THIẾU SOÁI TRỞ VỀ

Chương 951:

 

Hoa Hạ cùng Tu La quốc, đều là nước có lịch sử văn minh lâu đời.

 

Nhưng từ xưa đến nay, Tu La quốc ở trước mặt Hoa Hạ quốc đều giống như em trai.

 

Lúc bắt đầu, Tu La quốc vẫn luôn cống nạp Hoa Hạ, cam tâm tình nguyện làm em trai.

 

Nhưng từ từ sau đó, Tu La quốc liền không phục, bắt đầu muốn làm đại ca, luôn muốn cùng Hoa Hạ so đầu.

 

Kết quả là, năm đó Tu La quốc củng Hoa Hạ bộc phát một trận đại chiến, cuối cùng Tu La quốc bị đè trên mặt đất ma sát, thua vô cùng thảm.

 

Sau khi Hoa Hạ thắng, cũng là điểm đến đó thì dừng, thể hiện phong độ của các cường quốc lớn.

 

Nhưng Tu La quốc thua, đáy lòng lại không phục, vẫn tuyên bố Bắc Cảnh Hoa Hạ thuộc về họ, nhiều lần muốn xâm phạm.

 

Hơn nữa Tu La quốc vẫn luôn phức tạp “rồng voi”, bọn họ muốn chứng minh, truyền nhân của Voi Chi, cường hơn truyền nhân của rồng.

 

Gần đây, Tu La quốc lần nữa nóng lòng muốn thử, lực lượng quân sự tập trung biên giới, muốn tiến vào Bắc Cảnh.

 

Lần này bộ trưởng ngoại giao Cary của Tu La quốc, dẫn mọi người đến thăm Hoa Hạ, đoán rằng cũng vì chuyện này mà đến.Trần Ninh nói: “Sư nương, Cary có biệt danh là bộ trưởng ngoại giao bàn tay sắt, nổi danh cường thé cùng bá đạo.”

 

“Lần này hắn tới Hoa Hạ, chỉ sợ là tới thăm dò chúng ta, xem chúng ta có chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu với bọn họ hay không, cũng thăm dò chúng ta có quyết tâm triển khai đại chiến với bọn họ lần nữa không?”

 

Vương Uẫn gật đầu: “Tu La quốc rất muốn cùng chúng ta đọ sức, muốn xâm phạm chiếm lấy Bắc Cảnh chúng ta.”

 

“Dã tâm của bọn họ tuy rằng lớn, nhưng cũng biết chúng ta không dễ đối phó, cho nên bọn họ cũng không dám tùy làm càn.”

 

“Lần này Cary tới, là công khai cường thế của họ, còn có điểm thăm dò chúng ta.”

 

“Cậu là thống soái Bắc Cảnh, cậu vừa ở Thủ đô, tối mai nên tham dự tiệc rượu, tốt nhất là để cho những người Tu La của Cary biết, Hoa Hạ chúng ta tuyệt đối không phải dễ đối phó.”

 

Trần Ninh nói: “Cary người này tôi đã nghe nói qua, cũng sớm muốn biết, nhưng không có cơ hội.”

 

“Nhưng vẫn không có cơ hội, lần này đúng lúc có cơ hội, tối mai tôi nhát định sẽ tham dự tiệc rượu, tham gia chiêu đãi những người bạn nước ngoài này.”

 

Thì ra, Cary người này là đại diện của Tu La quốc, cũng là chủ chiến phái.

 

Hai năm trước Cary ở Tu La quốc khắp nơi rêu rao, xâm nhập Hoa Hạ, chiếm lấy Bắc Cảnh, chém đầu chiến thần Hoa Hạ xuống, cùng thé giới tuyên bố Bắc Cảnh là của Tu La quốc bọn họ, cũng tuyên bó truyền nhân của voi lợi hại hơn truyền nhân của rồng.

 

Trần Ninh đã sớm muốn gặp tên ngông cuồng tuyên bố muốn xâm nhập vào biên giới trần thủ của mình, tuyên bó muốn chém đầu mình.

 

Ngày hôm sau, Trần Ninh và Tống Sính Đình du ngoạn Thủ đô.

 

Tống Sính Đình kéo Trần Ninh đi vào một cửa hàng âu phục cao cấp, muốn chọn cho Trần Ninh một bộ âu phục tốt, để Trần Ninh tối nay thể diện tham gia tiệc rượu.

 

Trần Ninh dở khóc dở cười: “Không phải chỉ là tham gia tiệc rượu thôi sao, mặc quần áo bình thường là được rồi, tại sao phải mua quần áo đặc biệt?”

 

Tống Sính Đình mỉm cười nói: “Tham gia tiệc rượu, tất nhiên phải ăn mặc đẹp một chút.”

 

Trần Ninh tùy ý nhìn những bộ âu phục treo trong cửa hàng may thủ công, phát hiện những bộ âu phục này đều là hơn 10 vạn thậm chí mấy trăm vạn, thậm chí hơn triệu đều có.

 

Anh không thiếu tiền, nhưng anh không ủng hộ sự lãng phí.

 

Vì vậy, nhìn thấy quần áo đắt tiền như vậy, không thể không hơi cau mày nói: “Giá quần áo ở đây cũng quá đắt đị?”

 

Tống Sính Đình từ trên mạng tra được cửa hàng này, nói âu phục thủ công của cửa hàng này đều là tiêu chuẩn cao cấp, mới cùng Trần Ninh tới nơi này chọn quần áo.

 

Cô biết Trần Ninh không thích khoa trương, cũng không thích lãng phí, vì vậy liền nhẹ giọng nói: “Vậy chúng ta chọn mua giá rẻ, không mua đắt tiền.”

 

Tống Sính Đình nói xong, nói với một nữ nhân viên bán hàng bên cạnh: “Xin chào, các cô có âu phục nam rẻ hơn một chút không?”

 

Vừa dứt lời, bên tai vang lên một âm thanh chua xót khắc nghiệt: “Ôi, tôi nói sao nhìn quen mắt thế, đây không phải là em họ Tống Sính Đình của tôi sao!”

 

Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, Đồng Kha đều hơi nhíu mày, đồng loạt quay người.

 

Sau đó liền nhìn thấy một cô gái toàn thân ăn mặc đẹp đẽ.

 

Thiếu phụ này chính là chị họ xa của Tống Sính Đình, Từ Hải Yến.

 

Từ gia là nhà giàu, hai mươi năm trước tài sản chính là gấp mười lần Tống gia.

 

Khi Tống Sinh Đình học đại học, đã có nửa năm cuối ở Từ gia.

 

Nhưng Từ gia xem thường Tống gia, Từ Hải Yến càng xem thường em họ Tống Sính Đình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi