THIẾU GIA BỊ BỎ RƠI

Y sở dĩ đột nhiên dừng lại lời nói của mình, đó là bởi vì y phát hiện tu sĩ Trúc Cơ ở đây tựa hồ thiếu một người, y vừa cẩn thận nhìn lại một chút, không sai, đúng là thiếu một người. Người bị thiếu chính là tên tên tu sĩ Trúc Cơ tầng bảy thoạt nhìn rất nhát gan kia, nhưng lại vì muốn lấy lòng mình, lại ấp úng đưa ra lời dị nghị đối với bốn gã Kim Đan kia.

Bị gạt rồi, tu sĩ Kim Đan đại viên mãn kia cơ hồ trong phút chốc liền hiểu được nguyên do trong đó, chỉ một con kiến hôi, một gã Trúc Cơ tầng bảy nhỏ nhoi, cũng dám lừa gạt y, sắc mặt y nhất thời trở nên xanh mét.



Diệp Mặc thừa dịp tên tu sĩ Kim Đan đại viên mãn nói chuyện với bốn gã Kim Đan kia, không do dự cẩn thận ra khỏi kiến trúc hình tròn cổ xưa này.

Tam Sinh Quyết của hắn lại một lần nữa phát huy tác dụng, cơ hồ không ai chú ý tới việc hắn rời đi. Dĩ nhiên điều này không những là do công pháp ẩn hình Tam Sinh Quyết của hắn lợi hại, còn có một nguyên nhân chủ yếu là cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Linh Tủy Trì, nào còn ai chú ý tới một tu sĩ Trúc Cơ nhỏ bé như hắn.

Diệp Mặc một hơi bay ra ngoài phạm vi ngàn dặm, đi tới một mảnh núi hoang, lúc này mới dùng thuật độn thổ chui xuống đất. Tiến vào lòng đất, Diệp Mặc trước tiên tiến vào Thế Giới trang vàng, khi Diệp Mặc nhìn Linh Tủy Trì trong Thế Giới trang vàng, nhất thời vui như mở cờ trong bụng.

Phát tài, lần này phát tài rồi.

Ngay sau đó, Diệp Mặc trực tiếp vọt vào Linh Tủy Trì trong Thế Giới trang vàng, vận chuyển Tam Sinh Quyết, bắt đầu toàn tâm tu luyện.

Khi linh lực cuồn cuộn cơ hồ không cần chuyển hóa liền biến thành chân nguyên của mình, kinh mạch thậm chí không cần hắn chủ động xung kích, liền tự động mở rộng. Sau đó bắt đầu phá tan tường vách, Diệp Mặc biết sự mạo hiểm của hắn đã có hồi báo.

Cho dù là tu vi tăng lên nhanh chóng, nhưng lúc này Diệp Mặc cũng không có ý dừng lại xem tu vi có vững chắc hay không. Thực lực yếu kém khiến hắn quá mức ủy khuất, thậm chí hắn còn chưa đã nghiền, nuốt vào một viên Thanh Nguyên Đan, sau đó nuốt một Kềnh Linh Lam Quả.

Thanh Nguyên Đan, Kềnh Linh Lam Quả, còn có Linh Tủy Trì, Tam Sinh Quyết lúc này mới chân chính thể hiện uy lực. Diệp Mặc thậm chí có thể cảm giác được tu vi của mình đang tăng lên một cách rõ rệt, tu vi tăng lên với tốc độ mắt thường không nhìn được. Điểm này cũng không khoa trương.

Nửa ngày sau, Diệp Mặc chỉ cảm thấy đau nhói ở sâu trong kinh mạch, sau đó răng rắc kêu một tiếng. Chân nguyên trong đan điền của hắn trong khoảnh khắc đó trở nên dày cộm, nặng nề. Sự cường đại của chân nguyên hùng hậu khiến cho Diệp Mặc cảm giác ngày một rõ. Diệp Mặc biết, hắn lại đột phá, đã là Trúc Cơ tầng tám.

Linh Tủy Trì cộng thêm Kềnh Linh Lam Quả quả nhiên là đồ tốt. Diệp Mặc biết, cho dù hắn không ăn Thanh Nguyên Đan, hắn cũng sẽ trong thời gian rất ngắn thăng lên Trúc Cơ tầng tám, nhưng hắn không chịu nổi, mặc dù hắn biết tu luyện không phải một lần là xong, nhưng dưới nhiều thứ tốt trước mặt như vậy, hắn không có biện pháp để nhẫn nhịn.

Thăng cấp Trúc Cơ tầng tám, Diệp Mặc cũng không đi ra ngoài, mà lại nuốt thêm một viên Thanh Nguyên Đan, tiếp tục ở lại Linh Tủy Trì tu luyện.

Khi sự vui sướng ban đầu đi qua, Diệp Mặc dần dần tiến vào trạng thái tu luyện không quan tâm tới ngoại vật, không biết qua bao lâu, hắn không ngừng hấp thu Linh Tủy trong Linh Tủy Trì, không ngừng tăng tu vi của mình lên.

Khi kinh mạch ở khiếu huyệt cuối cùng được hắn đả thông, kinh mạch trong thân thể hoàn toàn lưu thông, Diệp Mặc cảm giác cả người tựa hồ dễ chịu hơn.

Hắn nhịn không được muốn đứng lên gào to một tiếng, hắn biết hắn đã tới Trúc Cơ tầng chín. Cố gắng áp chế tâm tình hưng phấn cùng kích động, Diệp Mặc vẫn không đứng dậy, vẫn tu luyện trong Linh Tủy Trì.

Trúc Cơ tầng chín hậu kỳ, Trúc Cơ tầng chín đỉnh phong, Trúc Cơ tầng chín viên mãn.

Khi tu vi của Diệp Mặc đạt tới Trúc Cơ tầng chín đại viên mãn, hắn vẫn không dừng lại. Mặc dù Diệp Mặc biết việc này hắn đã có thể đột kích vào Kim Đan nhưng hắn vẫn muốn củng cố tu vi của mình.

Trong lòng Diệp Mặc hiểu rõ, tu vi của hắn gần đây tăng lên hơi nhanh. Nếu như không phải là Linh Tủy Trì, lại có sự hỗ trợ của Kềnh Linh Lam Quả, hắn tuyệt đối không thăng lên ba cấp được.

Cho nên trong lòng Diệp Mặc rất rõ, nếu hắn không đem tu vi củng cố hoàn toàn, hắn tuyệt đối không thể đột kích vào Kim Đan. Cho dù là mất nhiều thời gian, hắn cũng không tiếc.

Diệp Mặc vừa củng cố tu vi của mình, vừa nuốt mấy viên Duẩn Ích Đan. Gần đây hắn ăn đan dược hơi nhiều, cho nên hắn nhất định phải ở trước lúc đột kích vào Kim Đan, đem toàn bộ dược lực của đan dược trong cơ thể toàn bộ hóa giải.

Khác với người khác, hắn chẳng những có Duẩn Ích Đan còn có Kềnh Linh Lam Quả, người khác không có cách nào hóa giải dược lực của đan dược, nhưng hắn có thể hóa giải.

Khi dược lực của đan dược trong cơ thể Diệp Mặc hoàn toàn bị bài xuất ra ngoài, khi tu vi của hắn đã được củng cố hoàn toàn ở Trúc Cơ tầng chín đại viên mãn, Diệp Mặc biết, mặc dù tu vi của hắn đã là Trúc Cơ đại viên mãn, bất cứ lúc nào cũng có thể đột kích vào Kim Đan nhưng vẫn quá nhanh.

Diệp Mặc tâm tư trầm xuống, nghĩ lại rất nhiều chuyện, thậm chí từ sau khi hắn sống lại, bất quá mới mười mấy năm mà thôi, càng không nghĩ tới, thậm chí có một ngày hắn có thể đột kích vào Kim Đan.

Giờ khắc này Diệp Mặc nghĩ tới Lạc Ảnh, nghĩ tới Khinh Tuyết cùng Tiểu Vận, nghĩ tới Ức Mặc, còn có Ánh Trúc cùng Diệp Lăng, thậm chí cả Diệp Tử Phong cùng thành Lạc Nguyệt cũng nghĩ tới.

Khi những ý niệm này hiện lên trong đầu hắn, hắn càng quyết tâm, nhất định phải mau chóng đi lên đỉnh cao nhất, mau chóng tìm được mấy người Lạc Ảnh.

Chính vì Diệp Mặc có khát vọng tăng tu vi cao hơn, cho nên hắn kiên quyết áp chế ý nghĩ lập tức đột kích vào Kim Đan

Nếu như hiện tại hắn đột kích vào Kim Đan, không phải không thể thành công, mà vì thời gian tích lũy quá ngắn. Không đơn thuần là thời gian quá ngắn khi hắn từ Trúc Cơ tầng bảy tăng lên Trúc Cơ tầng chín, hơn nữa khi chân nguyên Trúc Cơ của hắn vừa vững chắc, lại phải đột kích vào một tầng cao hơn, hiển nhiên không phải một lựa chọn tốt.

Diệp Mặc cũng không có ý định để chuyện đột kích vào Kim Đan đến sau khi rời khỏi đây mới làm, hắn đoán mình tiến vào Thế Giới trang vàng tu luyện ít nhất cũng đã nửa tháng. Còn hai tháng nữa, hắn có thể dùng hai tháng này chiến đấu không ngừng, không ngừng củng cố tu vi của mình, ít nhất phải đợi khi minh hoàn toàn thích ứng với tu vi Trúc Cơ viên mãn mới đột kích vào Kim Đan.

Nếu không chính là một cái máy tu luyện, chỉ sợ tăng lên cấp cao bao nhiêu cũng sẽ không có nhiều thành tựu. Diệp Mặc cho rằng, nếu có một hai năm lắng đọng, hắn sẽ đột kích vào Kim Đan, căn cơ sẽ vững chắc. Nhưng hắn cũng biết, hắn không có nhiều thời gian như vậy.

Sa Nguyên Dược Cốc linh khí dư thừa, hơn nữa hắn còn có Linh Tủy Trì, cộng thêm hiện tại hắn đã là Trúc Cơ viên mãn. Đối với hắn hiện tại, hai tháng sau trùng kích vào Kim Đan là chuyện thích hợp nhất. Nhưng hai tháng này, hắn nhất định phải không ngừng chiến đấu. Nhất định phải trong thời gian ngắn thông qua việc tiêu hóa Linh Tủy Trì cùng Kềnh Linh Lam Quả để tăng tu vi lên.

Còn một điều chính là, Thế Giới trang vàng của hắn hiện tại còn chưa hoàn thiện. Mặc dù có thể đột kích vào Kim Đan, nhưng Diệp Mặc biết đột kích Kim Đan ở thế giới bên ngoài có nhiều chỗ tốt hơn so với ở trong Thế Giới trang vàng.

Diệp Mặc ra khỏi Thế Giới trang vàng, lao lên mặt đất. Phía ngoài vẫn là mảnh núi hoang, không có bất kỳ dấu vết của tu sĩ nào.

Diệp Mặc lấy Cửu Biến ra đeo lên mặt, hắn tin tưởng Đồng mặc đen cùng Tư Mã mặt trắng lúc này chắc chắn không thể ở Sa Nguyên Dược Cốc, cho nên hắn không lo lắng.

Sở dĩ mang mặt nạ vì Diệp Mặc biết, mặc dù hắn lấy được Linh Tủy rồi chạy trốn, nhưng tên tu sĩ Kim Đan đại viên mãn kia khẳng định có thể đoán được là hắn. Cho nên có thể không lộ diện thì không nên lộ diện là tốt nhất.

Diệp Mặc xác định một phương hướng, hắn muốn trở về xem Linh Tủy Trì kia thế nào. Dù biết rõ trở về cũng không thể có được Linh Tinh, nhưng hắn nghĩ tới những Linh Tinh kia, trong lòng vẫn còn chút lửa nóng. Đồng thời thầm mắng tên tu sĩ Kim Đan đại viên mãn kia, chỉ trách thực lực của hắn quá thấp.

Diệp Mặc hiện tại đã có tu vi Trúc Cơ đại viên mãn, chân nguyên tu vi trong cơ thể so với Trúc cơ tầng bảy ban đầu có thể nói là mạnh gấp đôi. Nếu như lúc này để hắn chống lại tên Kim Đan tầng bốn kia, Diệp Mặc tin tưởng, hắn không phải không có lực chống trả. Cho dù không có sự hỗ trợ của con rắn xanh, nói không chừng cũng có thể chạy trốn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Về phần Kim Đan tầng ba trở xuống, Diệp Mặc tin tưởng chỉ cần không phải quá biến thái, hắn dùng toàn lực, hẳn có thể chống lại một hai phần

Lại đi tới trước kiến trúc hình tròn cổ xưa kia, Diệp Mặc tỏ ra cẩn thận, hắn sợ những tên kia còn chưa hấp thu hết Linh Tủy trong Linh Tủy Trì.

Diệp Mặc lo lắng hiển nhiên là dư thừa, lúc hắn đến Linh Tủy Trì, phát hiện nơi này một mảng hỗn độn, hơn nữa còn ngổn ngang thi thể của một vài tu sĩ. Về phần Linh Tủy Trì, đừng nói là Linh Tủy cùng Linh Tinh, cho dù là ngọc thạch ở bên cạnh hồ cũng bị lấy đi

Thần thức của Diệp Mặc không quét được bất kỳ vật hữu dụng nào, hắn biết nơi này khẳng định đã trải qua trận chiến thảm khốc. Hắn không tiếp tục lưu lại nơi này, xoay người lấy tốc độ cực nhanh lập tức rời đi.

Mặc dù sau khi vào Sa Nguyên Dược Cốc, Diệp Mặc chưa đi tới nhiều nơi, nhưng hắn đại khái hiểu được bốn phía Sa Nguyên Dược Cốc đều là cát đá, mà dược liệu trân quý phải đi vào sâu bên trong.

Thế nhưng Diệp Mặc không đi vào trong, hắn ngược lại đi về hướng sa mạc.

Hắn cần chiến đấu, nhưng hắn không biết yêu thú bên trong Sa Nguyên Dược cốc có nhiều hay không, nhưng hắn biết bên ngoài sa mạc có rất nhiều Thổ Hạt Thú. Cho nên sa mạc mới là sân chiến đấu tốt nhất cho hắn.

Diệp Mặc nghĩ không sai, hắn vừa tới sa mạc, lập tức có mấy con Thổ Hạt Thú cấp ba vây quanh. Mất con cấp ba này đối với Diệp Mặc hiện tại thật sự không có bất kỳ tính khiêu chiến nào. Ánh sáng tím của Tử Đao chợt lóe lên, những con Thổ Hạt Thú này chỉ tương đương với Trúc Cơ sơ kỳ đã bị hắn dùng một đao giải quyết.

Thổ Hạt Thú trong sa mạc nhiều vô kể, Diệp Mặc cũng không vì thực lực của đối thủ quá thấp mà bỏ đi việc lấy mấy con Thổ Hạt Thú làm mục tiêu luyện tập.

Tử Đao trong tay Diệp Mặc thỉnh thoảng tản mát ra đao quang, lúc bắt đầu, Diệp Mặc còn dùng Tử Đao trực tiếp chém giết, hoặc là dùng đao quang chém giết Thổ Hạt Thú, nhưng về sau, Diệp Mặc phát hiện đao quang của hắn không ngờ có linh tính nhất định.

Diệp Mặc hoàn toàn chìm đắm trong đao quang của Tử Đao của hắn, hắn có một loại cảm giác mơ hồ, một khi linh tính đao quang hoàn toàn bị hắn khống chế, Huyễn Vân Đao Pháp của hắn sẽ xuất hiện Huyễn Vân đệ tứ đao..

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi