THIẾU NIÊN TU CHÂN XUYÊN QUA CƠ GIÁP

"Những con Trùng tộc đó từ sau khi toàn quân Khải Điền tinh bị huỷ diệt, tạm thời còn chưa từng có xuất hiện lại, chẳng qua vô luận là xét theo dấu hiệu nào, thì đám Trùng tộc chắc chắn cũng không chỉ có từng này thôi đâu." Kỳ Tĩnh nói, "Quân khu đã làm tốt chuẩn bị ứng chiến, các phòng tuyến đều đã gia tăng tuần tra cùng phòng vệ."

"Bên viện nghiên cứu đã gửi thành quả nghiên cứu mới nhất đi, ít nhiều cũng sẽ có chỗ dùng, cho nên tạm thời không cần phải lo lắng." Kỳ Tĩnh lại nói.

Kỳ phu nhân gật gật đầu, biết rõ tuy rằng Kỳ Tĩnh nói tương đối tốt, nhưng nguy hiểm ẩn nấp chân chính cũng hẳn là cực kỳ lớn, chẳng qua cho dù có thế nào thì bà cũng chẳng thể giúp được gì, cũng liền không có nói gì nữa.

"Con xem xem hai đứa các con mới vừa tổ chức hôn lễ xong xuôi ở trên Tương Vương Tinh liền đụng phải chuyện này, cũng thật là rất xui xẻo, không bằng chờ đến khi đánh lui đám Trùng tộc kia, các con lại làm lại một lần nữa thì sao?" Kỳ phu nhân nóng lòng muốn thử hỏi.

"Chủ ý này của thông gia thật hay, tôi cũng cảm thấy cần phải làm một hồi nữa đó, hai đứa chúng đều còn chưa trải qua tuần trăng mật, đã bị mấy chuyện liên tiếp quấy rầy cơ mà." Lương Mạn ở bên cạnh cũng tán đồng nói.

Ninh Hữu vội vàng cự tuyệt, dở khóc dở cười nói, "Mẹ, hôn lễ của con và Kỳ Tĩnh đã hoàn thành rất hoàn mỹ rồi, nhiều nhất cũng chỉ là thiếu một chuyến đi tuần trăng mật mà thôi, chờ sau chuyện Trùng tộc, chúng con nhất định sẽ bổ sung một chuyến đi tuần trăng mật mà. Cái này mẹ ngài yên tâm, chúng con tuyệt đối sẽ không bạc đãi bản thân đâu."

"Làm hôn lễ hai lần, bọn nhỏ cũng đã rất mệt rồi, hai người để cho bọn chúng bớt lo đi." Thạch Bằng cũng nói.

"Vậy được rồi." Kỳ phu nhân vốn dĩ cũng chỉ là tâm huyết dâng trào mà thôi, cứ cảm thấy dấu hiệu trước hôn lễ có chút không tốt lắm, nhưng nếu như bọn họ đều cự tuyệt thì thôi khỏi tính nữa.

Viêm Hoàng và Lăng Vân bởi vì đã rời khỏi nhà một thời gian dài, ngay cả Kỳ Tĩnh từ trước đến nay vẫn luôn tương đối lãnh đạm cũng đều bảo bối bọn chúng hồi lâu, càng đừng nói đến mấy người Kỳ phu nhân, hai đứa nhỏ kia từ lúc tới trong lòng các vị đại nhân thì chưa từng rời khỏi lần nào, ngay cả buổi tối lúc ngủ, mấy người Kỳ phu nhân cũng luyến tiếc thả bọn chúng xuống giường em bé.

Đáng nhắc tới chính là, thủ lĩnh đoàn tinh đạo mà Sâu Nhỏ khống chế kia hiện tại đã trở thành hộ vệ nhà bọn họ, có thể xem như là hộ vệ chuyên trách của hai đứa nhỏ.

Tuy rằng ảnh chụp của thủ lĩnh đoàn tinh đạo đã được phóng lên khắp cả nước để tiến hành truy nã, nhưng từ sau khi Sâu Nhỏ biết chuyện thì đã làm thay đổi bộ mặt của gã một phen, tương đương với dùng pháp lực để dịch dung cho gã, cho nên cũng chẳng có ai nhận ra gã cả. Lúc ấy Kỳ Tĩnh nhận ra được chẳng qua cũng là vì nhìn thấu chút ảo cảnh nho nhỏ mà Sâu Nhỏ làm ra thôi.

Tại lúc Kỳ Tĩnh còn chưa nghĩ xong nên xử trí đám người đoàn tinh đạo này như thế nào, anh quyết định tạm thời để tên thủ lĩnh đoàn tinh đạo Moores này ở bên người bọn họ, cũng coi như cho Sâu Nhỏ làm túc thể.

"Hai ngày này vẫn luôn kêu ngươi là Sâu Nhỏ, ngươi có tên cụ thể không?" Ninh Hữu nâng vật nhỏ thịt đô đô trong tay lên hỏi.

"Ta còn chưa có tên", cảm xúc của Sâu Nhỏ có chút trầm thấp, "Thời điểm ta ở Tu Chân giới vẫn luôn một mình đơn độc, khi những linh vật khác kêu ta thì cũng đều gọi ta là Sâu Nhỏ hết."

"Phốc phụt!" Ở bên cạnh Viêm Hoàng vung cánh tay xuống ý bảo, tỏ vẻ mình phải lấy tên cho nó.

Ninh Hữu nhịn không được mà cười lên một tiếng, nâng Sâu Nhỏ đi tới trước mắt Viêm Hoàng, "Con muốn lấy cái tên gì cho nó?"

"Ê a!" Viêm Hoàng kêu lên một tiếng, [ thấy nó thịt đô đô như vậy, dứt khoát gọi là Đô Đô cũng được, dễ nghe lại dễ nhớ! ]

Kỳ Tĩnh nhướng mày, ánh mắt chuyển hướng về phía Sâu Nhỏ, "Ngươi đồng ý?"

Sâu Nhỏ co rúm thân mình lại một chút, rõ ràng là có chút không muốn, cái tên không có chút khí chất anh dũng nào như thế sao nó có thể thích được, nhưng đáng tiếc rằng Viêm Hoàng là chủ nhân của nó, Sâu Nhỏ chỉ có thể vẻ mặt đưa đám mà gật gật đầu.

Tay thịt nhỏ của Viêm Hoàng lắc lư càng thêm hăng hái, [ cậu xem đi, tớ đã nói nó nhất định sẽ thích mà, người có phẩm vị như tớ, sao có thể lấy ra một cái tên dở được chứ, cậu thật không biết suy nghĩ. ]

Lăng Vân trợn trắng mắt, [ đó là bởi vì cậu là chủ nhân của nó, nó không dám phản kháng. ]

Viêm Hoàng thì lại căn bản là không thèm để ý nó đang nói đểu mình, múa may cánh tay bảo Sâu Nhỏ cảm ơn cái tên mình mới đặt một chút.

"Chuyện của con chờ lát nữa lại nói" Kỳ Tĩnh bắn lên ót Viêm Hoàng một chút, "Hiện tại ba tìm Sâu Nhỏ còn có chuyện khác."

Viêm Hoàng giận, ngao một tiếng muốn cắn ngón tay Kỳ Tĩnh, nhưng Kỳ Tĩnh trốn thiệt mau, Viêm Hoàng căn bản là không có một chút biện pháp nào, oa một tiếng khóc lớn lên.

"Kỳ Tĩnh, Viêm Hoàng mới có bao lớn, sao con lại trêu nó như thế hả!" Kỳ phu nhân trợn mắt giận nhìn Kỳ Tĩnh, một cái tát quăng lên sau ót anh.

Lần này Viêm Hoàng mới không khóc nữa, tức khắc khanh khách mà nở nụ cười.

"Con đã biết mẹ, lần sau con nhất định sẽ không trêu nó nữa" Kỳ phu nhân vừa giận, Kỳ Tĩnh liền lập tức cúi đầu nhận sai.

Xét thấy thái độ nhận sai của Kỳ Tĩnh rất tốt, Kỳ phu nhân cũng không so đo với Kỳ Tĩnh nữa, ngược lại bắt đầu dỗ dành tiểu bảo bối trong lòng mình, "Viêm Hoàng à, đừng để ý cái đồ thiếu tâm nhãn ba ba Kỳ Tĩnh kia nha, nếu nó lại trêu con nữa, con cứ nói với bà, bà nội nhất định sẽ xả giận cho con!"

Ninh Hữu cười như không cười nhìn thoáng qua Kỳ Tĩnh, thiếu tâm nhãn?

Kỳ Tĩnh sờ sờ chóp mũi, không có phản ánh lại Kỳ phu nhân, mà là duỗi tay nhận lấy Sâu Nhỏ, cùng Ninh Hữu cùng nhau vào trong phòng nói chuyện.

"Chuyện của Trùng tộc ngươi biết được bao nhiêu?" Kỳ Tĩnh đặt Sâu Nhỏ lên trên bàn, để nó có thể đối diện với bọn họ.

Sâu Nhỏ có tên mới Đô Đô ưỡn ưỡn ngực, "Chuyện của Trùng tộc trên cơ bản ta đều biết rõ, tuy rằng sức chiến đấu của một chi chúng ta hơi kém chút, nhưng tin tình báo đều là tốt nhất. Cho nên nữ hoàng mới có thể phái chúng ta tới đây thu hoạch ——"

Đô đô mới vừa kiêu ngạo nói một câu, sau đó đã lập tức đột nhiên mắc kẹt.

Làm tình báo viên, nó tự nhiên cũng biết người trước mắt này là ai, thượng tướng anh hùng của Triệt Na Đế Quốc, bản thân nó đánh cắp nhiều tình báo của Triệt Na Đế Quốc như vậy, hai vị phụ thân của tiểu chủ nhân sẽ không thật sự tìm nó tính sổ đấy chứ?

Sâu Nhỏ dưới tầm mắt của Kỳ Tĩnh mà rụt ngực trở lại, hàm hồ nói cho qua chuyện những việc lúc trước, "Tóm lại chuyện của Trùng tộc không có một con sâu nào có thể hiểu biết được nhiều hơn ta."

Kỳ Tĩnh cười một chút, tức khắc làm cho Sâu Nhỏ run run một cái.

"Chuyện lúc trước ngươi đánh cắp tình báo của Triệt Na Đế Quốc ta nhớ kỹ trước, lát nữa ngươi hãy cung cấp tất cả tình báo về Trùng tộc cho ta, ta sẽ dựa theo giá trị cao thấp mà phán đoán ngươi có thể đoái công chuộc tội hay không."

Sâu Nhỏ tức khắc gục thân mình xuống dưới.

"Nếu giá trị tình báo của ngươi rất cao, chúng ta cũng sẽ khen thưởng cho ngươi" Ninh Hữu nói tiếp, sau đó từ trong nhẫn không gian móc ra một viên linh thạch.

Trong nháy mắt khi linh thạch xuất hiện, Sâu Nhỏ lập tức căng thẳng thân mình, trừng lớn đôi mắt nhìn về phía linh thạch, "Linh thạch! Nơi này vậy mà cũng có linh thạch! Ba ba của tiểu chủ nhân, ngươi là mang nó đến từ Tu Chân giới sao?"

Sâu Nhỏ kích động không thể kềm chế được, "Từ sau khi tới thế giới này ta chưa bao giờ gặp qua linh thạch cả, ta thiếu chút nữa cũng đã quên mất tu luyện là loại tư vị gì rồi! Ba ba của tiểu chủ nhân, có thể, có thể cho ta một khối không? Cho dù chỉ là mặt trên của một viên nhỏ cũng được!"

Ninh Hữu cười nói, "Chỉ cần tình báo ngươi cung cấp khiến chúng ta vừa lòng, một khối linh thạch hoàn chỉnh này liền chính là của ngươi."

Sâu Nhỏ hưng phấn lập tức nhảy lên, "Ta nhất định sẽ cung cấp ra tình báo khiến cho các vị vừa lòng!"

Sau khi vắt hết óc nhớ lại, Sâu Nhỏ lập tức kể ra từng thông tin về Trùng tộc.

Trùng tộc chia làm chín chi, một chi phụ thuộc vào Đô Đô chính là yếu nhất trong số đó, mà một chi gây ra chuyện ở Khải Điền tinh kia lại thuộc về thủ hạ của cự ngải lực, sức chiến đấu của bọn chúng ở trong Trùng tộc nhiều nhất chỉ có thể coi như xếp vị trí thứ hai đếm ngược, cũng chính là chỉ mạnh hơn một chút so với đám Trùng tộc loại nhỏ thủ hạ của Đô Đô mà thôi.

Đám thuộc hạ của Cự ngải lực thuộc về hàng tiên phong, mấy chi khác đều thuộc về Trùng tộc loại lớn, hơn nữa bất kể là phòng ngự hay là công kích thì cũng đều mạnh hơn rất nhiều so với đám Cự ngải lực.

Nghe đến đó, sắc mặt Kỳ Tĩnh và Ninh Hữu đều có chút khó coi.

Trùng tộc loại nhỏ đã có thể nháo trấn Lữ Trì đến nhân tâm hoảng sợ rồi, nếu không phải nhờ hai người bọn họ ra tay, hai vị cảnh sát lần đó chỉ sợ đã không chạy thoát nổi khỏi vận mệnh bị ký sinh và giết chết. Mà một tộc cự ngải lực chỉ là hạng hai đếm ngược ở trong Trùng tộc, lại quét ngang cả Nham Mặc tinh, tuy rằng một bộ phận nhỏ Trùng tộc đã toàn quân bị diệt ở Khải Điền tinh, nhưng quân đội của bọn họ cũng đã phải trả giá đại giới không nhỏ.

Chỉ riêng hai chi này thôi, cũng đã khiến Triệt Na Đế Quốc vô lực chống đỡ, vậy nếu như những chi khác cũng tấn công tới đây, phòng tuyến của bọn họ còn có thể giữ vững sao?

"Nói tiếp đi."

Sâu Nhỏ Đô Đô lại thuyết minh kỹ càng tỉ mỉ tình huống về các chi khác một chút, sau khi biết được số lượng tất cả con dân của Trùng tộc, Kỳ Tĩnh nhịn không được mà ngồi thẳng, hỏi lại một lần, "Ngươi nói bao nhiêu?"

Đô Đô co rúm lại một chút, rồi sau đó lại lặp lại một lần.

"Hơn nữa cứ cách một đoạn thời gian Mẫu Hoàng liền sẽ dựng dục con dân mới, chỉ cần năng lượng của nó đủ là có thể tiếp tục dựng dục liên tục, với lại năng lượng càng nhiều, thực lực con dân mà nó dựng dục ra cũng càng cao." Sâu Nhỏ tiếp tục nói, "Nhân loại rất phù hợp với thực đơn của nó......"

Lúc Sâu Nhỏ nói đến một câu cuối cùng thì cực kỳ chột dạ.

"Thực lực của nó thế nào?" Kỳ Tĩnh hỏi.

"Nó rất mạnh" Sâu Nhỏ trịnh trọng nói, "Chỉ là đối mặt một cái thôi mà ta đã thiếu chút nữa là xong đời rồi, nếu như không phải ảo cảnh của ta còn có tác dụng, chỉ sợ ta đã biến thành chất dinh dưỡng của nó từ lâu."

"Ngươi cảm thấy dựa theo cách phân chia của Tu Chân giới, thực lực của nó có thể tới tình trạng gì?"

Sâu Nhỏ nghĩ nghĩ, có chút không xác định nói, "Ít nhất là Kim Đan kỳ, nhưng là ta cảm thấy nó còn lợi hại hơn Kim Đan tôn giả rất nhiều, khả năng đã đạt tới mức Nguyên Anh đại năng rồi đi."

Kỳ Tĩnh sắc mặt ngưng trọng, "Nếu là Kim Đan kỳ thì còn đỡ, nhưng nếu là Nguyên Anh trở lên, chỉ sợ hai người chúng ta có liên thủ thì cũng không phải là đối thủ của nó."

"Chúng ta có thể đi xem thử thực lực của nó trước đã, nếu không địch lại, chúng ta có thể ngẫm lại biện pháp khác." Ánh mắt Ninh Hữu lóe một chút.

Sâu Nhỏ tích cực mà đưa ra chủ ý cho hai bọn họ, "Nếu hai vị đại nhân muốn đuổi Trùng tộc đi, vậy cách trực tiếp nhất chính là giết chết Mẫu Hoàng Trùng Tộc, nếu không chẳng sợ cho dù các ngươi có đánh bại bọn chúng đi nữa, thì qua một đoạn thời gian Trùng tộc khẳng định cũng sẽ ngóc đầu trở lại thôi."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi