Cái mà cô ta muốn, là danh chính ngôn thuận ngồi lên vị trí Lục phu nhân.Chỉ cần để Lục Dục Thần, cùng cô phát sinh quan hệ, ở trong phòng này.Sau khi thành công, bị phóng viên chụp được, chọc tức Đường Tâm Lạc, thêm nữa để nhà họ Cố tạo áp lực......!Những điều này đã đủ rồi.Cho nên, cô ta lén lút vứt đi thuốc mà Lục Ái Đồng cho.Ngược lại kêu chú Trung, chuẩn bị giúp cô mê hương của lần này.Đây là đồ tốt lấy được từ chỗ của bà ngoại, không màu không vị.Không giống như những loại thuốc bình thường kia sẽ làm tổn hại đến cơ thể, nhưng lại khiến người ta nảy sinh ảo giác, sẽ dấy lên thứ đầu tiên trong lòng của người đàn ông muốn đạt được nhất.Thuốc mê, sớm đã bị dấu ở chỗ miệng thông gió của máy lạnh.Điều đặc biệt là ở chỗ, thuốc mê này, đối với phụ nữ, hoàn toàn không có tác dụng gì.Cho nên, cô ta không cần lo lắng mình sẽ bị mất đi lý trí.Cô ta chỉ cần mặc lên bộ quần áo giống với ‘tiểu công chúa’ đó vậy, sau đó ở trong phòng này cùng với Lục Dục Thần.Dùng lời của chú Trung mà nói, vượt quá 20 phút, người đàn ông này sẽ vì cô mà điên cuồng triệt để.Cố Huyên Nhi vốn còn lo lắng, thuốc mà chú Trung cho cô, sẽ không có tác dụng.Không ngờ, nhà họ Thẩm đúng là xuất thân từ hắc đạo, trên phương diện này, còn lợi hại hơn cả Tổng Thống phu nhân nữa.Thuốc mê không màu không vị, để ở miệng thông gió......Ha ha ha......!Chỉ sợ Lục Dục Thần cũng sẽ không chú ý đến chi tiết nhỏ này đâu.Cố Huyên Nhi nhìn thấy sắc mặt của Lục Dục Thần vẫn rất là lạnh lùng, trong đáy mắt còn lộ ra vẻ giãy giụa và đau khổ nào đó, nụ cười ở khóe miệng, càng sâu thêm.Lục Dục Thần, anh cứ việc giãy giụa đi......Đợi đến khi thuốc hoàn toàn ăn mòn não của anh.Đến lúc đó, dù cho ý chí của anh có kiên cường đến đâu, cuối cùng cũng sẽ tự động, đem em đè ở dưới mà thôi!*Trong phòng tiệc, Tô Tình đã là lần thứ 33, hỏi Kiều Mạc Hàn rồi.“Bọn họ đã vào trong đó bao lâu rồi, thời gian cũng dài lắm rồi đó......!Không được, em phải đi gõ cửa.”“Tình Tình, anh đã giải thích với em rồi.
Dục Thần không có suy nghĩ nào khác đối với Cố Huyên Nhi đâu, cậu ta cùng cô ta vào trong, chắc là muốn làm rõ chuyện của sợi dây chuyền đó.
Em đừng có lo nữa, yên tâm, anh sẽ không gạt em đâu.”Kiều Mạc Hàn biết là, sợi dây chuyền đó có ý nghĩa phi phàm đối với Lục Dục Thần.Nó không chỉ, là hồi ức và là niềm tin của Lục Dục Thần.Càng là......!điểm mấu chốt để tìm cách áp chế ‘con người đó’.Cho nên lần này, dù cho có chọc giận Tiểu Tình, anh ấy cũng sẽ không chùn bước mà đứng về phía anh em của mình.“Kiều Mạc Hàn, em thấy anh đang bao che cho Lục Dục Thần thì có! Ánh mắt của Cố Huyên Nhi nhìn Lục Dục Thần lúc nãy, hận là không thể nuốt luôn anh ta.
Đàn ông tụi anh đều là dùng thân dưới để suy nghĩ, anh còn cảm thấy, hai người họ vào trong đó lâu như vậy sẽ không có chuyện gì xảy ra?”“Tiểu Tình, em nói cậu ta thì được, chứ không được công kích anh.”“Anh......!Tốt, anh không đi có phải không? Anh không đi, em đi!”Tô Tình không thèm để ý đến Kiều Mạc Hàn nữa, quay lưng đi về phía cầu thang.Kiều Nhân Nhân cũng cảm thấy Tô Tình phân tích rất là đúng, từ khi Cố Huyên Nhi trở về, cô phát hiện trong kí ức của mình, Cố Huyên Nhi dịu dàng lương thiện đã biến thành một con người khác.“Chị Tiểu Tình, lần này em ủng hộ chị, em sẽ cùng đi với chị!”Hai người cùng nhau bước lên lầu hai.Ai ngờ, mới vừa đi tới cầu thang, đã bị ba nhân viên phục vụ của phủ Tổng Thống, ngăn lại.“Xin lỗi hai vị tiểu thư, phòng nghỉ ở trên lầu, tạm thời không cho người ngoài dùng.”Kiều Mạc Hàn chạy tới, đúng lúc nghe thấy hai người đang cãi nhau với nhân viên phục vụ.“Có chuyện gì vậy?”Nhìn thấy cậu Kiều đến, thái độ của mấy nhân viên phục vụ, tốt hơn lúc nãy nhiều.“Cậu Kiều, không phải là chúng tôi làm khó hai vị tiểu thư.
Ngài Tổng Thống đang ở trên đó, đón tiếp khách quý quan trọng.
Đang nói về chuyện quốc gia đại sự.
Cho nên sau khi chúng tôi nhận được lệnh, tạm thời phong tỏa phòng nghỉ ở trên lầu, không cho người ngoài dùng.
Hai vị tiểu thư này, nhất định phải xông vào.
Thứ lỗi cho chúng tôi, không còn cách nào nữa.”.