THIẾU GIA NGÔNG CUỒNG



Vậy nên bây giờ Lý Mộng cực kỳ ghét Trương Tiểu Nghiên, chỉ sợ Triệu Chính Ngôn bị cướp mất, vì thế đã nhằm vào cô ấy khắp mọi nơi, chia rẽ mối quan hệ giữa Trương Tiểu Nghiên và “Tần Minh”.

Cô ta đã hãm hại Trương Tiểu Nghiên rất nhiều lần, khiến Triệu Chính Ngôn hiểu lầm.
Dù sao Trương Tiểu Nghiên sẽ không biết rằng Tần Minh thật sự đã biến mất, mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của Lý Mộng.
Nhưng bây giờ là thế nào?
Lý Mộng nhìn áo khoác trên người Trương Tiểu Nghiên, lúc đó cô ta đã nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của Tần Minh, tim cô ta đập rộn lên: “Không đúng, người này là Tần Minh"
Trương Tiểu Nghiên cũng nhìn Tần Minh với vẻ rất kỳ lạ, không phải quan hệ giữa họ đã không thể quay lại nữa sao? “Tớ về rồi” là có ý gì?
“Ấm quá.


Trương Tiểu Nghiên nhìn chiếc áo đang khoác trên người mình.

“Anh là Tần Minh?”
Lý Mộng đột nhiên hỏi một câu kỳ lạ.
Tôn Nguyệt cau mày: “Tôi không phải Tần Minh thì là ai? Sao? Mặt tôi mà cô cũng không nhớ à?”
Tần Minh rất bực bội, Triệu Chính Ngôn làm vậy khiến các mối quan hệ cá nhân của anh đang phát triển theo chiều hướng xấu.
Trong khi anh đóng giả Triệu Chính Ngôn thì anh lại giúp các mối quan hệ cá nhân của cậu ta phát triển theo chiều hướng tốt lên, là quá thiệt thòi.
Tần Minh lại thầm nói trong lòng: “Nhưng cũng không thiệt thòi lắm, ít nhất mình đã cũng chấm mút được vợ chưa cưới của cậu ta, hừ hừ”
“Không phải anh ấy, anh không phải anh ấy”
Đột nhiên Lý Mộng xông tới, giữ lấy mặt Tần Minh rồi lớn tiếng chất vấn: “Anh ấy đâu? Anh ấy đâu? Trả anh ấy lại cho tôi.”
Tần Minh cau mày: “Lý Mộng, tôi là tôi, tôi trả cái gì cho cô?” Lý Mộng đột nhiên giật mình, phát hiện người xung quanh cũng đang nhìn mình bằng ánh mắt kỳ lạ, cô ta nhận thấy có điều không ổn.
Lý Mộng đột nhiên thay đổi thái độ: “A, em xin lỗi, em, tối qua em ngủ không ngon giấc, lại gặp ác mộng.

Thật ra vừa nãy em bất cẩn làm ảnh hưởng đến Tiểu Nghiên, nên mới đụng vào làm rơi bình hoa.


Tần Minh, em mệt quá, anh có thể đỡ em không?”
Nhưng Tần Minh lại đỡ Trương Tiểu Nghiên rồi nói: “Tôi cũng có việc bận, cô nhờ người khác giúp đi.”
Lý Mộng cắn môi, sắc mặt tái xanh, cô ta đã có thể khẳng định người này là Tần Minh thật.
Lý Mộng thầm nghĩ: “Được lắm Tần Minh, thì ra anh đến Bắc Kinh hơn ba tháng, anh biến mất đã lâu bây giờ đột nhiên lại xuất hiện, tại sao tự nhiên anh lại xuất hiện? Anh đã không cần tôi, tại sao anh lại phá tôi bước vào cánh cửa nhà giàu hết lần này đến lần khác? Mộc Chiêu Dương như vậy, Triệu Chính Ngôn cũng thế.

Anh mất đi Nhiếp Hải Đường không liên quan đến tôi, tại sao không để tôi được vào gia đình giàu có?”
Các bạn cùng lớp nhìn thấy cảnh này đều rất lấy làm lạ, đây không phải tình tiết vở kịch ba tháng rồi mới có sao?
Sao bây giờ Tần Minh lại ghét bỏ Lý Mộng rồi? “Họ làm sao vậy? Đúng là trước kia Tần Minh với Lý Mộng yêu nhau, sau khi chia tay lại quay lại, quay lại xong chia tay tiếp rồi à?”
“Sao tôi biết được? Tần Minh đã học được rồi nha”
“Đúng thế, xã hội này là một thùng nhuộm lớn, trước đây Tần Minh rất tốt nhưng vẫn là thẳng đều, lại có mới nới cũ, vứt bỏ Lý Mộng.

Tần Minh bỏ ngoài tai lời nói của mọi người trong lớp, anh dìu Trương Tiểu Nghiên đến phòng thay đồ của nhân viên rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ, vì trời lạnh nên Tần Minh không thể không đưa quần áo của mình cho Trương Tiểu Nghiên.
Trương Tiểu Nghiên nhìn Tần Minh với vẻ khó hiểu: “Sao bây giờ lại thế này?”
Tần Minh trả lời: “Vì tớ đã rời đi ba tháng, có vẻ Lý Mộng đã làm xáo trộn các mối quan hệ của tớ.

Ít nhất tớ phải khiến người mình quan tâm không nhận nhầm.


Tớ không muốn sau khi mọi chuyện trở về như cũ, các bạn đều coi tớ như ôn thần”
“Người cậu quan tâm?” Trương Tiểu Nghiên mở to miệng, sau đó lại hỏi: “Cậu đã đi ba tháng? Là thế nào?"
Tần Minh đang định giải thích, chợt nghe thấy có tiếng ồn ào ở bên ngoài.
Hiệu trưởng Lý rất sốt sắng hỏi: "Lý Mộng, em đi đâu thế? Mau quay lại đây, sự kiện vẫn chưa kết thúc.
Tần Minh giật mình, Lý Mộng chạy mất? Cô ta định tìm Triệu Chính Ngôn sao?
Tần Minh suy tính trong lòng, nếu Triệu Chính Ngôn thích Lý Mộng thì anh cũng không muốn ngăn cản, nhưng nếu Lý Mộng làm loạn xảy ra chuyện gì, chẳng phải khi Triệu Chính Ngôn về sẽ hận chết anh sao?
Làm không tốt còn sẽ phá hỏng kế hoạch của thầy Trương Toàn Chân.
Tần Minh nói với Trương Tiểu Nghiên: “Tóm lại cậu hãy xoá hình bóng Tần Minh của hơn ba tháng vừa qua đi, nối tiếp với trí nhớ của ba tháng trước.

Điều gì không biết cậu hãy hỏi cậu Ngưu, hãy tin tôi.

Tôi phải đi giải quyết Lý Mộng đã, để tránh xảy ra phiền phức, sao người này càng ngày càng kỳ lạ thế chứ!”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi