THÚ NAM VÀ TIỂU BẠCH

Viên Lai Lai từ phòng thị trường đi sang bộ phận tiêu thụ tìm La Tấn, không nghĩ đến sẽ đụng phải Vệ Thần. Cô có chút sửng sốt, cũng hơi mất tự nhiên, làm vẻ như không thấy cúi đầu chạy trốn, nhưng bị Vệ Thần kéo lại.
"Kết hôn cũng không nói một tiếng cho tôi biết? Nói thế nào thì chúng ta cũng là bạn bè chứ hả."
Viên Lai Lai gỡ gỡ tay, "Tôi cũng vậy, đến ngày kết hôn mới biết, ngạc nhiên lẫn vui mừng quá lớn."
"Cuộc sống như thế nào?"
Viên Lai Lai kinh ngạc, anh ta quan tâm mình ư? Chồn chúc tế gà, cô đề cao cảnh giác, "Rất tốt."
"Sợ tôi sao? Tôi cũng sẽ không hại cô mà." Vệ Thần bật cười, biết cô suy nghĩ đơn thuần (đơn giản trong sáng), không nhịn được mà trêu chọc cô.
Viên Lai Lai có chút ngượng ngùng, "Bọn anh thì sao, anh và Tư Ninh như thế nào rồi?"

Vệ Thần nhún nhún vai, "Không có biện pháp, cô ấy vẫn chưa yêu tôi."
Viên Lai Lai vỗ vỗ cánh tay của anh ta, tỏ vẻ chính nghĩa: "Nam nhi tốt chí ở bốn phương! Anh cần gì cứ phải treo cổ ở một thân cây (*) chứ."
*lụy tình, chết cứng ở 1 chỗ
Vệ Thần lui về phía sau một bước giữ khoảng cách với cô, "Chỉ là Hình Diễn nhà các người cũng có chút hơi hung ác quá, dồn Tư thị đến tình trạng như vậy, lần này coi như tôi van cô, khuyên Hình Diễn dừng tay thôi."
Viên Lai Lai hồi lâu không kịp phản ứng, anh ta không phải là người sẽ cầu xin người khác, hơn nữa Tư Ninh rõ ràng không thích anh ta, anh ta đâu cần phải như vậy chứ, cô ấp úng nói: "Anh cũng biết Hình Diễn đấy, anh từng nói là tôi không quản được quyết định của anh ấy mà."
"Không, phải nói là chỉ có cô mới có thể thay đổi quyết định của anh ta. Đây là chuyện cuối cùng mà tôi làm vì Ninh Ninh." Vệ Thần khôi phục thái độ bình thường, chẳng qua là anh ta thử ấp ủ một chút tâm tư, Hình Diễn hành động rất cố chấp, bây giờ người có thể thay đổi quyết định của Hình Diễn chỉ có Viên Lai Lai thôi.
Viên Lai Lai nhìn trái nhìn phải, hi vọng tìm được cứu tinh, cô không nguyện ý lội vũng nước đục này, bởi vì Hình Diễn đối phó với Tư gia không phải là vì một mình cô, còn là vì Tư Tình, nga cả Tư Tình cũng không mở miệng thì tiếng nói của cô đâu có trọng lượng.
Vệ Thần thở dài một hơi, "Hôm nay tôi cố ý tới tìm cô, nếu như cô cảm thấy khó xử thì coi như không có đi."
"Tôi . . . . ." Viên Lai Lai có chút băn khoăn, dù sao trước kia anh ta cũng giúp cô rất nhiều, "Nếu không tôi thử nói một chút với anh ấy, một chút thôi."
"Ừ, vậy cám ơn trước nhé, bất luận kết quả như thế nào, về sau tôi sẽ không nhúng tay tới chuyện của Tư Ninh nữa."
"Ừ, anh sẽ tìm được mùa xuân của mình thôi."
Mặt củaVệ Thần tối sầm, mùa xuân. . . . . ."Vậy tôi đi trước đây."
"Bái bai." Viên Lai Lai phất tay một cái.

Vệ Thần cười lên, "Cô còn thiếu tôi 1000 đồng, lần sau nhớ trả tôi."
Viên Lai Lai nhìn cái lưng của anh ta, vừa muốn giúp một tay vừa đòi lại 1000 đồng? Đùa gì thế! Chuyện này nhất định phải giúp anh ta cho xong!
Buổi tối về đến nhà, Viên Lai Lai run chân đứng ở cửa phòng bếp nhìn Hình Diễn nấu cơm, cắn quả táo làm bộ như như không có chuyện gì xảy ra hỏi anh: "Anh vẫn tiếp tục can thiệp chuyện Tư gia sao?"
Hình Diễn dừng động tác thái rau, quay đầu lại nhìn cô, "Ai nói gì với em rồi hả?"
"Không có."
"Đồ lừa gạt, còn nói dối." Hình Diễn trách cứ cô.
Viên Lai Lai 囧 một chút, "Thật sao, Vệ Thần tới tìm em, hơn nữa sự việc cũng đã qua lâu rồi, tại sao phải đuổi tận giết tuyệt chứ!"
"Nếu anh không dừng tay thì sao?"

Ách. . . . . .Vậy chẳng phải là muốn cô còn nợ Vệ Thần 1000 đồng ư? - "Nói thế nào thì trước kia quan hệ của mọi người cũng tốt như vậy, hay là thôi đi, không phải mọi người đều nói là: ở trên thương trường, anh cho tôi một cái cửa sổ thì tôi cho anh cả cánh cửa sao? Anh còn nói Tư gia đã giúp Hình gia rất nhiều mà, hơn nữa chuyện kia cũng không tạo thành hậu quả nghiêm trọng. . . . . ."
Cô còn chưa nói hết đã bị Hình Diễn cắt đứt: "Tại sao giúp bọn họ nói những lời tốt đẹp này hả? Cũng không giống em lắm, có phải em lại nợ tiền của Vệ Thần hay không? Bao nhiêu?"
"1000 đồng."
"Viên Lai Lai!"
"Sao vậy, 1000 đồng cũng là tiền đấy, có thể mua 10 cái Trăm con sói*."
(* 10 cái quần hàng nhái nhãn hiệu Trăm con sói, xin xem lại ngoại truyện 2)


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi