THÚ NHÂN CHI CỔ SÁT THỦ XUYÊN VIỆT


81, Thần hi (tia nắng ban mai)
Edit: An Braginski
‘A Tình, A Tình?’ Utherus gọi hai tiếng, không được đáp lại.

Còn chưa kịp vui vẻ vì bản thân đã tiến hóa, Utherus liền sốt ruột dùng tinh thần lực tìm người trong không gian khế ước.
Trực giác nói cho y, lần này y tiến hóa có liên quan đến việc A Tình có thay đổi.

Nếu dựa theo tốc độ tu luyện của y ở đây, ít nhất còn phải nửa năm nữa mới có khả năng hóa thành hình người, càng đừng nói hóa thành nguyên hình thú lớn.
Mỗi một thú nhân đều sinh ra ở dạng thú non, trước khi đến thời kỳ độc lập nhất định phải đột phá giới hạn biến thành hình người, trước khi trưởng thành nhất định phải hoàn toàn khống chế được thú hình, nếu không thành công sẽ chết, mỗi giai đoạn lại yêu cầu năng lực và năng lượng đều phải tăng lên.
Đương nhiên, Utherus đã trưởng thành nhiều năm, không hề gặp vấn đề trong việc biến đổi, năng lực y có, y chỉ thiếu năng lượng thôi.

Mà nay đột nhiên năng lượng tăng lên, trừ việc bạn đời cùng y khế ước có thể trực tiếp cung cấp cho y, không có khả năng do người nào khác.
Rốt cuộc cũng tìm được người bằng tinh thần lực, nhưng một lần nữa quay lại trạng thái nhìn thấy được mà không liên hệ được, Utherus hoảng hốt vội triệu hồi người ra.
Utherus nhìn người trần trụi xuất hiện trong lòng mình, đầu tiên là thở dài nhẹ nhõm một hơi, may mà A Tình đã cho y một nửa quyền hạn của không gian, bằng không lại giống như lần trước: Chỉ cho phép y bỏ đồ vật vào, không lấy được đồ bên trong ra.

Y một người ở bên ngoài chắc phải lo chết!
Utherus cẩn thận ôm hắn đặt xuống chỗ cỏ mềm mại, tự y cũng ngồi xuống, sau đó bắt đầu kiểm tra thật cẩn thận thân thể người trong lòng — tốt quá, không có tổn thương nào rõ ràng, thân mình mềm mềm, vẫn là trắng trắng mềm mềm như vậy.

Da thịt mịn màng như thể có ma lực, khiến tay Utherus chạm vào rồi liền không nhấc ra được.
Quả nhiên vẫn là hình người tốt hơn, Utherus ở trong lòng thầm cảm thán.


Y đã bao lâu không được thân cận với bảo bối như vậy rồi? Trước kia không biết mùi vị thì thôi, nhưng biết rồi, làm sao y còn có thể coi như không?
Utherus cúi đầu hôn nhẹ đôi môi mê người kia, nhìn lông mi như phiến quạt nhỏ không hề chớp, như búp bê ngủ say.

Nếu đây thật sự là một buổi sớm mai bình thường thì tốt rồi, giọt sương trên lá cây vì ánh mặt trời mới ló đã bắt đầu lấp lánh ánh sáng mộng ảo, tất cả tựa hồ đều là tốt đẹp.
‘A Tình, A Tình?’ Utherus thấp giọng gọi người trong lòng, y biết rất rõ lần này A Tình không phải là ngủ bình thường.

Cụ thể chuyện gì xảy ra với thân thể A Tình, y còn chưa hiểu rõ, nếu cứ ngủ như vậy rồi không tỉnh thì làm thế nào?
Vô Tình cảm thấy trên người hơi không thoải mái, ý thức dần dần quay lại.

Hắn phát hiện bản thân cả người đều mềm nhũn vô lực, ngay cả sức mở mắt cũng không có, Vô Tình vốn định cứ nhắm mắt nghỉ ngơi như vậy đã.
Nhưng hắn cảm giác được hoàn cảnh quanh mình thật sự quá tệ — tiếng của Utherus cùng với đôi tay lớn đang không ngừng xoa nắn người hắn, còn có lành lạnh gió thu.

Nếu như vậy mà hắn còn có thể tiếp tục ngủ, hắn cũng phải bội phục chính mình!
Vô Tình tích tụ một chút khí lực, mở mắt, lúc này mới ý thức được trên người mình chẳng mặc gì, trách không được hắn cảm thấy lạnh! bản năng muốn gần sát nguồn nhiệt bên cạnh hơn, nhưng hắn buồn bực phát hiện bản thân còn không có sức mà động đậy, mà người tạo thành hoàn cảnh như vậy vẫn không cảm thấy gì, ôm hắn ở bên ngoài hứng gió.
‘A Tình, ngươi tỉnh rồi? Có chỗ nào không thoải mái không?’ Utherus thấy hắn rốt cuộc cũng mở mắt, vui sướng ôm ấp người vào lòng, sau đó hỏi.

Sao y lại cảm thấy người A Tình hơi lạnh, có phải sinh bệnh rồi không?
‘A Tình?’ Utherus không được đáp lại ngay, cúi đầu, nhìn thấy người trong lòng lại nhắm hai mắt lại.

A Tình trên người không bị thương a, chẳng lẽ là thật sự sinh bệnh? Utherus nghi hoặc.
‘A Tình ngươi thế nào rồi? Sao không nói lời nào? Có phải sinh bệnh rồi không?’ vẫn không được đáp lại, cũng không nhìn thấy Vô Tình mở mắt, Utherus hoảng hốt.

Rốt cuộc lại tích tụ một chút khí lực Vô Tình hơi giận mở mắt ra, trừng mắt nhìn Utherus.‘Đưa ta trở về, nơi này lạnh!’ Vô Tình lấy một hơi nói, cuối cùng cũng có chút khí lực nói ra yêu cầu.
‘A?…… Được!’ không ngờ A Tình vừa mở miệng liền nói ra một câu như vậy, hơn nữa bị ánh mắt câu nhân kia lườm như vậy, Utherus hơi ngơ ngác, nhưng vừa nghĩ nội dung câu nói, Utherus vẫn là lập tức đưa người về trong không gian.
Utherus ảo não vặt một nhánh cỏ, chuyện rõ rệt như vậy, sao y lại không chú ý tới nhỉ? Tuy đều là chưa mặc quần áo, nhưng thân thể giống cái sao có thể so sánh với thú nhân? Y thật sự là càng sống càng thụt lùi!
Vô Tình lẳng lặng lơ lửng trong không gian, mở to mắt nhìn thế giới hư vô này.

Hình hài ban đầu của không gian khế ước là không gian để khi thú nhân hóa thành thú hình đựng đồ mang theo người; sau khi khế ước với bạn đời, không gian phát sinh biến hóa, có thể dùng tinh thần lực liên hệ trực tiếp, hơn nữa trở nên thích hợp sinh tồn hơn.

Sự tồn tại của không gian khế ước đem đến giống cái yếu ớt một nơi bảo hộ; Trong không gian, chỉ cần giống đực của họ không bị nguy hiểm đến tính mạng, bọn họ sẽ không phải chịu bất kỳ thương tổn nào.
Kỳ thật trong thế giới không gian, Vô Tình cũng không nhìn thấy được gì cả, bởi vì nơi này không có lấy một tia sáng.

Thế nhưng nếu Vô Tình bây giờ còn có một chút tinh thần lực, hắn có thể bắt đầu thăm dò những đồ vật Utherus bỏ vào trong không gian.

Nhưng đáng tiếc là, hắn hiện tại ngay cả tinh thần lực cũng cạn kiệt, bằng không hắn cũng sẽ không phải chờ Utherus đưa hắn vào.
Sau khi hắn tiến giai thành tiên thiên thực sự, tinh thần lực của Utherus cũng theo sát tiến giai phá phong.

Luồng tinh thần lực đánh về phía hắn kia là dùng để hội tụ lực lượng, Vô Tình cũng biết một chút tình hình bên ngoài, liền không chút do dự để mặc cho tinh thần lực đánh về phía chính mình.

Sinh mệnh đang sống bám vào Utherus, giúp Utherus cũng chẳng khác nào giúp chính hắn.
Chỉ là không ngờ Utherus biến hóa lại cần nhiều năng lượng như vậy, trong cơ thể hắn hiện tại, đừng nói chân khí, ngay cả sức lực cơ bản của cơ thể đều bị vắt khô.


Điều này hóa ra lại tốt, dù là năng lực hệ hỏa bẩm sinh, hay là vũ lực hệ băng đều vì thiếu năng lượng mà hoàn toàn không đánh nhau được, đây coi như là một loại cân bằng khác đi……
Nghĩ đến đây hắn lại không khỏi có chút ghen tị với Utherus, Utherus đó là thể chất gì a, chỉ cần là sức mạnh, bất kể là hệ hỏa, hệ băng hay là tinh thần lực, thể lực, toàn bộ đều hấp thu không bỏ sót, sao y không bị những năng lượng đó trộn lẫn làm gân mạch đảo loạn nhỉ? Ông trời cũng quá chiếu cố thú nhân rồi!
Ngay khi Vô Tình không ngừng trấn an nội tâm mình, một luồng tinh thần lực dịu dàng đột nhiên tiến vào trong cơ thể hắn —
‘Utherus, ngươi đang làm gì đó?’ Vô Tình tức giận vì Utherus không tự quý trọng sức lực của y, hắn vừa đạt được một chút tinh thần lực, liền chất vấn.

Hắn không hề muốn tinh thần lực của Utherus lại yếu đến nỗi bị phong ấn lại, nếu như vậy, hắn chịu đựng tất cả chẳng phải là vô ích?
‘A Tình! ngươi có thể nói chuyện với ta rồi!’ đột nhiên nghe được giọng của bạn đời trong ý thức thanh âm, Utherus mừng rỡ nói.

Trước kia y cũng chỉ là có thể hơi hơi cảm giác được tinh thần của A Tình, không ngờ lần này y có thể trực tiếp cùng A Tình nói chuyện trong ý thức! Quả thật là tinh thần lực của y lại tiến giai rồi sao? Xem ra sức mạnh bị áp chế cũng không phải hoàn toàn không có lợi, lần này vừa đột phá liền trực tiếp tiến giai! Phải biết thú nhân tu luyện càng đến hậu kỳ càng khó khăn, đặc biệt là tinh thần lực.
‘Ta không thể nói chuyện với ngươi lúc nào?’ Vô Tình bị một câu nói không nghĩ của Utherus làm cho vừa tức vừa buồn cười, hỏi.

Nhưng Vô Tình cũng rất nhanh chóng nhận ra cách bọn họ đối thoại có hơi là lạ, bởi vì chính hắn vốn không hề mở miệng, chỉ là trong đầu nghĩ đến điều muốn nói với Utherus, Utherus liền “nghe” được!
Vô Tình đã quen với các loại sự kiện phi thường sau khi khế ước, rất nhanh bình tĩnh lại.

Không phải là có thể nói chuyện với Utherus bằng tinh thần sao? Bây giờ thật đúng là giúp hắn tiết kiệm cả sức mở miệng ……
‘A Tình, tình huống thân thể ngươi thế nào?’ Sau khi đưa người về không gian, Utherus cũng mơ hồ hiểu ra là lần này y tiến hóa mới ép A Tình thành ra như vậy, trong lòng vừa thấy đau vừa thấy ấm áp, có thể nhặt được A Tình thật sự là y gặp may lớn.
‘Không chết được, nghỉ ngơi một thời gian là có thể khôi phục.’ Vô Tình cảm nhận được hắn cũng chỉ bị cạn kiệt các loại sức lực mà thôi, thản nhiên đáp.

Có lẽ vấn đề thực sự của hắn là cân bằng lực lượng sau khi khôi phục cơ, nghĩ đến đây, Vô Tình hơi đau đầu.
‘À.’ Utherus lên tiếng rồi tiếp tục yên lặng chuyển vận tinh thần lực của y, y biết như vậy có thể giúp A Tình khôi phục.
‘Utherus, ngươi mau dừng lại cho ta!’ Vô Tình cảm nhận được Utherus vẫn muốn chuyển lực lượng cho hắn, lớn tiếng ngăn cản.

Hắn không biết thú nhân ở nơi này tu luyện khó khăn đến mức nào, thế nhưng đem lực lượng phân tán ra ngoài cũng không phải hành vi sáng suốt.


Nếu Utherus suy yếu đi, lại nhảy ra một tiên thiên thì phải làm sao?
‘A Tình ……’ Utherus đại khái đoán được A Tình vì sao không tiếp nhận lực lượng của y, thấp giọng gọi.

Tuy rằng không quá nguyện ý, nhưng Utherus vẫn ngừng lại.

Bảo bối của y, luôn lý trí như vậy, có đôi khi lý trí đến mức gần như vô tình, thật sự là khiến y vừa yêu vừa đau lòng.
‘Ừ.’ Vô Tình thản nhiên lên tiếng, cho dù có thể đối thoại bằng tinh thần, nhưng nếu không cố ý liên hệ, bọn họ cũng không biết đối phương suy nghĩ gì.

Gắng sức một chút là Vô Tình cảm thấy hơi mệt, lại dặn dò:‘Utherus, ta ngủ một lát, không có việc gì đừng gọi ta.’
‘Được.’ Utherus che tia nắng chiếu vào mặt y, lên tiếng.

Nhìn sương sớm dần tan trong ánh mặt trời, trong thế giới chỉ còn lại có một mình y, Utherus đột nhiên có chút buồn vô cớ: A Tình vẫn chưa yêu y, điều ấy trong lòng y rất rõ.
Utherus hiện tại nhớ lại tất thảy những chuyện đã xảy ra, cứ như đang nằm mơ.

Nếu là trước kia, y nhất định rất khó tưởng tượng, giống cái nào sẽ ở cùng với giống đực mình không yêu, nhưng hiện tại Utherus thấy vô cùng may mắn có một giống cái đặc biệt như vậy: tuy hắn chưa hoàn toàn yêu y, nhưng hắn cũng đã là của y rồi.
Những ngày gần đây tiếp xúc thế giới này, Utherus cảm thấy thật phức tạp.

Y bắt đầu cảm thấy muốn để A Tình thực sự yêu y là chuyện khó như gánh nặng đường xa! Nhưng hắn cũng đã bị cột vào người y rồi, Utherus tin tưởng một ngày nào đó khế ước giữa y và A Tình sẽ chân chính biến thành đồng bản mạng khế ước.
Chỉnh lý xong suy nghĩ của mình, Utherus tiếp tục đi sâu hơn vào rừng.

Giờ y cũng chưa rõ muốn đi đâu, nhưng trước khi A Tình tỉnh lại cũng phải chuẩn bị một ít thứ dinh dưỡng gì đó mới được.

Cũng không biết hai người lúc nào mới có thể trở về, thế giới này tuy rằng không có thú nhân khác, thế nhưng mấy “nữ nhân” và “nam nhân” kia hình như đều đang ngầm uy hiếp y…….


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi