THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

Bốn mươi chín viên Huyền Tinh lập tức chia làm hai tổ, hai mươi lăm viên trong đó cũng đã hợp lại thành năm vòng tròn, mỗi một vòng tròn đều chặn lại một lôi thương trong đó.

Hai mươi lăm viên Huyền Tinh và năm lôi thương đập vào với nhau, chấn động đầy trời. Âm thanh nổ vang cùng với chấn động không gian đáng sợ, khiến những người xung quanh lại lần nữa lùi về phía sau.

Năm lôi thương còn nhanh hơn điện quang vô số lần bị hai mươi lăm viên Huyền Tinh này đập trúng, lập tức tản mát, còn hai mươi lăm viên Huyền Tinh cũng đồng thời ảm đạm, mang theo âm thanh xé trời vang vọng tứ phía.

Từng vết nứt màu đen cực nhỏ xuất hiện trong không trung, từng đường khí tức đáng sợ tản ra từ những khe nứt này. Tất cả mọi người đều vô cùng sợ hãi, những liệt ngân này mọi người đều biết rõ là thứ gì, là liệt ngân hư không thực sự. Mặc dù khoảng cách này còn cách xé rách hư không rất xa, nhưng thần thông đầu tiên này đập trúng tạo ra những liệt ngân đáng sợ này, có thể thấy Tiên nguyên của hai người này thâm hậu thế nào.

Tiên nguyên đáng sợ chấn động, cùng với khí tức xé rách không gian, khiến những Tiên nhân còn lại sợ xanh mật, cho dù là xem đánh nhau, một khi không cẩn thận, cũng sẽ bị khí thế của những vết nứt này cuốn vào trong, biến thành bụi phấn.

Cũng may khi Diệp Mặc và Vị Phong tiên đế động thủ, cũng còn cố kị xung quanh, cộng thêm hơn mười Tiên đế liên thủ lại bố trí từng bức tường Tiên nguyên, chặn lại những khí tức khuếch tán ra này, khiến khí thế xé rách khống chế trong một phạm vi nhất định.

Vì chặn lại lôi thương của Diệp Mặc, bốn mươi chín viên Huyền Tinh bị Vị Phong tiên đế thu lại hai mươi lăm viên, Bắc Đẩu Tinh trận kia lập tức tán loạn, uy lực của hai mươi bốn viên Huyền Tinh còn lại lập tức giảm xuống. Quyền Liệt không của Diệp Mặc cũng đồng thời được đấm ra, quyền Liệt không mang theo hai mươi bốn đường vết rạn hư không đánh vào hai mươi bốn viên Huyền Tinh kia.

Oành oành...

Âm thanh không ngừng vang lên, trùng kích cực lớn. Trong nháy mắt xé nát quyền Liệt không của Diệp Mặc ra.

Từng đường xé rách hư không vết nứt trực tiếp đập trúng lên người Diệp Mặc, khiến Diệp Mặc bay ra ngoài, mang theo vài đường máu.

Vô Ảnh đã hạ xuống bên cạnh Diệp Mặc, giật mình truyền âm nói:

- Lão đại, anh không sao chứ? Làm gì mà không dùng chín đạo lôi thương, chỉ dùng năm đạo lôi thương? Quá dễ dàng cho lão già này rồi.

Đáng tiếc là truyền âm của Vô Ảnh trăm ngàn chỗ hở, chấn động không gian này, khiến Vị Phong tiên đế sớm đã nghe thấy những lời của Vô Ảnh.

Vị Phong tiên đế vốn dĩ chính là khiếp sợ uy lực của năm đạo lôi thương của Diệp Mặc, bốn mươi chín Vu Chân Huyền Tinh của gã cũng là lần đầu tiên không giết chết được một người chưa đến tu vi Tiên đế. Chẳng những không giết chết được, đối phương thậm chí còn không bị trọng thương. Bây giờ nghe thấy Vô Ảnh nói vậy, gã mới biết Diệp Mặc còn có thể thi triển chín đạo lôi thương.

Diệp Mặc ở thế hạ phong sớm đã biết mình không phải đối thủ của Vị Phong tiên đế này, Vô Ảnh tự cho mình thông minh, khiến Diệp Mặc chán chẳng buồn nói, hắn chỉ có thể vỗ vỗ đầu Vô Ảnh nói:

- Mày không nói, thì cũng không ai nói là mày câm đâu.

Truyền âm của Vô Ảnh dưới sự chỉ giáo của hắn, sớm đã không còn lỗ thủng ba động không gian nữa rồi. Bây giờ tự cho mình là thông minh mà truyền ra ngoài, chẳng phải là để cho Vị Phong tiên đế biết được, mình không thể nào thi triển chín đạo lôi thương, nên mới cố ý bảo Vô Ảnh thông qua truyền âm kém chất lượng này truyền ra ngoài ư?

Vị Phong tiên đế cũng không cho rằng truyền âm của Vô Ảnh là cố ý, tất cả những thứ liên quan đến Vô Ảnh, lúc đó mấy tên Tiên đế khi Tiểu thiên vực của Thanh Vi Thiên mở ra đều biết rõ, tất cả những người nhìn thấy Vô Ảnh và Diệp Mặc đều miêu tả tỉ mỉ tình hình lúc đó, đối với chuyện Vô Ảnh truyền âm thất bại tất nhiên cũng truyền ra ngoài rồi.

Mặc dù gã cũng có chút nghi ngờ Vô Ảnh là cố ý, thời gian lâu như vậy Diệp Mặc làm sao lại không truyền thụ truyền âm thực sự cho Vô Ảnh chứ? Nhưng gã lại có chút nghi ngờ Diệp Mặc không phải là Ninh Tiểu Ma. Cộng thêm biểu hiện vừa nãy của Diệp Mặc, gã đoán với bản lĩnh của Diệp Mặc, cho thể thi triển chín đạo lôi thương cũng không phải chuyện ly kỳ gì. Vô Ảnh tự cho mình thông minh quả thực cũng khiến Vị Phong tiên đế tin tưởng rồi.

Vốn dĩ gã cũng không nắm chắc có thể giết chết hoặc chế trụ được Diệp Mặc, bây giờ Vô Ảnh nói như vậy, lại càng khiến gã biết, gã có thể đánh bại được đối phương, nhưng rất khó có thể giết chết được đối phương. Cộng thêm một chiêu này gã chiếm ưu thế tuyệt đối, nếu như lại cùng Diệp Mặc đánh một trận lưỡng bại câu thương nữa, có lẽ phải tế ra bí thuật, đó cũng không phải chuyện bây giờ gã muốn.

Theo suy nghĩ ban đầu của gã, chắc hẳn có thể chế trụ Diệp Mặc một cách dễ dàng, nhưng tình hình bây giờ cũng vượt ngoài dự đoán của gã, muốn chế trụ được Diệp Mặc, cũng không phải chuyện đơn giản như vậy. Gã trước giờ cũng chưa làm chuyện nào mà chưa chắc chắn, sau khi nghĩ thông điểm này, lại càng không muốn chủ động ra tay.

Diệp Mặc biết mình không phải đối thủ của Vị Phong tiên đế, đối phương không động thủ, hắn hiển nhiên cũng sẽ không động thủ. Nếu như Vị Phong tiên đế muốn giết chết hắn thật, thì đừng trách hắn liều mạng.

- Chẳng trách lớn lối như vậy, không ngờ lại có thể chặn lại một kích của tôi, nể tình anh có thể chặn được một kích của tôi, lại có tiền đồ, tôi tha cho anh lần này. Nhưng dựa vào chút bản lĩnh này của anh, muốn càn rỡ trong này thì vẫn còn non lắm. Vô Già Âm Hà trong này cũng không có chuyện của anh, nếu như lại đến uy hiếp Vô Hồi Tiên đế lần nữa, thì đừng trách tôi không khách khí.

Gã còn một câu nữa chưa nói ra, đó chính là gã đã nhìn ra Diệp Mặc thậm chí còn là một Tiên nhân luyện thể Tiên thần thể, nếu không loại vết nứt hư không cực nhỏ này có thể trực tiếp làm trọng thương hắn, đây cũng là một điểm mà gã kiêng kị Diệp Mặc nhất.

Vị Phong tiên đế sau khi thu hồi Vu chân Huyền Tinh, chắp tay sau lưng đứng trên hư không, so với kiểu chật vật của Diệp Mặc, thì thần thái của gã cũng an tường hơn nhiều.

Cộng thêm lời nói này của gã, một số người không hiểu lập tức cho rằng Vị Phong tiên đế thực sự là nể tình Diệp Mặc tu luyện không dễ, hơn nữa trong tình huống như này bỏ qua cho Diệp Mặc một lần, lập tức lại càng khâm phục phong độ và sự rộng lượng của Vị Phong tiên đế.

Nhưng một số người hiểu chuyện thì lại sớm nhìn ra Vị Phong tiên đế có chút kiêng kị với Diệp Mặc, cũng không muốn tiếp tục đánh nhau nữa. Còn Vị Phong tiên đế bảo Diệp Mặc không được đến uy hiếp Vô Hồi Tiên đế nữa, đó căn bản chính là đang nể mặt Vô Hồi Tiên đế của Vô Già Âm Hà. Gã ra mặt giúp Vô Già Âm Hà, không ngờ hỗn đản này lại không đứng ra phụ họa hát đệm, lại còn giả vờ không có việc gì đứng một bên xem náo nhiệt, khiến Vị Phong tiên đế vô cùng tức giận.

- Tôi muốn gây phiền phức cho ai thì không cần người khác quan tâm, bổn vương trước giờ cũng không cần người khác làm hộ, muốn đánh liền đánh, đừng dài dòng.

Diệp Mặc biết mình không đánh được Vị Phong tiên đế, nhưng muốn đạp lên danh dự của mình, thì đừng có mong.

Diệp Mặc cũng định sẵn rồi, một khi Vị Phong tiên đế tiếp tục muốn động thủ, vậy thì hắn sẽ cho tên này mất mặt, sau đó dẫn Bắc Vi đi. Hắn quả thực cũng không đánh được Vị Phong tiên đế, nhưng mình muốn đi, thì tên này cũng không ngăn lại được.

- Miệng lưỡi lợi hại, nếu như anh muốn tìm cái chết, thì đừng trách bổn đế.

Vị Phong tiên đế không ngờ Diệp Mặc lại không để bậc thang cho hắn xuống, ngay cả mặt gã cũng không nể.

- Vị Phong huynh, Chính Nhân có lời muốn nói.

Chính Nhân tiên đế lập tức bước lên trước giảng hòa.

Vị Phong tiên đế thầm thở dài, vẻ mặt bình tĩnh gật đầu nói:

- Hóa ra là Chính Nhân huynh, Chính Nhân huynh có gì thì nói đi.

- Diệp tông chủ chỉ là nói miệng mà thôi, cũng sẽ không làm gì với Vô Già Âm Hà đâu. Huống chi, Vô Già Âm Hà còn có hai vị lão tổ, thêm vào nữa, cũng đã từng ra tay với Vị Phong huynh, Diệp tông chủ chắc hẳn cũng sẽ hiểu con đường tu luyện không giới hạn. Vị Phong huynh hà tất gì phải chấp nhặt với hắn? Chỉ có điều không biết lần này Táp Không Đại đế và Dục Long Đại đế sao vẫn chưa tới?

Chính Nhân tiên đế nửa câu trước còn đang khuyên Vị Phong tiên đế đừng tính toán gì với Diệp Mặc, thì nửa câu sau đã mở chủ đề, nói đến chuyện khác.

Ảo diệu trong quá trình Vị Phong tiên đế và Diệp Mặc đánh nhau, những người xung quanh nhìn ra đương nhiên không phải chỉ có một mình Chính Nhân Tiên đế. Cũng có vài người nhìn ra, chỉ có điều không ngờ bị Chính Nhân tiên đế giành làm người tốt trước.

Những người nhìn ra kia cũng biết, Vị Phong tiên đế và Diệp Mặc đánh nhau liều mạng một lúc, sau đó cũng sẽ không đánh nữa. Chỉ là Vị Phong tiên đế sĩ diện, Diệp Mặc lại không nể mặt mà thôi, nên mới tạo ra cảnh này. Bây giờ Chính Nhân tiên đế nói như vậy, tương đương lấy được thiện cảm của Diệp Mặc và Vị Phong tiên đế, lập tức ai ai cũng có chút hối hận không kịp thời đứng ra nói.

Vô Hồi tiên đế nghe thấy Vị Phong tiên đế nói vậy, sớm đã biết Vị Phong tiên đế bất mãn với y, nhưng lúc này y cũng chỉ có thể đứng ra cám ơn Vị Phong tiên đế. Những Tiên đế còn lại thấy vậy ai ai cũng bước đến chào hỏi Vị Phong tiên đế, một trận đại chiến không ngờ lại trôi qua buồn cười như này.

Đường Bắc Vi mặc dù là một Hư Tiên đến chân nguyên còn chưa chuyển hóa, nhưng cũng nhìn ra, ca ca mình không đánh được Vị Phong tiên đế. Bây giờ nhìn thấy Vị Phong tiên đế không tiếp tục động thủ nữa, mới yên lòng. Nhìn thấy Diệp Mặc bước đến, cô vội vàng bước lên trước nhỏ giọng nói:

- Anh, hay là chúng ta đi trước đi.

Diệp Mặc không thèm để ý khua tay nói:

- Không cần, cứ ở lại đây. Anh muốn thu mua Tiên linh thảo, bây giờ tuyệt đối không thể đi được.

Diệp Mặc làm sao đi bây giờ được? Tu vi của hắn buông lỏng, nhưng vẫn rất chậm chạp. Còn bây giờ hắn không phải tông sư Tiên đan cấp chín, cũng không thể luyện chế Tiên đan thăng cấp Tiên đế được.

Hắn muốn đánh bại Vị Phong tiên đế này, thì cần phải thăng cấp Tiên đế. Không thành Tiên đế, hắn muốn giáo huấn Vị Phong tiên đế này một trận cũng còn kém xa lắm.

Đồng thời Diệp Mặc cũng bắt đầu nghi ngờ tính chân thật của những gì Chân Băng Du nói, lúc trước hắn đoán Vị Phong tiên đế không ra làm sao. Dù sao liên hợp với mười Tiên đế còn lại, cũng không hoàn toàn giết được Vô Song Tiên đế, bọn họ bên này còn chết mấy Tiên đế nữa.

Theo cách nói này, Vô Song Tiên đế quả nhiên là vô cùng lợi hại, nhưng rõ ràng Vị Phong tiên đế cũng không ra sao

Nhưng trận chiến ngày hôm nay, lại khiến Diệp Mặc hiểu ra, Vị Phong tiên đế là người lợi hại nhất trong những Tiên đế động thủ với hắn. Một tên lợi hại như này, làm sao có thể liên hợp với hơn mười Tiên đế tấn công Vô Song Tiên đế, mà còn bị Vô Song Tiên đế làm thịt mất chín tên?

Nếu như không phải tin tức của Chân Băng Du có vấn đề, thì chính là Vô Song Tiên đế kia quá lợi hại, hoặc là Vị Phong tiên đế trong khi cùng với những Tiên đế còn lại tấn công Vô Song Tiên đế chưa dốc hết sức. Nhưng những Tiên đế khác đều là đến giúp gã, gã dựa vào cái gì mà không dốc hết sức chứ?

Trừ phi...

Diệp Mặc liếc nhìn Vị Phong tiên đế đang vui vẻ nói chuyện, trong lòng đột nhiên cảm thấy chuyện này có chút quái dị, trừ phi Vị Phong tiên đế cố ý giấu kín tu vi, khiến Vô Song Tiên đế giết chết mấy vị Tiên đế. Đây là thủ đoạn mượn đao giết người, trừ điểm này ra, Diệp Mặc không còn cách giải thích khác.

Tu vi của Vô Song Tiên đế cho dù có đáng sợ đi nữa, cũng chỉ có ỷ vào một bộ Thần Niệm Cửu Chuyển. Thần Niệm Cửu Chuyện Diệp Mặc cũng tu luyện đến chuyển thứ năm rồi, cũng không thấy dựa vào Thần Niệm Cửu Chuyển có thể giết chết được chín Tiên đế.

Tường Cơ Tiên tôn của Cửu Phạm Tiên trì lúc này mới từ sự kinh ngạc bừng tỉnh, Diệp Mặc không ngờ đến Vị Phong tiên đế cũng có thể đối kháng được, điều này quả thực đáng sợ.

Cô lập tức nhớ đến Y Y Thánh nữ bị giam giữ, vội vàng nói với Diệp Mặc:

- Diệp tông chủ...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi