THIẾU GIA CON NHÀ GIÀU ĐÍCH THỰC TÁI HÔN

Trở lại khách sạn, Khâu Hàn mới dừng bước chân lại, sau đó hô hấp dồn dập, bởi vì cậu đi quá nhanh cho nên thở có chút không thông thuận.

Khâu Hàn xoay người nhìn về phía Pearson, ôm lấy túi giấy trong tay anh.

"Tôi giúp cậu ôm lên." Pearson nghĩ, nếu anh có thể giúp Khâu Hàn ôm đồ lên, nói không chừng còn có thể đi vào phòng Khâu Hàn ngồi đó.

"Không cần." Khâu Hàn lạnh lùng cự tuyệt, sau đó tiếp tục bước nhanh vào thang máy.

Trở lại phòng, Khâu Hàn để túi giấy lên trên bàn, dùng sức nắm tay, cậu nói với bản thân phải thật bình tĩnh, không thể để cảm xúc bị quấy nhiễu dễ dàng như vậy được, cậu nhất định phải bình tĩnh lại.

Khâu Hàn hít sâu, cầm lấy một khối chocolate bỏ vào trong miệng, kỳ lạ chính là hương vị rõ ràng giống như lúc cậu ăn thử trong tiệm nhưng cậu đã không còn cảm giác hạnh phúc như lúc ở trong tiệm nữa.

Khâu Hàn buông khối chocolate xuống, bất đắc dĩ cười khổ, thì ra bất tri bất giác cảm xúc của cậu đã bị ảnh hưởng lớn như vậy rồi sao? Chẳng lẽ nói, ngang thời điểm nào đó cậu không biết, cậu đã thích Diệp Huyên Thành rồi sao?

Cậu rõ ràng đã quyết định, sẽ không yêu bất kỳ ai nữa, sẽ không để cho tình cảm của mình bị ràng buộc nữa, phải để bản thân được tự do, mà hiện tại cảm xúc của cậu đã bị ảnh hưởng, với cậu mà nói đây không phải chuyện tốt.

Buổi chiều, thời điểm Diệp Huyên Thành trở lại phòng, Khâu Hàn đã sửa sang lại cảm xúc của mình thật tốt rồi, lại có thể làm bộ mình vẫn ổn, mỉm cười nghênh đón y.

Mà Diệp Huyên Thành thì lạnh nhạt, ngồi ở trên sô pha nhìn cậu hỏi: " Hiện tại, mối quan hệ của cháu với Pearson rất tốt sao?"

Khâu Hàn sửng sốt một chút, sau đó trả lời: "Cũng được ạ, gặp nhau được vài lần."

"Thời gian ngắn như vậy mà có thể gặp được nhau đến vài lần, đúng là rất có duyên." Không thể nào nhìn ra cảm xúc trên mặt Diệp Huyên Thành nhưng những lời y nói lại mang theo chút ngữ khí không vui vẻ gì.

Khâu Hàn nghĩ thầm, Diệp Huyên Thành đặc biệt mang Hứa Vân Kỳ đi mua chocolate, còn tui chỉ vô tình gặp gỡ Pearson mà thôi, cho dù là Pearson cố ý tạo cuộc gặp gỡ đi chăng nữa, có liên quan gì đến tui đâu, hiện tại lại còn đi chất vấn lại tui.

Trong lòng Khâu Hàn có chút tức giận, cậu nâng ánh mắt lên nhìn về phía Diệp Huyên Thành nói: "Có lẽ không phải trùng hợp, lần thứ hai cháu gặp anh ta, anh ta đã thông báo cho cháu rồi."

"Anh ta thông báo cái gì?" Biểu tình Diệp Huyên Thành vẫn như cũ bình tĩnh, chỉ là mặt ngoài bình tĩnh, còn trong lòng có gợn sóng hay không, giờ phút này chỉ có chính y mới biết..

||||| Truyện đề cử: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng |||||

"Phải, anh ta nói anh ta thích cháu." Khâu Hàn thấy Diệp Huyên Thành cư nhiên bình tĩnh như vậy, trong lòng càng thêm tức giận, tui giận rồi á nha.

Diệp Huyên Thành hỏi: "Cháu trả lời như thế nào?"

"Cháu...... Cháu nói cháu sẽ suy xét một chút." Khâu Hàn bởi vì tức giận mà cố ý nói dối.

"Á à?" Diệp Huyên Thành nhìn Khâu Hàn nói: "Vậy cháu suy xét thế nào?"

"Còn chưa suy nghĩ xong, nhưng hiện tại cháu cảm thấy cũng không tệ lắm, có thể làm bạn bè trước." Khâu Hàn thật sự là nói không được nữa, cậu cảm thấy mình sắp khóc luôn rồi, vì thế xoay người bước nhanh đi về phòng: "Cháu cảm thấy mệt mỏi, cháu đi ngủ trưa một lát."

Khâu Hàn mới vừa tiến phòng ngủ liền muốn đóng cửa lại, lại phát hiện cửa bất động, cậu xoay người lại thì thấy, tay Diệp Huyên Thành đang chống cánh cửa lại, sắc mặt không tốt lắm nhìn cậu, cả người đều tản ra khí tràng làm người ta có cảm giác rất áp lực.

Diệp Huyên Thành như vậy làm cho Khâu Hàn cảm thấy có chút sợ hãi, nhịn không được lùi bước, phòng bị nhìn Diệp Huyên Thành.

Diệp Huyên Thành đi vào trong phòng ngủ Khâu Hàn, trở tay đóng cửa lại, sau đó tiếp tục hướng về phía Khâu Hàn.

"Chú, chú......" Khâu Hàn đã thối lui đến mép giường, sau đó ngã ngồi ở trên giường, cậu biết Diệp Huyên Thành khẳng định là tức giận rồi, cậu nỗ lực khống chế nội tâm muốn chạy trốn của mình.

Diệp Huyên Thành đứng ở trước mặt Khâu Hàn, dùng tay nâng cằm cậu lên nhìn cậu, điều Khâu Hàn không biết chính là Diệp Huyên Thành cũng đang dùng sức khống chế cảm xúc của mình lại.

Mà Khâu Hàn rốt cuộc nhịn không nỗi nữa, muốn làm ra hành động chạy trốn, ngay khi cậu đứng dậy chạy về hướng cửa phòng, đã bị Diệp Huyên Thành bắt được.

"Muốn chạy đi đâu nhỉ?" Ngón tay Diệp Huyên Thành không tự chủ được buộc chặt: "Đi tìm Pearson?"

"Không có, cháu không phải......." Khâu Hàn muốn giải thích, muốn nói với y rằng những lời cậu nói vừa rồi không phải là sự thật nhưng mặc dù cảm thấy sợ hãi, trong lòng vẫn cố đánh cuộc một phen, không nói ra.

Diệp Huyên Thành dùng sức ném Khâu Hàn lên trên giường, Diệp Huyên Thành hạ thấp người xuống, đôi tay chống ở hai bên sườn Khâu Hàn, nhìn cậu nói: "Sợ chú như vậy?"

"Chú, chú đừng như vậy." Tay Khâu Hàn chống hai bên bả vai Diệp Huyên Thành, nghiêng mặt sang một bên không dám nhìn y.

Diệp Huyên Thành dùng tay bóp mặt Khâu Hàn, dùng sức hôn cậu.

........................

Khâu Hàn bởi vì động tác càng ngày càng thô bạo của Diệp Huyên Thành, nhịn không được bắt đầu giãy giụa: "Buông cháu ra, đừng như vậy mà, không cần......."

Sức lực Khâu Hàn đương nhiên đấu không nổi với Diệp Huyên Thành rồi, giãy giụa hoàn toàn không có hiệu quả, nhưng khi Khâu Hàn tính từ bỏ giãy giụa, thời điểm thân thể mềm xuống, Diệp Huyên Thành đã tự mình ngừng lại.

Khâu Hàn run nhè nhẹ nhìn Diệp Huyên Thành, Diệp Huyên Thành nhìn thẳng cậu một lúc, đứng dậy đi ra ngoài.

Khâu Hàn ngồi dậy, lấy chăn che lại thân thể đã không còn mảnh vải nào của mình, hắn gắt gao ôm chăn, thân thể dần dần bình tĩnh lại. Vừa rồi tuy rằng cậu cảm thấy sợ hãi nhưng kỳ thật đã làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý-.- không nghĩ tới đến lúc này rồi mà Diệp Huyên Thành vẫn ngừng lại, tâm tình giờ phút này của cậu rất phức tạp, không biết là thở phào nhẹ nhàng hay là cảm thấy thất vọng nữa, bắt đầu có chút hoài nghi, đừng nói là Diệp Huyên Thành cái đó không được nha.

Vài ngày sau, công việc ở nước ngoài của Diệp Huyên Thành đã kết thúc, trong nước cũng đã qua năm mới, Diệp Huyên Thành liền mang theo Khâu Hàn về nước, theo chân bọn họ còn có Hứa Vân Kỳ.

Về Hứa Vân Kỳ một lần nữa xuất hiện ở bên người Diệp Huyên Thành, bởi vì Diệp Huyên Thành cũng không có cố tình giấu giếm, trong nước đã có nhiều người nghe được chút tiếng gió, liền chậm rãi truyền ra ngoài, hiện tại đều đang chờ xem chuyện này có phải là thật hay không.

- ---------------------------------------------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi