THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

Diệp Mặc vừa mới dứt lời, liền có một bàn tay cực lớn tát đến, hai tên Hóa đạo Thánh đế còn chưa kịp tiếp tục nói chuyện liền bị bàn tay này tát bay.

Diệp Mặc vồn dĩ nên vui mừng lại hít một hơi lạnh, hắn không ngờ đến Đạo nguyên Thánh đế cũng ra tay. Mặc dù hắn không sợ Đạo nguyên Thánh đế, nhưng trong Hư Thị hắn dám ra hết thủ đoạn sao?

Hai tên Hóa đạo Thánh đế bị tát tay kia, nhìn thấy đối phương là Đạo nguyên Thánh đế, đến nửa từ cũng không dám nói, mau chóng rời khỏi, trong nháy mắt liền biến mất.

- Nghe nói anh có thể luyện chế được Đạo Tinh Đan?

Tên Đạo nguyên Thánh đế này cũng không thèm để ý đến hai tên Hóa đạo rời đi kia, trực tiếp đi đến trước quầy hàng của Diệp Mặc hỏi.

Diệp Mặc thầm nghĩ quả nhiên, Đạo nguyên Thánh đế không có lợi chắc sẽ không ra tay giúp đỡ. Hắn đương nhiên biết luyện chế Đạo đan, chẳng những biết luyện chế, hơn nữa cũng đã luyện chế một lò rồi. Đạo Tinh Đan mà hắn luyện chế, chủ yếu là giúp Mục Tiểu Vận Chứng đạo Thánh đế.

Nhưng Đạo Tinh Đan đối với Thánh đế mà nói có tác dụng quan trọng hơn chính là cảm ngộ thần thông Tinh Không, tên Đạo nguyên Thánh đế này hỏi đến Đạo Tinh Đan, đương nhiên không phải vì Chứng đạo Thánh đế, mà là muốn dùng Đạo Tinh Đan để cảm ngộ thần thông Tinh Không.

- Đúng vậy, tôi quả thực có thể luyện chế Đạo Tinh Đan.

Diệp Mặc không chút do dự nói, nếu Đạo nguyên Thánh đế này chưa lấy ra Cửu Tinh Trúc, hắn cũng không thể nào giao Đạo Tinh Đan của mình cho đối phương. Nếu như Đạo nguyên Thánh đế này thực sự có thể lấy Cửu Tinh Trúc ra, thì hắn sẽ giúp gã luyện chế một lò.

Đạo nguyên Thánh đế này căn bản cũng không nói hai lời, trực tiếp lấy ra một hộp ngọc ném trước quầy hàng của Diệp Mặc nói:

- Đây là một gốc Cửu Tinh Trúc, ngày mai tôi đến lấy đan dược.

Diệp Mặc mở hộp ngọc ra, phát hiện trong đó quả nhiên là một gốc Cửu Tinh Trúc, lập tức hài lòng nói:

- Phí luyện đan hết năm triệu thần tinh, thành đan sáu viên.

- Được.

Đạo nguyên Thánh đế này lập tức lại lấy ra một túi trữ vật đưa cho Diệp Mặc.

- Trong này là năm triệu thần tinh.

Gã căn bản cũng không sợ Diệp Mặc cầm đồ bỏ đi, sau khi đưa đồ xong, liền quay người đi mất, nửa câu nói thừa cũng không nói.

Diệp Mặc cất những thứ này đi, trong lòng thầm than, Đan thánh này quả nhiên có lợi. Đơn giản liền lấy được sáu viên Đạo Tinh Đan và năm triệu thần tinh. Nhưng hắn cũng phải cẩn thận hơn một chút, một Đạo nguyên Thánh đế hắn không sợ, chẳng may có mấy Đạo nguyên Thánh đế đến thì hắn cũng không làm gì được.

Huống chi trong một nơi như Hư Thị này, ai dám chắc không có Hỗn nguyên Thánh đế? Một khi xuất hiện Hỗn nguyên Thánh đế, Diệp Mặc căn bản cũng không cần nghĩ ngợi gì, cũng biết bản thân mình tuyệt đối không phải đối thủ.



Ngày hôm sau khi Thang Tiểu Du đến quầy hàng của Diệp Mặc, lại phát hiện ở đây sớm đã chật kín người rồi. Còn Diệp Mặc vẫn chưa thấy đến, thần thức của cô quét đến căn phòng phía sau quầy hàng, không ngờ phát hiện thần thức của mình không quét vào trong được, hơn nữa ở một nơi cách nơi này rất xa, đã bị bắn trở lại.

Thang Tiểu Du trong lòng kinh hãi sự lợi hại về trận pháp của Diệp Mặc, bố trí cấm chế che chắn thần thức cũng không hiếm, cái hiếm là cấm chế này chẳng những che chắn được thần thức, hơn nữa từ khoảng cách rất xa đã có thể bắn ngược trở lại.

Thấy Thang Tiểu Du đến, đám người trước quầy hàng liền giãn ra, chủ động nhường đường cho Thang Tiểu Du tiến vào sau quầy hàng.

Thang Tiểu Du vừa mới bước đến trước quầy hàng, Diệp Mặc liền từ căn phòng phía sau đi ra.

- Diệp đan thánh ra rồi, mọi người yên lặng.

Không đợi Diệp Mặc nói chuyện, cũng đã có người nhắc nhở đám người ầm ĩ xing quanh, thậm chí đến tên của Diệp Mặc cũng đã điều tra rõ ràng rồi.

Diệp Mặc thấy phần lớn những người trong này sắc mặt đều mang thần sắc tràn đầy tự tin, lập tức liền biết, hôm nay chắc chắn phát tài rồi. Hơn nữa Diệp Mặc còn nhìn thấy không chỉ có một Đạo nguyên Thánh đế, những Đạo nguyên Thánh đế này không ai là Nhân tộc, rõ ràng thực lực của Nhân tộc trong Hư Thị đã thua xa những tộc khác rồi. Nhiều Đạo nguyên Thánh đế đến nơi này như vậy, Diệp Mặc trong lòng cũng không lo lắng lắm.

Thực lực của hắn bây giờ chắc hẳn cũng không thua bất kỳ một Đạo nguyên Thánh đế nào, cho dù là đắc tội với Đạo nguyên Thánh đế, cùng lắm là chạy trốn mà thôi.

- Đồ xong hết chưa?

Một giọng nói đạm mạc vang lên, rõ ràng chính là Đạo nguyên Thánh đế hôm qua yêu cầu Diệp Mặc luyện chế Đạo Tinh Đan.

Đạo nguyên Thánh đế này mặc dù ngữ khí nhạt nhẽo, Diệp Mặc vẫn có thể nghe ra chút vội vàng từ trong giọng nói đó.

Diệp Mặc trong lòng biết rõ, một Tiên nhân tu luyện đến Đạo nguyên Thánh đế, tâm trí vô cùng kiên định. Chắc chắn sẽ không vì một là Đạo Tinh Đan mà vội vàng. Đạo nguyên Thánh đế này vội vàng gấp rút, tuyệt đối là vì lò Đạo Tinh Đan này có tác dụng rất quan trọng đối với gã.

- Xong rồi, của anh đây.

Diệp Mặc ném một bình ngọc ra.

Tên Đạo nguyên Thánh đế này nhận lấy bình ngọc, ngay lập tức mở bình ngọc ra, khi gã ngửi thấy mùi hương thơm ngát của Đạo Tinh Đan, thần thức quét được sáu viên Đạo Tinh Đan hạng nhất, sắc mặt lập tức trở nên kích động.

- Tuyệt, đúng là nó rồi, rất tốt.

Đạo nguyên Thánh đế này nói xong mấy từ này, trong nháy mắt liền biến mất trong đám người.

Thấy Đạo nguyên Thánh đế này rời đi, Diệp Mặc lúc này mới ôm quyền nói:

- Các vị tiên hữu, hôm nay thứ mà tôi muốn bán là một Thần khí phi hàng thượng phẩm, hai món Thần khí tấn công thượng phẩm, mười hai viên Luyện Tâm Đan, mười hai viên Đấu Hồn Đan, mười hai viên Thần Vân Đan, một viên Đạo Tinh Đan, số Thần đan này đều là hạng nhất…

Diệp Mặc vừa dứt lời, hiện trường lập tức trở nên chấn động, cho dù là người tu luyện đến Thánh đế, cũng không thể nào giữ được bình tĩnh trước những thứ này.

Hai món Thần khí tấn công thì khỏi tính, những thứ còn lại, món nào không phải là thư mà mọi người đang bức thiết cần, lại không lấy được chứ? Tâm cảnh Thánh đế vững chắc, đó là được xây dựng khi không có thứ gì có thể lay động được bọn họ. Một khi có đồ tốt lay động được bọn họ rồi, thì tâm cảnh vững chắc đó cũng sẽ bị chấn động.

- Các vị tiên hữu, tôi hi vọng mọi người có thể nói ra bảo vật của mình và thứ muốn đổi, tôi căn cứ theo đồ mà mọi người kấy ra để đánh giá theo tuần tự trước sau. Cho dù toàn bộ đồ trao đổi hết rồi, các vị tiên hữu cũng vẫn còn cơ hội, xin các vị tiên hữu giữ phong độ.

Diệp cười tủm tỉm nói.

Muốn khách hàng lộ ra đồ tốt, thì nhất định phải được người khác nhớ đến. Nhưng Diệp Mặc lại không để ý nhiều như vậy, bản thân hắn thu những đồ tốt này rồi, lại càng được người khác nhớ đến. Nếu mọi người muốn tìm cơ duyên, thì cần phải có nghĩa vụ gánh được ruỉ ro này.

- Diệp đan thánh tôi có một viên Huyết Hải Thiên Băng, muốn đổi một món Thần khí phi hành thượng phẩm.

- Tôi dùng Liệt Minh Thảo để đổi một viên Đấu Hồn Đan…

- Tôi có một gốc Phá Nguyên Linh Lưu, chỉ cần Thần Vân đan…

Lập tức các giọng nói liền trở nên hỗn loạn, Diệp Mặc càng nghe càng sung sướng, những thứ này đều là những thứ hắn muốn có. Lúc này cho dù bị người khác nhắm đến, hắn cũng mặc kệ. Hắn lập tức nói:

- Tiểu Du, đổi Liệt Minh Thảo trước.

Liệt Minh Thảo là Thần linh vật luyện chế Đạo Minh Đan, Đạo Minh Đan là thần đan Âm Minh tộc cảm ngộ đạo vận. Diệp Mặc sở dĩ muốn có được Liệt Minh Thảo, là vì hắn định kết giao với người Âm Minh tộc, giữ lại một chút Đạo Minh Đan cũng chẳng phải chuyện xấu gì.

Thang Tiểu Du là một Hóa đạo Thánh đế, bị một Dục đạo Thánh đế như Diệp Mặc gọi là Tiểu Du, cũng chỉ có thể coi như mình điếc, còn phải không ngừng làm việc cho Diệp Mặc.

Từng đống thần tinh, từng đống nguyên liệu và Thần linh thảo cao cấp được Diệp Mặc thu lại, còn người đến đây chẳng những không giảm đi, ngược lại càng lúc càng nhiều lên.

Đến cuối cùng, Diệp Mặc quyết định mở lò luyện đan ngay tại chỗ, chỉ cần có Thần linh thảo cao cấp hoặc hỗn độn Tiên thảo, hắn cũng không từ chối.

Mặc dù luyện đan tại chỗ, Diệp Mặc cũng không luyện đan ngoài quầy hàng, mà lại luyện đan trong phòng, Thang Tiểu Du giúp bán ra.

Lại một ngày nữa, danh tiếng Đan thánh của Diệp Mặc cũng đã cực kỳ nổi tiếng rồi. Hơn nữa quầy hàng của hắn cũng lan truyền khắp toàn Hư Thị. Chỉ cần là người trong Hư Thị, không ai không biết Lạc Nguyệt Đan Khí Thánh Các, không ai không biết Đan thánh Diệp Mặc. Nhưng vì Diệp Mặc không luyện khí, nên danh tiếng luyện khí của hắn cũng không nổi tiếng.

Một số người không lấy được Thần đan biết tiếp tục ở lại đây cũng chẳng có ý nghĩa gì, nhao nhao rời đi thu thập Thần linh thảo cao cấp và nguyên liệu luyện khí cao cấp. Vì khẩu vị của Diệp đan thánh này cũng đã càng lúc càng lớn hơn rồi, Thần linh thảo bình thường người ta cũng không thu nữa, thậm chí không thèm nhìn.

Một ngày trôi qua, nhìn thấy quầy hàng cũng đã vãn người, Thang Tiểu Du thở phào, trong một ngày ngắn ngủi, cô tính qua Diệp Mặc cũng đã thu được gần một tỷ thần tinh, còn cô cũng có được trăm triệu thù lao. Thang Tiểu Du chắc rằng, cho dù là đi cướp cũng không nhanh chóng có nhiều thần tinh như này.

Nếu so sánh, Diệp Mặc càng kiếm được lại nhiều hơn, dù sao còn có rất nhiều Thần linh thảo và nguyên liệu, những thứ này Diệp Mặc cũng không chi cho cô. Đây rõ ràng là độc quyền, người khác cho dù biết, cũng không có cách nào bắt chước được.

- Xin hỏi Đan thánh tiền bối nơi này có phải tên Diệp Mặc không?

Thang Tiểu Du còn đang suy nghĩ ngày mai có thể tiếp tục kiếm được nhiều như này không, thì có một giọng nói cần thận hỏi.

Thang Tiểu Du đến đầu cũng không ngẩng lên, trực tiếp nói:

- Không sai, cần thứ gì? Đưa dược liệu hoặc nguyên liệu của anh ra rồi nói.

- Không phải, chúng tôi là bạn của Diệp đan thánh…

Một gã Dục đạo Thánh đế mặt đỏ cười nói.

Thang Tiểu Du lúc này mới ngẩng đầu lên, cô biết rõ Diệp Mặc vừa mới đến Hư Thị, sao lại có bạn chứ?

- Hóa ra là Tiên Vu huynh, Tân huynh và cả Bích Doanh tiên tử nữa, mời vào.

Diệp Mặc từ trong phòng đi ra, vẻ mặt cười tươi nói.

- Hóa ra là bạn cũ, mời mọi người vào.

Phát hiện ra là bạn của Diệp Mặc thật, Thang Tiểu Du vẻ mặt lập tức trở nên khách khí, giống như bạn của Diệp Mặc, cũng chính là bạn của cô vậy.

- Diệp huynh, tôi biết là anh không sao, ha ha…

Tiên Vu Học sau khi bước vào phòng, liền vui vẻ nói.

- Lúc đó cũng coi như là may mắn.

Diệp Mặc không muốn nhiều lời về chuyện của Ma thánh, trực tiếp lấy ra một bình ngọc đưa cho Cổ Bích Doanh nói:

- Bích Doanh tiên tử, đây là bình Luyện Tâm Đan của cô.

Cổ Bích Doanh kích động nhận lấy bình ngọc nói:

- Cảm ơn Diệp huynh.

Lúc này Thang Tiểu Du cũng đi vào theo, ngồi bên cạnh mấy người chào hỏi thân thiết. Mấy người Tiên Vu Học không biết Thang Tiểu Du có quan hệ như nào với Diệp Mặc, lúc nói chuyện cũng vô cùng khách khí.

- Diệp huynh, hôm nay tôi đến đây còn có một chuyện muốn nói cho anh biết. Chúng tôi nghe nói cao thủ Thần bảng Vạn Đồng Đồng quay về rồi, cô ta tuyên bố sẽ không khách khí với anh.

Tiên Vu Học sau khi chào hỏi Diệp Mặc xong, câu đầu tiên chính là nói cho Diệp Mặc biết tin không tốt này.

Diệp Mặc lại lơ đễnh nói:

- Anh trai của cô ta xảy ra chuyện không liên quan gì đến tôi, trừ phi cô ta không nói đạo lý.

Diệp Mặc bây giờ đương nhiên không sợ Vạn Đồng Đồng không nói đạo lý, hắn cũng là một người nổi tiếng trong Hư Thị rồi. Chuyện quầy hàng, Vạn Đồng Đồng chỉ cần tùy ý hỏi thăm một chút là có thể biết không liên quan gì đến hắn. Đương nhiên nếu như Vạn Đồng Đồng thực sự không nói đạo lý, hắn cũng không sợ một Hóa đạo Thánh đế, cho dù là Hóa đạo Thánh đế của Thần bảng, thì đã sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi