THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

Bên ngoài sơn cốc Lượng Cơ ở Tiểu thế giới, Mục Tiểu Vận chỉ vào một cái khe núi nhỏ hẹp dài nói:

- Tướng công, năm đó em chính là bị Phượng lão mang đi ở chỗ này.

Diệp Mặc ảo não một tiếng nói rằng:

- Sớm biết ta nên tỉ mỉ tra xét một chút ở phụ cận nơi này.

Mục Tiểu Vận dịu dàng nói:

- Lúc đó tướng công lại không thể như bây giờ, thần thức có thể mạnh mẽ như vậy.

- Chúng ta đi Băng Hồ nhìn xem không?

Diệp Mặc nghĩ đến hòn đá vọng phu kia chính là do Tiểu Vận để lại ở Băng Hồ, trong lòng có chút cảm khái.

Mục Tiểu Vận lắc đầu:

- Em không muốn đi, chúng ta quay về đại lục Lạc Nguyệt đi, là truyền tống qua hả?

Phượng lão không cho Diệp Mặc ở lại Băng Hồ, lại ép buộc đem cô mang đi, cô đối với Băng Hồ thật sự là không có bao nhiêu tình cảm.

- Phải, thần thức của ta bây giờ vẫn không cách nào đi qua giới vực hư không của Tu Chân Giới, nhưng từ Tinh Gia Sơn chúng ta cũng có thể truyền tống đến đại lục Lạc Nguyệt.

Thần thức của Diệp Mặc dũng mãnh, lại cũng chỉ có tu vi Hóa Đạo. Thần thức xuyên qua giới vực, sai một ly đi nghìn dặm. Mới chứng đạo bước đầu tiên Diệp Mặc có thể làm được rất nhiều chuyện mà người khác chứng đạo bước thứ hai không thể làm được, đã là phi thường khó tin rồi.



Nửa nén nhang sau, Diệp Mặc đã đứng trên Truyền tống trận ở Tinh Gia Sơn, Mục Tiểu Vận cũng ở lại trong Thế Giới Trang Vàng.

Truyền tống trận ở Tinh Gia Sơn xung quanh đã được người ta t kiến bảo vệ rồi, chỉ có điều là ở đây linh khí đã hao hết, không có linh thạch thượng phẩm thì không cách nào tiếp tục lợi dụng cái Truyền tống trận này được nữa.

Diệp Mặc là Tông sư Tiên trận đỉnh cao, Truyền tống trận ở Tinh Gia Sơn hắn chỉ thoáng nhìn một chút, cũng biết cái này gần đây đã được dùng qua vài lần, nghĩ hẳn là Ninh Tư Sương cùng Sở Đan lần lượt sử dụng qua.

Diệp Mặc bỏ mấy miếng linh thạch xuống, Truyền tống trận phát động một vầng sáng, cuốn Diệp Mặc đi.

Trong khi không gian Truyền tống trận chuyển đổi. Thần thức của Diệp Mặc có thể rõ ràng cảm giác được không gian đang biến đổi. Hắn thậm chí có thể thoát ly khỏi Truyền tống trận đi ra ngoài bất kỳ lúc nào, mà không bị ảnh hưởng chút nào. Đạy là ảnh hưởng mà thực lực mạnh mẽ mang lại, người tu vi kém, trong quá trình truyền tống thoát ly khỏi Truyền tống trận, đó là chuyện cực ky nguy hiểm.

- Nơi này là Chiêu Ảnh Lĩnh, không phải đại lục Lạc Nguyệt.

Một đám khí tức nhàn nhạc âm u lạnh lẽo vây tới, Diệp Mặc lập tức cũng biết hắn không hề trở lại đại lục Lạc Nguyệt, mà là đại lục Thần Khung.

Đại lục Thần Khung và đại lục Lạc Nguyệt không phải là vô cùng xa nhau. Đối với một Hóa Đạo Thánh Đế như Diệp Mặc mà nói, muốn từ đại lục Thần Khung đi đại lục Lạc Nguyệt chỉ tốn chút thời gian mà thôi.

Thần thức của Diệp Mặc lập tức quét đến Quảng Tiệp của Liên Hoa Tông, đồng thời thấy Cốc Quỳnh Anh của Du Hòa Di, mà ngay cả Liễu Sa cũng đã là tu sĩ Ngưng Thể, Quảng Tiệp còn là Hóa Chân viên mãn, bất cứ lúc nào cũng có thể thăng thiên Tiên Giới. Đối với chuyện này Diệp Mặc rất lả thỏa mãn, nếu đạ đến, hắn cũng định mang Mục Tiểu Vận trở lại Liên Hoa Tông nhìn xem. Vừa lúc đó, thần thức của hắn lại phá vỡ giới vực Chiêu Ảnh Lĩnh.

Âm Minh Giới?

Đây là một thế giới âm u xám xịt, khắp nơi đều là màu xám ảm đạm không ánh sáng cùng cát đá. Diệp Mặc trong lòng nhất thời trở nên kích động. Nếu như Trì Uyển Thanh tiến vào Âm Minh Giới, nhất định là từ nơi này đi vào. Từ nơi này tiến vào tìm hồn phách Trì Uyển Thanh. So với ngọc giản Tào Trạch của Âm Minh Tộc cho hắn còn đáng tin cậy hơn nhiều.

Diệp Mặc không còn tâm tư đi Liên Hoa Tông nữa, trực tiếp lấy ra một trận bàn cùng một chiếc nhẫn xuyên qua không gian vô tận đặt ở trướng mặt Quảng Tiệp, đồng thời sau khi để lại một câu bên tai Quảng Tiệp, lập tức liền xé mở giới vực đi thông đến Âm Minh Giới.



Từ sau khi Diệp Mặc tới đại lục Thần Khung, Liên Hoa Tông như mặt trời ban trưa, lúc này rốt cuộc đã là tông phái đứng đầu đại lục Thần Khung.

Quảng Tiệp đối với Liên Hoa Tông hiện tại rất là thỏa mãn, cô có thể thăng thiên tiên giới. Bởi vì có liên quan đến Diệp Mặc, cô cũng thành Hóa Chân trưởng lão nói một là một của Liên Hoa Tông.

Lúc này Quảng Tiệp đang mời dự họp Tông Môn đại hội, tham dự hội nghị đều là những Hóa Chân trưởng lão. Vừa lúc đó, một bàn tay to bằng nguyên khí bỗng nhiên xuất hiện trong đại điện.

Cái bàn tay to bằng thần nguyên này xuất hiện trong đại điện, hầu như mọi người đều khiếp sợ muốn đứng lên.

- Đợi một chút...

Quảng Tiệp lại cảm giác được một cảm giác quen thuộc, cô lập tức cũng biết cái bàng tay to bằng nguyên khí này là Diệp Mặc, nhanh chóng đứng len hét một câu.

Một trận bàn cùng một chiết nhẫn đặt ở trước mặt Quảng Tiệp, cùng lúc thanh âm của Diệp Mặc truyền đến:

- Ta không có thời gian đến Liên Hoa Tông, cái trận bàn này sẽ là Trận Bàn Hộ Sơn của Liên Hoa Tông, đồ vật ở bên trong cái nhẫn thi là một ít tài nguyên tu luyện Tiểu Vận đền đáp Liên Hoa Tông. Tiểu Vận hiện tại đang ở cùng ta, cũng không có thời gian trở về, ta thay Tiểu Vận vấn an các vị đồng môn Liên Hoa Tông. Liễu Sa là bạn của Uyển Thanh, nhờ Quảng Tiệp trưởng lão chăm nom nhiều hơn một chút. Đồng thời chúc mừng Quảng Tiệp trưởng lão sắp thăng thiên Tiên Giới, tại Cung Hoa Thiên ở Tiên Giới ta có một tông môn tên là Mặc Nguyệt Tiên Tông. Nếu như Quảng Tiệp không tìm được tông môn, trước tiên có thể đến Mặc Nguyệt Tiên Tông của ta...

Đến đây, thanh âm Diệp Mặc dần dần nhạt đi.

- Là Diệp Mặc tiền bối...

- Diệp tiền bối...

Tiếng nói của Diệp Mặc rơi xuống, hầu như tất cả các Hóa Chân tu sĩ đều kinh ngạc vui mừng không gì sánh được đứng lên. Tuy rằng bàn tay thần nguyên của Diệp Mặc đã biến mất, thế nhưnh trong đại điện từ lâu đã ghi chép lại thanh âm của Diệp Mặc, những Hóa Chân tu sĩ này đều đồng thời khom người thi lễ với nhẫn cùng trận bàn mà Diệp Mặc để lại.

Quảng Tiệp càng kích động khó mà hình dung được, cô không nghĩ là trước khi mình thăng thiên Tiên Giới, rốt cục còn nghe được thanh âm của Diệp Mặc. Tuy rằng Diệp Mặc không tự mình đến Liên Hoa Tông, thế nhưng thanh âm của hắn đã tới.



Cát đá màu đen xám vô cùng loang lổ ở dưới chân kéo dài ra, không chỉ cực kỳ mất trật tự, mà còn vô biên vô tận. Với thần thức mạnh mẽ như Diệp Mặc, vậy mà lại nhìn không thấy giới hạn.

Một số hồn phách cấp thấp cảm thụ được thần thức của Diệp Mặc, lập tức nao núng trốn ở một bên, căn bản là không dám tiếp cận.

Sức mạnh áp chế mạnh mẽ truyền đến, Diệp Mặc lại có thể cảm giác được tu vi của mình đang trôi đi nhanh chóng. Ở đây không chỉ áp chế tu vi, hơn nữa pháp tắc cực kỳ mành mẽ, hơi không cẩn thận, lập tức sẽ bị đầy đi. Diệp Mặc khẳng định Thánh Đế đã chứng đạo bình thường cho dù là Bán Bộ Hỗn Nguyên, cũng chưa chắc có thể tiếp tục ở chỗ này được nữa.

Hắn là lấy đạo cơ tự thân của mình dung hợp hỗn độn, chứng là Hỗn Độn Vô Thượng đại đạo, cũng là đại đạo tự thân cùng thế giới dung hợp, đại đạo mạnh mẽ như vậy cũng thiếu chút nữa khiến hắn không cách nào ở lại được. Diệp Mặc trong lúc cấp thiết, Tam Sinh Quyết điên cuồng vận chuyển, ngay cả Cây Hỗn Độn cũng bắt đấu trợ giúp Diệp Mặc dung hợp pháp tắc ở thế giới này.

Cùng với Tam Sinh Quyết cùng Cây Hỗn Độn của Diệp Mặc phát uy, Diệp Mặc lập tức cũng cảm giác được cái cảm giác tu vi trôi đi nhanh này lập tức dừng lại, rất nhanh tu vi hắn mất đi lại trở về. Hơn nữa từng cái từng cái pháp tắc của thế giới này ban đầu hắn không phải là rõ ràng lắm bị hắn cảm ngộ được, tuy rằng không phải là rất rõ ràng, nhưng cũng đã có một nét khái quát.

Diệp Mặc thở phào nhẹ nhõm, lấy địa đồ ngọc giản Tào Trạch cho ra, lại phát hiện trong địa đồ ngọc giản căn bản chẳng có chỗ nào giống như ở đây cả, nói cách khác địa đồ ngọc giản của Tào Trạch tại vị trí hiện giờ của hắn căn bản là không phù hợp.

Diệp Mặc cũng không có bao nhiêu thất vọng, hắn vốn đã không hoàn toàn trông cậy vào Tào Trạch, người này nói không chừng một lòng một dạ muốn giết hắn, há có thể cho hắn địa đồ hoàn chỉnh của Âm Minh Giới?

Không cần địa đồ, thần thức của Diệp Mặc bắt đầu khuếch tán ra. Diệp Mặc tin tưởng, chỉ cần hắn tìm được hồn phách Trì Uyển Thanh, cái cảm giác quen thuộc này, hắn trước tiên liền có thể nhận ra.

Chỉ là thần thức của Diệp Mặc quét khắp nơi chu vi vài trăm dặm. vẫn không tìm được hồn phách Trì Uyển Thanh. Tuy rằng thần thức của Diệp Mặc có thể quét đến chỗ xa hơn, thế nhưng hắn cũng không có làm như vậy. Thần thức quét phạm vi càng lớn, lại càng dễ bỏ sót tin tức càng quan trọng hơn. Năm đó hắn trở lại Địa Cầu, nếu như không phải quá mức qua loa cẩu thả, sẽ không bỏ sót Văn Đông, thậm chí cho rằng Văn Đông đi Tiểu thế giới, có lẽ đã chết.

Biện pháp Diệp Mặc chọn dùng là không ngừng đi tới, đồng thời thần thức bao trùm nơi hắn đi qua. Mấy ngày sau, Diệp Mặc dừng lại tại một bãi sa mạc màu xám đen. Mấy ngày này thần thức của hắn vẫn luôn trong trạng thái tập trung cao độ, thế nhưng từ đầu đến cuối vẫn không nhận thấy được bất cứ một chút cảm giác quen thuộc nào.

Lúc này bãi sa mạc ở trước mặt Diệp Mặc cũng là vô biên vô hạn, khắp nơi đều toàn là những hồn phác đờ đẫn, có một số thậm chí đã bắt đầu tán loạn. Điều này làm cho Diệp Mặc hiểu rằng, cho dù là tiến vào Âm Minh Giới, hồn phách linh hồn cũng có khả năng sẽ hoàn toàn tán loạn, đến cuối cùng thần hồn đều diệt.

Sau khi hiểu được một điểm này, Diệp Mặc trong lòng nổi lên một cảm giác bi thương, khi Uyển Thanh ngã xuống chỉ có tu vi Kim Đan, một hồn phách tu vi Kim Đan có thể ở chỗ này vượt qua mấy trăm năm không?

Không chỉ nói hồn phách tu vi Kim Đan, cho dù là tu sĩ tu vi Kim Đan, cũng chỉ có mấy trăm năm thọ nguyên mà thôi. Tu sĩ Kim Đan thọ nguyên tối đa cũng chỉ có tám trăm đến một ngàn năm, mà tu sĩ Kim Đan yếu hơn một chút thọ nguyên chỉ có năm trăm năm đến tám trăm năm.

Một tu sĩ thân mặc đồ đen xuất hiện tại một góc trong bãi sa mạc, tu sĩ đồ đen này tức thì khiến cho Diệp Mặc chú ý. Nguồn tại http://Truyện FULL

Diệp Mặc từ khi tiến vào Âm Minh Giới tới này, cho tới ây giờ gặp phải đều là những hồn phách không có thân thể, cho dù là có một số hồn phách cô đọng hơn một ít, cũng chỉ là hồn phách mà thôi. Mà bây giờ hắn thấy tu sĩ bận đồ đen này thậm chí có thân thể, hơn nữa thân thể vẫn còn rất hoàn chỉnh.

Diệp Mặc vừa liếc một cái đã thấy tên tu sĩ bận đồ đen này tu luyện là công pháp thuộc tính âm, hơn nữa tu vi cũng không thấp, từ tra xét khí âm lãnh vờn quanh quanh thân y, người này đã tương đương Hóa Chân tu sĩ.

Gần như là khi vừa mới nhìn thấy tên tu sĩ bận đồ đen này, Diệp Mặc cũng đã một bước lướt qua mấy vạn dặm, đi tới trước mặt tu sĩ bận đồ đen này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi