THỜI GIAN CÙNG ANH TRIỀN MIÊN


Lục Dục Thần lạnh lùng nhùn bà ta một cái.Ánh mắt lạnh băng chuyển từ người bà Đường sang Đường Nhược Lan.Bị anh âm trầm nhìn chằm chằm, Đường Nhược Lan nhịn không được lui về sau một bước.Thấy thế, đáy mắt anh khinh thường.“Còn vị này, Đường Nhược Lan, thân là cô cô của.

Hai mươi tuổi đã gả vào nhà Lý gia, sau khi kết hôn có một đứa con gái.

Đáng tiếc nhà họ lý phá sản, chồng của cô Đường đây còn trẻ nhưng thiếu nợ người ta một khoản tiền lớn đã nhảy lầu tự tử.

Trước khi chết vì không muốn liên lụy vợ con, đã cùng cô đường đây ly hôn.”“A….” Lục Dục Thần cười lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn Đường Nhược Lan khinh thường.Đường Nhược Lan nghe anh nói trán đổ đầy mô hôi lạnh.Đôi môi bà ta tái nhợt, run rẩy hy vọng Lục Dục Thần không biết sự thật.Chỉ tiếc mộng đẹp của bà ta cũng bị thất bại.Nghe Lục Dục thần lạnh lùng nói tiếp.“Đáng tiếc cho Lý tiên sinh, trước khi chết còn muốn bảo vệ vợ con.

Lại không biết thủ đoạn của cô Đường đây so với tưởng tượng của ông ta còn ghê gớm hơn.


Trước khi Lý gia bị phá sản vẫn còn nợ ngân hàng 8000 vạn không có cach nào trả được.”“Là người làm ăn đều biết, 8000 vạn nói nhiều không nhiều nói ít không ít.

Nếu lúc ấy có người có thể đưa tay ra giúp nói không chừng đã cứu được Lý gia.”“Chỉ tiếc, đến khi Lý tiên sinh nhảy lầu tự sát cũng không biết được ông ta toàn tâm toàn ý bảo vệ vợ con tự mình chịu khổ mà không biết lúc đó vợ ông ta vừa vặn có đúng 8000 vạn.”“Cậu...cậu nói bậy!” Đường Nhược Lan cãi lại.“BÀ cho rằng, Lục Dục Thần muốn tra một người còn khó khăn sao?”“Ánh mắt anh lạnh băng, như thể xuyên qua người được vậy.”“Nếu muốn người không biết trừ phi mình đừng làm.

Cô Đường đây sau khi rời Lý gia liền lấy thân phận em chồng lại trở lại Đường gia.

Ở Đường gia mấy năm chưa bao giờ ra ngoài làm việc.


Ăn của Đường gia, dùng của Đường gia, đến sau khi bố mẹ vợ đã qua đời liền nhảy ra cùng bà Đường đây cướp đoạt tài sản của vợ ta.

Những chuyện này mọi người ở thành phố A hẳn đã nghe thấy!”“ đúng á ta nhớ ra rồi...ba tháng trước, Đường tiểu thư...không, Lục phu nhân.

Lục phu nhân hình bị Bà Đường đuổi ra khỏi Đường gia, có phải có chuyện này hay không?”“Đúng đúng đúng , tôi cũng nhớ rõ,lúc đó còn đăng báo đoạn tuyệt quan hệ.

Sau đó Đường thị liền rơi vào tay bà Đường.”“Nhưng sau lại đổi chủ, cổ phiếu Đường thị bị rớt được Lục phu nhân mua lại.

Tôi biết rồi, xem ra chuyện này sau lưng không thể thiếu phần của Thần thiếu.”Những khách khứa ở đây không phải kẻ ngốc bạn thân rất nhiều người cũng trải qua kinh nghiệm hào môn phân tranh.Chỉ trong nháy mắt liền hiểu rõ.“Không, không đúng, cậu hãm hại tôi! Cậu ngậm máu phun người!” Đường Nhược Lan kích động cãi lại.“Tôi vốn là tiểu thư Đường gia, sau khi ly hôn trở lại Đường gia thì có gì sai? Tôi cũng có tư cách kế thừa cổ phiếu của Đường thị, của ttôi tôi lấy.

Những đồ của cháu gái thì đều là của nó, tôi chưa từng muốn cùng nó tranh giành!”“Vậy sao…”Lục Dục Thần không nóng không lạnh trả lời một tiếng.“Nếu đã như vậy, vậy cô Đường có thể nói cho tôi biết hai đứa nhỏ bà cùng Lý tiên sinh tên đầy đủ là gì?”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi