THIẾU TƯỚNG ĐẾ QUỐC

Editor: Thơ Thơ

Chương Diệc không nghĩ tới Tra Lý sẽ vô sỉ đến mức độ này, muốn dùng thủ đoạn cứng rắn ép anh đi vào khuôn phép. Một cước đá văng hai áo choàng trắng nỗ lực kiềm chế anh, Chương Diệc thở hổn hển, cười lạnh nhìn về phía người trước mắt.

"ngược lại tôi muốn xem xem ngài có bản lãnh này hay không!"

Càng nhiều người nhào tới, Chương Diệc cũng không chớp mắt, dứt khoát ra quyền, nhấc chân, lên eo, năm đó anh đánh lộn ở trường quân đội thường thường lấy điểm tối đa, đối phó chỉ có mấy nhân viên y tá căn bản là điều dễ dàng.

"Xem ra tôi đánh giá thấp thực lực của ngài." Tra Lý nhếch lên khóe miệng, vẫy vẫy tay phía sau, liền có một hàng Alpha hắc y đi vào, mỗi người cao to uy mãnh, được huấn luyện nghiêm chỉnh. Chương Diệc vốn không làm sao để mấy người này ở trong lòng, có thể cùng bọn họ mới qua mấy chiêu, liền ngầm nói không tốt, lúc mấy người này ra chiêu có thể nói đặc biệt ác liệt tàn nhẫn, không giống như là hộ vệ tư nhân, có thể là bộ đội đặc chủng xuất thân quân đội. Anh đối phó một hai người vẫn được, nhưng cần phải đồng thời đối phó năm người, liền quá sức.

"Chương tiên sinh, tôi xem ngài vẫn là ngoan ngoãn hạ vũ khí đầu hàng đi, bị thương tổn tới chỗ nào sẽ không tốt."

Tra Lý ôm ngực, giống như trên sân đấu xem tranh tài đầy hứng thú thưởng thức sáu người trong phòng triền đấu. Từ đầu đến cuối ánh mắt của anh không có từ trên người Chương Diệc dời đi, đặc biệt là lúc anh đá vào cẳng chân, tầm mắt càng trói chặt trên đôi chân thon dài thẳng tắp. Anh thấy Chương Diệc dần dần không chống đỡ nổi, không thể không chật vật lùi tới góc tường, không khỏi sung sướng mà cười ra tiếng.

"Chương tiên sinh, nói đến, tôi vẫn luôn thật tò mò tại sao quân bộ đế quốc huỷ bỏ chức vị của ngài, nghe nói là bởi vì ngài lây nhiễm phóng xạ hả?" Thơ_Thơ_ddlqd

Tra Lý đi tới từng bước một, lúc này Chương Diệc đã bị hai Alpha cao to gắt gao đè lại vai và cánh tay, nửa người trên không thể động đậy. Nghe Tra Lý nói, anh bỗng nhiên ngẩng đầu, phẫn nộ mà không cam lòng trừng Tra Lý.

"phóng xạ gì sẽ có ảnh hưởng lớn như vậy, ngay cả quân bộ đều không tiếp tục chờ được nữa?" Tra Lý sờ cằm, bộ dáng làm bộ suy nghĩ, anh bỗng "A" một tiếng, làm bộ bỗng nhiên tỉnh ngộ nói, "A, tôi hiểu được, nhất định là thể chất của ngài đã xảy ra thay đổi, một Alpha, thể chất muốn nói là biến dị, cũng chỉ có thể thoái hóa biến thành Beta hoặc là Omega..."

Hai tay Chương Diệc bị bắt chéo sau lưng, dùng một tư thế khuất nhục bị ép quỳ trên mặt đất, trơ mắt mà nhìn một cái tay áo choàng trắng cầm ống tiêm đi tới càng gần. Anh phí công giãy dụa, gân xanh cổ nổi lên từng sợi từng sợi, mặt anh tuấn bởi vì hận cực độ mà hơi vặn vẹo.

"đến cùng ngài muốn làm cái gì?" Anh cơ hồ là từ bên trong hàm răng nghiến chặt phun ra mấy chữ này.

"Không có gì, chính là làm cái thí nghiệm nho nhỏ." Tra Lý nhún vai một cái, lơ đễnh nói, "Đừng lo lắng, bên trong chỉ bỏ thêm chút thuốc kích dục Omega, ngài là Alpha mà, sẽ không bị ảnh hưởng gì."

**

Lúc Alan thu được tin nhắn hơi thở cầu cứu của Chương Diệc, mới vừa ở bên trong phát sóng trực tiếp kết thúc một hồi diễn thuyết tranh cử.

Lúc Chương Diệc vừa tới liên bang, Alan liền cùng anh cường điệu quá, nếu như anh gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, nhất định muốn dùng tín hiệu đặc thù hai người ước định cầu cứu, như vậy cậu có thể trong thời gian sớm nhất biết được, cũng chạy tới bên cạnh anh.

Lúc tín hiệu ngắn gọn kia vang lên, Alan cũng không có hoảng loạn, mà là tỉnh táo định vị căn cứ ra vị trí của Chương Diệc phát tới tín hiệu cấp tốc, đồng thời điều ra hết thảy mai phục cài bên trong hoàng cung.

"Số 17, số 18, báo cáo vị trí các người."

"Số 3, truyền hình ảnh thực trong phòng cho ta." Thơ_Thơ_ddlqd

"Cái gì, biểu hiện không được? Thử lại!"

Alan vỗ một chưởng trên tay lái, van dầu đạp phải sâu nhất, hận không thể đem xe huyền phù biến thành hạm phi hành tốc độ. Không có ai biết, một khắc kia thu được thư cầu cứu hơi thở của Chương Diệc, cậu hối hận đến ruột đều phải nát, biết rõ hoàng cung nguy hiểm như thế, biết rõ Tra Lý sẽ không dễ dàng để cho bọn họ dễ chịu, cậu vẫn yên tâm mà bỏ Chương Diệc một mình ở nơi đó. cậu quá coi trọng Bryan, thiếu chút nữa đã quên anh ta là kẻ hữu dũng vô mưu, căn bản đấu không lại đại ca cậu. cậu căn bản không dám tưởng tượng, Chương Diệc lẻ loi, sẽ phải chịu cặn bã kia trào phúng cùng nhục nhã thế nào...

Alan khẩn trương cầm tay lái, con ngươi xanh biếc u ám cực kỳ. Cậu đã quyết định, nếu như Chương Diệc xảy ra bất kỳ chuyện gì, cho dù cậu mất cái mạng này, cũng phải lôi kéo đại ca cậu chôn cùng!

Một khắc kia lỗ kim cứng rắn đâm vào cánh tay Chương Diệc, anh giằng co kịch liệt, hai cái chân không ngừng đá đá, sức mạnh tuyệt cảnh dưới bạo phát cơ hồ cường đại đến khủng bố. Ba hắc y Alpha khác hoảng loạn vội vàng tiến lên đè lại tay chân của anh, một kẻ trong đó bị Chương Diệc giơ chân đá đến mấy lần, má phải bầm tím một mảnh. Anh không cam lòng, nắm xương đùi Chương Diệc, đột nhiên lôi kéo, khớp xương vang lên rắc rắc, Chương Diệc nhất thời đau đến ngã trên mặt đất.

"Tôi nói, đừng thương tổn thân thể của anh ta." Tra Lý có chút không vui liếc nhìn Alpha kia một cái. Chân xinh đẹp mạnh mẽ như vậy, phải làm hư, liền không dễ chơi.

"Vâng, điện hạ." Alpha kia cúi đầu, cũng không dám vọng động nữa.

Một hồi lâu, Chương Diệc mới từ bên trong đau đớn tỉnh táo lại, anh bị mồ hôi ướt nhẹp mi mắt, tầm mắt chuyển tới cánh tay mình, trước mắt nhất thời một trận trời đất quay cuồng. một ống thuốc kích dục Omega màu lam nhạt, chẳng biết từ lúc nào đã đẩy toàn bộ vào bên trong động mạch cánh tay trái của anh!

Sắc mặt Chương Diệc trở nên thất bại trước nay chưa từng có, anh bỏ chống lại, đầu vô lực buông xuống, giống như một con chim bị bẻ gảy cái cổ. Tra Lý đi tới bên cạnh anh, ngồi xổm người xuống, cười tủm tỉm nhìn anh, "Chương tiên sinh, không vui như thế làm gì. Chẳng lẽ... Thể chất của ngài thật biến thành Omega sao?" Thơ_Thơ_ddlqd

Chương Diệc nhắm hai mắt, mi mắt ướt át không ngừng run rẩy. Nếu như anh thật ở trước mặt những người này lộ ra loại trò hề kia, vậy còn không bằng anh lập tức chết đi... Alan, Alan, đến lúc nào cậu mới có thể đến...

"bác sĩ Lai khắc, vì sao đã qua lâu như vậy rồi, anh ta vẫn không có phản ứng?" Tra Lý vốn khoanh tay chờ xem kịch vui, không nghĩ tới thuốc kích dục kia sau khi tiến vào, Chương Diệc ngoại trừ chân trái thỉnh thoảng sẽ bởi vì đau mà co rúm hai lần, cả người không có nửa điểm phản ứng. Anh không khỏi đối với tin tình báo từ đế quốc truyền đến có chút hoài nghi.

"Điện hạ, cái này... Tôi cảm thấy được tốt nhất làm một lần thâm nhập kiểm tra cho anh ta, khả năng phương pháp này —— "

"Chờ đã." Tra Lý bỗng nhiên giơ tay lên, cản lại anh, anh cau mũi một cái, nghe trong không khí toả ra một hương vị nào đó cực kì nhạt, "Tôi thật giống như cảm thấy."

Lúc này ý thức Chương Diệc đã có chút mơ hồ không rõ, một làn sóng rồi lại một làn sóng động dục mãnh liệt hành hạ anh, vô luận anh cố gắng áp chế thế nào, cỗ khô nóng kia vẫn từ bụng dưới anh lẩn trốn toàn thân. Anh dùng lực trừng mắt nhìn, màu đỏ tươi trong tầm mắt, mặt Tra Lý cười đến tà ác càng ngày càng gần, lúc tay buồn nôn kia sắp sờ về phía mặt của anh, anh nghe đến tiếng súng đoàng một tiếng.

Sau đó chính là một hồi hỗn loạn, tiếng súng, tiếng đánh nhau, tiếng chửi rủa, tiếng còi cảnh sát, các loại tiếng huyên náo cùng nhau, chấn động đến mức màng tai anh đau đớn. Hai chân kiềm chế hai tay anh chẳng biết buông lỏng ra từ lúc nào, sương mù mông lung trong tầm mắt, anh nhìn thấy một thiếu niên tóc vàng mắt xanh trong đám người ầm ầm bước nhanh đi tới anh.

"Diệc! Diệc!" Người kia quỳ xuống, lo lắng vuốt ve mặt của anh, trong con ngươi đẹp đẽ xanh biếc càng có nước mắt.

"Xin lỗi, xin lỗi! Đều là lỗi của em! Em đã tới chậm!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi