THỜI GIAN CÙNG ANH TRIỀN MIÊN


Từ hôm qua khi cô và Tô Tình tách ra đến nay còn chưa được 24 tiếng.Nếu báo án, cảnh sát có khả năng sẽ không thụ lí.Đường Tâm Lạc chuẩn bị, dùng danh nghĩa của Lục gia gây áp lực cho cục cảnh sát.“Được, , hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy.” Lâm Thiến cũng tán đồng quyết định của Đường Tâm Lạc, “Nhưng mà…..

Còn có một việc, cần em tự midnh đến đây một chuyến mới có thể giải quyết.”Thì ra hôm nay ở phim trường còn có đoàn phim [Sủng phi thăng chức ký] sẽ gặp gỡ truyền thông.Hiện giờ, truyền thông đã chờ ở phim trường.Kết quả, nhà làm phim không có ở đó, đạo diễn cũng không luôn.Không có nhà làm phim cùng đạo diễn tự mình tiếp đãi truyền thông, đối với sự tuyên truyền của bộ phim này , khẳng định sẽ có ảnh hưởng.Cho nên, Lâm Thiến lúc này mới sốt ruột gọi điện thoại đến biệt thự, chính là muốn Đường Tâm Lạc ra mặt ứng phó truyền thông, xong lại tiếp tục tìm kiếm Tô Tình.“Em bây giờ đến ngay, ở trên đường sẽ liên lạc với Kiều thiếu và cục cảnh sát luôn.


Phim trường bên kia chị Thiến tạm thời nhìn giúp em.”“Được, chị sẽ xem cho….

Đúng rồi…… Tâm Lạc, cái kia…… Chờ lát nữa truyền thông, khả năng sẽ đồng thời phỏng vấn em và Việt Trạch, em không có vấn đề gì chứ?”Đường Tâm Lạc nghe được Lâm Thiến nói, hô hấp cứng lại.Cô vốn dĩ muốn từ chối.Nhưng cảm thấy, chính mình cũng không có khả năng trốn Việt Trạch cả đời.Nếu lần trước đã cùng Việt Trạch nói rõ ràng, Lục Dục Thần cũng tin tưởng cô thì cần gì phải trốn nữa.“Chị Thiến, em không có vấn đề gì.


Chị giúp em ứng phó truyền thông trước đi, em rất nhanh sẽ đến.”*Trên đường đi đến phim trường, Đường Tâm Lạc không ngừng gọi cho Kiều Mạc Hàn.Kết quả Kiều Mạc Hàn thế nhưng cũng tắt điện thoại.Cô gọi cho trợ Kiều Mạc Hàn, bên kia cũng nói là không biết Kiều Mạc Hàn đang ở đâu.Đường Tâm Lạc bất đắc dĩ, đành phải báo án.Tuy rằng đã báo cảnh sát, nhưng Đường Tâm Lạc vẫn như cũ cảm thấy thấp thỏm, luôn lo lắng cho an nguy của Tô Tình.Cảnh sát hiệu suất quá chậm, nếu Tiểu Tình thật sự gặp phải nguy hiểm, chờ cảnh sát tìm được cô ấy, căn bản là không làm được gì nữa.Nghĩ vậy, cô tức khắc cảm thấy đứng ngồi không yên.Đang chuẩn bị tiếp tục gọi cho Kiều Mạc Hàn.Đột nhiên nhớ tới lần trước cô và Việt Trạch có tai tiếng, Kiều Nhân Nhân đã gọi cho cô để gây sự.Đúng rồi, trong điện thoại của cô hẳn là còn có số của Kiều Nhân Nhân!Đường Tâm Lạc nhanh chóng gọi cho Kiều Nhân Nhân, cho dù biết Kiều Nhân Nhân không thích mình thì vẫn phải mặt dày gọi đến.Điện thoại chỉ đổ chuông vài tiếng Kiều Nhân Nhân đã bắt máy.“Đường Tâm Lạc…… Cô, cô sao lại gọi cho tôi?”Không biết vì sao, Đường Tâm Lạc cảm thấy trong thanh âm của Kiều Nhân Nhân có sự khẩn trương.“Tôi…..”Cô còn chưa kịp nói ra ý đồ của mình, Kiều Nhân Nhân đã cắt đứt lời cô: “Tôi nói cho cô biết, cô đừng cho là tôi sẽ bán đứng bạn bè.

Chị Huyên Nhi bây giờ phải tĩnh dưỡng, tôi sẽ không nói cho cô phương thức liên lạc với chị Huyên Nhi đâu….”“Huyên Nhi?” Đường Tâm Lạc đột nhiên cảm thấy, tên này rất quen tai.Cô giống như đã nghe qua rất nhiều lần cái tên này.Nhưng mà hiện tại cô không rảnh quản nhiều như vậy, tất cả sự quan tâm đều đang đặt trên người Tô Tình.“Kiều tiểu thư, cô hiểu lầm rồi.

Tôi không phải tìm cô vì chuyện đó, tôi chỉ muốn hỏi về Kiều thiếu thôi.“Hỏi về anh tôi?” Âm điệu của Kiều Nhân Nhân không tự giác cao hơn.“Cô sao lại không nói sớm, thật là….” Hù chết cô.Cô còn tưởng rằng, Đường Tâm Lạc đã biết chuyện chị Huyên Nhi, muốn tìm chị ấy nói chuyện.Dù sao chị Huyên Nhi vừa tỉnh đã gọi anh Dục Thần đi mất.Đổi lại cô là Đường Tâm Lạc, khẳng định nuốt không trôi chuyện này, sẽ đi tìm chị Huyên Nhi gây sự..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi