THỊNH THẾ ĐIỀM HÔN: CÔ VỢ NHỎ ĐỪNG HÒNG BỎ TRỐN

Thanh Y tìm một chiếc hộp rồi để ngay ngắn bức thư vào. Cô đi vào phòng tắm rồi xuống phòng bếp. Nữ hầu đã chuẩn bị đầy những món ăn, một mình cô trong nhà thật là buồn chán. Một mình trong chiếc biệt thự cô đơn biết bao. Thanh Y đi tìm quản gia Tư.

" Bác Tư, ở nhà chán quá à~" Thanh Y than vãn

" Cháu muốn gì nào. Muốn ra ngoài chơi không" Tư Phong hỏi

" Có. Bác đưa cháu ra ngoài nhé" Thanh Y mỉm cười

Tư Phong liền cho người chuẩn bị xe, cả hai bác cháu lên xe rồi đi ra phố chơi. Tiếng ồn ào huyên náo truyền đến từ mọi phía, khiến Thanh Y vô cùng thích thú với những món ăn ngon trên đường phố làm cô hít sâu một hơi, sau đó không kìm được hít thêm một cái nữa. Những món ăn không thơm kiểu hương hoa, cũng không có mùi thơm ngọt, mà là một thứ mùi thơm thoang thoảng như mộng ảo, khiến cô vừa ngửi liền có cảm giác lơ lửng, bồng bềnh.

" Bác Tư chúng ta đi ăn món mì đi" Thanh Y cười kéo tay Tư Phong

" Được. Cháu thích thì chúng ta cùng đi ăn" Tư Phong cười

Thanh Y rất vui vẻ háo hức, chạy trước Tư Phong rất nhanh, phần trán bên trái mồ hôi chảy thành dòng xuống tới cổ. Cô vươn tay lau khuôn mặt đỏ bừng nhưng chân vẫn không ngừng chạy.

"Y Y cận thận lạc đường đấy" Ngay lúc này, Tư Phong ở phía sau truyền đến một tiếng vô cùng ấm áp đầy sự quan tâm đến Thanh Y

Cô bé cứ chạy, đột nhiên va phải ai đó khiến cô ngã ra sau. Thanh Y ngước lên thì thấy một cô bé cũng chừng tuổi cô ngã xuống. Cô ta cau mày nhìn chằm chằm cô.

" Mắt mày bị mù à" Cô bé kia nói

" Xin lỗi, tôi không cố ý. Cậu không bị thương chứ" Thanh Y đứng dậy phủi phủi vết bẩn trên quần áo

" Chỉ xin lỗi là xong à. Làm váy tao bẩn hết rồi. Mày có biết nó đắt thế nào không" Cô bé kia đỏng đảnh nói.

" Tôi có thể mua giúp cô váy mới" Thanh Y thản nhiên nói

Cô bé kia đứng dậy, chỉ tay vào mặt Thanh Y nói rằng nhìn cô nhà quê như vậy mà cũng đòi đến váy mới sao. Thanh Y thở dài, đối lại rằng nếu cô bé đó không thích thì thôi, không có việc gì nữa thì cô sẽ đi ăn với Tư Phong. Thanh Y khẽ lướt Cô bé bị đụng kia thấy thái độ của Thanh Y như liền kéo Thanh Y lại.

" Buông ra" Thanh Y trừng mắt nói.

" Nếu tôi nói không buông, thì sao" Cô bé gái kia cười nói

Lúc này Thanh Y tức giận thực sự, cô dơ tay " Chát" tiếng đánh vang lên. Khuôn mặt trắng nõn của bé gái kia bỗng dưng đỏ lên, in hằn cả một bàn tay vào đó. Cô bé đó bỗng nhiên khóc, Tư Phong chạy đến.

" Y Y sao cháu đánh bạn" Tư Phong hỏi

" Cháu va vào cô ấy, đã xin lỗi rồi, định bồi thường cho cô ấy chiếc váy mới nhưng cô ấy không chịu. Cháu không quan tâm nữa thì cô ấy kéo cháu lại. Cho nên.....cháu mới đánh bạn ấy" Thanh Y cúi đầu xuống nói

" Cho dù vậy, cũng không nên đánh người ta. Cô bé kia cũng không phải cố ý đụng phải con khiến con ngã, con còn đánh lại cô ấy một phát. Y Y mau xin lỗi cô bé đi rồi ta sẽ đưa hai đứa đi ăn kem được không" Tư Phong mỉm cười

Thanh Y là người có phép tắc nên đã cúi người xin lỗi, cô bé kia nín khóc nhưng trông có vẻ vẫn còn dỗi. Thấy vậy, Thanh Y kéo cô bé đó đi ăn kem rồi rủ đi shopping mua những chiếc váy đẹp nhất. Cô bé kia tên là Bạch Tố Cửu, là con gái của chủ tịch tập đoàn Bạch gia. Tố Cửu đang đi dạo phố thì bị cô va vào, tuy không có ác ý nhưng từ nhỏ Tố Cửu đã được yêu chiều nên dễ nảy sinh tính đại tiểu thư. Trước đây cô không có nổi lấy một người bạn vì tính khí đại tiểu thư của mình. Tố Cửu trong lòng thấy Thanh Y là một cô gái rất thú vị, đây là lần đầu tiên có người rủ Tố Cửu đi chơi, xong sau đó còn được Thanh Y dẫn đi ăn, mua những đồ đẹp đẽ. Tố Cửu sau khi đã hết dỗi liền ngỏ lời kết bạn trước với Thanh Y. Cô bé vui vẻ nhận lời.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi