THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

'Tử đề liên' còn có thể được gọi là vua 'Thái kim liên hoa', ẩn nấp ở bên trong 'Thái kim liên hoa', không có khác biệt mấy với 'Thái kim liên hoa', cho nên rất khó phân biệt được. Nhưng bên trong đài sen 'Tử đề liên' đã có năm hạt sen, hạt sen 'Tử đề liên' chẳng những có ích cho việc Luyện Khí kỳ thăng cấp Trúc Cơ, hơn nữa tác dụng lớn nhất của 'Tử đề liên' là có thể khiến Trúc Cơ kỳ nâng cao hai cấp nhỏ.

Nhưng tối đa cũng chỉ có thể tăng hai cấp nhỏ, nếu đã tăng lên hai cấp nhỏ, ăn thêm cũng chỉ lãng phí mà thôi.

Đừng xem thường một chút tác dụng của 'Tử đề liên' đối với luyện khí thăng cấp Trúc Cơ, phải biết rằng người luyện đan bình thường cũng có thể luyện chế được 'Trúc Cơ Đan', nhưng 'khổ mười năm' một trong ba loại dược liệu luyện chế của 'Trúc Cơ Đan' đều rất khó có được đấy. Cho nên 'Trúc Cơ Đan' rất quý, ở Lạc Nguyệt cũng là làm cực khó.

Diệp Mặc đã nhìn ra, Liễu Chân Nguyệt đương nhiên cũng không phải đồ ngốc. 'Tử đề liên' cho dù được che dấu thì Đồng Tranh Húc cũng đã nhằm phía vào 'Tử đề liên" thì cô làm sao còn nhìn không ra. Sắc mặt của cô lập tức cũng trở nên rất khó coi, Đồng Tranh Húc không phải là lần đầu tiên hợp tác với cô, cô thật không ngờ đệ tử nội môn này thoạt nhìn đầy nghĩa khí, đã vậy còn không biết xấu hổ, lấy đồng môn của mình đi làm mồi dụ.

Đối mặt yêu thú cấp ba, Diệp Mặc cũng không dám lưu tình, phi kiếm trong tay hắn lập tức dẫn ra một đạo chân nguyên chặn yêu thú cấp ba đang bổ nhào về phía trước, đồng thời ba luồng đao gió cũng chém tới, thậm chí căn bản cũng không nhìn đến ba con yêu thú cấp hai

"Đinh" một tiếng giòn vang, phi kiếm Diệp Mặc chém lên đầu yêu thú cấp ba, chỉ mang theo một vết cắt, liền lập tức bị bắn ra. Mà ba luồng đao gió ngay cả một vết cắt cũng không có. Tuy rằng Diệp Mặc cũng cố ý không dùng lực, nhưng lại có thể nhìn ra da thịt của yêu thú này rất dày.

Diệp Mặc thấy Liễu Chân Nguyệt rất nhanh liền kịp phản ứng, lấy ra phi kiếm muốn cùng với Diệp Mặc đối phó yêu thú cấp ba, lại bị Diệp Mặc ngăn cản.

- Còn không trốn nhanh, cô có thể đánh thắng được yêu thú cấp ba sao?

Sau khi Diệp Mặc nói những lời này đồng thời lại liên tục chặn lại mấy mũi tên nước của yêu thú. Hắn muốn để Liễu Chân Nguyệt có thời gian trốn chạy, đương nhiên không phải có lòng muốn cứu Liễu Chân Nguyệt, mà là không muốn giúp Đồng Tranh Húc ngăn cản yêu thú mà thôi.

- Không được. Chúng ta cùng đi, tôi đi rồi anh làm sao hả?

Liễu Chân Nguyệt lập tức nói.

Diệp Mặc không nói gì, nhưng hắn thật không ngờ Liễu Chân Nguyệt đã vậy còn đầy nghĩa khí. Nhưng hắn sẽ không tiếp tục giằng co với con yêu thú cấp ba. Mà kéo Liễu Chân Nguyệt xoay người bỏ chạy.

Vừa trốn, vừa quát lớn với con cá sấu đang đuổi tới:

- Mày là đầu óc heo sao? 'Tử đề liên' của mày đã bị người ta lấy đi, còn không mau đuổi theo.

Nói xong Diệp Mặc liền thấy đau đầu. Tuy rằng cá sấu lưng sắt không phải óc heo, cũng là óc cá sấu, cái đó và óc heo dường như không khác nhau là mấy. ^_^

Cá sấu lưng sắt vốn đang không ngừng phóng mũi tên nước về phía Diệp Mặc và Liễu Chân Nguyệt, dường như đã nghe hiểu lời Diệp Mặc nói, nó xoay người quả nhiên phát hiện Đồng Tranh Húc đã đào 'Tử đề liên' lên và đang chạy trốn, và hai con cá sấu lưng sắt bậc một đều bị Đồng Tranh Húc giết.

Con cá sấu này thấy 'Tử đề liên' của mình bị đào đi, lập tức gào rú một tiếng, bỏ lại Diệp Mặc và Liễu Chân Nguyệt, rất nhanh đuổi về phía Đồng Tranh Húc.

Diệp Mặc thầm than một tiếng, Đồng Tranh Húc tính toán thật đúng lúc, con súc sinh này bất kể như thế nào cũng cản không nổi y. Nhưng y không ngờ dám lợi dụng mình. Cục tức này bất kể như thế nào cũng phải trả lại. Cá sấu này đã buông tha mình, đợi lát nữa phải đuổi theo lấy chút lợi tức.

Ba con yêu thú cấp hai thấy cá sấu lưng sắt cấp ba đã truy đuổi về phía Đồng Tranh Húc, cũng buông tha cho bọn Diệp Mặc.

Thấy cá sấu lưng sắt đã rời khỏi, Liễu Chân Nguyệt nhẹ nhàng thở ra xoa xoa mồ hôi đầy trán, có chút xấu hổ nói với Diệp Mặc:

- Rất xin lỗi. Tôi thật không ngờ Đồng Tranh Húc là người như thế. Hôm nay nếu không phải nhờ anh tôi đã chết.

Diệp Mặc khoát tay lại lạnh lùng nhìn Đồng Tranh Húc, hắn mới vừa rồi còn nghĩ Đồng Tranh Húc tuy rằng thâm tâm có chút tàn nhẫn, nhưng còn biết mang người con gái mình thích chạy trốn. Nhưng hiện tại Diệp Mặc hoàn toàn không nghĩ như vậy, cá sấu lưng sắt rõ ràng không nhất định có thể đuổi theo phi thuyền của y, nhưng Đồng Tranh Húc lại nắm Hoàng Phinh bên người ném về phía cá sấu lưng sắt. Mục đích chỉ vì muốn kéo dài thời gian mà thôi.

- Đồ súc sinh.

Liễu Chân Nguyệt thấy cảnh tượng này lập tức mắng

Hoàng Phinh đang núp ở bên cạnh Đồng Tranh Húc, cô thậm chí còn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, đã bị Đồng Tranh Húc mang theo trốn.

Nhưng cô vừa mới làm rõ một ít tình hình, đã bị người mình yêu mến ném ra ngoài, hơn nữa còn là ném hướng về phía mồm của cá sấu lưng sắt.

Hoàng Phinh nháy mắt liền hiểu được, cô lập tức tâm như tro tàn, chỉ vì một viên dược liệu, thậm chí còn là dưới tình huống có thể trốn thoát, vì để bảo đảm hơn, đã đem cô ném cho cá sấu lưng sắt. Mà Hoàng Phinh cô, không ngờ trong từng giây từng phút lòng lại ái mộ người như thế, trái tim một lòng đặt trên người của y.

Nhưng ngay tại thời điểm Hoàng Phinh tuyệt vọng khôn nguôi, Tưởng Dị ở một bên không ngờ lao đến, đồng thời duỗi tay đẩy Hoàng Phinh ra, mà cá sấu lưng sắt lại một ngụm cắn đứt một cánh tay của Tưởng Dị.

Cắn rơi Tưởng Dị một cánh tay cá sấu, nhưng lại không tiếp tục quản Tưởng Dị, mà vẫn hướng Đồng Tranh Húc đuổi tới.

Hoàng Phinh bị Tưởng Dị đẩy ra, tìm được đường sống trong chỗ chết thậm chí còn không kịp phản ứng, đã nhìn thấy một cánh tay của Tưởng Dị bị cá sấu lưng sắt cắn đứt, lập tức ngây ngẩn cả người tại chỗ.

Tưởng Dị thích cô, cô không phải không biết, nhưng người cô thích là Đồng Tranh Húc. Đồng Tranh Húc chẳng những là sư huynh nội môn, hơn nữa còn vô cùng anh tuấn, hơn nữa cách đối nhân xử thế đều tự nhiên hào phóng, làm cho người ta một loại cảm giác có thể dựa vào.

Mà Tưởng Dị có làn da trắng nõn, lại không thích nói chuyện, thậm chí khiến cho người ta có chút yên lặng, hoàn toàn không như Đồng Tranh Húc cái loại hương vị ánh mặt trời. Nhưng cô thật không ngờ Đồng Tranh Húc vì thoát khỏi cái chết có thể ném cô cho cá sấu lưng sắt, mà Tưởng Dị vì cứu cô, có thể dâng mình cho cá sấu lưng sắt.

Giờ khắc này Hoàng Phinh lại cảm giác mình thật ngu, cô không chút nghĩ ngợi liền xông về Tưởng Dị, nâng Tưởng Dị trên mặt đất dậy, nghẹn ngào nửa ngày mới nói một câu,

- Rất xin lỗi.

Tưởng Dị lấy ra một viên đan dược ném vào trong miệng, sắc mặt trở nên càng thêm tái nhợt nói:

- Em không sao thì anh an tâm.

Diệp Mặc âm thầm gật đầu, trong lòng thư thái chút, nếu như là bốn người liên hợp lại hại một mình hắn, hắn nói không chừng lập tức sẽ giết hết. Nhưng khi nhìn bộ dáng chỉ có Đồng Tranh Húc một người xảy ra vấn đề, là y muốn hại bốn người cạnh mình.

Diệp Mặc nhìn Liễu Chân Nguyệt còn đang ngẩn người nói:

- Nếu tôi là cô, hiện tại tôi liền thu thập 'thái kim liên hoa' rồi xoay người rời đi, mà không phải ở trong này xem náo nhiệt, nếu đợi con yêu thú cấp ba kia trở lại, vậy thì không dễ chơi rồi.

Diệp Mặc thần thức đã quét đến hai mươi dặm đằng trước, Đồng Tranh Húc bị ba người khác ngăn cản. Hơn nữa bởi vì một người khác ngăn cản Đồng Tranh Húc, yêu thú cấp ba kia đã đuổi theo kịp. Nhưng không biết Đồng Tranh Húc nói gì đó, y không ngờ cùng ba người khác kết phường bắt đầu đối đầu với con cá sấu kia.

- A, vậy còn anh?

Liễu Chân Nguyệt theo bản năng hỏi Diệp Mặc, ý tứ lời này của Diệp Mặc hiển nhiên là định cùng các cô cùng đi

Diệp Mặc khẽ mỉm cười nói:

- Tôi còn có một số việc, cho nên không đi nữa.

Liễu Chân Nguyệt kỳ quái liếc mắt nhìn Diệp Mặc một cái, cô cảm giác Diệp Mặc không phải một người bình thường. Mới vừa rồi bị khi yêu thú cấp ba đuổi giết, hắn cũng không có kinh hoảng gì nhiều.

Tuy nhiên cô biết Diệp Mặc nói rất đúng, một khi cá sấu lưng sắt trở về, thì cô cái gì cũng không lấy được rồi.

Nghĩ đến đây Liễu Chân Nguyệt và Tưởng Dị còn có Hoàng Phinh chào hỏi một câu, lập tức bắt đầu đi thu thập 'thái kim liên hoa'.

'Thái kim liên hoa' có thể luyện chế pháp khí trung cao cấp, một khi cho 'thái kim liên hoa' vào pháp khí, nhìn phía ngoài rất là xinh đẹp, thích hợp nữ tu sử dụng. Hơn nữa 'thái kim liên hoa' thích hợp cho vào trong nội y phòng ngự pháp của nữ giới.

- Hoàng sư muội, chúng ta cũng đi thu thập một ít, khẩn trương rồi đi.

Tưởng Dị nhìn Hoàng Phinh còn đang lo lắng cẩn thận nói một câu.

Hoàng Phinh cảm kích ân cứu mạng của Tưởng Dị, cũng không chối từ.

Đợi sau khi Liễu Chân Nguyệt ba người thu thập một số 'Thái kim liên hoa' và cùng Diệp Mặc cáo từ, Diệp Mặc cũng đi thu thập một số 'thái kim liên hoa" lúc này mới từ từ đi đến chỗ bốn người Đồng Tranh Húc đang chiến đấu với cá sấu lưng sắt

Thời điểm Diệp Mặc tới, trong bốn người đã có một người bị thương, nhưng ba con cá sấu lưng sắtcấp hai cũng đã bị giết rồi.

Vốn sau khi ba người đang đánh với con cá sấu lưng sắt cấp ba kia thấy Diệp Mặc từ từ đi đến, không ngờ đều giảm tốc độ công kích, rồi xuất ra một phần lực chú ý nhìn chằm chằm Diệp Mặc.

Đồng Tranh Húc lại không ngừng khẩn trương, y không thể tưởng được Diệp Mặc chỉ là một luyện khí tu sĩ tầng 8, cũng dám đuổi theo y đến nơi đây.

Diệp Mặc cũng đã nhìn ra, trong mấy người đánh nhau này, có một gã tu sĩ luyện khí Đại viên mãn cũng là tương đối lợi hại. Tuy rằng bọn họ đối mặt với một con cá sấu lưng sắt cấp ba, trên mặt mấy người khác đều có khẩn trương thần sắc, mà gã lại không có chút khẩn trương nào.

Không chỉ như thế, khi gã thấy Diệp Mặc cứ thế ngồi ở một bên quan sát, thậm chí còn nói với Diệp Mặc:

- Vị sư đệ này, con yêu thú cấp ba này rất lợi hại, chúng ta mấy người nhất thời không có cách nào đánh nó được, xin trợ giúp một phần, đến lúc đó thi thể yêu thú cũng có thể chia một ít cho cậu

Diệp Mặc trong lòng cười lạnh, không cần nói thịt cá sấu lưng sắt không có hương vị, cho dù là chia tất cả nguyên liệu của cá sấu lưng sắt cho hắn, hắn cũng lười ra tay. Tên nói câu này tưởng hắn là ai vậy hả, chia một ít thi thể yêu thú cho hắn, đã muốn bảo hắn ra tay, đây quả thực là nực cười.

Diệp Mặc căn bản mặc kệ người này, mà không nhanh không chậm đứng ở một bên quan sát trận đánh

- Vị sư đệ này, xem y phục của cậu, cậu cũng là người bên Chính Nguyên Kiếm Phái... Nguồn truyện: Truyện FULL

Tên tu sĩ luyện khí viên mãn kia thấy Diệp Mặc không có để ý hắn, giọng điệu nói chuyện liền có chút không thoải mái

Không đợi người này nói xong, Diệp Mặc liền đã cắt đứt lời của gã nói:

- Ông đánh của ông, tôi xem của tôi, tôi chỉ là đi ngang qua mà thôi. Tôi cùng tên này có một có chút khuất mắt, nếu không phải đợi các người đánh con cá sấu lưng sắt này, tôi đã sớm giải quyết khuất mắt rồi đi rồi, ai mà rảnh ở lại chỗ này.

Nghe xong lời Diệp Mặc nói, tu sĩ luyện khí viên mãn này liền sắc mặt lạnh lùng, gã không thể tưởng được Diệp Mặc chỉ là một đệ tử ngoại môn, cũng dám nói chuyện với gã như vậy.

Ngay sau đó, gã không tiếp tục không nhanh không chậm đánh nhau với cá sấu lưng sắt nữa, mà là lấy ra một tấm bùa có linh khí lưu chuyển ném tới con cá sấu lưng sắt, đồng thời phi kiếm trong tay cũng dựng nên bức tường kiếm ngăn cản đường lui của cá sấu lưng sắt, hiển nhiên, vừa rồi gã vẫn không dùng toàn lực...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi