Diệp Mặc cảm thấy tu vi của hắn đang dần dần tăng lên, sau khi hắn luyện "Tam Sinh Quyết", bản thân hắn tinh thần trong sáng. Vì hắn là linh căn tám hệ, nên khi luyện tập hút linh khí của trời đất, mà trong linh khí có đủ ngũ hành, thậm chí có cả linh nguyên của phong hệ, chỉ có điều không có băng hệ và lôi hệ. Nhưng bời vì hai quả trứng lớn kỳ lạ, khiến hắn có thể luyện được pháp quyết của băng hệ.
Cứ thế, cái hắn còn thiếu là năng lượng linh nguyên của lôi hệ. Bây giờ hắn có thể hấp thụ được năng lượng điện từ trong "Lôi điện phù", dần dần tạo nên sự cân bằng. Vì thế trong một thời gian ngắn, tu vi của hắn liên tục tăng lên, đến khi nào tu vi lôi hệ của hắn có thể kết hợp cân bằng cùng với các loại khác, thì hiện tượng này mới kết thúc.
Diệp Mặc bỗng nhiên tỉnh ngộ, hắn hiểu ra tu luyện "Tam Linh Quyết" kỳ thực tốc độ có thể trở nên nhanh hơn, trong linh khí trời đất tuy rằng có chứa linh nguyên của phong hệ băng hệ và còn cả lôi hệ nữa, nhưng đối với kim mộc thủy hỏa thổ mà nói thì thực sự là quá ít, dường như có thể lược bỏ.
Sau này hắn chỉ cần tìm thấy nơi tu luyên linh khí của ba dị hệ: phong, lôi, băng, tiến độ của hắn sẽ tăng thêm một bậc.
Diệp Mặc mới nghĩ tới đây, hắn cảm thấy chân nguyên trong người hắn lại "oanh" lên một lúc, đạt được sự bão hòa. Một lớp màng mỏng vô hình bị rạn nứt, chân nguyên và kinh mạch lại tăng lên và phát triển mạnh hơn nữa.
Trúc cơ tầng năm rồi, Diệp Mặc vô cùng vui mừng, hắn không ngờ trong lúc chiến đấu, hắn có thể nâng Trúc cơ lên tầng năm. Nhưng thu hoạch lớn nhất không phải là ở đó mà là hắn hiểu được thứ mà mình cần trong việc luyện tập sau này.
Nhưng khí hắn chuẩn bị tiếp tục nhận lôi điện xung kích thì phát hiện xung quanh đã trở nên yên tĩnh. Năng lượng của "Lôi điện phù" đã bị hắn hút hết từ lâu rồi. Mà tên tu sĩ cao lớn như một tên ngốc đang nhìn Diệp Mặc chằm chằm, giường như là nhìn thấy chuyện kỳ lạ chưa từng có.
Diệp Mặc không quan tâm tới sự ngạc nhiên của y, trực tiếp xuất chiêu "Đông chí", tên tu sĩ cao lớn đang đắm chìm trong chấn động của việc Diệp Mặc trong vòng vây lôi điện có thể nâng cao tu vi, làm sao mà nghĩ tới chuyện mình bị đánh lén được.
"Đông chí" phát ra khí vô cùng lạnh, trong nháy mắt đã trói chặt tên tu sĩ Giả Đan. Tu sĩ Giả Đan bị bao trùm bởi khí lạnh đầy trời, bỗng nhiên rùng mình một cái. Y lấy lại tinh thần, lập tức biết là chuyện không hay, y giãy giụa thoát ra khỏi sự trói buộc của "Đông chí" nhưng còn chậm hơn so với Lý Bạch Sâm nhiều.
Diệp Mặc làm gì dành thời gian cho y giãy giụa thoát khỏi sự trói buộc của "Đông chí". Phi kiêm lại một lần nữa xuất ra vô số kiếm quang, trong nháy mắt đã đâm cho tu sĩ Giả Đan hàng ngàn nhát.
Hàn khí từ tứ phía lan tới, cứ cho là nữ tu sĩ đang chiến đấu và hai tên tu sĩ Trúc cơ đang bao vây cô ta cũng không tránh được rùng mình một cái, bọn họ dường như đồng thời dừng lại. Nhưng sự việc đập vào mắt bọn họ là phi kiếm của Diệp Mặc đã xé tên tu sĩ Giả Đan thành những mảnh nhỏ.
Hiện trường bỗng nhiên trở nên tĩnh lặng, tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Mặc bị giết, hắn lại nghịch thiên xoay chuyển, với tu vi Trúc cơ bốn tầng đánh chết một tên tu sĩ Giả Đan, bọn họ không hề nhận ra Diệp Mặc lúc đó đã là Trúc cơ tầng năm.
Diệp Mặc chậm rãi lấy ra một bộ quần áo mới mặc lên người, rồi mới thu hồi "Đông chí". Thu túi trữ vật của y lại.
Mặc dù là "Đông chí" đã được Diệp Mặc thu lại, nhưng khắp tứ phía vẫn lạnh giá, dường như ở đây mùa đông đã đến sớm hơn.
Nguồn: http://truyenfull.vn- Tiền bối. Vãn bối xin cáo từ.
Tên tu sĩ mắt híp béo lùn không còn thong thả và điềm tĩnh như trước đó nữa, thần sắc hoang mang chắp tay rồi khom người hành lễ. Xong việc y không cần nghĩ ngợi gì, xoay người đi, rất nhanh sau đó đã không thấy bóng dáng đâu.
Nữ tu sĩ kia mặt biến sắc. Cô cũng bắt trước theo, đồng thời sau khi hành lễ với Diệp Mặc dẫm lên phi kiếm rồi đi. Dường như bọn họ đến đây chỉ để hành lễ với Diệp Mặc chứ không hề liên quan gì tới "Tố đan thảo"
Diệp Mặc không đuổi theo giết hai tu sĩ Trúc Cơ đang bỏ chạy, tuy hắn có thể giết hai người này, nhưng mục tiêu chủ yếu của hắn không phải là hai người này. Mà là nữ tu sĩ có "Tố đan thảo".
Nữ tu sĩ thấy Diệp Mặc không đuổi theo hai tu sĩ chạy trốn mà hướng ánh mắt về phía mình, sắc mặt có chút khó coi, cô đã biết mục đích của Diệp Mặc.
Với tu vi của Diệp Mặc, nếu đánh nhau với cô, thì cô chỉ có con đường chết. Đừng nói là lúc nãy vì hai tên tu sĩ Trúc Cơ bao vây tấn công cô, cô lại bị thương nặng, bây giờ là vết thương thêm vết thương. Cứ cho là cô không bị thương cũng không phải là đối thủ của Diệp Mặc.
Thiết nghĩ bản thân vì cây "Tố Đan thảo" này mà chịu bao nhiêu khổ cực, hơn nữa tích cóp mấy năm nay đều dồn vào cây "Tố Đan thảo" này, không ngờ cuối cùng lại làm lợi cho người khác.
Cô thở dài một tiếng, từ sự sát phạt vừa rồi của Diệp Mặc cô biết, nếu cô không đưa "Tố Đan thảo" ra thì kết cục đang đợi cô là con đường chết. Hoặc là cả đời này cô chỉ là một Trúc Cơ, không có cách nào trở thành Kim Đan.
Nữ tu sĩ này chỉ do dự trong chốc lát rồi lấy "Tố Đan thảo" ra đưa cho Diệp Mặc nói:
- "Tố Đan thảo" ở đây, cho anh nè.
Diệp Mặc mỉm cười, hắn cướp đồ của người khác cũng phải xem đối phương, nếu kẻ nào dám có y đánh hắn, thì hắn sẽ không suy nghĩ gì mà cướp đồ thậm chí là giết người. Nhưng vô duyên vô cớ cướp đồ của người khác, chuyện này với bản tính của Diệp Mặc thực sự hắn không làm nổi. Hắn có nguyên tắc đạo đức của minh, nguyên tắc này hắn không có cách nào phá vỡ.
Nếu hắn thật sự là người bất chấp thủ đoạn, thì năm đó khi ở Kiều gia, cây "Huyết sắc san hô" đó, hắn sẽ không đoạt lại từ tay người khác mà trực tiếp đoạt lấy rồi đi.
Huống hồ nữ tu sĩ trước mắt hắn xem ra có vẻ rất mệt mỏi, hơn nữa vừa mới giao đấu, trang bị cũng không lợi hại, chỉ có mỗi một pháp khí thượng phẩm, ngay cả pháp khí cực phẩm cũng không có, chứ đừng nói là linh khí. Có thể thấy 2.000.000 linh thạch cô mua "Tố đan thảo" là do tích cóp nhiều năm mới có. Lúc đầu hắn cũng như vậy. Cho dù là Lạc Nguyệt hay trái đất đều là từ không đến có, hắn có thể nếm trải những khó khăn trong đó.
Diệp Mặc chỉ cười một cái, chứ không đến lấy "Tố đan thảo" trong tay nữ tu sĩ, hắn nói:
- Cô nghĩ không sai, tôi vì "Tố đan thảo" mà đến nhưng không phải là đến cướp. Tôi có một vụ làm ăn muốn làm với cô, nếu cô đồng ý, tôi sẽ không để cô chịu thiệt.
Nũ tu sĩ đó nghe Diệp Mặc nói có chút ngạc nhiên cất "Tố đan thảo" đi, bất luận là cho ai đây cũng là một tài sản không nhỏ, cứ cho là người này đến đây không phải vì "Tố đan thảo", cũng không thể bỏ lỡ cơ hộ này chứ? Lẽ nào trong giới tu sĩ vẫn có loại người ngốc nghếch, hoặc là loại người hành vi cổ quái như thế này?
Cô đã trà trộn trong đám tu sĩ tầng thấp nhất nhiều năm, đương nhiên biết lòng người hiểm ác, cô có chút hoài nghi trước lời nói của Diệp Mặc. Nếu như cô xinh đẹp, có lẽ cô sẽ cho rằng Diệp Mặc đến đây là vì nhan sắc của cô. Nhưng cô cũng biết, cho dù là cô đẹp hơn nữa cũng không thể sánh được với cây "Tố đan thảo" này, huống hồ cô căn bản không xinh đẹp, thậm chí còn xấu đến mức không thể xấu hơn được nữa.
Diệp Mặc thấy nữ tu sĩ này nghi ngờ, liền nói thẳng:
- Tôi là Luyện Đan Sư, chính xác mà nói tôi là Linh Đan Sư cấp 9
Lần này nữ tu sĩ phản ứng rất nhanh, khi cô nghe thấy Diệp Mặc là Linh Đan Sư cấp 9, bỗng dưng phản ứng ngay, lập tức vui mừng nói:
- Anh có thể luyện được "Bồi chân đan"?
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Không sai, tôi có thể luyện được "Bồi chân đan", hơn nữa hiểu biết không ít.
Diệp Mặc không nói là nắm rõ mấy phần, nhưng hắn tin rằng nữ tu sĩ này sẽ đồng ý. Bởi vì nếu như hắn không xuất hiện, nữ tu sĩ này muốn tìm người có thể giúp cô luyện "Bồi chân đan" là điều cực kỳ khó khăn.
Diệp Mặc nói đến đây, nữ tu sĩ này đã hoàn toàn hiểu được. Cô đã nhận ra Diệp Mặc là một trong số rất ít tu sĩ không thích cậy mạnh ức hiếp kẻ yếu, cô biết, Diệp Mặc không có lý do lừa cô, cô căn bản không đáng để Luyện Đan Sư này lừa gạt. Muốn nói là "Tố đan thảo", vừa nãy cô nói tặng cho hắn, nhưng hắn không lấy, lại đề nghị trao đổi.
Cứ cho là Diệp Mặc chỉ nắm rõ một thành, cô cũng phải thử. Tuy rằng cô có được "Tố đan thảo", nhưng cô cũng không có tự tin sẽ tìm được Linh Đan Sư giúp cô luyện "Bồi chân đan."
Nữ tu sĩ này không nghĩ ngợi gì liền lấy "Tố đan thảo" đưa cho Diệp Mặc,
- Không ngờ anh lại là một Luyện Đan Sư, ta tên là Chân Tiểu San. Nếu anh luyện được "Bồi chân đan" chi cẩn cho tôi một viên là được.
Diệp Mặc nhận lấy "Tố đan thảo" gật đầu nói:
- Cô yên tâm tôi nhất định sẽ cho cô một viên "Bồi chân đan". Tôi tên là Diệp Mặc, là chủ "Ngành dược Hoa Hạ" ở thành Hà Châu, nếu cô không có nơi nào để đi thì có thể tới "Linh Đan Sư Hoa Hạ" của tôi, đợi sau khi tôi luyện xong "Bồi chân đan", cô có thể ở chỗ tôi đột phá vào Kim Đan.
- Hả.
Lời nói của Diệp Mặc làm cô vừa ngạc nhiên vừa vui đến ngây cả người, cô đang nghĩ sau khi Diệp Mặc lấy "Tố đan thảo" đi sẽ báo cho cô cách liên lạc, để cô đợi.
Nhưng điều cô không ngờ tới là Diệp Mặc là chủ một cửa hiệu đan được, thảo nào hắn có thể luyện đan. Nói thật là có một nơi an toàn để đột phá Kim Đan, đối với Chân Tiểu San mà nói điều này quan trọng hơn cả. Cô dường như trong lúc phản ứng, lập tức khom lưng nói với Diệp Mặc:
- Đa tạ Diệp đại ca, vừa may tôi đang không có nơi nào để đi.
Diệp Mặc xua tay nói:
- Tôi nhỏ hơn cô sau này gọi tôi là Diệp Mặc là được rồi.
Nói xong Diệp Mặc gỡ mặt nạ nói:
- Đây mới là dung mạo thật của tôi... Ồ
Chân Tiểu San đang ngạc nhiên vì Diệp Mặc trẻ tuổi, lại nghe Diệp Mặc "ồ" một tiếng, vội hỏi:
- Chuyện gì thế?
Diệp Mặc lấy một hạt giống ở trên cây "Tố đan thảo" ở hộp ngọc trong tay ra nói:
- Những người này thật là rộng lượng, ngay cả một hạt giống "Tố đan thảo" cũng không lấy xuống.
Chân Tiểu San cười lắc đầu nói:
- Hạt của "Tố đan thảo" chỉ được thu hoạch trước khi đào lên, sau khi đào lên hạt đó coi như bỏ đi, không thể sống được nữa. Hơn nữa nếu có thể sống sót thì ngoài đại môn phái ra thì không có ai có thể dùng ba đến năm trăm năm để trồng một cây "Tố đan thảo" được.
Diệp Mặc cười không nói gì, nhưng hắn lại lấy hộp ngọc ra, lấy hạt "Tố đan thảo" bỏ vào trong hộp. Thế giới giấy vàng của hắn đã rất lớn rồi, hắn muốn xem trong thế giới giấy vàng có thể trồng được "Tố đan thảo" không.
Thấy Diệp Mặc cất "Tố đan thảo", Chân Tiểu San không nói gì, nhưng cô có chút hoài nghi về thân phận Luyện Đan Sư của Diệp Mặc, nếu là một Luyện Đan Sư thì không thể nào ngay cả việc thu hoạch hạt "Tố đan thảo" như thế nào cũng không biết. Nhưng đó chỉ là một ý nghĩ chợt thoáng qua, bởi vì cô có nghĩ thế nào đi chăng nữa thì cũng không nghĩ được lý do để Diệp Mặc lừa cô...