THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

- Có chuyện gì vậy?

Diệp Mặc nhìn Cổ Bích Doanh vô cùng sốt ruột nói, hắn trong lòng đang nghĩ có phải La Thanh Hà trong tuyển chọn xảy ra chuyện gì rồi hay không. Chẳng lẽ còn có người không phục với cách tuyển chọn của La Thanh Hà, sau đó gây bất hòa hay sao?

- Diệp huynh, người bên ta và người của Hải tộc đánh nhau ở quảng trường Thần Thánh bảng rồi, hơn nữa bên chúng ta cũng đã có hơn mười Thánh Đế mất mạng rồi, ngay cả Thanh Hà sư huynh cũng bị đánh đến trọng thương, nếu không phải…

Cổ Bích Doanh còn chưa nói hết, Diệp Mặc đã biến mất trong phòng của Tiên tức lâu, Cổ Bích Doanh lập tức biết Diệp Mặc đến quảng trường Thần Thánh bảng, mau chóng vội vã đi theo.



Khi Diệp Mặc nhìn thấy tình cảnh trên quảng trường Thần Thánh bảng, lửa giận ngút trời. Trên quảng trường có hơn nghìn người đang đáng nhau, nhưng số người chết hình như toàn bộ đều là Thánh Đế của Nhân tộc. Thánh Đế mất mạng cũng không phải mười mấy người như Cổ Bích Doanh nói nữa, mà là năm mươi sáu mươi người rồi. Những người đánh nhau với Nhân tộc toàn bộ đều là người của Hải tộc, Hải tộc chiếm thế thượng phong tuyệt đối. Vì đánh nhau vô cùng kịch liệt, thân thể của các Thánh Đế mất mạng còn chưa bị hủy đi, từ trên quảng trường nhìn, số người mất mạng dường như toàn bộ đều là người của Nhân tộc.

Hải tộc sở dĩ có thể chiếm được thế thượng phong, không phải vì nguyên nhân nào khác, mà là vì Hải tộc có sáu vị Đạo Nguyên Thánh Đế ra tay, Nhân tộc bên này chỉ có hai vị Đạo Nguyên Thánh Đế. Sáu vị Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc ngoài hai vị bị hai Đạo Nguyên Thánh Đế của Nhân tộc chặn lại, còn có một Đạo Nguyên Thánh Đế bị một người con gái áo đỏ chặn lại, mà tu vi của người con gái này không ngờ chỉ có Hóa Đạo viên mãn. Ngoài ra, ba vị Đạo Nguyên Thánh Đế còn lại của Hải Tộc đều trắng trợn giết chết những Thánh Đế dưới cấp Hóa Đạo của Nhân tộc.

Diệp Mặc tin rằng Cổ Bích Doanh không nói khoác với hắn, khi Cổ Bích Doanh rời khỏi đây, Nhân tộc chỉ có hơn mười người bị mất mạng, còn bây giờ Nhân tộc lại có hơn sáu mươi người mất mạng, hơn nữa không ngừng có Thánh Đế của Nhân tộc ngã xuống.

Xung quanh quảng trường Thần Thánh bảng, có hơn vạn người đứng xem, những người này đều là người của các tộc khác, không ai nhúng tay vào đánh nhau. Thánh Đế đánh nhau với quy mô lớn như này, nếu không phải là trên quảng trường Thần Thánh bảng xung quanh cấm chế và trận pháp mọc lên như nấm, bất cứ nơi nào đều có thể bị biến thành bã vụn rồi.

Diệp Mặc căn bản cũng không hét dừng lại, hắn liền bổ nhào về phía hiện trường đồng thời vung Tử Đao ra.

Trong ánh sáng của các loại pháp bảo, một đường đao màu tím trong nháy mắt liền cuốn trọn toàn bộ chiến trường.

Bất luận là Dục Đạo Thánh Đế của Hải tộc, hay là Hóa Đạo Thánh Đế, không ai có thể thoát được một giây dưới đường đao màu tím này của Diệp Mặc. Ba tên Đạo Nguyên Thánh Đế kia nhìn thấy Diệp Mặc chém giết Thánh Đế của Hải tộc như giết gà, lập tức liền bỏ qua không tiếp tục giết những Thánh Đế mới Chứng đạo bước thứ nhất của Nhân tộc nữa, điên cuồng xông về phía Diệp Mặc.

Diệp Mặc lúc này đã hoàn toàn tức giận, giới vực và thần thức vực cường đại cũng đã thi triển ra, trong nháy mắt liền cuốn ba tên Đạo Nguyên Thánh Đế đang xông đến vào trong lĩnh vực.

Một khắc sau, Liệt Ngân thần thông và Lạc Ngân Đao Văn thần thông liên tục thi triển ra, trong lĩnh vực của hắn hình thành từng đường gợn sóng màu tím. Những Thánh Đế của Hải tộc gặp phải sóng gợn màu tím này của Diệp Mặc, không ai có thể chống cự được trong tích tắc, dường như toàn bộ đều bị Diệp Mặc giết chết.

Hai gã Đạo Nguyên Thánh Đế vừa mới phóng ra pháp bảo của mình chặn lại Liệt Ngân thần thông của Diệp Mặc, liền cảm thấy trong thức hải bỗng nhiên xuất hiện hai đường vân uốn éo. Đây là dung thuật thần thông của Diệp Mặc, hắn dùng dung thuật thần thông của Thái Sơ Thần Văn đánh lén thức hải của hai gã Đạo Nguyên Thánh Đế này.

Không đợi hai tên Đạo Nguyên Thánh Đế này hét ra bốn chữ Thái Sơ Thần Văn, Lạc Ngân Đao Văn của Tử Đao cũng đã cuốn tới. Hai gã Đạo Nguyên Thánh Đế này chỉ trong mấy giây liền biến thành hồn quỷ dưới đường đao của Tử Đao này.

Tên Đạo Nguyên Thánh Đế thứ ba chạy đến kinh hoảng nhất thời chậm lại, Diệp Mặc không cho gã chút cơ hội nào, một đường Băng Không thần thông phóng ra, đồng thời lại là một đường Lạc Ngân Đao Văn.

Diệp Mặc từ khi đến quảng trường Thần Thánh bảng, đến khi giết chết hơn mười tên Thánh Đế Chứng đạo bước thứ nhất, và chém chết ba tên Đạo Nguyên Thánh Đế này, chỉ trong thời gian vài giây ngắn ngủi mà thôi.

Lúc này hai bên đánh nhau trên quảng trường Thần Thánh bảng nhìn thấy Diệp Mặc đến, Thánh Đế của Nhân tộc vốn dĩ bị áp chế lập tức tin thần phấn chấn, còn ba tên Đạo Nguyên Thánh Đế còn lại của Hải tộc lại không ngừng kinh hoảng, tên Đạo Nguyên Thánh Đế đang đánh nhau với người con gái áo đỏ kia mau chóng lớn tiếng nói:

- Diệp đan thánh dừng tay, trong này có hiểu lầm.

Người con gái áo đỏ vốn dĩ bị ép đến sắp bị giết chết, mau chóng thừa cơ nuốt một viên Thần đan khôi phục lại nguyên thần, vừa khiếp sợ nhìn Diệp Mặc.

Cô vừa mới đến quảng trường Thần Thánh bảng, quả thực không nghĩ ra Diệp đan thánh mà mọi người nói lại lợi ại như này.

Hiểu lầm? Diệp Mặc căn bản như không nghe thấy lời này, Tử Đao chẳng những không dừng lại, hơn nữa sóng gợn đao ngân màu tím trên quảng trường đánh nhau càng lúc càng dày đặc hơn, Thánh Đế của Hải tộc không ngừng bị giết chết, trong nháy mắt lại có hơn mười Thánh Đế trở thành vong hồn dưới lưỡi đao này.

Không chỉ như vậy, giới vực cường đại của hắn cũng thi triển ra, đến lôi kiếm cũng chi chít đánh ra. Tù khi thăng cấp lên Thánh Đế đến giờ, Diệp Mặc rất ít khi dùng lôi kiếm chém giết quy mô lớn như này. Nhưng hôm nay thì hắn thục sự tức giận, Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc không ngờ lại chém giết không chút kiêng kỵ Thánh Đế dưới cấp Hóa Đạo của Nhân tộc, nếu như này hắn còn không tức giận, thì hắn cũng không phải Diệp Mặc nữa.

Diệp Mặc đã là Hóa Đạo đỉnh phong, thần thức và nguyên thần thậm chí còn mạnh hơn Đạo Nguyên Thánh Đế, loại lôi kiếm này bổ xuống, những Thánh Đế của Hải tộc chết xung quanh lập tức tăng lên gấp bội. Một số Tố Đạo Thánh Đế của Hải tộc căn bản cũng không chịu được chút nào, cho dù là Dục Đạo Thánh Đế và Hoá Đạo Thánh Đế, cũng là chuyện đơn giản.

Thấy Diệp Mặc phòng ra lôi kiếm chằng chịt như này, thương vong của Hải tộc tăng lên nhiều lần, những người xem náo nhiệt lúc này mới hiểu, hóa ra Diệp đan thánh còn là một Thánh Đế lôi hệ thần thông.

Hiểu lầm? Hắn sẽ không tin là hiểu lầm gì cả, nếu là hiểu lầm, tại sao Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc này không sớm bảo dừng tay lại? Hải tộc rõ ràng là dè ép Nhân tộc mà đánh, mỗi thời mỗi khắc cũng giết chết Thánh Đế của Nhân tộc, lúc đó, sao không thấy gã nói hiểu lầm? Không chỉ vậy, đến tên Đạo Nguyên Thánh Đế này bản thân cũng lên quảng trường đánh nhau, bây giơ nhìn thấy mình giết chết Thánh Đế của Hải tộc, lúc này mới nói là hiểu lầm, đừng có nằm mơ.

Tên Đạo Nguyên Thánh Đế này nhìn thấy Diệp Mặc căn bản cũng không định dừng tay, vung tay liền đánh ra một đường sáng mỹ lệ, đồng thời gọi hai tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc buông tha cho đối thủ đánh về phía Diệp Mặc.

Hai Đạo Nguyên Thánh Đế của Nhân tộc được đối thủ buông tha, bọn họ lập tức liền gia nhập vào chém giết Tố Đạo, Dục Đạo và Hóa Đạo Thánh Đế.

Đã đánh đến nước này rồi, muốn hòa giải thì tuyệt đối không được, tất cả những người có mặt trong này cũng đều giết đến đỏ mắt rồi.

Diệp Mặc nhìn thấy Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc đánh ra luồng sáng chói rọi này, liền biết gã gọi viện trợ. Diệp Mặc cũng không chặn lại, hắn lúc này chỉ biết không ngừng chém giết.

Tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc gọi viện trợ này còn chưa đến trước mặt Diệp Mặc, Diệp Mặc liền chủ động xông đến, đồng thời thu liễm Lạc Ngân Đao Văn và sự trói buộc giới vực của mình, hoàn toàn hướng về phía tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc kia.

Sự phẫn nộ trong lòng của tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc này cũng không kém gì Diệp Mặc, khi Diệp Mặc xông đến, đồng thời quanh người gã cũng phát ra từng chấn động hơi nước. Chấn động hơi nước này phát ra ngoài, hình thành giới vực hơi nước cường đại.

Giới vực hơi nước này và giới vực của Diệp Mặc đập vào nhau, khiến hai tên Dục Đạo Thánh Đế đứng gần bị đánh ra xa.

Giới vực hơi nước cường đại không ngờ chặn lài đường đao vân uốn éo kia, mặc dù sát thế của Lạc Ngân Đao Văn đã yếu đi, nhưng một Đạo Nguyên Thánh Dế dùng giới vực của mình chặn lại Lạc Ngân Đao Văn, vẫn khiến Diệp Mặc trong lòng có chút kinh ngạc. Text được lấy tại Truyện FULL

Nhưng sát cơ trong lòng Diệp Mặc cường thịnh, trong nháy mắt đao văn uốn éo này bị chặn lại, năm đường lôi thương cũng đã đánh đến, năm đường lôi thương này trực tiếp đánh lên tên Đạo Nguyên Thánh Đế đang đối chiến với hắn, bốn đường lôi thương khác đánh lên hai gã Đạo Nguyên Thánh Đế còn lại.

Ầm một tiếng xen lẫn với nguyên thần bạo liệt và tiếng nổ của sấm sét tản rộng trên quảng trường Thần Thánh bảng, tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc đối chiến với Diệp Mặc này lại lần nữa chặn lại một đường lôi thương của Diệp Mặc. Đồng thời gã còn có sức phóng ra Oanh Thiên Chùy của mình đập về phía Diệp Mặc.

Diệp Mặc không lùi còn tiến đến, lần này đến pháp bảo cũng vô dụng rồi, trực tiếp đánh một quyền ra. Tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc nhìn thấy Diệp Mặc tức giận, không ngờ còn lấy nắm đấm đối chiến với Oanh Thiên Chùy của gã, ánh mắt liền lộ vẻ vui mừng, sát thế của Oanh Thiên Chùy lại gấp gáp hơn, trực tiếp đánh tan không gian giữa gã và Diệp Mặc, trong nháy mắt liền gặp được nắm đấm của Diệp Mặc.

Nắm đấm dưới sự phụ trợ của nguyên thần, lập tức biến thành vô cùng to lớn. Nắm đấm của Diệp Mặc đồng thời cũng bỏ qua không gian với người của Hải tộc này, không chút khoảng cách đánh lên Oanh Thiên Chùy, khơi dậy từng sóng gợn không gian.

Bùm…

Sau một tiếng nổ vang lên, Oanh Thiên Chùy này không ngờ trực tiếp chặn lại nắm đấm của Diệp Mặc, còn sát thế quyền Hư Không của Diệp Mặc vẫn không thể làm gì được.

Tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc này sắc mặt lập tức lộ vẻ vô cùng kinh hãi, gã không ngờ nắm đấm của Diệp Mặc lại có thể đánh bay pháp bảo Thần khí của gã. Dường như trong nháy mắt này, một màng thủy vực lại lần nữa đột nhiên xuất hiện trước nắm đấm của Diệp Mặc.

Đây là Thủy Vực thần thông, là thần thông phòng ngự cuối cùng của gã. Thủy Vực thần thông của gã còn chưa hoàn toàn thành hình, nhưng cho dù là Thần khí bình thường cũng không thể nào trong thời gian ngắn lại phá tan được Thủy Vực thần thông của gã. Đừng nhìn chỉ là thủy vực nho nhỏ, nhưng lại đại biểu cho tứ hải ngưng luyện chi thủy, đây là thần thông bảo vệ tính mạng của gã, hôm nay cũng phải lấy ra rồi.

- Ầm…

Quyền thế còn chưa bị chặn lại của Diệp Mặc trực tiếp đánh lên Thủy Vực thần thông, Thủy Vực thần thông này trong nháy mắt liền nổ tan ngay lập tức, mỗi giọt nước dường như đều như ngọn núi cực lớn bắn ra tứ phía.

Còn chưa đợi tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc này nghĩ thông Diệp Mặc làm thế nào phá vỡ Thủy Vực thần thông của gã, thì quyền thế Hư Không cũng đã đánh lên người tên Hải tộc này, khiến nửa người của tên Hải tộc này hoàn toàn bị đánh bay, tóe lên một màn máu.

- Thánh thể…

Đạo Nguyên Thánh Đế Hải tộc chỉ còn nửa thân người hồn phi phách tán, kinh hãi thốt lên, cùng đó là điên cuồng lùi về phía sau. Mặc dù Thủy Vực thần thông bị Diệp Mặc phá vỡ, gã vẫn dựa vào đường thần thông này của mình mà cứu mình một mạng.

Gã rốt cục hiểu nắm đấm của Diệp Mặc tại sao lại cường hãn như này, hóa ra tên Diệp đan thánh này không ngờ còn là Tiên nhân luyện thể đỉnh phong nhất, hơn nữa luyện thể đến cấp bậc Thánh thể chỉ nghe nói mà chưa thấy bao giờ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi