THỜI GIAN CÙNG ANH TRIỀN MIÊN


"Thế nhưng Tiểu Tình, cậu có biết không? tối hôm qua Lục Dục thần đột nhiên tới cầu hôn tớ, anh nói, anh vẫn luôn nợ tớ một lời cầu hôn.""Tớ thật sự không nghĩ tới, anh vẫn nhớ chuyện này.

Ngay cả tớ, kỳ thực đã quên.


Chính là Lục Dục Thần, anh ấy vẫn cao ngạo không ai sánh bằng, tớ vẫn còn nhớ rõ..."Người đàn ông quỳ gối trước cô, là người cấp cao của nước Trung Quốc, thương nghiệp được tôn trọng nhất nước.Nhưng anh, lại cố quỳ gối xuống đất, cầu hôn cô.Đường Tâm Lạc có chút không nói được.Ánh mắt cô lập lòe, mang theo đôi mắt sáng.Trên trần đèn lộng lẫy, thắp sáng mắt cô.Nhìn mi mắt cô cong cong, đôi mắt phát lên thứ tốt hơn.Tim Tô Tình đột nhiên đập mạnh một chút.Nhìn Đường Tâm Lạc.Cô ấy mở miệng, nói những cái làm cô đau khổ."Tiểu Tình, nếu cậu muốn hỏi hôn nhân của tớ với Lục Dục Thần.

Kỳ thật, tớ cũng không biết có bền vững hay không, cầm tay đi.


Rốt cuộc, tương lai có quá nhiều thứ không tính được, tớ so với anh ấy, anh ấy....có quá nhiều thứ tốt đẹp."Nghĩ đến hôn nhân trong quá khứ.Thân phận vợ hai.Gia cảnh hai bên khác biệt.Quan trọng nhất chính là bọn họ bắt đầu như vậy khó chịu nổi.Một thỏa thuận, cô gả cho anh.Thời gian qua đi, cũng vì cải nhau về tiền, hàng hóa mà xảy ra chiến tranh lạnh.Nhưng nói cho cùng, không phải vì lòng tự ti mà cô ấy gây chuyện đâu?Bởi vì cô ấy biết, những cái lời nói nhất thời đã từng là sự thật.Chính bởi vì là sự thật nên làm cho cô cảm thấy hèn hạ và bất an.Như vậy mới có thể làm chô đáng thương, khó ở.Nhưng hiện tại...Khoảng thời gian khó khăn qua đi, cô đã từ bỏ lòng tự ti, một lòng rời bỏ và làm lại từ đầu, cô và Lục Dục Thần yêu nhau.Cô yêu Lục Dục Thần.Không còn gì nghi ngờ.Cô cũng cho rằng Lục Dục Thần cũng như vậy.Thậm chí là....yêu cô hơn những gì cô nghĩ.Nghĩ vậy, Đường Tâm Lạc hít một hơi, "Tiểu Tình, cậu yên tâm, tớ sẽ nỗ lực vì hạnh phúc! Tớ khẳng định, tớ yêu anh ấy, và tớ cũng khẳng định, Lục Dục Thần yêu tớ.

Chúng tớ nhất định sẽ hạnh phúc!"Nhìn Đường Tâm Lạc, Tô Tình nghĩ có những lời cô không cần phải nói nữa.Bạn thân gả cho Lục Dục Thần.Nhìn hai người hạnh phúc đã mãn nguyện rồi.Kiều Mạc Hàn nói cho cô ấy, trong lòng Lục Dục Thần yêu Cố Huyên Nhi.Nhưng hắn cũng nói rằng, mỗi người đàn ông trong lòng đều từng có một người từng rất yêu.Theo thời gian, thì đối với người đó sẽ dần dần nhạt đi.Tô Tình không biết trong lòng Kiều Mạc Hàn có giống với Lục Dục Thần, đà từng yêu một người.Nhưng Kiều Mạc Hàn nói hắn có cảm giác, Cố Huyên Nhi trong lòng Lục Dục Thần dần dần nhạt.Có lẽ, Kiều Mạc Hàn nói đúng.Lục Dục Thần cưới Tâm Lạc, mà không phải vì hắn yêu.Chứng tỏ, trong nội tâm anh, người phụ nữ quan trọng nhất chính là Tâm Lạc.Một khi đã như vậy, cô cần gì phải đem chuyện buồn đó kể cho Tâm Lạc đâu?"Đúng rồi Tiểu Tình, nói hồi lâu, rốt cuộc cậu có gì muốn nói?"Đường Tâm Lạc đôi mì cong nhìn Tâm Tình," Cậu nhanh lại đây, hay là chúng mình cùng nói cái chuyện này đi? Chuyện cậu với Kiều Mạc Hàn, chẳng lẽ không nói cùng tớ?".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi