THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

- Anh là đệ tử của Húc nguyệt Thánh đạo? Nếu như là anh đệ tử của Húc nguyệt Thánh đạo, vì sao lại lén lút đến nơi này?

Diệp Mặc kinh dị nhìn Chư Ôn Mậu nói.

Chư Ôn Mậu cũng không còn ấp a ấp úng nữa, trực tiếp nói:

- Vì Húc nguyệt Thánh đạo chính là vì bị Đại nhật Thần sơn tiêu diệt.

- Anh nói Đại nhật Thần sơn tiêu diệt Húc nguyệt Thánh đạo?

Diệp Mặc sau khi lặp lại lần nữa, trong lòng dường như cũng hiểu ra chút ít, chằng trách Chư Ôn Mậu nói Đại nhật Thần sơn sớm đã có mưu đồ rồi. Nếu như Đại nhật Thần sơn có Hỗn nguyên Thánh đế có mưu đồ với Thánh đạo Tàn giới thật, sớm tiêu diệt Húc nguyệt Thánh đạo cũng không phải không có khả năng.

Diệp Mặc cân nhắc một chút rồi hỏi:

- Húc nguyệt Thánh đạo bị tiêu diệt, cũng đã là chuyện của mấy trăm vạn năm trước rồi, xem ra anh hình như còn kém xa cái tuổi này …

- Vì Húc nguyệt Thánh đạo bị tiêu diệt, nguyên thần của vãn bối may mắn thoát được, vãn bối may mắn, gặp được một gốc La Tiêu Ngộ Mộc tố thể. Vãn bối sua khi tố thể, tu luyện lại. Sau đó gặp Nguyệ Hà sư muội, không có Nguyệt Hà, thì tôi cũng không thể nào kiên trì trong Thánh đạo Tàn giới đến ngày hôm nay được.

Chư Ôn Mậu dường như nhớ đến chuyện cũ, thổn thức không thôi.

Diệp Mặc cảm giác Chư Ôn Mậu không nói khoác, hắn nhìn Chư Ôn Mậu muốn rời đi nói: Bạn đang đọc chuyện tại

- Tôi và Đoan Mộc Cữu Cách của Húc nguyệt Thánh đạo cũng có chút quan hệ, lần này tôi đến đây chính là muốn tái kiến lại sơn môn của Húc nguyệt Thánh đạo, nếu như anh dám ở lại, thì giúp tôi một tay, tái kiến lại Húc nguyệt Thánh đạo.

- Hỗn nguyên sư tổ Đoan Mộc Cữu Cách của Húc nguyệt Thánh đạo chúng tôi …

Chư Ôn Mậu lập tức sững người, khi Húc nguyệt Thánh đạo bị tiêu diệt, toàn bộ tông môn đều chờ đợi sư tổ trở về, nhưng sư tổ đến cuối cùng cũng không trở lại.

- Chuyện này nói thì rất dài dòng, nếu như anh đồng ý giúp đỡ, thì chúng ta đến Trường Phí Thánh Đạo thành nói đi.

Diệp Mặc biết, muốn tái kiến lại Húc nguyệt Thánh đạo, thì phải đến Trường Phí Thánh Đạo thành. Rất nhiều nguyên liệu trong phường thị không mua được, chỉ có trong Thánh Đạo thành mới có thể mua được.



Một lúc lâu sau, Chư Ôn Mậu cũng từ miệng của Diệo Mặc hiểu ra toàn bộ, khi biết sư tổ Đoan Mộc Cữu Cách không thể nào quay về, Chư Ôn Mậu im lặng. Gã thường trốn trong Húc nguyệt Thánh đạo, chính là vì mong đợi có một ngày sư tổ có thể quay về.

- Diệp tiền bối, nếu như tái kiến lại Húc nguyệt Thánh đạo, tôi sợ Đại nhật Thần sơn sẽ …

Chư Ôn Mậu lo lắng nói, gã cũng biết tên của Diệp Mặc rồi, nhưng đối với chuyện Diệp Mặc muốn tái kiến lại Húc nguyệt Thánh đạo cũng không chắc chắn lắm.

Nếu như không biết chuyện của Đại nhật Thần sơn, Diệp Mặc sẽ không do dự trực tiếp thánh lập Húc nguyệt Thánh đạo, bây giờ Diệp Mặc đã biết Đại nhật Thần sơn là kẻ đối đầu của Húc nguyệt Thánh đạo, đương nhiên sẽ không liều lĩnh đi xây dựng lại Húc nguyệt Thánh đạo, mà hắn muốn hiểu rõ hiện trạng của Đại nhật Thần sơn bây giờ như nào, còn áp chế Húc nguyệt Thánh đạo nữa hay không.

Hắn lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật đưa cho Chư Ôn Mậu nói:

- Trong nhẫn trữ vật này có nửa đoạn Thần linh mạch thượng phẩm …

Chư Ôn Mậu run tay, suýt chút nữa thì đánh rơi nhẫn trữ vật xuống đất, thứ khan hiếm nhất trong Thần Phần vực không chỉ có Thần tinh, còn có Thần linh mạch. Đến Thần linh mạch hạ phẩm cũng hiếm, đừng nói gì là Thần linh mạch thượng phẩm. Diệp Mặc đưa cho gã nhẫn trữ vật này, lại nói trong đó có nửa đoạn Thần linh mạch thượng phẩm, điều này quả thực quá kinh người.

Diệp Mặc cũng biết trong này Thần linh mạch khan hiếm, hắn vốn dĩ định tặng đoạn Thần linh mạch cho Húc nguyệt Thánh đạo, bây giờ lấy nửa đoạn này ra góp tài nguyên xây dựng lại sơn môn Húc nguyệt Thánh đạo, nửa đoạn còn lại đến lúc đó hắn sẽ giúp Húc nguyệt Thánh đạo bố trí Tụ linh đại trận, làm Thần linh nguyên.

- Diệp tiền bối …

Ngữ khí của Chư Ôn Mậu có chút gượng gạo, nửa đoạn Thần linh mạch thượng phẩm nói không chừng có thể để gã Chứng đạo rồi.

- Đây là tài nguyên để xây dựng lại Húc nguyệt Thánh đạo sơn môn, anh dùng nửa đoạn Thần linh mạch này mua sắm nguyên liệu trong Trường Phí Thánh Đạo thành, đợi tôi quay về.

Nửa đoạn Thần linh mạch thượng phẩm đối với Diệp Mặc cũng không phải là nhiều, nhưng bây giờ Diệp Mặc cũng không giàu có, cộng thêm hắn còn phải tu luyện, cho nên chỉ dùng một đoạn Thần linh mạch xây dựng lại Húc nguyệt Thánh đạo sơn môn trước rồi tính tiếp.

Nửa đoạn Thần linh mạch thượng phẩm đối với Diệp Mặc mà nói cũng không giàu có, nhưng trong mắt Chư Ôn Mậu thì lại quá đủ rồi. Bây giờ tài nguyên trong Thánh đạo Tàn giới thiếu thốn, đừng nói là nửa đoạn Thần linh mạch thượng phẩm, cho dù là Thần linh mạch hạ phẩm, gã cũng có thể đổi lấy vô số Thần tinh, tái kiến lại Húc nguyệt Thánh đạo sơn môn.

- Tiền bối xin yên tâm, tôi nhất định sẽ mua được đồ tái kiến lại Húc nguyệt Thánh đạo sơn môn, đợi tiền bối quay về.

Chư Ôn Mậu lúc này cũng đã bình tĩnh lại sự kích động trong lòng mình, lập tức chắc như đinh đóng cột nói.

Diệp Mặc lại nói với Lôi Nguyệt Hà:

- Tôi phải đến Đại nhật Thần sơn và Thần nữ Thánh môn xem sao, còn thân phận của cô thì cô không cần lo lắng, tôi quen biết Cơ Tích, có thể khiến cô thoát khỏi Thần nữ Thánh môn chắc cũng không phải việc gì khó. Bây giờ cô cứ ở trong Trường Phí Thánh Đạo thành, giúp Chư Ôn Mậu.

Diệp Mặc nghĩ, Cơ Tích cho dù đưa hồ lô cho hắn rồi, cũng còn nợ hắn. Nếu như đến chút giúp đỡ nhỏ vặt này cũng không muốn giúp, thì Cơ Tích đó cũng quá vô liêm sỉ rồi.

Lôi Nguyệt Hà là Thần nữ, Diệp Mặc biết địa vị của Thần nữ trong này, cho dù Chư Ôn Mậu có chuyện gì, Lôi Nguyệt Hà mượn tên tuổi của Thần nữ Thánh môn cũng có thể xử lý được.

- Cảm ơn tiền bối, vãn bối xin lĩnh hội.

Lôi Nguyệt Hà kích động nói, có thể quang minh chính đại ở cùng Chư Ôn Mậu, đối với cô mà nói cũng đã đủ rồi.



Diệp Mặc cũng không tiến vào Trường Phí Thánh Đạo thành, hắn bây giờ muốn đến Thần nữ Thánh môn đòi nợ, đồng thời còn muố đến Đại nhật Thần sơn xem sao. Hồ lô Tam bảo Hỗn nguyên trong tay Cơ Tích, Diệp Mặc muốn sớm lấy về, đồ chỉ đặt trên người mình mới yên tâm được.

Sau khi tạm biệt Chư Ôn Mậu trong Trường Phí Thánh Đạo thành, Điệp Mặc dựa theo miếng ngọc giản bản đồ của Lôi Nguyệt Hà, bay một ngày, mới dừng lại, trên đường tiến vào trong Thế giới trang vàng.

Lại quay về Thế giới trang vàng, chuyện đầu tiên Diệp Mặc muốn làm là luyện hóa cây thương ngắn ba thước kia, Diệp Mặc chắc rằng cây thương ngắn đó không phải là thứ tầm thường, pháp bảo bình thường không thể nào giết được Đoan Mộc Cữu Cách.

Cầm cây thương ngắn lên, một luồng khí tức hỗn laọn ác liệt từ trong cấm chế mà hắn đánh lên tràn ra, có sát khí, oán khí, âm khí, thậm chí còn có cả khí tức đạo ngân xen lẫn với nhau.

Diệp Mặc bố trí trận bàn thời gian, rồi loại bỏ cấm chế đi, bắt đầu luyện hóa cây thương ngắn này. Trận bàn thời gian vận chuyển thời gian ba ngày, Diệp Mặc luyện hóa cũng là một năm, vẫn không thể nào luyện hóa được cây thương ngắn này, cho dù khí tức vô cùng pha tạp kia, hắn cũng chỉ có thể từ từ mài mòn đi mà thôi.

Nhưgn Diệp Mặc lại biết được tên của cây thương ngắn này, tên của cây thương ngắn ba thước này cực kỳ nghịch thiên, tên Thí Đạo, là một loại nguyên liệu vô danh, trải qua vô số năm thai nghén, mà hình thành nên một cây thương ngắn.

Diệp Mặc dừng luyện hóa cây thương ngắn này, thứ nhất hắn không thích cái tên này, đạo có cao thấp, bất kỳ người nào đều có đạo của riêng mìn, cây thương này tên Thí Đạo, chính là nói cho dù tu vi có cao đi nữa, chỉ cần ngưng luyện đạo vận của mình, sau này cũng có thể gặp phải sự cắn trả của cây thương này.

Thứ hai bản thân Diệp Mặc cũng không thích dùng thươg, huống chi khí tức của cây thương này lại vô cùng pha tạp. Cây thương này không biết đã chém giết bao nhiêu sinh linh, cứ tiếp tục, tuyệt đối sẽ giết thêm càng nhiều sinh linh hơn nữa. Hơn nữa cái này là bản thân cây thương quyết định, cho dù người có tu vi cực cao đi nữa, sử dụng cây thương này, cũng khó tránh khỏi không bị cắn trả.

Nhưng nguyên liệu luyện chế cây thương này lại là vật Tiên thiên, có thể nói cho đến bây giờ, là nguyên liệu tốt nhất mà Diệp Mặc từng thấy.

Không tiếp tục luyện hóa cây Thí Đạo này, Diệp Mặc ngay lập tức liền nghĩ đến Tử Đao của hắn, Tử Đao của hắn cho dù đến bây giờ, cũng chỉ có thể coi như là Thần khí hạ phẩm mà thôi, thậm chí còn không đến. Nguyên nhân chủ yếu chính là vì hắn còn chưa có nguyên liệu tốt, đương nhiên, trình độ luyện khí của hắn cũng kém một chút.

Nhưng Tử Đao khác với những bảo vật khác, Tử Đao có thể dung hợp với nguyên liệu, chỉ cần đem nguyên liệu của hắn dung hợp với Tử Đao, thì có thể luyện chế thành pháp bảo vô thượng.

Nhìn cây thương ngắn Thí Đạo trong tay mình, Diệp Mặc cũng đã động lòng rồi. Đoán chừng không ai có thể nghĩ như Diệp Mặc, đem pháp bảo Tiên thiên vô thượng này luyện hóa rồi dung hợp với Thần khí hạ phẩm của mình.

Thứ mà bây giờ Diệp Mặc lo lắng nhất chính là Thần diễm Thanh Như Hiểu Thiên của hắn có thể hòa tan được Thí Đạo này không, nếu như Thanh Như Hiểu Thiên không thể hòa tan được, thì hắn cho dù có muốn làm như này đi nữa, cũng không công.

Diệp Mặc vừa mới phóng ra Thanh Như Hiểu Thiên, liền cảm thấy Thanh Như Hiểu Thiên của mình dường như có chút khác biệt, hắn thậm chí có thể cảm nhận được cảm xúc của Thanh Như Hiểu Thiên, đây là chuyện gì vậy?

Một đường khí tức non nớt truyền đến, Diệp Mặc bật thốt lên nói:

- Mày là Hỏa linh, Hỏa linh của Thanh Như Hiểu Thiên?

Nói xong Diệp Mặc liền cảm thấy chắc chắn, Thanh Như Hiểu Thiên của mình diễn sinh ra Hỏa linh, quả nhiên khí tức mà Thanh Như Hiểu Thiên truyền đến càng lúc càng hoàn thiện, đúng là Hỏa linh, hơn nữa còn là Hỏa linh vừa mới thai nghén ra chưa lâu.

Diệp Mặc trong lòng vui mừng, mồi lửa khi là Tiên diễm có thể diễn sinh ra Hỏa linh, Vụ Liên Tâm Hỏa của hắn đảng cấp quá thấp, sau đó cũng chưa dùng qua, ngược lại cũng không thèm để ý. Nhưng khi Thanh Như Hiểu Thiên của hắn thăng cấp lên Tiên diễm, cũng không diễn sinh ra Hỏa linh, bây giờ Thanh Như Hiểu Thiên thăng cấp lên Thần diễm có một khoảng thời gian không ngờ lại diễn sinh ra Hỏa linh. Mặc dù Hỏa linh còn chưa thể kết nối hoàn chỉnh với hắn được, nhưng cũng có thể biểu đạt được cảm xúc của mình rồi.

- Sau này tao gọi mày là Tiểu Thanh.

Diệp Mặc cười ha hả, tâm trạng rất tốt, vốn dĩ hắn muốn dùng Thanh Như Hiểu Thiên luyện hóa Thí Đạo, không ngờ Thanh Như Hiểu Thiên lại diễn sinh ra Hỏa linh. Hỏa linh này chỉ cần qua một khoảng thời gian nữa, là có thể tự mình giao lưu cùng hắn.

- Tiểu Thanh, bây giờ tao muốn dùng mày để luyện chế cây thương gãy này, tiêu hủy toàn bộ khí tức pha tạp và tạp chất trong cây thương này, sau đó dung hợp vào trong Tử Đao cho tao. Mày xem có được không?

Diệp Mặc càng vui vẻ nói, Thần vật như Thí Đạo trong miệng Diệp Mặc, đã thành một cây thương gãy rồi.

Thanh Như Hiểu Thiên truyền đến khí tức không thành vấn đề, rõ ràng không hài lòng với sự nghi ngờ của Diệp Mặc. Nhưng Thí Đạo trong tay Diệp Mặc lại phát ra khí thế cuồng bạo, rõ ràng không cam tâm để Thanh Như Hiểu Thiên luyện hóa.

Diệp Mặc cũng không cần quan tâm nhiều, trực tiếp ném Thanh Như Hiểu Thiên lên tren Thí Đạo, Thanh Như Hiểu Thiên trực tiếp bao trùm lấy Thí Đạo, phát ra mồi lửa màu xanh vô cùng ác liệt đáng sợ.

Từng âm thanh đùng đùng truyền đến, khí tức thô bạo bên ngoài cây thương bị Thanh Như Hiểu Thiên thiêu hủy. Nhưng mấy ngày sau, cây thương ngắn vẫn là cây thương ngắn, Thanh Như Hiểu Thiên mặc dù không ngừng đốt cháy, vẫn không thể nào hòa tan được. Chỉ có điều khí tức pha tạp đó càng lúc càng yếu đi, xem ra Tiểu Thanh chỉ cần thiêu hủy được khí tức pha tạp này, thì có thể hòa tan cây thương ngắn này rồi.

- Thật lợi hại.

Thanh Như Hiểu Thiên cũng đã là Thần diệm rồi, có thể nói là mồi lửa mạnh nhất của giới diện này, không ngờ lại không thể nào hòa tan được cây thương ngắn này.

Diệp Mặc truyền tin đến cho Tiểu Thanh, để Thanh Như Hiểu Thiên từ từ thiêu đốt, không cần gấp gáp, hắn rời khỏi Thế giới trang vàng. Thanh Như Hiểu Thiên có Hỏa linh, tiếp tục hòa tan cây thương ngắn này, cũng không cần hắn lúc nào cũng phải nhìn chằm chằm. Chỉ cần bắt đầu hòa tan, thì Hỏa linh cho hắn một tin tức là được rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi