THIẾU NỮ 9 TUỔI

Phong Nghiêm vội vã đỡ Nan Nan dậy đặt lên giường, không chần chừ, A Thi kìm nén lại sự hốt hoảng và nhanh chóng đi gọi thái y. Chuyện này lan truyền một cách nhanh chóng, lúc đó, lập tức cả thái hậu cũng đến Uyển viện để xem xét tình hình. Thái y sắp đồ và chuẩn bị bắt mạch, vài cung nữ với sự sai bảo của A Thi đứng bên cạnh để nghe sai bảo bất cứ lúc nào. Khi thái y bắt đầu bắt mạch, đôi mắt Nan Nan đã dần dần mở, nhưng cơ thể vẫn thấy rất mệt mỏi và không muốn chuyển động

- Thế nào rồi, thái tử phi có sao không?/ Thái hậu hỏi đầy lo sợ

Thế mà nhưng, ngược lại với sự lo lắng của mọi người, thái y lại có khuôn mặt rất bình thản và bắt đầu vài nét vui nhè nhẹ

- Chúc mừng thái tử, chúc mừng thái hậu, thái tử phi có thai rồi

Nan Nan nghe được câu đó mở to hai đôi mắt đầy kinh hãi, tất cả những người ở đấy đều thấy vui mừng cho cô bé, cùng với đó, Nan Nan đã nhận thấy sự phẫn nộ, đáng sợ trong sâu thẳm đôi mắt của Phong Nghiêm, cái cách hắn nhìn khiến Nan Nan lo sợ vô cùng. Nan Nan miễn cưỡng dồn hết sức lực ngồi dậy, A Thi chạy nhanh đến đỡ Nan Nan

- Ta có thai? Thái.. thái y, ông.. không nhầm lẫn gì đó chứ?

- Chuyện trọng đại như vậy, thần không dám nói bừa

Nan Nan thất thần, kinh ngạc đến mức không thốt lên nên lời, thái hậu vui vẻ vô cùng, sai hạ nhân lui hết rồi đi để hai người có không gian riêng tư, A Thi sợ sệt, trước khi ra ngoài liếc mắt với Nan Nan tỏ sự lo lắng, sợ hãi. Sau khi tất cả mọi người đi hết, Phong Nghiêm mới lại gần Nan Nan, cô bé nhìn thấy rõ sát khí đầy mình của Phong Nghiêm

- Phong Nghiêm, ta...

Chưa kịp nói hết câu, Phong Nghiêm lấy tay bóp lấy cổ Nan Nan, cô bé dùng hai tay mình cố gắng kéo tay Phong Nghiêm ra khỏi cổ mình

- Tốt, tốt lắm.. chuyện tốt ngươi làm đó hả, ta không để tâm, nhưng thể diện hoàng gia để tâm

Nói xong hắn bỏ tay, Nan Nan ngã xuống ôm cổ ho vài tiếng, sau khi Phong Nghiêm đi, Nan Nan mới trút hết sự bức xúc của mình ra, cô khóc hết mức, che hai tay lên mặt, A Thi chạy nhanh vào ôm lấy Nan Nan, xúc động khóc cùng Nan Nan.

- Đáng ghét..! Đáng ghét..!!! Tại sao! Tại sao lại thành ra như thế chứ!!

Mãi đến tối, Nan Nan mới tĩnh tâm trở lại, bữa tối không động đến

- Thái tử phi, người nên ăn chút, sức khỏe quan trọng

- A Thi, trước lúc mất trí nhớ, ta có...

- Không, người đừng nghĩ vậy, người một mực chung tình, người tuyệt đối sẽ không làm chuyện có lỗi với thái tử. Người có thể tin nô tỳ, no ty ở bên người suốt, nếu người có thất thân, người nhất định sẽ không để mình sống đến bây giờ

- Cho dù cô nói thật hay nói giả, giờ đứa bé trong bụng ta, là sao

A Thi câm nín không nói được lời nào, cô cũng giống như Nan Nan, hỗn loạn không biết mọi chuyện ra sao, phải làm như thế nào.

- Cô nói cho ta, Triệu Hoài Nam.. là ai

- Thái tử phi, Triệu công tử.. thực ra có hơi phức tạp...nhưng người với ngài ấy không có gì cả, người yên tâm

Nan Nan cảm thấy rất mông lung, cứ cảm thấy có gì đó không đúng lắm

- A Thi, cô nói xem, người có thai, sẽ như thế nào

- Nói tỳ thấy nữ nhân mang thai hay buồn nôn, đổi khẩu vị ăn, nô tỳ cũng không rõ vì cơ địa nỗ người khác nhau

- Ta...ta không hề có những dấu hiệu đó/ Nan Nan nảy mình lên nói

- Nô tỳ cũng thấy vậy, nhưng thái tử phi, nhưng cái thai trong bụng người..

Nan Nan đang suy nghĩ, tự dưng mặt nhăn nhó, lấy tay ôm lấy bụng

- Ây za, bụng..bụng ta đau quá a

- Thái tử phi.. người sao vậy

- Ta không rõ nữa,.. hình như, dưới chân ta có gì đó ướt ướt

Nan Nan đứng dậy, chỗ cô ngồi có chút máu

- Hả, ta.. ta đây là sao, chả lẽ đây là kinh nguyệt mà mẹ mình thường nói sao..

- Thái tử phi... đây là sao... kinh nguyệt... người.. người vốn không hề mang thai, người nhất định bị hãm hại

- Há há/ Nan Nan bỗng dưng cười lớn/ Thật tội quá, kẻ hãm hại ta không biết kì “dâu” của ta.. há há

A Thi hình như đã hiểu rõ ý trong câu nói của Nan Nan, bỗng chốc cũng cười theo.

- Thái tử phi, giờ làm sao?

- Hỏi ta? A Thi, giờ không thể chần chừ nữa, đi tìm Triệu Hoài Nam

- Đi tìm ngài ấy giúp đỡ? Thái tử phi, gia tộc Lâm gia của người có thế lực trong cung rất tốt, sao người không tìm họ giúp đỡ

- Ta hiện giờ chỉ cảm thấy ngài ấy đáng tin, những người khác ta không thể tin được

A Thi biết khuyên Nan Nan bằng không, cô đưa y phục của hạ nhân cho Nan Nan, hai người đi qua bằng cửa sổ sau đó lại đi vào mật thất. A Thi gọi xe ngựa rồi hai người lên xe đi tới Triệu phủ, trên đường, Nan Nan gặng hỏi A Thi

- Nói cho ta biết, ta và ngài ta rốt cuộc có quan hệ gì? EQ của ta rất tốt, đừng hòng qua mắt ta

- E... gì ạ?

- Cô nói đi chứ

- Thái tử phi-A Thi ấp úng-Ngài ấy là tình cũ của người..

- Hả?!

Không cần biết tên Triệu Hoài Nam đó như thế nào, nhưng mà người yêu cũ của nguyên chủ này lại trùng tên với thằng bạn của Nan Nan, tưởng tượng thôi cũng khiến Nan Nan rùng mình và không khỏi phì cười. A Thi thở nhẹ vì may mắn chủ tử cô ta không hề giận. Đến Triệu phủ, lúc đó, Triệu Hoài Nam đang đọc sách, thấy có người vào báo có hai cung nhân nói muốn gặp hắn, hắn như cảm thấy được gì đó và lập tức chạy ra

- Y Nhi, muội sao lại đến đây?! Có chuyện gì rồi sao

- Triệu Nam ta không có thời gian giải thích, ngươi có thể đưa ta đến chỗ bác sĩ.. à không, đại phu, đến chỗ đại phu đáng tin nhất

- Được, nhưng mà thân phận muội không tiện, muội ở đây, ta sẽ nhanh chóng tìm người đến cho muội

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi