THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

- Diệp Mặc, mấy hôm nay anh đi đâu vậy? Có người tìm anh mấy ngày rồi.

Diệp Mặc vừa xuất hiện, Thang Tiểu Du liền từ phía sau quầy hàng bước ra vội vàng hỏi.

Diệp Mặc cười ha hả nói:

- Tôi đến nơi khác tìm mua một số nguyên liệu.

- Diệp đan thánh, anh cuối cùng cũng quay về rồi, tôi muốn mời Diệp đan thánh luyện chế giúp một lò Đấu Hồn Đan…

- Diệp đan thánh…

Diệp Mặc và Thang Tiểu Du vừa nói chuyện được một câu, phía trước quầy hàng lập tức liền chen chúc người đến.

Những người này đều đang đợi Diệp Mặc đến luyện đan, nhưng Diệp Mặc không ngờ lại biến mất cả ngày, đám người không sốt ruột mới là chuyện lạ.

Diệp Mặc mau chóng đứng ra cao giọng nói:

- Các vị, gần đây nguyên liệu luyện đan của tôi tiêu hao cũng gần hết rồi. Hơn nữa vì liên tục luyện đan một ngày một đêm, thức hải của tôi cũng có chút hao tổn, cần bế quan mấy ngày, mời mọi người vài hôm nữa đến sau.

Thời gian dài luyện chế đan dược cao cấp, thức hải bị tổn thương cũng là cái cớ bình thường, cho dù người không hiểu luyện đan cũng biết.

- Bế quan, chỉ sợ bây giờ anh không thể bế quan được.

Một giọng nói vô cùng lạnh lùng tiếp lời Diệp Mặc.

Âm thanh này quá mức lạnh lùng, hơn nữa khí thế cường đại cùng với âm thanh khuếch tán ra, khiến một số người cũng không thể không chú ý đến bên này.

- Là Vạn Đồng Đồng, Vạn Đồng Đồng xếp thứ 273 trên Thần bảng.

- Bên cạnh cô ta là Tạ Lý xếp thứ 121 trên Thần bảng.

- Lần này Diệp đan thánh phiền phức rồi.

- Ha ha, nói không chừng cơ hội của chúng ta đến rồi, đợi lát nữa Diệp đan thánh chỉ cần lên tiếng, chúng ta sẽ ra tay.

- Ngu ngốc, anh cho rằng nhân vật xếp hạng Thần bảng giống như Hóa đạo Thánh đế bình thường sao? Người ta tùy tiện một cái có thể giết chết được ba bốn Hóa đạo Thánh đế bình thường đấy.



Diệp Mặc nhìn người con gái nói chuyện trước mặt này, cũng biết cô chính là Vạn Đồng Đồng. Vạn Đồng Đồng tu vi Hóa đạo đỉnh phong, thân hình cao ráo, mặc dù mắt xếch, nhưng không lộ vẻ cao ngạo, cùng với thân hình cao gầy của cô, không ngờ lại cảm thấy cực kỳ khí thế.

Vạn Đồng Đồng đứng bên cạnh một tên Hóa đạo Thánh đế, đạo vận trên người lưu chuyển còn cường đại hơn Vạn Đồng Đồng, xem ra người bên cạnh cũng không nói sai, xếp hạng Thần bảng của gã cao hơn Vạn Đồng Đồng một chút.

Diệp Mặc bỗng nhiên có chút hối hận, sớm biết lúc này Vạn Đồng Đồng tìm đến hắn tính sổ, thì hắn sẽ không cần rời Hư Thị một chuyến nữa, đợi Vạn Đồng Đồng đuổi hắn đi rồi, thì hắn lại dịch dung trở về nghênh ngang mua vé.

- Gan của anh cũng không nhỏ nhỉ, chẳng lẽ cho rằng anh là một Đan thánh, làm chuyện sai rồi lại có thể vô tư sao?

Vạn Đồng Đồng khinh thường chằm chằm nhìn Diệp Mặc.

Diệp Mặc điềm nhiên như không có chuyện gì nói:

- Anh trai của cô tôi gặp còn chưa gặp, anh ta chết chẳng liên quan gì đến tôi. Nếu như cô cố tình đổ cái chết của anh trai lên đầu tôi, thì cứ việc.

- Anh là một Đan thánh, tôi đúng là không dám ra tay với anh bây giờ. Nếu như anh có gan, thì nhận lời khiêu chiến của tôi. Vạn Đồng Đồng tôi bây giờ chính thức khiêu chiến với anh.

Ngữ khí của Vạn Đồng Đồng trở nên bình tĩnh, không còn khinh thường và lạnh lùng như lúc trước nữa, nhưng sát ý thì đã lượn quanh thân người cô.

Cho dù Vạn Đồng Đồng không động thủ, Diệp Mặc cũng định khiêu khích Vạn Đồng Đồng ra tay với hắn, chứ đừng nói bây giờ Vạn Đồng Đồng lại chủ động ra tay với hắn rồi. Hắn không hiểu là tại sao Vạn Đồng Đồng lại muốn ra tay với hắn, nếu nói Vạn Đồng Đồng không biết cái chết của anh trai cô ấy không liên quan gì đến mình, thì Diệp Mặc tuyệt đối không dám tin.

Nếu Vạn Đồng Đồng biết cái chết của anh trai cô không liên quan đến mình rồi, cô còn muốn khiêu chiến với một Đan thánh như mình, vậy là có ý gì?

- Để người khác không quấy rầy trận khiêu chiến của chúng ta, chỉ cần anh đồng ý nhận lời khiêu chiến, thì chúng ta đến hư không đấu một trận.

Câu này của Vạn Đồng Đồng vừa nói ra, Diệp Mặc liền bừng tỉnh đại ngộ. Hóa ra Vạn Đồng Đồng không phải vì báo thù cho anh trai, mà là vì tài phú trên người mình.

Chỉ là một Hóa đạo Thánh đế, lại dám dòm ngó đồ của mình, Diệp Mặc trong lòng cũng cười khẩy, nhưng vận khí của Vạn Đồng Đồng cũng không tệ, mình sẽ không giết cô ấy.

Vốn dĩ Diệp Mặc hao tâm tổn trí làm thế nào để biến mất khỏi Hư Thị, bây giờ thì khỏe rồi. Hắn chỉ cần bị Vạn Đồng Đồng đánh chạy, sau đó đổi một bộ hành trang đến tranh mua Quang Minh Tâm là được.

Diệp Mặc cũng không nói nhiều, trực tiếp nói với Thang Tiểu Du:

- Cô cứ làm việc của cô đi, tôi phải kết thúc ân oán với Vạn Đồng Đồng này đã.

Thang Tiểu Du mau chóng nói:

- Diệp Mặc, cái này không liên quan gì đến anh mà, tại sao anh phải đánh nhau với cô ta làm gì?

Trong mắt Thang Tiểu Du, Diệp Mặc tuyệt đối không phải là đối thủ của Vạn Đồng Đồng. Diệp Mặc đánh nhau với Vạn Đồng Đồng, thì chẳng khác gì đâm đầu vào chỗ chết.

Ánh mắt Vạn Đồng Đồng lóe lên vẻ sung sướng, lập tức nói:

- Xem anh có mấy phần dũng cảm, chỉ cần anh có thể chống cự được nửa tuần hương trong tay tôi, thì tôi có thể tha mạng cho anh.

Sau đó cô quay đầu nói với người đàn ông bên cạnh:

- Tạ sư huynh, anh đợi tôi trong Hư Thị nửa ngày, tôi báo thù cho anh trai tôi xong rồi sẽ lập tức quay lại.

Nói xong, cô lạnh lùng liếc nhì Diệp Mặc:

- Đi thôi.

Giọng nói vừa dứt, người cô cũng đã lao ra bên ngoài Hư Thị, nếu không phải trong Hư Thị đâu đâu cũng là cấm chế, nói không chừng cô chỉ lắc mình một cái đã lao ra khỏi Hư Thị rồi.

Diệp Mặc đương nhiên không có chút do dự liền đi theo. Vạn Đồng Đồng đến giúp hắn làm yểm hộ mất tích, cái này đương nhiên hắn có lợi.



Sau khi rời khỏi Hư Thị, Vạn Đồng Đồng trực tiếp phóng ra một Thần khí phi hành thượng phẩm, thẳng đường bay nhanh. Diệp Mặc đương nhiên cũng lấy ra Thời Không Thoa của mình, theo sát Vạn Đồng Đồng.

Diệp Mặc mặc dù đi theo Vạn Đồng Đồng, nhưng hắn không phải chút chuyện cũng không làm, trên đường hắn để lại dấu tích rõ ràng.

Vạn Đồng Đồng căn bản cũng không chú ý Diệp Mặc để lại dấu tích, lúc này cô nhìn thấy pháp bảo phi hành của Diệp Mặc, trong lòng thầm kinh hỷ. Đúng như Diệp Mặc đoán, cô và Tạ Lý bàn bạc kỹ rồi, sau khi giết được Diệp Mặc, sau đó sẽ cùng chia đồ trên người Diệp Mặc. Nếu không với năng lực của cô làm sao có thể điều tra ra được cái chết của anh trai cô không liên quan đến Diệp Mặc? Một ngày trước cô còn tung tin đồn, chính là hành động hôm nay.

Nửa ngày sau, Vạn Đồng Đồng dừng lại, tùy tay ném ra một trận bàn truyền tống nói:

- Giao tất cả đồ trên người anh ra, có lẽ tôi có thể không giết anh.

Diệp Mặc căn bản cũng không nói gì nhiều với người con gái này, trực tiếp phóng Tử Đao ra chém một nhát. Nếu không phải hắn lợi dụng người con gái này tiến vào Hư Thị truyền lời cho hắn, thì một đao này của hắn đã bổ trúng người con gái này, Hóa đạo Thánh đế thì sao chứ?

Đao đạo thần thông Liệt Ngân, thần thông Liệt Ngân trong tất cả thần thông của Diệp Mặc, chỉ có thể tính là một thần thông bình thường, nhưng một đao này của Diệp Mặc lại toàn lực chém ra, hắn cũng muốn xem Top 300 trong Thần bảng rốt cục có bản lĩnh gì.

Vạn Đồng Đồng không ngờ Diệp Mặc căn bản không nói gì, liền ra tay luôn. Cô là nhân vật trên Thần bảng, đương nhiên sẽ không sợ Diệp Mặc. Trong nháy mắt, một đường vòng tròn ngũ sắc cũng đã đượcphóng ra.

Năm đường ánh sáng rực rỡ, trong nháy mắt biến thành bộ thuẫn ngũ sắc, chặn lại đường đao tím hồng của Diệp Mặc.

Bùm…

Một tiếng nổ vang trời, Liệt Ngân tím hồng của Tử Đao giáng lên trên hộ thuẫn ngũ sắc, khơi dậy thần mang rực rỡ đầy trời.

Vạn Đồng Đồng cảm thấy thức hải từng trận cuồn cuộn, trong lòng càng khiếp sợ. Mặc dù chỉ là đơn giản so chiêu, nhưng thần nguyên và thần thức cường đại của Diệp Mặc cũng khiến cô không dám tin.

Cô là nhân vật trong Thần Bảng, Hóa đạo đỉnh phong bình thường trong mắt cô căn bản cũng chẳng là gì, một chiêu của đối phương mặc dù chủ động đánh ra, có thể khiến thức hải của cô chấn động, chính là đối phương cũng đã mạnh hơn Hóa đạo Thánh đế bình thường, chẳng trách lại dám ra tay với mình, là ỷ tu vi của mình không kém.

Cho dù tu vi không kém đi nữa, bản thân mình muốn giết hắn, cũng không cần phí tâm tư gì. Vạn Đồng Đồng vừa mới nghĩ đến đây, trận bàn lúc trước cô ném ra phát ra những ánh sáng lóe sáng, ngay lập tức thân hình Tạ Lý xuất hiện bên cạnh.

- Tã sư huynh, tu vi của người này cũng không yếu, mạnh hơn so với những Hóa đạo Thánh đế bình thường.

Vạn Đồng Đồng nhìn Tạ Lý đến, lập tức liền nói.

Tạ Lý cười một tiếng:

- Chẳng trách dám một mình ra ngoài, hóa ra ỷ vào mấy thứ này. Nghe nói người này một ngày kiếm được gần một tỉ thần tinh, cón có một đống nguyên liệu và Thần linh thảo. Tôi đoán trên người anh bây giờ cũng không ít Thần đan, Đồng Đồng sư muội, chúng ta tốc chiến tốc thắng…

Tạ Lý đang nói chuyện cũng đã phóng ra pháp bảo của mình, chỉ có điều pháp bảo của gã còn chưa đập đến Diệp Mặc, Diệp Mặc sớm đã Na di biến mất.

- Na di, chúng ta đuổi theo, cho dù hắn có Na di, cũng đừng mong chạy thoát.

Tạ Lý cười khẩy nói:

- Người này xem ra không phải là một Dục đao Thánh đế bình thường, hắn không ngờ lại thoát khỏi lĩnh vực cộng hưởng của hia chúng ta, nói không chừng trên người còn bí mật gì đó.

- Không đúng, hắn đi thì đi rồi, tại sao lại vứt lại một số tàn phiến pháp bảo, còn vứt lại một số áo giáp vỡ vụn này nữa?

Vạn Đồng Đồng đưa tay chộp lấy mấy tàn vụn pháp bảo từ chỗ Diệp Mặc biến mất, cau mày nói.

- Ha ha… Hai vị vừa rồi cũng phát tài rồi nhỉ, chúng tôi cũng coi như đến kịp, đáng tiếc chỉ có thể nhìn thấy một số tàn phiến pháp bảo. Cũng đúng, chỉ là một Dục đạo Thánh đế có thể chống cự được mấy giây dưới tay hai vị cũng đã là không tệ rồi.

Vạn Đồng Đồng và Tạ Lý còn chưa rời đi, một giọng cười to truyền đến, sau đó lại có mấy bóng người hạ xuống xung quanh.

Tạ Lý cau mày nói:

- Bách Lý Hoành, anh nói vậy là có ý gì?

Nếu không phải vì Bách Lý Hoành cũng là nhân vật trong Thần bảng, Tạ Lý sớm đã ra tay rồi, xếp hạng của người ta thấp hơn gã vài bậc, ra tay đối với gã mà nói cũng không có lợi gì.

Tổng cộng có ba người đến, người đàn ông cầm đầu kia nghe thấy Tạ Lý nói vậy, cười khẩy nói:

- Người ngay không nói tiếng lóng, đừng nói với tôi lài là chuyện báo thù của Vạn Đồng Đồng, Diệp đan thánh kia chúng tôi cũng đã theo dõi cả ngày rồi, Tiên tài và Thần tinh trên người hắn chúng tôi cũng không cần nhiều, hai vị chỉ cần chia 2/5 cho chúng tôi là được.

Lúc này Tạ Lý và Vạn Đồng Đồng cuối cùng cũng hiểu Diệp Mặc vất lại những thứ này là có ý gì, bọn họ không kịp tức giận Diệp Mặc vô sỉ, vì lúc này bọn họ đang đối diện với ba tên Hóa đạo Thánh đế không kém gì bọn họ, chuyện đã đến nước này, giải thích cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Không ai tin một Dục đạo Thánh đế, có thể chạy thoát trong vòng khóa của hai cao thủ Thần bảng, huống chi còn để lại nhiều dấu vết hiện trường như này nữa?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi