THIẾU SOÁI LẠNH LÙNG: SỦNG BÀ XÃ LÊN ĐẾN TẬN TRỜI


Lo lắng cô sẽ biết được anh sợ trò này nên anh đã nói dối cô:
"À không sao! Chúng ta chơi tiếp đi!"
Hai người tiếp tục chơi đến trưa rồi cùng nhau dùng bữa trưa ở nhà hàng trong khu vui chơi.

Khi đang ăn thì anh bỗng nhước lên nhìn cô và thấy trên mặt cô đang dính đồ ăn anh liền nói
"Trên miệng em dính thức ăn nữa kìa!"
Duật Hành lên tiếng nhắc nhở cô, nhưng cô lại không biết vị trí dính thức ăn là ở vị trí nào, anh liền đứng lên đi đến liếm nhẹ vào má của cô đang dính hột cơm rồi khẽ liếm nhẹ môi của mình, cất giọng nói với cô:
"Cơm ở nhà hàng này ngon nhỉ?"
Lúc này gương mặt của Nhược Hy bắt đầu đỏ ửng lên vì vừa ngại vừa xấu hổ, cô bắt giở thói trẻ con ra đầu mắng anh:
"Đồ lưu manh nhà anh, sao cứ thích chiếm tiện nghi của em vậy?"
"Em là vợ anh đâu có được gọi là chiếm tiện nghi đâu nhỉ?"
Cô đang định mắng anh lần nữa nhưng anh đã lên tiếng:
"Được rồi, chúng ta dùng bữa tiếp nào!"
Không khí của hai người khi ăn bỗng trở nên rất ngượng ngùng, bỗng có tin nhắn đến từ Như Hạ nhắn cho cô:

"Nhược Hy, em được Tiết đạo diễn mời đóng một bộ phim ca nhạc, trong đó em vào vai nữ chính, chiều nay chị sẽ đến nhà em đưa kịch bản cho em!"
Cô buông đũa xuống, cầm lấy điện thoại nhắn tin lại cho Như Hạ:
"Được, chị đến địa chỉ lần trước mà em đưa nha!"
"Có chuyện gì thế?"
Duật Hành nhìn thấy cô cứ liên tục nhìn vào điện thoại nhắn tin nên đã hỏi cô.

Nhược Hy cất điện thoại vào túi rồi nhìn anh trả lời:
"Em được Tiết đạo diễn mời đóng một bộ phim ca nhạc, trong đó em vào vai nữ chính! Chiều nay Hạ tỷ sẽ đến biệt thự để đưa em kịch bản! Anh sẽ không phản đối việc Hạ tỷ đến biệt thự chứ?"
Duật Hành khẽ lắc đầu, vươn tay ra xoa lấy đầu cô mỉm cười:
"Em yên tâm, anh sẽ không phản đối đâu!"
Sau khi dùng bữa xong, anh lái xe đưa cô về nhà.

Vừa về đến biệt thự, Như Hạ đã đến lúc nào rồi, cô bước xuống xe mỉm cười với chị rồi nói:
"Hạ tỷ, chị đến rồi!"
"Em sống ở biệt thự này à?"

Cô vừa bước xuống thì Duật Hành cũng xuống theo luôn, Như Hạ bất ngờ chỉ tay vào anh rồi nói:
"Anh! anh là Cố thiếu!"
Duật Hành nhìn sang Như Hạ rồi mỉm cười nói:
"Chào chị, tôi có nghe Nhược Hy nhắc về chị rồi!"
Như Hạ lại tiếp tục hỏi:
"Hai người có quan hệ gì? Sao lại sống cùng nhau ở đây?"
Nhược Hy mỉm cười nhìn chị, đi đến nắm lấy tay của Duật Hành rồi giới thiệu:
"Anh ấy là chồng của em, bọn em kết hôn chỉ mới được 2 ngày thôi!"
Như Hạ nhìn cô giật mình, chị vẫn không tin được những gì mà mình nghe thấy.

Cùng lúc này, anh cũng có điện thoại đến từ A Thành, anh cúi người xuống hôn nhẹ lên trán của cô rồi nói nhỏ:
"Anh đi nghe điện thoại, em mời Hạ tỷ vào trong trước đi!"
"Vâng!"
Vừa dứt lời cô, anh đã nhanh chóng chạy vào hoa viên nghe điện thoại:
"Sao rồi? Hàng Nhất khai ra được gì chưa?"
A Thành đầu dây bên kia, nghiêm nghị trả lời anh:
"Hắn ta khai hồi đó hắn ta theo dõi chị dâu nhưng chị dâu cứ né tránh hắn, hắn còn khai nhiều lúc hắn còn có ý định giết luôn chị dâu để chiếm lấy chị ấy!"
Đôi mắt anh tràn đầy sát khí, tức giận đập tay vào thân cây đào trong hoa viên rồi nói với A Thành:
"Cậu cứ nhốt hắn ta đi, chút nữa, đích thân tôi sẽ đến xét tội hắn!".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi