THỜI KHÔNG HỖN LOẠN

Cùng lúc đó, bên trong thứ nguyên không gian, một nhóm người đang ngồi vây quanh đám lửa tách biệt với phần đông người còn lại, nếu nhìn kỹ sẽ nhận ra đây là nghị viên cùng với một số lãnh đạo các bang phái, tổ chức lớn, các đại gia tộc, ánh mắt mọi người đều tập trung về phía một thân ảnh mặc đồ đen, trên đầu mang lấy mặt nạ.

Gioniva đại diện cho đội hoả tiễn lên tiếng đầu tiên phá vỡ sự trầm mặc.

“ Hắc tiên sinh, ta đã làm theo lời ngươi, đã đặt bom nguyên tử vào xung quanh để gài bẫy cao tầng của đám ngoại xâm kia, nhưng mà thứ vũ khí này có mạnh mẽ như vậy sao?”

Trong mắt đám người xung quanh cũng hiện lên vẻ mong đợi, ai nấy cũng muốn xác nhận xem khả năng của loại vũ khí này, dù sao thế giới này chưa từng xuất hiện qua loại vũ khí kinh khủng như thế, nếu là trước lúc cổng xuất hiện và bị thế giới hải tặc xâm lược thì tên Hắc tiên sinh kia chắc chắn sẽ bị cho là điên, cưỡng chế mang vào bệnh viện tâm thần nhốt lại.

Nhưng trải qua cổng và mấy cuộc chiến với quân thế giới hải tặc thì đám người tầm mắt cũng đã mở rộng, không còn chỉ cực hạn bên trong thế giới này, rõ ràng là tư tưởng đó đã không còn phù hợp thời đại mới, thời đại cổng mở ra liên kết nhiều thế giới khác nhau, rất nhiều thế giới đều có đặc sắc của riêng phần mình, không nên dùng hiểu biết hạn hẹp của bản thân để định nghĩa mọi thứ, không gì là không thể.

Ai có thể nghĩ được một ngày sẽ có thế giới khác xâm lấn? Ai có thể nghĩ được đám người đó mạnh đến mức tự bản thân mình đánh được Pokemon chứ? Đến tận 13 đến 14 ngày trước thì thế giới bọn họ vẫn chưa có nhưng hiện tại thì có, vơ tay cũng bắt được một nắm.

Còn về phần Hắc tiên sinh thì mọi người cũng không phải quá hiểu rõ hắn, chỉ biết hắn tên là Hắc tiên sinh, vài ngày trước tiếp xúc với Gioniva, sau đó giới thiệu một số thứ vũ khí kỳ quái nhưng lực sát thương rất lớn, về sau trực tiếp đưa tặng mấy quả bom nguyên tử.

Hắn cũng không đòi hỏi thứ gì nên đám người cũng không cực đoan cảnh giác và bài xích hắn, dù sao cho tới bây giờ kế hoạch hắn kiến nghị và vũ khí hắn đauw ra đều sử dụng rất tốt, khiến cho bọn họ trụ được đến lúc liên hệ Arceus vè rút lui vào thứ nguyên không gian.

Tuy nhiên về mục đích chính của Hắc tiên sinh thì không ai biết, cũng chẳng biết hắn đến từ thế giới nào, chỉ là nghe được hắn là một thành viên trong tổ chức, tổ chức bọn họ tôn chỉ là trợ giúp các thế giới thoát khỏi tình cảnh bị thế giới hải tặc thuộc địa, mạng lưới trải rộng nhiều thế giới.

Hắc tiên sinh nghe Gioniva hỏi, ánh mắt quét ngang qua mọi người thấy được ai nấy đều đang mong đợi tò mò thì thanh âm khàn khàn của hắn vang lên.

“ Đúng vậy, nó là vũ khí rất mạnh mẽ, ở thế giới của chúng ta nó từng được xưng là Pandora.

Ừm, có lẽ ở thế giới các ngươi không có truyền thuyết về chiếc hộp Pandora.

Đại loại có thể hiểu nó là chiếc hộp mang lại tai hoạ, khi ngươi mở ra nó, nó sẽ mang tai hoạ đến không ngừng thậm chí mang đến diệt vong, là một trong những biểu tượng của sự tận thế.”

Hắc tiên sinh hơi dừng lại đợi mọi người tiêu hoá, sau đó đưa ra tay phải của hắn, bên trong cầm lấy một chiếc điện thoại di động khá đặc biệt, hắn đem nó để xuống đất, một màn hình lập thể hiển thị lên trước mắt đám người, giọng nói khàn khàn của hắn lại tiếp tục vang lên.

“ Mỗi quả bom nguyên tử ta giao cho các ngươi ẩn chứa sức phá huỷ cực kỳ mạnh mẽ.

Khi nó phát nổ, trung tâm vụ nổ sẽ bị đốt nóng lên hơn 7000 độ C, phần kề nhiệt độ cũng sẽ tăng cao đến hơn 4000 độ C, sóng xung kích có thể thổi tan các toà nhà cao tầng xung quanh bán kính 10 cây số.”— QUẢNG CÁO —

Kèm theo lời Hắc tiên sinh nói, bên trên màn ảnh cũng hiện ra khung cảnh một vụ nổ, đám mây hình nấm khổng lồ bay lên, sóng xung kích quét ngang thổi tan tác các toà nhà, bụi mù lắng xuống, một toà thành thị đã bị san thành bình địa, đâu đâu cũng là cảnh tượng hoang tàn.

Trung tâm vụ nổ, một hố sâu to lớn với đường kính 2 cây số hiện lên, bên dưới hố là nham tương nóng chảy đỏ chói, cùng với đó là các mảng đất cát bị nhiệt độ cao đốt thuỷ tinh hoá, cảnh tượng hoang tàn không khác gì tận thế.

Đám người nhìn thấy, đồng tử ai nấy đều co rụt lại, thân thể run nhè nhẹ, môt hôi lạnh tuông ra ướt đẫm lưng áo, ai nấy đều khó mà tường tượng được nếu phải đối mặt với thứ vũ khí này thỉ phải làm sao để sống sót.

Tuy nhiên chưa đợi đám người hoàn hồn, giọng nói khàn khàn của Hắc tiên sinh lại tiếp tục vang lên.

“ Đó vẫn chưa phải là đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là hậu quả phía sau, thứ vũ khí này còn mang lấy phóng xạ, thứ này sẽ giết chết bất kỳ sinh vật sống nào.

Cho dù may mắn còn sống cũng phải gánh chịu hậu quả nặng nề, bị biến dị cũng có, ung thư chết cũng có, và nó sẽ di truyền lại cho đời sau, đời con đời cháu đời chắt các thứ đều phải hứng chịu lấy hậu quả của phóng xạ này.”

Vẫn còn chưa kịp hoàn hồn, đám người ngay lập tức bị Hắc tiên sinh quăng cho tin tức như một quả bom nặng ký khiến cho ai nấy đều không tự giác nghĩ đến trên người mọc ra bọc mủ, chịu đựng các cơn đau khủng khiếp để điều trị, sống được sau đó sinh ra con cái thì nó bị dị dạng bẩm sinh, không đầy đủ tay chân, đầu dị dạng, thiểu năng, người sinh bọc mủ, teo tóp,…ai nấy đều có cảm giác rợn gáy chạy dọc sóng lưng, phản phất bàn tay tử thần đang vuốt ve lấy bọn họ.

Không, tử thần không đáng sợ, cùng lắm là chết, nhưng thứ này sẽ khiến sống còn không bằng chết, thậm chí đời sau, rất rất nhiều đời sau đều sẽ bị.

Cùng lúc đó, ánh mắt đám người dán trên màn hình thấy được cảnh tượng thay đổi, một con chuột bị biến dị to như con heo, ánh mắt nó đỏ như máu, răng nanh sắc bén, bộ dáng hung thần ác sát lao vào cắn lấy các con vật sống xung quanh, cả con người và đồng loại nó đều không ngoại lệ.

Sau đó hình ảnh chuyển dời đến một số người với vết thương bị phỏng nặng nằm thoi thóp, người thì trên người mọc đầy mụt mủ, các bọc thịt to to nhỏ nhỏ đầy người không nhìn ra đây từng là con người.

Sau đó hình ảnh lại chuyển dời tới hàng loạt đứa bé bị dị dạng, có teo tay teo chân, có đầu to lớn, có dính liền với nhau, có mọc sừng, có hiện lên vây như cá, có trực tiếp thiếu cả tứ chi,…hàng loạt cảnh tượng lướt qua khiến cho ai nấy đều im lặng, không khí chợt trầm lắng.

Một hồi sau, Hắc tiên sinh thu lại điện thoại, đám người mới kịp thời tỉnh lại, Gioniva lại tiếp tục đảm nhiệm người mở đầu hỏi.

— QUẢNG CÁO —

“ Hắc tiên sinh, đó đó là?”

Hắc tiên sinh gật gù làm ra đáp lại.

“ Đúng, đó là một cuộc chiến ở thế giới khác, thứ mà ta đưa cho các ngươi mai phục lấy.”

Tiến sĩ ngồi bên cạnh mở miệng chen vào, hắn có chút không tiếp nhận được.

“ Vậy có phải là quá ác không? Với lại nếu có vũ khí đó thì sao các ngươi không sử dụng để đánh đuổi đám xâm lược kia? Đám xâm lược kia cũng có đúng chứ?”

Hắc tiên sinh quét mắt nhìn tiến sĩ sau đó bình tĩnh trả lời.

“ Ngươi nghiên cứu đến hỏng đầu à mà ngây thơ thế, đã là chiến tranh thì chỉ có thắng thua, quan tâm ác hay không ác làm gì, lịch sử luôn do người thắng viết nên.

Còn vũ khí kia đám thế giới hải tặc cũng có, thậm chí chiến lực cao cấp nhất của bọn hắn còn có thể tránh khỏi phạm vi vụ nổ này, hầu như không thể dùng vũ khí này giết, chỉ có các thế giới mới làm bọn họ chủ quan mới có cơ hội mai phục giết.”

Một nữ xinh đẹp mang đồng phục cảnh sát vội vã hỏi, giọng nói có chút không thể tin được.

“ Còn có người có thể chống lại thứ vũ khí đó? Vậy nếu bọn họ phái người tới thì chúng ta làm sao chống lại? Và vì cái gì bọn hắn không xử dụng vũ khí đó đối với chúng ta mà chấp nhận dùng nhân mạng để lấp?”

Đây là việc mà nàng và mọi người nghi ngờ nhất lúc này, khi nào mạng người lại nhiều như vậy đến mức có thể dùng phung phí, dùng số lượng lấp đầy đổi lấy thời gian?

Hắc tiên sinh nhìn nàng cười một cái rồi mới trả lời câu hỏi.

“ Ngươi phải hiểu rõ, đây không phải chống lại, mà là dự đoán né tránh phần nào, rơi vào trung tâm vụ nổ nếu không có năng lực đặc thù thì vẫn sẽ chết như thường, bọn hắn là người, vẫn là phàm nhân có máu có thịt, không phải thần thánh, mà số lượng theo ta biết không ít hơn 200.”— QUẢNG CÁO —

Hắc tiên sinh dường như không thấy được vẻ hoảng sợ trong mắt đám người, hắn tiếp tục nói.

“ Bọn chúng sẽ không phái người tới toàn bộ, bọn chúng còn có rất nhiều thế giới cần phải thực dân và thống trị, thế giới các ngươi chỉ là một trong số đó mà thôi, không đáng để bọn chúng vận dụng toàn lực, nếu không thì thế giới các ngươi có thể bị huỷ diệt.”

Đám người nghe được lời Hắc tiên sinh thì trong lòng có chút vui vẻ cũng có chút mất mác, vui vẻ vì bản thân chỉ đối kháng một ít mà không phải là toàn bộ, toàn lực của quân xâm lược, thất lạc là vì đối với bọn họ thế giới này rất to lớn, là tất cả của bọn họ nhưng trong mắt người khác lại chỉ là có cũng được không cũng chẳng sao, không đáng vận dụng nhiều sức lực, càng giống như là một món hàng hoá đính kèm.

Hắc tiên sinh dường như không biết suy nghĩ trong lòng bọn họ, giọng nói khàn khàn vẫn tiếp tục vang lên.

“ Còn về việc không xử dụng vũ khí nguyên tử là bởi vì quân xâm lược cần là thuộc địa để khai thác tài nguyên chứ không phải là huỷ diệt, bọn chúng sẽ không vận dụng vũ khí hạt nhân trừ khi bọn họ từ bỏ nơi này và muốn huỷ diệt nó.

Đồng dạng bọn chúng chấp nhận sử dụng nhân mạng để lấp là bởi vì bọn chúng thuộc địa số lượng không ít, số nô lệ rất nhiều, bọn chúng tuỳ tiện điều động chết cả trăm triệu người cũng không là gì, dù gì chỉ cần không ngừng chiến tranh, không ngừng thuộc địa, lấy chiến nuôi chiến thì bọn chúng sẽ không hề thiếu quân số pháo hôi, bia đỡ đạn.”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi