THIẾU SOÁI LẠNH LÙNG: SỦNG BÀ XÃ LÊN ĐẾN TẬN TRỜI


Nhược Hy nhìn anh sững sờ, cô thở dài cầm lấy cái khăn nhẹ nhàng lau khô tóc cho anh, cô cảm nhận được anh đang lo lắng về điều gì đó nên đã hỏi anh:
"A Hành, có phải anh có chuyện gì giấu em có phải không?"
Duật Hành quay người lại, anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô khẽ lắc đầu rồi mỉm cười nói:
"Làm gì mà có chuyện giấu em chứ, chắc tại vừa nãy anh bị hạ đường huyết nên vẫn cảm thấy hơi mệt, em đừng lo lắng nhiều quá rồi ảnh hưởng đến tiểu bảo bối trong bụng!"
Nhược Hy nhìn thấy anh kiên định như thế, cô cũng không hỏi nữa.

Lau khô tóc cho anh xong, cô đứng lên cất khăn vào phòng tắm, sau đó quay lại bảo anh:
"Được rồi, chúng ta đi xuống ăn tối cùng mọi người thôi! Để mọi người đợi lâu, một lát em bị đứa em họ nó chọc đấy!"
Duật Hành đứng lên, tiến lại gần nắm lấy tay của cô cùng nhau đi xuống lầu.

Mọi người đều đang chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn mừng cô dắt anh về nhà ra mắt, Bạch Nguyên - cậu hai của cô cũng là anh của mẹ cô đi lại nhìn Duật Hành rồi hỏi:

"Thằng nhóc này, cháu khá lắm! Nhược Hy nhà ta trước giờ rất ít khi dắt người yêu về nhà, cháu là người đầu tiên nó dắt về Bạch gia ra mắt đấy!"
Duật Hành khẽ nhìn sang cô, gương mặt của Nhược Hy khẽ đỏ ửng lên, anh khẽ nhìn cậu hai mỉm cười lễ phép rồi bảo:
"Vâng, cháu cũng rất là vinh hạnh khi được ra mắt nhà vợ của cháu!"
"Được rồi, mọi thứ đều chuẩn bị xong xuôi cả rồi! Hai đứa mau ngồi phía chính giữa đi, hôm nay bà cho hai đứa làm nhân vật chính!"
Bạch Đồng khẽ ngồi xuống ghế, bà cũng không quên gọi cô và anh đến dùng giữa tối, còn bảo cả hai đến ngồi chính giữa trung tâm của bàn ăn.

Nhược Hy và Duật Hành ngượng ngùng từ từ ngồi xuống ghế, cô đang định gắp cá thì bất ngờ, anh đã giơ đũa lên gắp lấy miếng cá cô đang định gắp bỏ vào chén của mình, anh khẽ lấy xương cá ra rồi gắp vào chén cho cô.

Mọi người trong bàn ăn đều ngạc nhiên nhìn cả hai, bất chợt Bạch Đông lên tiếng:
"Chị, em nhớ trước đây gắp xương cá ra là chị tự làm mà! Sao hôm nay lại có anh rể giúp chị rồi?"
Nhược Hy ngước lên khẽ lườm Bạch Đông một cái, Duật Hành nhanh chóng trả lời cậu ấy ngay:

"Hy Nhi cô ấy đang có thai không tiện gắp nên anh giúp cô lấy xương cá ra, em có ý kiến gì không?"
Cả nhà ai nấy đều không biết chuyện cô đang mang thai, Bạch Đồng nhìn anh và cô chăm chú rồi hỏi:
"Tiểu Hy, cháu có thai sao? Sao không nghe cháu nói với bà?"
Nhược Hy nhìn bà chột dạ, cô hít một hơi thật sâu rồi nhìn bà nghiêm túc:
"Chuyện này cháu cũng định dùng bữa xong mới nói cho mọi người nghe, nhưng Duật Hành đã nói ra thì cháu xin thú thật vói mọi người, cháu có thai được 1 tháng rồi, tháng sau chúng cháu sẽ tổ chức hôn lễ.

Vì thế, hôm nay cháu về đây để mời mọi người tháng sau đến dự hôn lễ của cháu và Duật Hành!"
Bạch Nguyên thấy cả hai đều đang căng thẳng liền phì cười, ông ấy cầm lấy tách trà lên uống rồi nói:
"Nãy giờ mọi người đều đang chờ hai cháu nói đấy, nếu không phải mẹ âm thầm điều tra thì không biết cháu muốn giấu Bạch gia này đến bao giờ!"
Nhược Hy ngước lên, nhìn cậu hai ngạc nhiên rồi hỏi:
"Hả? Mọi người đều biết cả rồi sao?"
Bạch Đông nhìn cô mỉm cười rồi nói:
"Đúng rồi chị, bà biết từ tuần trước rồi, chỉ là cả nhà đều đang đợi chị về để nói thôi! Mà chuyện chị có thai, Lam gia đã biết chưa?"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi