THIẾU SOÁI LẠNH LÙNG: SỦNG BÀ XÃ LÊN ĐẾN TẬN TRỜI


Ngụy Niên cũng tiếp lời của A Thành:
"Hơn nữa, đây là trụ sở của anh tôi cũng là chồ! à là bạn thân của Nhược Hy tỷ!"
Cả hai người A Thành và Ngụy Niên xém chút nữa là lỡ miệng nói ra sự thật rồi, may là cả hai nhanh trí kịp, Nhược Hy cũng bị dọa một phen.

Giai Ninh nghe đến hai chữ bạn thân liền cười lớn, bắt đầu mỉa mai cô:
"Ghê nha, Cố thiếu là bạn thân của chị từ khi nào vậy? Sao tôi lại không biết?"
Duật Hành ngồi trong phòng quan sát camera mà không chịu được nữa, anh đành đi ra khỏi phòng để giải vây cho cô, người con trai mặc bộ quân phục tiến ra ngoài với gương mặt lạnh lùng, liếc nhìn Giai Ninh rồi nói:
"Bây giờ thì Lam nhị tiểu thư biết rồi chứ, tôi và Nhược Hy là bạn thân từ rất lâu rồi!"
Thiếu Đình bắt đầu cảm thấy bầu không khí có chút ngột ngạt đành bắt đầu lên tiếng:
"Được rồi, đều là hiểu lầm cả! Mọi người chuẩn bị tập trung quay phim đi!"
Muốn gọi cô vào phòng để nói chuyện nhưng ở đây có quá nhiều người nên Duật Hành phải gọi cô bằng cách xưng hô khác:
"Nhược Hy, cậu vào phòng làm việc của tớ một lát, tớ có chút chuyện cần nói với cậu!"

Nhược Hy cũng hiểu được vì sao anh lại đổi cách xưng hô liền gật đầu đồng ý theo anh vào trong phòng, trước khi đi cô còn không quên dặn Như Hạ khi nào đến cảnh quay của cô thì cứ việc nhờ A Thành đến gọi cô.

Duật Hành mở cửa phòng ra, đi đến bàn làm việc cầm lấy chiếc hộp, bên trong là chiếc lắc tay hình trái tim có khắc tên của anh và cô, anh cầm chiếc lắc nhẹ nhàng đeo lên cho cô rồi nói:
"Cái này là anh nhờ người đặt cho em, vốn định tặng nhẫn cho em nhưng như vậy thì lộ quá nên anh tặng lắc tay cho em! Em xem, có thích không?"
Nhược Hy đưa tay mình lên xem chiếc lắc, càng nhìn cô càng thấy hài lòng, không do dự cô đã đưa tay ôm lấy anh, cảm động nói:
"Em thích chiếc lắc này lắm, em hứa sẽ trân trọng nó suốt đời, không để nó lạc mất đâu cả!"
"Em chỉ giữ gìn mỗi chiếc lắc thôi à!"
Nghe câu nói này của anh, cô đã nhận ra rằng anh đang muốn hỏi gì, gương mặt của Nhược Hy chợt ửng đỏ lên, nhón chân lên nói nhỏ vào tai anh:
"Cả anh nữa, em cũng phải giữ cho thật chặt nữa!"
Nhược Hy vừa dứt lời, anh đã cúi người xuống hôn lấy môi cô thật sâu, lần này cô không đẩy anh ra nữa mà nhắm mắt hưởng thụ.

Hôn xong, Duật Hành khẽ buông cô ra hôn nhẹ lên trán cô rồi nói:
"Đợi chuyện của em được giải quyết xong, anh sẽ tặng nhẫn cho em và tổ chức hôn lễ thật hoành tráng cho hai chúng ta!"

"Ừm, cảm ơn anh luôn bên cạnh em!"
Cốc! Cốc! Cốc!
"Chị dâu, Hạ tỷ nói đến cảnh quay của chị rồi!"
Nghe giọng của A Thành gọi, cả hai nhanh chóng buông ra, sửa soạn lại quần áo.

Vì ở đây là khu vực đặc biệt nên trừ mọi người trong trụ sở kể cả cô, ai cũng không được phép vào nên A Thành mới gọi cô như vậy.

Duật Hành hôn nhẹ lên trán của anh rồi nói:
"Được rồi, em đi kiếm tiền đây! Anh ở đây làm việc cho thật chăm chỉ nha!"
Duật Hành khẽ gật đầu rồi cô cũng bước ra ngoài cùng vói A Thành đi đến tổ quay phim.

Như Hạ khi thấy cô ra ngoài, gương mặt cô vẫn còn chút đỏ, chị đi lại gần cô khẽ nói nhỏ:
"Em và Cố thiếu ở trong phòng làm gì mà lâu thế, mặt em lại còn đỏ nữa!"
Nhược Hy cố tình không trả lời câu hỏi của Như Hạ, cô khẽ cười gượng rồi chuyển sang chủ đề khác để nói:
"Được rồi, em vào phòng thay đồ chuẩn bị đây!".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi