THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

Chúc Quang Khải đứng ở cửa liếc mắt liền thấy Diệp Mặc, gã lấy được tin tức của Diệp Mặc, cho nên sau khi trông thấy Diệp Mặc, trong mắt sát cơ chợt lóe lên, nhưng lập tức trong mắt gã liền lộ vẻ kinh ngạc. Bởi vì gã nhìn thấy Đổng Yến cũng ở đây.

- Xin chào Đổng bảo chủ, không nghĩ tới có thể trông thấy đại giá Đổng bảo chủ ở chỗ này.

Chúc Quang Khải đối với Đổng Yến cũng không dám chậm trễ chút nào, nhanh chóng tới hỏi thăm.

Ân cần thăm hỏi Đổng Yến xong, tiếp theo gã mới chào hỏi Hành Nhiên. Tuy gã chỉ là một Dục Đạo Thánh đế, thoạt nhìn lại không hề kiêng kỵ Hành Nhiên.

Diệp Mặc nhìn thấy gã này, trong lòng cười lạnh. Hắn còn chưa đi tìm gã này gây phiền toái, gã này còn dám chủ động tìm tới nơi này. Mình ở Hành Thị Thần Giác mới được một thời gian, gã này cũng đã xuất hiện ở đây, hiển nhiên là có bố trí cơ sở ngầm tại Hành Thị Thần Giác, mà cái cơ sở ngầm này chính là để chuyên môn theo dõi hắn đây.

- Thì ra là Chúc thành chủ của Thủy Vân Thần Thành.

Đổng Yến cũng không có tự cao tự đại, đứng lên chắp tay một cái.

Thành chủ Thủy Vân Thần Thành là một cường giả Hóa Đạo đỉnh cao, tu vi không thua gì Đổng Yến.

Mà Chúc Quang Khải chính là người của Hóa Đạo Thánh đế kia, đồng thời còn là thành chủ thứ hai của Thủy Vân Thần Thành. Chỉ cần đối phương không động tới thứ trong tay mình, Đổng Yến cũng không có nghĩ tới chuyện đi đắc tội với loại người này.

Mẹ của Nữu Như Nam lại vội vàng đứng lên khách khí hành một cái tiên lễ với Dục Đạo Thánh đế này, nói:

- Thiên Diệp ra mắt Chúc thành chủ.

Bà ta đã ở Thủy Vân Thần Thành một khoảng thời gian, đương nhiên biết rõ sự mạnh mẽ và thế lực của Chúc Quang Khải.

Chúc Quang Khải hiển nhiên cũng nhận ra mẹ của Nữu Như Nam, thấy thế cười ha ha:

- Em gái Thiên Diệp thật đúng là càng ngày càng rạng rỡ.

Nữu Như Nam sắc mặc khó coi, cô nhìn ra Chúc Quang Khải tới nơi này chắc hẳn là vì Diệp Mặc, nói không chừng còn có thù oán rất lớn với Diệp Mặc. Cô không muốn mẹ mình nói nhiều với Chúc Quang Khải, mà mẹ hiển nhiên là còn có quan hệ không tầm thường với Chúc Quang Khải.

Cũng may Nữu Thiên Diệp cũng thức thời, hình như biết rõ Diệp Mặc và Chúc Quang Khải rất không thoải mái, khi cùng Chúc Quang Khải lên tiếng chào xong, thì cười chứ không tiếp tục nói nhiều nữa.

- Ha ha, Chúc thành chủ quang lâm tệ giác, cũng xin mời ngồi.

Hành Nhiên chắp tay nói, bất kể Diệp Mặc có phải là thực sự lợi hại hay không, nhưng sự lợi hại của Chúc Quang Khải thì ông ta đã biết. Với sự gian giảo lõi đời của ông ta, hiển nhiên đã nhìn ra Chúc Quang Khải là vì Diệp Mặc mà đến.

Trong suy nghĩ của ông ta, tốt nhất là Chúc Quang Khải và Diệp Mặc đánh nhau, Diệp Mặc giết Chúc Quang Khải, sau đó đắc tội Đại Thành chủ Lao Sầm của Thủy Vân Thần Thành, Đại Thành chủ Lao Sầm lập tức chạy đến đánh nhau với Diệp Mặc. Nếu như Diệp Mặc là giả vờ lợi hại, vậy Lao Sầm giết Diệp Mặc càng vừa hay hợp ý ông ta.

Chờ sau khi Chúc Quang Khải ngồi xuống rồi, Hành Nhiên cố ý nói:

- Chúc thành chủ đột nhiên quang lâm Hành Thị Thần Giác ta, thật đúng là cho ta một bất ngờ trở tay không kịp.

Lúc trước đúng là ông ta bị lai lịch của Diệp Mặc dọa sợ, Diệp Mặc không ngờ lại là người giết tông chủ Úy Tuyên của Đô Đình Thần Môn, tin tức này đúng là nghe rợn cả người. Nhưng lúc này ông ta tỉnh táo lại, cũng cảm giác chuyện này có chút vấn đề.

Thứ nhất tu vi Diệp Mặc chỉ có Tiên đế, hoặc là nói cho dù Diệp Mặc che dấu tu vi, tuổi của hắn thoạt nhìn cũng tuyệt đối không lớn, cho dù là thiên tài đi nữa, cũng không thể đạt tới Hóa Đạo viên mãn.

Thứ hai Diệp Mặc nhận ra Đổng Yến, Đổng Yến là một Hóa Đạo viên mãn, lại là bảo chủ Tây Rừng Bảo của thành Luân Lan Thánh Đạo. Úy Tuyên kia bị chết ở bên ngoài thành Luân Lan Thánh Đạo, ai biết có phải là Đổng Yến đã hạ thủ hay không? Nếu như Đổng Yến liên thủ với Diệp Mặc giết Úy Tuyên, sau đó lại tuyên bố là Diệp Mặc giết, cũng không có người nào biết chuyện này là thật hay giả.

Dù sao Đổng Yến đại biểu cho Đại Nhật Thần Sơn, một Hóa Đạo trưởng lão của Đại Nhật Thần Sơn đột nhiên giết tông chủ của một Thần môn, chuyện này cũng không phải là chuyện nhỏ. Chuyện này ảnh hưởng đến thanh danh và địa vị của Đại Nhật Thần Sơn, cho nên Đổng Yến mới có thể nói Úy Tuyên là do Diệp Mặc giết chết.

Hiện tại ông ta tỉnh táo lại, sau khi hiểu rõ chuyện này, thì không còn e ngại Diệp Mặc nữa. Dù ông ta lấy cái cớ chính đáng để giết Diệp Mặc, Đổng Yến cũng không dám nói gì. Hơn nữa bây giờ nhị thành chủ Chúc Quang Khải của Thủy Vân Thần Thành lại tới đây, đây càng là một chuyện tốt. Lùi một bước mà nói, cho dù Diệp Mặc thật sự lợi hại, Hành Thị Thần Giác của ông ta liên hợp với Thủy Vân Thần Thành, lại có hai Hóa Đạo Thánh đế, còn có mấy vị Dục Đạo Thánh đế, cần gì phải sợ một tên Diệp Mặc?

- Chúc mỗ lần này tới đây đúng là đột nhiên, trước tiên xin nói lời xin lỗi với Đổng bảo chủ và Hành tiên hữu rồi, chớ trách tội.

Sau khi Chúc Quang Khải trông thấy Đổng Yến ở chỗ này, lập tức liền thay đổi không trực tiếp gây sự với Diệp Mặc, trước tiên chuẩn bị ổn thỏa với Đổng Yến. Còn Hành Nhiên, gã tin tưởng Hành Thị Thần Giác cũng sẽ không ngăn trở gã gây sự với Diệp Mặc.

- Chúc thành chủ nghiêm trọng rồi, Chúc thành chủ quang lâm Hành Thị Thần Giác ta, ta vui mừng còn không kịp nữa là, không dám trách tội?

Hành Nhiên càng vẻ mặt tươi cười, khách khí vô cùng. Thái độ đó chính là Chúc Quang Khải ngươi hủy đi một nửa Hành Thị Thần Giác ta, ta cũng sẽ vui vẻ còn không kịp, chớ đừng nói chi là ngươi tìm người khác tính sổ.

Chúc Quang Khải đương nhiên nhìn ra thái độ của Hành Nhiên, gã lập tức nói:

- Không dối gạt Hành tiên hữu, hôm nay ta tới đây là để tìm người tính sổ. Năm đó ta bị người này gài bẫy hãm hại không hề nhẹ, chỉ có điều là hôm nay Đổng bảo chủ và Hành tiên hữu đều đang ở đây, khiến cho ta có chút hơi khó xử.

Chúc Quang Khải đã nhìn ra Hành Nhiên đối với Diệp Mặc không có bất kỳ ý tứ ủng hộ nào, gã để ý chủ yếu chính là Đổng Yến.

Đổng Yến cười ha ha một tiếng nói:

- Ta tới nơi này là vừa vặn gặp phải Hành tiên hữu, Chúc thành chủ muốn tìm người tính sổ thì xin cứ tự nhiên, bất kể việc này ai đúng ai sai, ai mạnh ai yếu, Đổng Yến ta đều tuyệt đối sẽ không nói nhiều, càng sẽ không động thủ.

Hành Nhiên sợ thái độ của mình không rõ ràng, sau khi nghe xong lời Đổng Yến nói còn nói thêm:

- Hành Nhiên ta cũng không phải là ngày đầu tiên tu luyện, đương nhiên biết rõ chúng ta – những người truy tìm đại đạo ân oán rõ ràng. Cho dù là trưởng lão của Hành Thị Thần Giác ta mạo phạm Chúc thành chủ, Chúc thành chủ muốn đánh muốn giết, ta cũng không dám nói nhiều.

Chúc Quang Khải vội vàng đứng lên chắp tay nói:

- Rất cảm ơn Đổng bảo chủ, rất cảm ơn Hành tiên hữu.

Gã chính là đang chờ câu nói này, chỉ cần Đổng Yến và Hành Nhiên không nhúng tay vào, Diệp Mặc chỉ là một Tiên đế tầm thường, gã muốn nhào muốn nặn, còn không phải tùy ý gã cao hứng sao?

Năm đó nếu như không phải là Mộ Hoa Thần Sơn, một cái tát của gã đã có thể đập cho Diệp Mặc thành mảnh vụn rồi.

- Diệp Mặc, ta tìm ngươi rất là vất vả nha, vì tìm ngươi, ta đã phái người bốn phía trường kỳ đóng quân, may thay hôm nay cuối cùng cũng để cho ta đã tìm được, hy vọng ngươi không để cho ta thất vọng.

Đã nhận được lời khẳng định không nhúng tay vào của Hành Nhiên và Đổng Yến, Chúc Quang Khải không còn băn khoăn gì nữa.

Hành Nhiên sắc mặc biến đổi, bỗng nhiên nói:

- Chúc thành chủ, Diệp tiên hữu là khách quý của Hành Thị Thần Giác ta, chẳng lẽ người ngươi muốn tìm là Diệp tiên hữu, chuyện này, chuyện này...

Diệp Mặc trông thấy sắc mặc Hành Nhiên, bỗng nhiên có một loại cảm giác muốn nôn mửa. Lão này thật sự là quá ghê tởm đi, làm kỹ nữ cũng không có ai nói như ngươi, muốn giả bộ cái rắm ah.

Chúc Quang Khải nhíu mày nói:

- Hành tiên hữu, vừa rồi ta đã chủ động nói rồi, ngươi cũng đồng ý rồi. Chẳng lẽ, bây giờ lại muốn đổi ý sao?

Hành Nhiên siết chặt nắm đấm, một hồi lâu mới thở dài nói:

- Aii, mà thôi, Diệp tiên hữu là khách quý của Hành Thị Thần Giác ta, kính xin Chúc thành chủ...

Chúc Quang Khải nghe đến đó, làm sao không biết Hành Nhiên đang làm bộ làm tịch, nói không chừng lão này còn muốn giết chết Diệp Mặc hơn cả mình ấy chứ. Lập tức lạnh nhạt nói:

- Ta đương nhiên sẽ nể mặt Hành tiên hữu chứ, Hành tiên hữu không cần phải lo lắng.

- Diệp Mặc, hiện giờ nơi này là phòng tiếp khách của người khác, ở chỗ này sẽ ảnh hưởng người khác nói chuyện, ân oán của chúng ta đi ra ngoài giải quyết đi.

Chúc Quang Khải biết trên người Diệp Mặc có rất nhiều thứ tốt, cho nên gã không muốn giết Diệp Mặc ở chỗ này. Miễn cho đồ vật của Diệp Mặc lộ ra, khiến cho Đổng Yến và Hành Nhiên ngấp nghé.

- Ngươi là cái thá gì, dám bảo Các chủ ra ngoài?

Thanh Như và Mục Tiểu Vận tính tình ôn hòa, nhưng Phục Phi ngồi ở một bên lại nhịn không được, gần như là chỉ vào cái mũi Chúc Quang Khải hỏi.

- Chỉ là một Tiên Đế Trung Kỳ, cũng dám xen vào.

Chúc Quang Khải hừ lạnh một tiếng, đưa tay liền chộp tới Phục Phi.

Diệp Mặc lại đột nhiên đứng lên, cũng đưa tay chộp tới.

"BA~" một tiếng, một quyền này của Chúc Quang Khải bị bàn tay Diệp Mặc đập một cái thật mạnh, Chúc Quang Khải trong lúc vội vàng lại lui về phía sau vài bước lúc này mới đứng thẳng lại được, có chút sửng sốt không chắc chắn nhìn Diệp Mặc, trong lòng cũng không hiểu vừa rồi là chuyện gì xảy ra.

- Tên họ Chúc, con người ta sợ nhất phiền toái, tuy muốn giết ngươi, lại không muốn đi tìm ngươi. Còn thật không ngờ ngươi khéo hiểu lòng người như thế, chủ động đưa tới cửa. Đã vậy, trước hết xem một đao của ta đi.

Diệp Mặc nói xong, Tử Đao đã xé không bổ xuống, tại trong chớp nhoáng này, trong đại điện ngoại trừ chỗ ba người Thanh Như, Mục Tiểu Vận ngồi, bốn phía toàn bộ đều bị đao khí bao trùm. Sát thế mạnh mẽ ác liệt dồi dào đến tận cùng bao trùm trọn không gian trong cái đại điện này.

Một đường Đao Vân vặn vẹo thoáng hiện trong không trung, giống như một con Độc Long vặn vẹo, chụp về phía Chúc Quang Khải.

Chúc Quang Khải đâu có nghĩ Diệp Mặc chỉ là một Tiên đế tầm thường cũng dám chủ động động thủ, hơn nữa còn là trong đại điện của Hành Thị Thần Giác?

Chờ khi gã phát hiện luồng Đao Vân vặn vẹo này của Diệp Mặc là thần thông đỉnh cao, luồng Đao Vân vặn vẹo kia đã hoàn toàn khóa chặt gã lại.

Lúc này Chúc Quang Khải hiểu vô cùng rõ ràng, đối phương tuyệt đối không phải là Tiên đế, mà là một Thánh đế tu vi không thua gì gã, thậm chí so với gã còn lợi hại hơn. Giờ khắc này gã đã không kịp nghĩ nhiều rồi, một Thủy Sắc Quang Hoa được gã gượng gạo phóng ra, miễn cưỡng phong bế chung quanh mình lại.

Uỳnh...

Lĩnh vực Thánh đế đụng vào nhau, lĩnh vực của Chúc Quang Khải giống như vỏ trứng gà vỡ vụn thành từng mảnh, hoàn toàn không có nửa phần năng lực chống đỡ.

Bành.

Đao Vân vặn vẹo rốt cuộc rơi xuống, trong lúc vội vã xẹt qua lĩnh vực đã bị nghiền nát của Chúc Quang Khải, đánh vào trên Thủy Sắc Quang Hoa của Chúc Quang Khải, Thủy Sắc Quang Hoa kia giống như một chậu rửa mặt chứa đầy nước, sau đó bị đánh vỡ ra, ầm ầm vỡ vụn. Hơi nước văng khắp nơi, lập tức nổ ra, toàn bộ đại điện đều là vết nước.

Nhưng đây hoàn toàn không phải là kết thúc, lực nổ mạnh của thần nguyên mạnh mẽ đánh ra, cung điện này lập tức bị lực nổ tung này đánh thành mảnh vụn. Mấy người tu vu hơi kém một chút của Hành Thị Thần Giác tức thì bị loại lực lượng xung kích đáng sợ này trực tiếp đánh bay, Đại tiểu thư Hành Uyển Mạn cho dù là tu vi Tiên đế, cũng bị vết nước nổ tung kia đánh bay, trên không phun ra một ngụm máu tươi.

Diệp Mặc động thủ tại địa bàn Hành Thị Thần Giác, cũng không có ý thức giữ lại, cung điện này bị hắn phá hủy, hắn làm như không biết gì. Cùng lúc, quyền thế Liệt Không đã theo sát đánh tới.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi