Tên Ma Thánh sát khí vờn quanh này lập tức chằm chằm nhìn Diệp Mặc, khi gã phát hiện Diệp Mặc cũng là Hóa Đạo Thánh Đế của Nhân tộc, sát khí màu máu trên người và sát thế lập tức ngưng thực, khiến những cấm chế vô hình xung quanh vang lên tiếng kèn kẹt.
Không chỉ có gã, cho dù những Thánh Đế còn lại trên quảng trường cũng hoàn toàn kinh ngạc nhìn Diệp Mặc. Bọn họ thực sự nghĩ không thông, một Hóa Đạo Thánh Đế như Diệp Mặc, không ngờ lại có gan khiêu chiến với một Đạo Nguyên Thánh Đế? Đây chẳng phải là tìm đến cái chết sao? Cho dù Diệp Mặc cũng là Nhân tộc, hành vi tìm đến cái chết như này cũng không ai tán thành.
La Thanh Hà cũng không hiểu nhìn Diệp Mặc, y không ngờ lại có Thánh Đế Nhân tộc nhiệt tình như này, biết rõ phải chết không ngờ vẫn dám bước lên quát mắng Đạo Nguyên Thánh Đế.
- Diệp đan thánh, chỉ là một Đạo Nguyên cứ giao cho tôi là được rồi.
Áo Hách nhìn thấy cơ hội giúp Diệp Mặc ra tay, lập tức bước lên nói.
Nguồn tại http://Truyện FULLÁo Hách vừa nói ra, Ma Thánh toàn thân sát khí này lập tức bình tĩnh lại. Áo Hách là tu vi Đạo Nguyên đỉnh phong, thoạt nhìn thực lực cường hãn hơn gã rất nhiều. Hơn nữa màu xanh quanh người Áo Hách cũng hình thành như thật, đó là khi không ngừng chém giết mà hình thành. Huống chi, gã biết Áo Hách. Áo Hách trong Hư Thị hơn trăm năm rồi, năm đó ỷ lớn hiếp nhỏ giết Bách Lý Hoành đứng thứ 127 trong Thần đạo bảng, sau đó không ngờ lại không ai tìm đến gã để gây sự.
- Áo Hách, tôi là Củng Hạng của Ma tộc, anh cũng là Đạo Nguyên Thánh Đế, chẳng lẽ muốn giúp một tên Hóa Đạo vô lễ của Nhân tộc hay sao?
Sát khí màu máu toàn thân Củng Hạng cũng thu liễm vào một chút, đối diện với một cường giả Đạo Nguyên, gã cũng không thể không nể mặt.
Những người xung quanh đều giật mình, chẳng trách vị Hóa Đạo Thánh Đế này dám nói như vậy với Củng Hạng, hóa ra sau lưng hắn có cường giả Đạo Nguyên chống lưng.
Diệp Mặc lại ra hiệu cho Áo Hách đừng nói gì nữa, bước lên một bước nói:
- Cái này không liên quan gì đến những người khác, Củng Hạng, anh ỷ mình là Đạo Nguyên Thánh Đế ức hiếp một Hóa Đạo Thánh Đế, anh còn mặt mũi không vậy?
Diệp Mặc tạm thời cũng không muốn nợ Áo Hách, Áo Hách một khi ra tay giúp hắn, hắn nếu như không luyện đan giúp, chẳng khác nào nợ người ta một ân huệ lớn bằng trời. Diệp Mặc không thích nợ nhân tình người ta mà không trả, nếu như Áo Hách giúp hắn, hắn có thể luyện đan mà không đi luyện đan, trong lòng cũng cảm thấy không thoải mái.
Hơn nữa, đối mặt với Đạo Nguyên Ma Thánh như Củng Hạng, hắn thực sự cũng không coi ra gì.
Củng Hạng nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, lập tức sung sướng, gã căn bản cũng không đợi Áo Hách nói gì, liền nói trước:
- Tôi là người đại diện cho Ma tộc tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp. Hai người Vô Khang và La Thanh Hà mặc dù tranh đoạt Thần bảng, cũng coi là tranh đoạt suất vào Đạo Quả Tháp, tôi đương nhiên có tư cách ra quản. Anh là ai, chẳng lẽ muốn nhúng tay vào chuyện suất vào Đạo Quả Tháp và Thần Thánh bảng hay sao?
Mặc dù Diệp Mặc mắng gã không biết xấu hổ, nhưng vì Áo Hách đứng một bên nhìn chằm chằm, Củng Hạng cũng không dám chọc giận Diệp Mặc quá. Bắt đầu từ chuyện nói đạo lý, nếu gã nói có lý, Áo Hách còn dám ra tay, thì gã lập tức sẽ xin cường giả Đạo Nguyên trên quảng trường Thần Thánh bảng ra tay, còn bản thân gã có thể quang minh chính đại giết chết Diệp Mặc và La Thanh Hà.
Một số người lúc này đã nhận ra Diệp Mặc chính là Diệp đan thánh, đứng một bên bắt đầu bàn tán xôn xao.
Diệp Mặc cười ha hả:
- Anh nói cũng không sai. Bổn thánh chính là người đại diện cho Nhân tộc tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp lần này. Dựa vào cái gì mà anh có tư cách quản, còn tôi thì lại không có tư cách? Chẳng lẽ Ma tộc anh muốn đè nén các tộc khác, làm đệ nhất thiên hạ hay sao?
- Cái gì? Anh là người đại diện cho Nhân tộc tham gia đại hội phân chia suất tiến vào Đạo Quả Tháp sao?
Củng Hạng không dám tin chằm chằm nhình Diệp Mặc, chẳng lẽ sống đủ rồi, muốn chết hay sao?
Đừng nhìn bên cạnh Diệp Mặc có Áo Hách, nhưng Áo Hách lại không giúp được gì. Đại hội phân chia suất vào cho các tộc, chỉ có người của bổn tộc mới có thể nói chuyện, và tiếp nhận khiêu chiến. Áo Hách rõ ràng không phải xuất thân Nhân tộc, thậm chí đến hội trường đại hội cũng không thể vào được.
- Cái gì, lần này có người đại diện Nhân tộc đến tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp sao?
- Nhân tộc lại tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp…
- Hóa Đạo Thánh Đế của Nhân tộc muốn tham gia phân chia suất vào Đạo Quả Tháp…
…
Chỉ trong thời gian ngắn, chuyện Diệp Mặc muốn đại diện Nhân tộc tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp cũng đã truyền ra ngoài.
Trong Hư Thị, chỉ cần là Nhân tộc nghe thấy tin này đều nhao nhao tuôn về phía quảng trường Thần Thánh bảng. Đây là chuyện vô số năm, bọn họ mới nghe thấy lần đầu tiên có người đại diện Nhân tộc tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp.
Đây tuyệt đối là một tin phấn chấn lòng người, dù là cuối cùng chỉ chia được một suất, cũng chứng tỏ Nhân tộc đã bắt đầu có tiếng nói trong các tộc. Không còn là im hơi lặng tiếng chịu tủi nhục, ở trong Hư Thị mặc người chà đạp.
La Thanh Hà đứng bên càng kích động đến phát run, y muốn tăng tốc thăng cấp lên Đạo Nguyên, chính vì muốn đại diện cho Nhân tộc tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp, mặc dù y biết cho dù y thăng cấp lên Đạo Nguyên rồi, thực lực của y cũng không thể nào cướp được một suất vào Đạo Quả Tháp trong đại hội phân chia. Nhưng y sớm đã nhẫn nhịn quá nhiều cảnh Nhân tộc bị ức hiếp trong Hư Thị, bị các tộc khác ức hiếp. Y có lẽ không thể nào thay đổi địa vị này của Nhân tộc, nhưng y lại có thể khiến các tộc khác hiểu ra, Nhân tộc vẫn còn tồn tại.
Củng Hạng lập tức liền hiểu ra, Diệp Mặc không phải đang nói đùa với gã, khi hiểu Diệp Mặc nói là sự thật, trong lòng gã lập tức sung sướng nói:
- Được, nếu như anh cũng là đại diện Nhân tộc tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp, vậy bây giờ tôi chính thức khiêu chiến với anh, lên lôi đài nói chuyện đi.
Nói xong câu đó, Củng Hạng cuối cùng xả hết phiền muộn trong lòng ra, gã có một lý do quang minh chính đại chém chết Diệp Mặc, cho dù Áo Hách cũng không dám đứng ra ngăn lại lý do của gã.
Diệp Mặc sớm đã đợi câu nói này của Củng Hạng, nếu Củng Hạng không nói câu này, cho dù là trên quảng trường lớn này, hắn cũng phải giết tên Đạo Nguyên Ma Thánh của Ma tộc này. Lúc trước khi hắn mới là Dục Đạo, liền giết chết Thánh Đế của Ma tộc, hôm nay hắn cũng là Hóa Đạo đỉnh phong rồi, hơn nữa thực lực cũng tăng lên mấy cấp bậc rồi, muốn giết một tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Ma tộc, cũng chẳng có vấn đề gì?
Đúng lúc Diệp Mặc muốn ra tay với Củng Hạng, một giọng nói âm trầm vang lên bên tai mọi người:
- Thánh Đế các tộc tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp, mời vào bàn, đại hội phân chia sắp bắt đầu.
Củng Hạng ánh mắt lóe lên vẻ thất vọng, nhưng sự thất vọng này chỉ trong chốc lát, gã liền cười nhạt với Diệp Mặc nói:
- Rất tốt, anh còn có thể sống thêm được chút thời gian nữa, đợi lát nữa trong đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp, tôi vẫn sẽ tìm đến anh, giao phó xong chuyện hậu sự của mình đi. Trừ phi anh trốn trong một góc, đến một suất cũng không cần.
Nói xong, Củng Hạng lắc mình một cái, cũng bay đến cổng lớn kiến trúc lớn nhất phía bên trái quảng trường.
Áo Hách ôm quyền nói với Diệp Mặc:
- Diệp đan thánh, tôi đợi anh ở cổng đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp nhé.
Diệp Mặc kỳ quái liếc nhìn Áo Hách nói:
- Anh không lo tôi không ra được sao?
Áo Hách lập tức trả lời:
- Không lo, tu vi của Diệp đan thánh chắc hẳn cũng không kém gì tôi.
Gã và Diệp Mặc lúc trước cũng đon giản giao đấu một lần, cũng hiểu được đôi chút về thực lực của Diệp Mặc. Gã chắc chắn cho dù Củng Hạng và Diệp Mặc có đánh nhau thật, thì Củng Hạng cũng chưa chắc thắng chắc Diệp Mặc.
- Được, vậy anh chờ tôi.
Diệp Mặc nói xong, liền bước về phía cổng lớn. La Thanh Hà nếu đã xuất hiện trong quảng trường Thần Thấnh bảng, thì tạm thời sẽ không đi, đợi hắn tham gia đại hội xong ra ngoài thì tìm La Thanh Hà nói chuyện sau.
La Thanh Hà bước nhanh về phía Diệp Mặc nói:
- Vừa rồi cám ơn Diệp đan thánh đã ra tay cứu giúp, nếu không thì tôi có lẽ cũng mất mạng rồi.
Y nghe thấy những người trên quảng trường bàn tán Diệp Mặc là Diệp đan thánh, dứt khoát cũng xưng hô Diệp Mặc là Diệp đan thánh.
Diệp Mặc cười nói:
- Anh đợi tôi trên quảng trường, đợi tôi tham gia đại hội xong, sẽ đến nói chuyện với anh sau, tôi còn có chút chuyện muốn hỏi anh.
La Thanh Hà vội nói:
- Diệp đan thánh, tham gia đại hội Đạo Quả Tháp mỗi một tộc đều có thể có hai người của bổn tộc đến tham gia, nếu như Diệp đan thánh chỉ có một mình, tôi nguyện đi cùng Diệp đan thánh tham gia đại hội.
Diệp Mặc rất hài lòng với câu nói của La Thanh Hà, La Thanh Hà nói lời này, rõ ràng cũng đã không để ý gì đến chuyện sống chết nữa rồi. Nếu như y sợ chết, thì không thể nào nói ra câu này. Trong đại hội như này, có thể bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng sẽ đối diện với kết cục chém giết.
- Được, vậy thì anh đi cùng tôi đi.
Diệp Mặc lập tức đồng ý yêu cầu của La Thanh Hà.
- Diệp huynh, tôi cũng nguyện cùng anh tham gia đại hội phận chia suất vào Đạo Quả Tháp.
Lại có một giọng nữ thanh lệ truyền đến, Vương Nam Sương đã vội vã đi đến trước mặt Diệp Mặc và La Thanh Hà. Phía sau Vương Nam Sương còn có Cơ Tích và hai người con gái khác, rõ ràng bọn họ nghe thấy tin tức xong vội vã chạy đến.
Vương Nam Sương mặc dù là người của Thần Nữ Thánh Môn, nhưng trong ấn tượng của Diệp Mặc, con người cô cũng không tệ. Nhưng đến tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp thì quên đi, cho dù Vương Nam Sương cũng là tu vi Hóa Đạo, thực lực cũng kém hơn La Thanh Hà rất nhiều.
- Không cần.
Diệp Mặc dứt khoát trả lời.
Vương Nam Sương trong lòng liền quýnh lên, mau mắn nói:
- Diệp sư huynh, đây không phải là lúc nói ân oán cá nhân. Tôi biết Diệp sư huynh có thành kiến với Thần Nữ Thánh Môn chúng tôi, nhưng có cơ hội vì Nhân tộc dốc chút sức lực, Thần Nữ Thánh Môn tôi tuyệt đối sẽ không lùi lại. Vương Nam Sương tôi nếu nói muốn tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp, thì cho dù chuyện có khó đi nữa cũng sẽ không lùi bước, cùng lắm là chết. Hơn nữa, tộc khác đều là ba người tham gia, Nhân tộc chúng ta chỉ có hai người, chẳng phải là hạ khí thế hay sao?
Diệp Mặc trầm ngâm một lát rồi nói:
- Cô nói cũng đúng, vậy thì cùng đi.
Đồng ý cho Vương Nam Sương tham gia đại hội, là Diệp Mặc biết Vương Nam Sương là người như nào, sư phụ của Tiểu Vận sớm đã nói cho hắn biết. Hắn biết những gì Vương Nam Sương nói là thật lòng, không có nửa phần nói dối.
- Diệp huynh, tôi đi cùng với anh.
Lúc này Đổng Yến cũng từ đâu chạy đến.
Diệp Mặc cười nói:
- Một tộc chỉ cho phép ba người tham gia, bây giờ Nhân tộc chúng ta cũng có ba người rồi, các anh đứng bên ngoài đợi tin tốt của tôi đi.
Diệp Mặc đại diện cho Nhân tộc tham gia đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp, lúc này cũng đã truyền khắp Hư Thị rồi. Nhân tộc trên quảng trường Thần Thánh bảng càng lúc càng đông hơn, hơn nữa cũng đều tự tụ tập lại với nhau. Lúc trước bọn họ đều phân tán, đó là vì không có ai dẫn đầu, bây giờ có người dẫn đầu rồi, lập tức liền tạo thành một quy mô.
Bất luận Diệp đan thánh này có thể lấy được một suất vào trong đại hội phân chia suất vào Đạo Quả Tháp này hay không, đối với Nhân tộc mà nói, cũng là một khởi đầu tốt rồi.