Trương Hàm đang uống nước, nghe thấy lời Viên Hiểu Lệ nói thì suýt bị sặc.
“Khụ khụ…”
Viên Hiểu Lệ đưa mắt nhìn sang đây, tên này đang cười nhạo mình ư?
“Trương Hàm, một người hèn nhát như cậu cũng dám cười tôi à, chắc thu nhập một buổi chiều của tôi hôm nay bằng với cậu ra ngoài làm thêm mấy năm luôn đấy? Đừng nói tôi xem thường cậu, lúc trước Trần Linh cũng là bị mù mới có thể nhìn trúng tên nghèo như cậu! Đúng rồi, Phàm Thư, tớ cũng không có ý chửi cậu đâu, cậu đừng để ý”.
Viên Hiểu Lệ nói chuyện với giọng điệu khó nghe, câu nói cuối cùng cực kỳ giấu đầu hở đuôi.
Khương Phàm Thư hờ hững lắc đầu: “Không sao”.
Trương Hàm thật sự không ngồi im được nữa, người phụ nữ này đúng là quá độc miệng.
“Cô chắc đại gia tặng quà cho cô là thích cô à?”
“Đương nhiên rồi… Anh Trương tặng quà cho tôi, tôi muốn biểu diễn một điệu múa mới học cho anh ấy, anh ấy còn nói như thế tôi sẽ mệt lắm, anh ấy đau lòng, còn kêu tôi nghỉ ngơi cho khỏe nữa!”
Trương Hàm buồn cười, Viên Hiểu Lệ nói dối giỏi thật, mắt cũng không thèm chớp một cái nữa.
Mình cũng đâu kêu cô ta nghỉ ngơi.
Cô ta học sủa tiếng chó, múa cột, ngồi xổm lên xuống các kiểu, khiến cô ta mệt chết đi được mà.
Cho nên, khi nghe thấy những lời này, Trương Hàm thật sự không nhịn được cười ra tiếng.
“Ha ha ha…”
Mấy người bạn của Khương Phàm Thư và Viên Hiểu Lệ cũng không biết Trương Hàm đang cười cái gì.
Còn Viên Hiểu Lệ thì đa phần là chột dạ!
“Tên chó này, có cái gì buồn cười hả?”
“À, thật ngại quá…”
Trương Hàm phất tay, tỏ vẻ xin lỗi.
Nhưng dáng vẻ này khiến Viên Hiểu Lệ càng nổi giận hơn.
“Chẳng lẽ cậu cho rằng tôi sẽ nói dối lừa mọi người à, nếu không tin, bây giờ tôi sẽ mở live stream ngay, cho tên quê mùa là cậu xem anh Trương tặng tôi bao nhiêu tiền!”
“Tôi tin được chưa”.
Trương Hàm cạn lời rồi, có những người càng thiếu cái gì càng muốn chứng minh cái đó.
“Hừ! Tin là tốt nhất, tên ma ốm như cậu ăn cho nhanh rồi cút đi, ở lại đây làm ảnh hưởng đến khẩu vị của tôi!”
Viên Hiểu Lệ khinh thường bĩu môi.
“Đừng nói như thế, tuy Trương Hàm người ta hơi quê mùa, nhưng vẫn không tiếc tiêu một trăm tám mươi nghìn mua túi xách cho người khác đấy”.
“Đúng vậy, chỉ thế thôi đã có chút sức hấp dẫn rồi!”
“Gặp được người đàn ông thế này, tôi cũng sẽ suy xét xem sao”.
Trương Hàm không khỏi vỗ trán, nhìn mấy cô gái tự cảm thấy mình tốt đẹp, không khỏi nhớ đến câu người mặt dày vô địch thiên hạ, đúng là có đạo lý.
Viên Hiểu Lệ thì cười khẩy trêu ghẹo: “Để Trương Hàm làm bạn trai của các cậu, các cậu đồng ý không?”
Mấy người đều không nói gì, tuy bọn họ cảm thấy mình không bằng Khương Phàm Thư, nhưng ít nhất mắt không bị mù.
Trương Hàm hết nói nổi, thầm quyết định phải cho người phụ nữ này một bài học.
Anh lớn tiếng nói: “Đúng rồi Viên Hiểu Lệ, tên phòng live stream của cô có phải tên Trái Tim Nhỏ Ngọt Ngào Của Anh không?”
Viên Hiểu Lệ cứng đờ người: “Sao cậu biết?”
“À, chiều nay tôi không có việc gì làm nên mở Live stream Đấu Ngưu xem thử, cũng nhìn thấy Tiểu Trương rảnh rỗi kia, khi nãy cô nói sau khi anh ta tặng quà, cô không làm gì cả à…”
Trương Hàm vừa nói vừa làm ra vẻ như đang nhớ lại.
Mặt mũi Viên Hiểu Lệ tái nhợt, cô ta đâu biết rằng tên vô dụng này lại xem live stream của mình, còn vừa khéo nhìn thấy cảnh anh Trương tặng quà cho mình nữa.
Khi nãy cô ta nói anh Trương không kêu cô ta làm gì hết, nhưng sự thật thì sao?
Nghĩ đến việc mình sủa “gâu gâu” như chó cái với màn hình bị Trương Hàm nhìn thấy, Viên Hiểu Lệ muốn chết đi cho rồi.
“Ấy, Viên Hiểu Lệ, lúc đó cậu đã làm gì thế?”
Trương Hàm lại hỏi một câu.
“À… Tôi tôi tôi…”
Viên Hiểu Lệ nói năng lộn xộn, bị Trương Hàm vạch trần như vậy thật tức chết đi được.
“Nói nghe xem, lúc đó cậu đã làm gì rồi, sao tôi không nhớ nhỉ… Hình như không giống tình huống cô nói lắm!”, Trương Hàm nói chuyện với giọng điệu hùng hổ, Viên Hiểu Lệ chột dạ nên không dám phản bác.
“Họ Trương kia, cậu nhớ kỹ cho tôi, sớm muộn gì tôi cũng sẽ trả mối thù này thôi!”
Nói xong, Viên Hiểu Lệ không dám ở lại nữa, gọi mấy cô bạn thân đang khó hiểu vội vã chuồn đi mất.
Khương Phàm Thư cười nhìn anh: “Rốt cuộc cậu ta đã làm gì mà bị cậu vạch trần một chút đã sợ hãi đến mức này rồi vậy”.
Trương Hàm gãi đầu: “Lúc đó vào phòng live stream thấy cô ta đang sủa theo tiếng chó, rất thú vị”.
Ăn cơm xong, sau khi tiễn Khương Phàm Thư về phòng ngủ, anh mới chậm rãi đi ra khỏi trường, cách đó không xa, Lưu Tô cũng chậm rãi đi theo.
Lúc đã khuya, thầy giáo của trường dạy lái xe gọi tới thúc giục Trương Hàm mau đi học lái xe.
Trương Hàm bĩu môi trực tiếp cúp máy, với cái cơ thể bây giờ, tạm thời cũng hết cách.
Có lẽ con nhóc Ninh Y Y đã thi xong tất cả các môn rồi nhỉ…
Hôm sau, mặt trời lên cao, Trương Hàm lại vào phòng live stream của Viên Hiểu Lệ.
Hôm nay cô ta vốn dĩ không cần live stream, nhưng lại cố ý mở vì để đợi anh Trương.
“Hoàng Đế - Tiểu Trương rảnh rỗi vào phòng live stream!”
Trương Hàm có thêm một cái danh hiệu, mỗi khi nạp vào năm mươi nghìn sẽ có được một huy hiệu như vậy, cho dù đi đến phòng live stream nào cũng rất có khí thế.
Mấy phần mềm live stream này đúng là biết quảng cáo, Trương Hàm không khỏi cảm thán.
Viên Hiểu Lệ vui vẻ hoan nghênh anh.
“Anh Trương, sao bây giờ anh mới đến thế, em đợi anh lâu lắm rồi đấy, hôm nay còn cố ý mua đồ thỏ để mặc cho anh xem nữa!”
Viên Hiểu Lệ trong màn hình làm một động tác hôn gió, màn hình bình luận lập tức trở nên náo nhiệt.
“Streamer thật lẳng lơ, nhưng tôi thích!”
“Đây là anh Trương hôm qua tặng quà một trăm nghìn à, nhìn thấy chính chủ trong ảnh chụp màn hình rồi!”
“Đại gia, mau tặng quà kêu Tiểu Lệ biểu diễn đi…”
Trương Hàm chậm rãi nhìn màn hình bình luận, nhưng không hề có ý định tặng quà.
Anh trực tiếp gõ chữ vào điện thoại.
“Hôm nay đừng sủa tiếng chó nữa, kêu tiếng lợn đi”.
Bình luận của Trương Hàm bây giờ có hiệu ứng đặc biệt, cho nên chẳng mấy chốc bình luận đã có người nhìn thấy.
“Ngầu!”
“Anh Trương quá oai phong”.
“Phụ nữ nghèo đúng là chỗ phát tiết của đại gia mà!”
“Streamer mau làm theo đi!”
Viên Hiểu Lệ thấy anh Trương không tặng quà đã bắt đầu yêu cầu thì ngượng ngùng nói: “Anh Trương, hôm nay anh có tặng tên lửa không?”
Trương Hàm cười khẩy, ngón tay nhanh chóng di chuyển.
“Tôi không tặng thì cô không làm hả? Chắc chắn muốn như thế chứ?”
Nhìn thấy lời này, Viên Hiểu Lệ hoảng hốt: “Anh Trương đừng nóng giận, em biểu diễn ngay đây”.
Suy nghĩ của mấy đại gia này đúng là khó đoán, nhưng dù thế, Viên Hiểu Lệ vẫn bắt đầu kêu tiếng lợn trước màn hình theo yêu cầu của Trương Hàm.
Trương Hàm ngẫm nghĩ, mở chức năng quay màn hình điện thoại.
Sau đó, Trương Hàm đưa ra rất nhiều yêu cầu, Viên Hiểu Lệ cũng đều làm theo.
Trương Hàm hài lòng gật đầu, không tặng chút quà nào, trực tiếp rời khỏi phòng live stream.
“Hoàng Đế - Tiểu Trương rảnh rỗi rời khỏi phòng live stream!”.