THÔNG THIÊN CHI LỘ

"Cánh tay gã có lai lịch gì? Công dụng ra sao?" Ngụy Tác hỏi. "Để ta xem đốt cổ hương đã." Tiểu nữ hài nhíu mày, "Để cả hai lại thì ta mới có thể xác định."
Ngụy Tác liếc tiểu nữ hài nhíu mày, không nói gì, lấy cổ hương kỳ dị màu hổ phách ra.
Khúc cổ hương chừng ba tấc phát ra khí tức huyền ảo, tạo cảm giác còn to hơn lam sắc đoạn tí.
"Là..." Tiểu nữ hài cả kinh, sáng mắt hơn cả lúc thấy bàn tay, "Để ta nhìn rõ."
"Được rồi, với mục lực của ngươi thì hai, ba mươi trượng có gì khác nhau. Định cướp hả." Ngụy Tác hừ lạnh.
"Ta không cướp." Tiểu nữ hài bĩu môi, mắt ánh lên không hiểu nghĩ gì, "Ta không dùng được thứ đó, chỉ muốn nhìn rõ xem. Vật đó có phải khi được trăng sao chiếu vào thì có vô số quang hoa lấp lánh như chữ?"
"Đúng thế. Xem ra ngươi biết lai lịch cổ hương?" Ngụy Tác ngoài mặt thản nhiên nhưng trong lòng cả kinh.
"Nhận ra." Tiểu nữ hài gật đầu, "Bàn tay là của một kẻ từ thượng cổ, cổ hương cũng do thượng cổ nhất tu sĩ để lại."
"Cái gì? Thế là xong?" Ngụy Tác ngẩn ra, thấy tiểu nữ hài đắc ý thì biết mình mắc lừa nên kêu lên.
"Lẽ nào đó không phải lai lịch, hơn nữa thì ta cũng không biết." Tiểu nữ hài thấy gã biến sắc thì càng đắc ý.
"Nói dối sẽ bị thiên kiếp đánh chết. " Ngụy Tác sầm mặt.
"..." Vừa đắc ý vạn phần, tiểu nữ hài rùng mình, "Tại ngươi không nói rõ thế nào mới là lai lịch."
"Ngươi vừa bảo để cả hai lại thì mới có thể xác định cơ mà. Không bị thiên kiếp đánh chết?" Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh. Gã biết tiểu nữ hài cực sợ hai chữ thiên kiếp, lại biết lai lịch hai vật đó.
"Được rồi, chủ nhân bàn tay và cổ hương là tử đối đầu. Được rồi chứ." Tiểu nữ hài tựa hồ rất sợ thiên kiếp nên nói.
"Khúc cổ hương thật ra là gì, pháp bảo hả?" Ngụy Tác hỏi.
"Trừ phi ngươi cho ta khúc tinh kim, hoặc hắc tháp, không thì kim sắc lô tử, ta mới cho ngươi biết." Tiểu nữ hài nhe răng đắc ý, "kim thương và hắc sắc tiểu nhân cũng được."
"Xuẩn ngốc! Đi càng xa càng tốt cho ta." Ngụy Tác bực mình, không muốn dây dưa với tiểu nữ hài.
"Ta đi đây." Tiểu nữ hài đảo mắt, trực tiếp hóa thành tử sắc lưu quang.
Ngụy Tác ngẩn người, không ngờ tiểu nữ hài giá lại sảng khoái như thế nhưng rồi kịp phản ứng. "Mẹ nó chứ!" Gã nhăn nhó kêu lên, Ngụy Tác thu lam sắc đoạn tí và cổ hương lại rồi hút Lưu Tương Thành lao đi.
Vừa ra khỏi Thiên kiếm đồng điện thì thấy tiểu nữ hài đánh thủng một gian như nhà kho cách đó không xa, lao vào vung chân vung tay, không rõ tìm thấy thứ gì nhát vào tay áo.
Lúc gã nhăn nhó lướt tới thì tiểu nữ hài đắc ý dương dương lướt ra, trong đó bày phổ thông tinh kim như Huyền thiết tinh, ngọc thạch tinh thạch, có vẻ là kho chứa nguyên liệu luyện khí.
"Trong đó có thượng phẩm tinh kim gì?" Ngụy Tác méo mặt hỏi Lưu Tương Thành.
Lưu Tương Thành vốn định ngang ngạnh nhưng với uy áp và nhãn thần cực kỳ băng hàn của gã thì y mất hết dũng khí, đáp: "Trong đó có một khối Hắc đồng mới đào được."
"Hắc đồng?" Ngụy Tác trông càng khó coi hơn, gầm to với tiểu nữ hài, "Đồ như thế cũng muốn ăn hả? Lẽ nào không sợ ăn vào cũng sẽ đen như Hắc đồng?"
Khó trách gã, Hắc đồng nghe có vẻ bình thường nhưng là cực phẩm tinh kim cùng cấp với Hằng vũ tinh kim, dùng để luyện chế pháp bảo thì có công hiệu đặc biệt ngăn cách ánh sáng và thần thức, khiến đối thủ ở ban ngày cũng như đang trong đêm đen, thần thức cực khó xác định, nếu cho vào phi kiếm thì sẽ thần xuất quỷ một, uy lực càng kinh nhân. Ngụy Tác chi bất cẩn mà mắc hỡm tiểu nữ hài, bị nẫng tay trên khối tinh kim này.
"Lừa đảo... ta không đen đâu, mặt ngươi bây giờ mới đen." Tiểu nữ hài mắt ánh lên, thập phần đắc ý.
"Trong Thiên kiếm đồng điện còn bảo vật gì?" Ngụy Tác nghiến răng truyền âm hỏi Lưu Tương Thành. Tiểu nữ hài ngưng tụ thần niệm được vào mắt, thập phần cổ quái, như có thể nhìn thấu mọi thứ, không hỏi trước thì sẽ bị nó lấy hết.
"Không còn gì nữa, thượng phẩm bảo vật đều chuyển về sơn môn Thiên Kiếm tông, khối Hắc đồng nay mới đào được nên cha kịp chuyển về." Lưu Tương Thành đáp.
"Ha ha." Tiểu nữ hài đắc ý bật cười.
"Cả cách âm quang tráo cũng nghe được? Quái thai!" Ngụy Tác sầm mặt, gã kích phát cách âm quang tráo, nhưng tiểu nữ hài hình như nghe được cả truyền âm, không hiểu tai mắt cỡ nào.
Bất quá tiểu nữ hài càng cổ quái, gã càng không muốn dây dưa, hít sâu một hơi, đoạn hút lấy Lưu Tương Thành lướt ra ngoài Thiên kiếm đồng điện.
"Lúc đó ngươi và Vạn Kiếm Tam bức bách cha mẹ ta, còn đồng bọn nữa không?" Ngụy Tác tay lóe quang hoa như ngọn nến, "Ngươi nói dối nữa câu thì ta sẽ khiến ngươi muốn chết không được, sống không xong. Đày đọa mấy chục năm cũng không để ngươi chết!"
"Còn Tào Dực và Đỗ Vĩ." Lưu Tương Thành biết Ngụy Tác nói được làm được thì run lên, không dám giấu.
"Cả hai ở đâu, hiện thế nào?" Ngữ khí Ngụy Tác cực kỳ băng hàn, như cửu thiên âm phong. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Đều ở sơn môn Thiên Kiếm tông. Đỗ Vĩ vẫn là phổ thông đệ tử, Tào Dực đã đạt tu vi Kim đơn lưỡng trọng, là chân truyền đệ tử của tông chủ."
Ngụy Tác lạnh lùng lao đi, đến chỗ Thiên Kiếm tông thái thượng trưởng lão Tiết Siêu Nhiên bị tiểu nữ hài ngồi chết, lấy Thực huyết pháp đao cắm vào ngựa y đoạn thu cả thi thể y lại.
Tiểu nữ hài tựa hồ chỉ thích tinh kim đặc biệt chứ không phải với thi thể tu sĩ, nên không động đến bọn Tiết Siêu Nhiên ở dưới đất.
"Cha mẹ ta chết ở đâu?" Thu hết thi thể bọn Tiết Siêu Nhiên lại, gã hỏi tiếp.
"Họ... bị phân thành mấy toán, ta cũng biết chỗ cụ thể." Lưu Tương Thành rn rẩy đáp.
"Lúc họ thăm dò hướng của linh khí linh mạch đã khô thì sụp đổ, cha mẹ ta chắc ở trong chỗ sụp." Ngụy Tác hít sâu một hơi, "Chỗ sụp đó ở đâu."
"Ở trong khe thứ bảy." Lưu Tương Thành ngẩn ra, không hiểu sao gã lại biết việc năm xưa rõ thế.
"Ở trong khe số bảy?" Ngụy Tác run lên, hai tay khẽ động.
Tuy đã biết cha mẹ chết rồi nhưng giờ biết họ chết trong khe nứt trước mắt thì gã vẫn không khống chế được tâm thần.
Gã hận không thể xé tan cả khe nứt… hận không thể đánh lên Thiên Kiếm tông, kéo cả tông chủ, trưởng lão khỏi bảo tọa, đánh tan thành tro!
"Ngươi có biết cụ thể chỗ họ chết trong khe nứt?" Thoáng sau, Ngụy Tác hít sâu một hơi, hỏi tiếp, "Các ngươi phát hiện di tích viễn cổ tông môn, định vào qua linh khí linh mạch, là di tích cỡ nào? Các ngươi tìm kiếm được đến đâu rồi?"
"Lúc đó linh khí linh mạch đã khô sập ở năm lối vào." Lưu Tương Thành càng nhợt nhạt, "di tích viễn cổ tông môn thì Hoàng Phủ lão tổ tự thân tra xét, cũng không thể phá được cấm chế, không biết bên trong có gì, chi biết là nằm sâu dưới lòng đất. Hiện tại bọn ta theo hướng của linh khí linh mạch đã khô mà đi, còn cách di tích hơn nghìn dặm nhưng linh mạch lại đứt gãy, tình hình cực kỳ phức tạp, có những việc không thể lý giải được xảy ra trong đó, hơn năm nay cơ hồ không cách nào tiến bước thêm."
"Linh khí linh mạch có năm chỗ sụp... toán của phụ mẫu ta có ai sống sót?"
"Không... lúc đó chỗ ấy sụp hết, chìm xuống địa tâm hỏa mạch dưới vực sâu... ngươi để ta thống khoái." Lưu Tương Thành do dự, nhưng thần tình và khí tức của Ngụy Tác khiến y nghẹt thờ, chỉ mong chết nhanh.
"Lừa đảo... Quả đến báo thù..." Ngụy Tác vô lực chưa từng có, tựa hồ cảm giác thấy cha mẹ ở đây nhưng không thể chạm tới, thật muốn khóc to, thậm chí không cảm giác thấy tiểu nữ hài lọt vào phạm vi nghìn trượng, mắt nó ánh lên, mím môi không rõ nghĩ gì.

Bình luận


T
Trang Milly
28-03-2023

Tác giả Hắc Sơn Lão Quỷ có vẻ thích nv chính họ Phương nhỉ :) Đại Kiếp Chủ là Phương Nguyên. Còn bộ này lại là Phương Hành. 2 bên cũng xuất phát từ đệ tử tạp dịch

T
tan nguyen minh
28-03-2023

Vừa xong Hắc Ám Phong Thần Ký qa đây liền .

K
khôi nguyên
28-03-2023

từ NNVH qua đây , hy vọng TG này xử lí tình huồng tinh vi hơn tác giả NCăn

M
Mr. Lê
28-03-2023

Hiện nay, có một truyện cũng rất hay, đó là thanh liên chi đỉnh. nvc trải qua bao nhiêu khó khăn thử thách để vươn tới thành công, bằng sự thông minh, cẩn trọng, nhạy cảm với tình thế, tự tìm lối đi riêng, và một điều ko thể bỏ qua là sự may mắn,...

Q
Quốc Bảo
28-03-2023

Ad cho mình xin cấp bậc tu luyện của truyện

N
Nguyen Happy
28-03-2023

Truyện càng lúc càng lôi cuốn... Hay quá chủ kênh ... Ủng hộ nhiều... xin chúc nhiều sức khỏe với muôn sự tốt lành .

Q
quoc trung dang
28-03-2023

bộ truyện tiên hiệp ý nghĩa và cốt truyện tình tiết hay nhất từng nghe , đang hóng bộ đạo quân xem có thể vượt qua dc bộ này không :)))

N
Nsjd Hssh
28-03-2023

Truyện hay vãi chưởng lun.các bác ạ

C
Chuc Ly
28-03-2023

Còn bộ nào thể loại như này ko a

M
Mr. Lê
28-03-2023

Truyện này đọc rất hay, nằm cùng sới với phàm nhân tu tiên, cầu ma, tiên nghịch... tác viết rất chắc, logic, nội dung có ý nghĩa. Khác với nhiều truyện đọc nội dung rất nhạt nhẽo, lối viết chỉ có tìm lý do để oánh nhau, gái gú các kiểu... :)

L
Lập Vũ
28-03-2023

Quên mất cốt chuyện h cày lại

M
Mrbunz
28-03-2023

Cứ tu tiên là hay rồii, nghiền lắm luôn

ɮạċɦ էїểʉ vy
28-03-2023

Bộ tối cường hệ thống hay lắm mong đọc nhiều

Đạt Lê
28-03-2023

Ủa ai cho xin cấp bậc tu luyện chuyện này với ? Tks mọi người

Q
Quyên Nguyễn
28-03-2023

Giống nhất niệm vĩnh hằng thì quá hay luôn.

T
Thương Hoàng Anh
28-03-2023

Ai cày lại bộ này vs tui hong.???

T
tom nguyen
28-03-2023

"LƯỢC THIÊN KÝ" Tác giả:Hắc Sơn Lão Quỷ

C
Cường Anh
28-03-2023

Luôn ủng hộ ad!!

V
vu nguyen
28-03-2023

VỪA XONG NHẤT NIỆM & HẮC TÂY DU. TIẾP TỤC ĐỒNG HÀNH CÙNG TIẾN PHONG VỚI BỘ NÀY :D

Đinh Tuấn
28-03-2023

Hài hài như nhất niệm vĩnh hằng giải trí hay lắm đây :3

Truyện đang đọc

Báo lỗi