...

Lời nói của Đại La tiên nữ kia khiến cho Diệp Mặc lập tức mừng rỡ không thôi, hắn không thể tưởng được ngay sau ụ đá Ngũ Hành chính là 'Chân Minh Nê’, hắn còn chuẩn bị đợi ba ngày đấy. Nếu như ba ngày sau, còn chưa tới 'Chân Minh Nê’, hắn sẽ không có ý định đợi nữa, bởi vì chờ có được cũng không có ích lợi bao nhiêu. Lại không nghĩ rằng, nhanh như vậy đã đến rồi.

Đại La tiên nữ kia sau khi nói xong, trong tay giơ lên một khối 'Chân Minh Nê' lớn chừng trái nhãn nói:

- Mọi người hãy xem, khối Chân Minh Nê này không hề chứa tạp chất, có thể nói là thượng đẳng của thượng đẳng. Tác dụng 'Chân Minh Nê' tôi cũng không cần nói nữa, tôi đoán những người đang ngồi ở đây đều biết. Khối 'Chân Minh Nê' hiện trong tay tôi đây giá quy định là 200 triệu tiên tinh thượng phẩm. Mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 10 triệu...

Khối 'Chân Minh Nê' này nhỏ hơn rất nhiều so với khối lúc trước Diệp Mặc lấy được, nhưng Diệp Mặc lại biết, khối 'Chân Minh Nê' này đẳng cấp so với khối lần trước hắn lấy được kia, đẳng cấp cũng cao hơn rất nhiều. Nếu như đây là một khối lớn chừng nắm đấm, khối 'Chân Minh Nê' này nói không chừng hắn còn mua không nổi.

- Tôi ra hai trăm năm mươi triệu.

Đại La tiên nữ kia vừa dứt lời, lập tức liền có người báo giá, hơn nữa tốc độ báo giá còn vô cùng nhanh.

Có thể thấy được muốn 'Chân Minh Nê' này tuyệt đối không phải chỉ có một mình Diệp Mặc. Bây giờ trên người Diệp Mặc còn gần sáu tỷ tiên tinh, hắn cũng không hề khẩn trương. Khối Chân Minh Nê này cao nhất cũng chỉ có thể giá trị khoảng trên dưới năm trăm triệu tiên tinh, gia sản này của hắn hẳn là hoàn toàn có thể mua được rồi.

- Ba trăm triệu

- Ba trăm năm mươi triệu...

Khiến cho Diệp Mặc không ngờ tới là, giá cả 'Chân Minh Nê' vậy mà lại lên vù vù. Rất nhanh liền vượt qua năm trăm triệu, hơn nữa căn bản là không có ý dừng lại.

Diệp Mặc chưa ra giá, nhưng trong lòng hắn lại trầm xuống, chẳng lẽ những người này đều nghĩ là dùng 'Chân Minh Nê' có thể gian lận? Nếu nghĩ như vậy, chẳng phải là quá ngu sao? Hắn có 'Tam sinh quyết’, lại là đại sư tiên trận cấp năm, đồng thời là tông sư tiên khí mới dám làm như vậy. Người khác có sức mạnh gì mà làm như vậy?

Nếu không phải như vậy, sao có nhiều người muốn 'Chân Minh Nê' như vậy?

- Sáu trăm năm mươi triệu tiên tinh.

Diệp Mặc ra giá lần thứ nhất.

Hắn vừa mới ra cái giá này, đã bị bảy trăm triệu tiên tinh ép xuống. Những tiên nhân muốn mua 'Chân Minh Nê' này, căn bản là không tăng thêm mười triệu, mà là tăng thêm năm mươi triệu.

Khi giá cả nhảy lên tới tám trăm triệu, Diệp Mặc hít vào một hơi, hắn đã khẳng định, người giành mua 'Chân Minh Nê' cũng muốn dùng 'Chân Minh Nê' để gian lận. Nhưng mình gian lận có trận bàn thời gian, những người khác cho dù là gian lận, thời gian mấy ngày nay có thể làm được gì?

Nhưng sau khi giá cả đã đến tám trăm triệu, đã không còn ai báo giá nữa rồi.

- Tám trăm hai mươi triệu.

Sau khi Đại La tiên nữ kia đã kêu giá hai lần, Diệp Mặc lại báo giá tiếp. Lần này Diệp Mặc bỏ thêm hai mươi triệu.

Cái giá tám trăm hai mươi triệu tiên tinh đã vượt quá giá cả của bản thân khối 'Chân Minh Nê' này rất nhiều, rất nhiều người còn nhớ lúc trước Diệp Mặc đã dùng hơn hai trăm triệu tiên tinh mua được Bát Cực Già Đỉnh. Cho nên bây giờ Diệp Mặc lại báo giá, lập tức liền có rất nhiều thần thức quét tới.

Diệp Mặc sừng sững bất động, vô luận như thế nào, khối 'Chân Minh Nê' này nhất định phải tới tay hắn. Đây là cơ hội duy nhất của hắn, cho dù là bị mọi người dòm ngó lăm lăm, hắn cũng bất chấp. Mất đi cơ hội này, hắn sẽ không còn cách gì tiến vào tiểu Thiên vực được nữa.

- Chín trăm triệu tiên tinh.

Cái giá này vừa được đưa ra, tất cả mọi người trên Đại hội đấu giá hơi có chút nghi hoặc không hiểu. Cái giá tám trăm hai mươi triệu đã vượt xa khỏi giá trị thực của 'Chân Minh Nê', bây giờ lại còn có người báo giá chín trăm triệu.

Diệp Mặc nhíu mày, hắn đã nghe ra giọng nói này, chính là người tăng giá trước đó khi hắn muốn mua Bát Cực Già Đỉnh. Bây giờ lại là người này tăng giá, điều này làm cho Diệp Mặc rất là căm tức, gã này thật giống như muốn gây khó dễ cho hắn.

- Chín trăm mười triệu.

Diệp Mặc không chút do dự tăng giá, những vật khác có thể bỏ qua, nhưng thứ này bây giờ hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

- Một tỷ.

Giọng nói kia hình như cũng phẫn nộ như Diệp Mặc, hình như lần thứ nhất bị Diệp Mặc mua mất Bát Cực Già Đỉnh, trong lòng rất không thoải mái, lần này tiếp tục tăng giá.

- Một tỷ mười triệu.

Diệp Mặc đã tỉnh táo lại, bất kể đối phương ra giá như thế nào, hắn không cần phải hờn dỗi, nhưng tăng giá thì nhất định rồi.

Lúc này bầu không khí trong phòng bán đấu giá có chút kỳ quái, thậm chí lại có một chút nhiệt liệt. Rất nhiều người cũng đã biết, bây giờ đấu giá đã không phải là vì 'Chân Minh Nê' nữa rồi. 'Chân Minh Nê' này đẳng cấp cao tới đâu, cũng không đáng một tỷ tiên tinh, thậm chí một nửa của một tỷ cũng chưa tới.

Đã vượt qua một tỷ rồi, hai người kia vẫn còn đấu giá, chuyện đó chẳng có quan hệ gì đến bản thân 'Chân Minh Nê' cả, hoàn toàn là bởi vì song phương đều không phục lẫn nhau.

Diệp Mặc không biết đối phương có phải là bởi vì không phục hay không, nhưng hắn biết mình tuyệt đối không phải, hắn nhất định phải lấy được 'Chân Minh Nê'.

Một luồng thần thức mạnh mẽ quét tới, hình như mang theo một chút cảnh cáo, Diệp Mặc làm như không biết, trên cái giá một tỷ mốt tiên tinh của đối phương lại bỏ thêm mười triệu.

- Một tỷ hai.

Sau cái báo giá này, một tiếng hừ lạnh truyền đến, đã lộ ra vẻ cực độ khó chịu rồi. Giọng điệu kia giống như gã muốn dùng tiên tinh đè bẹp Diệp Mặc vậy. Diệp Mặc cứ thêm mười triệu rồi mười triệu, gã lại thêm chín mươi triệu lại chín mươi triệu.

- Một tỷ rưỡi.

Diệp Mặc lại lười tăng giá chút chút một, trực tiếp nâng giá cả lên đến một tỷ rưỡi. Nếu đã trở mặt, hắn cũng không cần phải khách khí. Hơn nữa tiếng hắn báo giá ra, hình như là rất khó chịu với giọng điệu tăng tiên tinh của đối phương.

Tiên tinh với hắn mà nói còn nhiều lắm, nếu đối phương đã muốn đọ tiên tinh, vậy đọ đi, thần thức cảnh cáo hắn căn bản là không thèm để ý đến. Diệp Mặc rất rõ ràng, cái giá một tỷ rưỡi này vừa báo ra, người khác tất nhiên sẽ cho là hắn đang hờn dỗi.

Cái giá một tỷ rưỡi vừa báo ra, toàn bộ hội trường lập tức yên lặng lại. Một khối 'Chân Minh Nê' như vậy mà được đấu tới cái giá một tỷ rưỡi, bất luận là người nào cũng đều hít vào một ngụm khí lạnh. Khối 'Chân Minh Nê' này cho dù là bán năm trăm triệu cũng là giá trên trời rồi, bây giờ giá bán một tỷ rưỡi, quả thực chính là hành động ngu ngốc.

Đây tuyệt đối là hành vi đấu khí, nếu như không phải là đấu khí, ai lại dùng một tỷ rưỡi tiên tinh đi mua 'Chân Minh Nê' giá trị không đến năm trăm triệu?

Kẻ một mực cạnh tranh với Diệp Mặc hừ lạnh mấy tiếng, lại không báo giá ra nữa, hình như biết mình mà ra giá nữa, Diệp Mặc - cái kẻ lỗ mãng này vẫn sẽ không chút do dự cộng thêm vào.

Một lát sau, khối 'Chân Minh Nê' kia được đưa đến phòng của Diệp Mặc, Diệp Mặc không hề đau lòng chút nào khi bỏ ra một tỷ rưỡi tiên tinh. Thu 'Chân Minh Nê' vào trong chiếc nhẫn, trong lòng phấn khích không thôi.

Bước đầu tiên của kế hoạch - vật liệu đã có, cái tiếp theo hắn cần chính là không bị người khác theo dõi mà rời khỏi Đại hội đấu giá.

Việc tranh giành 'Chân Minh Nê' đã làm cho bầu không khí của Đại hội đấu giá trở nên nóng hơn, thậm chí so với đấu giá ụ đá Hỗn Độn trước đó còn nhiệt liệt hơn. Dù sao tất cả mọi người đều có thể tham gia tranh giành 'Chân Minh Nê', ụ đá Hỗn Độn kia thì chỉ có một số ít người mới có thể tham gia cạnh tranh.

Diệp Mặc sau khi lấy được 'Chân Minh Nê' cũng không bỏ đi ngay, vẫn cảm thấy hứng thú vô cùng đối với những thứ tiếp theo ở Đại hội đấu giá.

Hắn sở dĩ không lập tức rời đi, là vì lại cảm nhận được một luồng thần thức khi có khi không quanh quẩn trên người hắn. Diệp Mặc đương nhiên biết rõ đây là giám thị hắn, luồng thần thức này không phải là luồng thần thức trước đó khi hắn chú ý ụ đá, mà là một luồng thần thức bắn ra từ trong logia phòng cạnh tranh 'Chân Minh Nê' với hắn.

Tuy Diệp Mặc trong lòng vô cùng nôn nóng, thời gian bây giờ với hắn mà nói cực kỳ quan trọng, nhưng hắn vẫn không thể không bình tĩnh như không có chuyện gì mà ở lại đây.

Trong nháy mắt thời gian nửa ngày lại trôi qua, Diệp Mặc ngoài mặt bình tĩnh, xem ra không có nửa phần ý tứ muốn rời khỏi.

Luồng thần thức kia hình như cảm thấy Diệp Mặc tạm thời không sẽ rời đi, sau khi giám sát Diệp Mặc cả buổi, thần thức lại thu về, dù sao Đại hội đấu giá tổ chức trong năm ngày, nếu như trong năm ngày liên tục dùng loại thần thức không bị đối phương phát giác này đặt ở trên người Diệp Mặc, hao tổn cũng không nhỏ.

Nhưng không bị đối phương phát giác là đối với các tiên nhân khác mà thôi, đối với người tu luyện 'Tam sinh quyết' như Diệp Mặc mà nói, hắn bất cứ lúc nào cũng biết luồng thần thức kia có tồn tại. 'Tam sinh quyết' là vạn vật diễn hóa mà thành, đối với vạn vật chung quanh cảm giác rõ ràng nhất, mà thần thức cũng là một loại trong vạn vật. Dù là loại thần thức ẩn mật hơn nữa, Diệp Mặc cũng có thể cảm giác được.

Luồng thần thức kia vừa đi, Diệp Mặc căn bản là không hề suy nghĩ, lập tức liền vọt vào truyền tống trận ở một góc trong phòng, sau khi tiên linh khí mờ nhạt dao động, hắn đã rời khỏi gian phòng này rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi