Chân Băng Du cũng không hề để ý cơn giận của Tần Niệm Mân, lạnh nhạt nói:
- Hắn cũng không thích chị, nhưng chị hiểu hắn hơn em. Hoặc là nói, em căn bản là không hiểu hắn, chỉ nhìn thấy vài thứ biểu hiện ra bên ngoài.
- Băng Du sư tỷ, ý chị nói là em nông cạn sao? Vốn là em không thích người kia đâu, nhưng bây giờ em lại có chút hứng thú, em muốn xem xem Diệp Mặc kia có thích người nông cạn như em đây hay không.
Tần Niệm Mân nói xong, phát hiện Chân Băng Du sắc mặt đều không thay đổi chút nào, thậm chí biểu cảm cũng không nhúc nhích một cái, lập tức trong lòng không vui.
Nhớ ngày đó mình tìm Diệp Mặc kia giả trang thành bạn đồng hành, tên kia không phải là rất nhanh liền đồng ý sao? Mình cũng không tin, làm một lần nữa, tên kia sẽ cự tuyệt.
Tần Niệm Mân cũng không muốn tiếp tục ở lại đây nữa, cô đứng lên tức hằm hằm cáo từ, nhưng lúc đi tới cửa, thật sự nhịn không được lại nói một câu,
- Băng Du sư tỷ, chị biết Diệp Mặc kia đã có vợ rồi không?
- Chị biết, hắn chẳng những có vợ, hơn nữa không chỉ một người, hắn đã nói cho chị biết.
Chân Băng Du trả lời, khiến cho Tần Niệm Mân lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống.
...
Ba mươi ba Thiên Vực có vô số tiên thành, tên của những tiên thành này đều không hoàn toàn giống nhau, nhưng ngoại trừ cái tên tiên thành Phong Vương này.
Trong ba Thiên Vực lớn, mỗi Thiên Vực đều có một tiên thành có tên giống nhau, tòa tiên thành này chính là nơi có Bia tiên vương tiên thành Phong Vương, tiên thành Phong Vương của Hạ Thiên Vực ngay tại Ma Di Thiên.
Tiên thành Phong Vương ở Ma Di Thiên vốn là vì Bia tiên vương mà thanh danh vang dội, bây giờ là thời cơ phong vương ngàn năm một lần, tiên thành Phong Vương càng náo nhiệt vô cùng. Tuy thời gian ngàn năm Tiên vương thăng cấp ở Hạ Thiên Vực không phải là rất nhiều, thêm mấy Tiên vương lúc trước chưa có tới phong vương nữa thì cũng có hai mươi, ba mươi người.
Mà tạo nên sự náo nhiệt khác thường của tiên thành Phong Vương dĩ nhiên không phải do hai mươi ba mươi Tiên vương này, mà là những tiên nhân đến đây xem phong vương. Mỗi lần phong vương, bên trong tòa tiên thành này đều đặc biệt náo nhiệt. Người đến xem phong vương, người thì đến cảm thụ Đạo Vận khi Bia tiên vương mở ra, người thì đến bày quầy bán hàng, tham gia Đại hội đấu giá, cái gì nên có đều có.
Nơi lớn nhất Tiên thành Phong Vương, chính là quảng trường Bia tiên vương. Tại trung tâm quảng trường Bia tiên vương có một cột bia cực lớn mà thần thức căn bản là quét không đến đỉnh. Trên cột bia viết chính là vương hiệu và tên của các đại tiên vương.
Bên cạnh cột bia này còn có một tòa tháp đồ sộ cũng cao vút trong mây, thần thức quét không đến đỉnh, tòa tháp khổng lồ này bị mây mù mông lung quấn quanh che lấp lại, cũng không cách nào dùng thần thức quét khắp toàn cảnh trong đó, thậm chí ngay cả cái tháp khổng lồ này có phải là tọa lạc trên quảng trường hay không đều không cách nào thấy rõ được.
Mà lúc này trong quảng trường trước tòa tháp khổng lồ và tấm bia đá, đã ngồi hơn hai mươi tiên nhân. Những tiên nhân này nhắm mắt lại tựa như đang cảm ngộ cái gì đó. Tuy quảng trường cực lớn, lại không có một tiên nhân nào dưới Vị Tiên mà dám tiến vào quảng trường vào lúc này.
- Đây chính là quảng trường Bia tiên vương?
Diệp Mặc nhìn cái quảng trường lớn vô cùng này, và tấm bia thần thức quét không đến hỏi một câu.
Lô Phượng trịnh trọng nói:
- Đúng vậy, quảng trường lớn này chính là quảng trường Bia tiên vương. Cái tháp cao bên trên quảng trường kia chính là Phong Vị Tháp, bây giờ rất nhiều tiên vương đều đang ngồi ở phía trước Phong Vị Tháp cảm thụ khí tức và Đạo Vận của Phong Vị Tháp. Đợi đến lúc Phong Vị Tháp mở ra, người cảm thụ Đạo Vận càng sâu sắc, thì càng có thể leo lên vị trí càng cao với tốc độ càng nhanh hơn.
- Sao ta thấy mặt trên Bia tiên vương kia còn có đẳng cấp?
Phong Vị Tháp bị sương mù lượn lờ che lấp, nhưng Bia tiên vương ngoại trừ đỉnh, phần còn lại lại có thể thấy rõ.
Lô Phượng gật đầu nói:
- Đúng vậy, anh thấy không sai, thông thường danh xưng khi phong vương là xem anh có thể leo đến tầng bao nhiêu ở Phong Vị Tháp. Bia Tiên vương trên thực tế cũng phân chia làm tám mươi mốt khu vực đẳng cấp, nếu như anh có thể lên đến tầng cao nhất của Phong Vị Tháp, thì lúc anh phong vương tại Bia tiên vương, có thể đi đến tầng cao nhất khắc tên của mình. Chính vì như vậy, rất nhiều Tiên vương trước lúc phong vương, đều sẽ tới trên quảng trường ngồi xuống cảm ngộ Đạo Vận của Phong Vị Tháp. Để có thể leo được càng cao ở trong Phong Vị Tháp, tương tự lúc phong Vương, có thể khắc tên của mình càng cao trên Bia tiên vương.
Diệp Mặc nhìn lướt qua hơn hai mươi người đang ngồi rải rác trên quảng trường, quả nhiên đều là tiên vương sơ kỳ. Xem ra hắn vẫn đánh giá cao số người có thể thăng cấp đến
Tiên vương trong ngàn năm ở Hạ Thiên Vực, một ngàn năm rồi, mới chỉ hơn hai mươi Tiên vương, con số này nói không chừng còn có cả những người lúc trước thăng cấp mà chưa tới phong vương đấy. Khó trách Tự Tại Vương một Tiên vương trung kỳ bình thường, cũng có thể vô cùng hung hăng càn quấy tại Cung Hoa Thiên.
- Kỳ thật Tiên vương ở đây đã là không ít rồi. Rất nhiều người sau khi thăng cấp Tiên vương, đều sẽ rời khỏi Hạ Thiên Vực, đi Trung Thiên vực thậm chí Thượng Thiên Vực để tìm kiếm cơ duyên, bằng không muốn đột phá Tiên Tôn căn bản là không có khả năng.
Lô Phượng nhìn ra suy nghĩa của Diệp Mặc, ở bên cạnh chủ động nói một câu.
- Chúng ta cũng vào thôi.
Lô Phượng dẫn đầu đi vào quảng trường Bia tiên vương. Tìm được một vị trí tốt, lấy ra bồ đoàn khoanh chân ngồi xuống.
Số người trên quảng trường Bia tiên vương ở Hạ Thiên Vực cực ít, ở nơi rộng lớn, tìm vị trí tốt rất đơn giản. Diệp Mặc sau khi ngồi xuống bên cạnh Lô Phượng, cũng bắt đầu cảm thụ Đạo Vận của Phong Vị Tháp.
Rất nhanh Diệp Mặc liền cảm nhận được, Đạo Vận này chính là một loại dung hợp đối với tu vi, thần thông và Tiên Nguyên thần thức của mình, đồng thời cũng có từng chút từng chút lý giải về tiên vương Đạo Vị, còn bao hàm độ mạnh yếu của bậc thang mỗi tầng và yếu tố để thông qua bậc thang của Phong Vị Tháp. Nhưng sau khi cảm ngộ hết tầng thứ nhất, mới có thể cảm ngộ đến tầng thứ hai, đợi sau khi cảm ngộ hết toàn bộ tám mươi mốt tầng Phong Vị Tháp này xong, đoán chừng hơn mười năm cũng đã qua.
Thứ này đối với Tiên vương bình thường mà nói đúng là lợi ích rất lớn, Diệp Mặc lại không có hứng thú gì. Muốn lý giải Tiên vương Đạo Vị, còn không bằng hắn tĩnh tọa một năm phía dưới Khổ Trúc. Hơn nữa, hắn lại không muốn ở chỗ này ngồi không công hơn một năm, có thời gian, hắn thà rằng tìm một chỗ bế quan còn hơn.
Nghĩ tới đây, Diệp Mặc lại đứng lên.
Lô Phượng trông thấy Diệp Mặc đứng lên ngược lại có chút kỳ quái, Diệp Mặc vội vàng nói:
- Ta có một số việc, một mình cô ở chỗ này cảm ngộ là được rồi. Đợi lúc Phong Vị Tháp mở ra, ta sẽ tự mình tới.
Lô Phượng thấy Diệp Mặc không muốn cảm ngộ Phong Vị Tháp, cũng không nói thêm gì, chỉ gật gật đầu, một mình ngồi xuống, tiếp tục cảm ngộ một chút tiên vương Đạo Vị của Phong Vị Tháp.
...
Lúc này ở trong một tòa tiên lâu cực kỳ bình thường của tiên thành Viễn Tinh ở Cực Phong Thiên, đang có hơn mười tiên nhân ngồi vây quanh trong một cái đại sảnh. Tiên lâu này bề ngoài thoạt nhìn giống như động phủ của tiên nhân bình thường, một nơi không có gì khác lạ, nếu như nhất định phải nói có chỗ nào gì đặc biệt, thì chính là nơi này người bình thường căn bản là không tới được. Chẳng những không có đường thông tới bên này, hơn nữa khắp nơi chung quanh còn đều là trận pháp cấm chế.
Chỉ có người thường xuyên ra vào tiên lâu này mới biết rõ, tiên lâu này chính là Thiên Chủ lâu - một tiên lâu đứng đầu mười một Hạ Thiên vực. Liên minh Thiên Chủ đóng tại chỗ này, cũng là nơi thực lực lớn mạnh nhất Hạ Thiên Vực.
Lúc này bầu không khí trong đại sảnh lại tương đối nặng nề, thật lâu đã không có người nói chuyện rồi. Trong đại sảnh tổng cộng ngồi mười sáu người, mười sáu người này toàn bộ đều là tiên vương, hơn nữa đều là những tiên vương thực lực không thấp.
- Kẻ họ Lạc kia đúng là quá mức khoa trương.
Một gã Tiên vương tướng mạo mập trắng thanh âm buồn bực hờn dỗi nói một câu, không biết là phát tiết trong lòng không thoải mái, hay là vì để đánh vỡ bầu không khí trầm mặc này.
- Mặc Nguyệt tiên tông của đại lục Lạc Nguyệt quật khởi mạnh mẽ, chẳng những lập nên tông môn không thông qua Thiên chủ Cung Hoa Thiên, mà còn cường thế đi đến Việt Hành Thiên san bằng phủ Thiên chủ. Tiên vương Bạch Kỵ vừa nói rất đúng, tên họ Lạc này quá kiêu ngạo rồi.
Lại có một gã Tiên vương trong tay cầm phất trần ăn mặc như đạo sĩ phụ họa một câu, nói xong, còn nhìn về phía một Tiên vương trung niên mặt xanh khác ở đối diện.
Tiên vương mặt xanh kia trông thấy Tiên vương ăn mặc như đạo sĩ này nhìn mình, lập tức không thoải mái hừ một câu nói:
- Tiên vương Ký Đạo, ngươi nhìn ta là có ý gì? Ta mặc dù bây giờ là Thiên chủ của Cung Hoa Thiên, nhưng ta có thể quản Mặc Nguyệt tiên tông của hắn sao?
Đạo nhân được gọi là tiên vương Ký Đạo kia hừ một câu nói:
- Người này sáng lập tiên tông tại Cung Hoa Thiên, hắn không đi chào hỏi ngươi, ngươi đi chất vấn hắn một chút cũng được chứ sao?
Tiên vương mặt xanh khinh thường nói:
- Tự Tại Vương hung hăng càn quấy tại Cung Hoa Thiên ta cũng không phải mới ngày một ngày hai, lúc trước ta nhờ mọi người hỗ trợ loại trừ Tự Tại Vương, mọi người nói như thế nào? Không có một người nào ra tay đấy. Tự Tại Vương lợi hại như thế, cũng bị Lạc tông chủ dễ dàng tiêu diệt, ngươi bảo ta đi tìm tông chủ Mặc Nguyệt tiên tông? Ngươi là ngại ta sống lâu hay sao? Ta mấy lần không đến chúc mừng bọn họ khai tông lập phái, đã là rất có lập trường rồi. Tư Thành tiên vương kia và Lạc tông chủ quan hệ rất tốt, sao ngươi không dám đi nói y?
- Được rồi, mọi người đừng náo loạn, cãi tới cãi lui như vậy, cũng không có ý nghĩa gì. Lạc tông chủ của Mặc Nguyệt tiên tông kia xác thực không phải người chúng ta ở đây có thể ngăn cản được, cho dù là ta, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của hắn. Hắn có thể giết Tự Tại Vương trong nháy mắt, ra tay liền khiến Bích Tiềm tiên vương bị quản chế, khiến cho Tư Thành tiên vương không dám nổi cáu, cho thấy tu vi của hắn ít nhất tương đương với Tiên vương đỉnh cao, thậm chí là nửa bước Tiên Tôn. Chúng ta ở đây bất luận kẻ nào, cũng không phải là đối thủ của hắn.
Một ông lão áo xanh ngồi ở vị trí đầu tiên đưa tay cắt đứt cuộc tranh cãi của hai người.
Ông lão áo xanh này nói xong, Tiên vương mặt xanh và đạo nhân kia cũng đều không nói thêm gì nữa, Tiên vương Bạch Kỵ nói trước đó chủ động chắp tay nói:
- Ta nghĩ nếu như Lỗ phó minh chủ dẫn đầu, mười mấy người chúng ta vây công hắn, cũng không đến nỗi không được.
Ông lão áo xanh khoát khoát tay nói:
- Cảnh tượng tông chủ Mặc Nguyệt tiên tông động thủ ta xem qua, cho dù là chúng ta toàn bộ cùng đánh, có thể sẽ bắt được hắn, nhưng chúng ta nhiều người như vậy ít nhất phải bị loại trừ hơn phân nửa. Mọi người hẳn là đều đã nghe nói qua chuyện của Vô Song tiên đế và Vị Phong tiên đế chứ? Vị Phong tiên đế cuối cùng cũng đánh bại Vô Song tiên đế, nhưng trên thực tế là cả Thượng Thiên Vực ngã xuống chín tiên đế, hơn nữa bản thân Vị Phong tiên đế cũng trọng thương.
Mà liên minh Thiên chủ của Hạ Thiên Vực chúng ta tiên vương vốn đã ít, hơn nữa Tư Thành tiên vương hình như có xu thế muốn nương tựa Mặc Nguyệt tiên tông, nếu như liều mạng, đối với chúng ta cực kỳ bất lợi.
- Chẳng lẽ cứ để thế hay sao?
Một Tiên vương trong đó ngắt lời nói một câu.
Ông lão áo xanh kia cười lạnh,
- Bỏ mặc? Nếu như hắn chỉ là không chào hỏi đã thành lập nên một tông môn ở Cung Hoa Thiên, vậy thì còn có thể bỏ qua. Nhưng hắn san bằng phủ Thiên chủ ở Việt Hành Thiên, nếu như cứ để như vậy, liên minh Thiên chủ chúng ta còn lý do gì tồn tại nữa? Hắn chẳng mấy chốc sẽ hiểu rõ, liên minh Thiên chủ không phải thứ có thể tùy tiện động vào.