THÚ NHÂN CHI GIỐNG CÁI PHẢN CÔNG



Tô Mặc không thu hoạch được gì nhiều trong phiên chợ này.

Bên cạnh việc chả hiểu được đống da thú và răng thú mà đám giống đực trầm trồ khen ngợi tán thưởng, cậu càng không thấy hứng thú với mấy cái vòng cổ sáng lấp lánh có âm thanh leng keng vui tai mà các giống cái yêu thích ưa chuộng.

Vì thế Tô Mặc nhìn tới nhìn lui cả một buổi sáng, cũng chỉ mua có bộ quần áo có chất liệu vải khá thoải mái, cùng với hai đôi giày vừa chân.

Hassan thì mua một bó lớn khăn mặt, làm Tô Mặc cười trộm không thôi.Đi dạo một vòng quanh chợ xong, Tô Mặc sốt sắng đi thưởng thức mấy quầy bán thịt nướng nổi tiếng, quả nhiên còn thơm hơn cả thịt Linarin nướng.

Nước ép trái cây tổng hợp chua chua ngọt ngọt cũng rất tuyệt.


Ăn uống no nê xong, cả hai đi thăm Lucca, cám ơn y trước đó đã chăm sóc mình, rồi hỗ trợ chỉnh lý lại thảo dược.

Đến tối lại sang nhà Linarin cọ cơm chiều, một ngày hạnh (cọ) phúc (ăn) mỹ (cọ) mãn (uống) cứ như vậy mà trôi qua.Lần nữa ngâm mình trong thùng tắm cỡ lớn, Tô Mặc cảm khái tận đáy lòng, ‘no ấm sinh dâm dục’ quả là lời lẽ chí lý, người xưa không nói láo!“Anh lại chọt tôi.” Tô Mặc bất mãn trừng Hassan.

Khuya hôm qua anh lén đụng vào bụng tôi, tôi không so đo với anh, bây giờ cư nhiên dám chọt chọt vào tiểu cúc hoa của tôi, anh muốn chết sao!Hassan mặt mày đỏ rần kéo Tô Mặc từ trên người mình xuống.

“Em, em tắm trước đi.” Hắn vừa nói vừa luống cuống bước ra khỏi thùng tắm.

Ôm tiểu giống cái mềm mại thơm phứt trong lòng, không phản ứng mới là lạ!Tô Mặc lanh lẹ tóm lấy “hung khí”.

“Thế nào, chọt xong tính bỏ chạy sao? Đâu dễ vậy!”Hassan một chân trong thùng một chân ngoài thùng, bị Tô Mặc giữ lấy không thể nào động đậy.

Nghĩ đến sự nhẫn tâm của Tô Mặc tối qua, cả người Hassan liền run rẩy, không phân biệt được là kinh hoảng hay kích động, mà người anh em của hắn thì lại phình to thêm mấy phần.“Nhớ ăn không nhớ đánh, hửm?” Tô Mặc thấy vậy thì hừ nhẹ một tiếng.

Còn mệt cậu lo lắng sợ tối qua làm dữ quá, không biết có để lại bóng ma gì không, bây giờ xem ra là lo lắng suông rồi!Một khi đã vậy, vốn tính để hắn nghỉ ngơi hai ngày, xem ra không cần nữa, Tô Mặc kéo Hassan trở vào trong thùng tắm.

“Vào đây!”Hassan bị kéo tới nỗi thét lên, vội bước vào theo lực kéo của Tô Mặc.

Tô Mặc ngồi, hắn đứng, cho nên vừa đi vào liền gần như đâm thẳng thứ gì đó vào mặt Tô Mặc.Tô Mặc nheo mắt.


Hassan biết mình tiêu rồi, theo bản năng che lại nhóc con gây chuyện kia.Tô Mặc thấy thế liền hừ lạnh một tiếng, cũng không tính toán với hắn, chỉ nói, “Ngồi xuống.”Hassan nhanh chóng làm theo, người xuống nước được một nửa mới đột nhiên nghĩ tới, hồi nãy Tô Mặc ngồi trên người thì không nói, bây giờ hắn ngồi xuống, chẳng phải là ngồi luôn lên người Tô Mặc sao? Sẽ không đè bẹp cậu ấy chứ?Trong lúc chần chừ, chợt có thứ gì đó cứng cứng chọt vào giữa hai đùi hắn.

Hassan cứng đờ người, giật mình nhìn Tô Mặc, chỉ thấy Tô Mặc nhích nhích người, để vật cứng kia ở ngay “lối vào”, mỉm cười lặp lại, “Ngồi xuống.”Đây, đây là định… Hassan xấu hổ tới độ đầu muốn bóc khói, cơ thể cứng ngắc không dám động đậy.

Tô Mặc không hối thúc hắn, chỉ ngồi thẳng người, nhẹ nhàng ấn vào cửa động, đến khi nó vì bị tiến vào mà thoáng mở ra thì dừng lại không di chuyển nữa.“Ân…ưm…” Hassan bị cậu trêu chọc đến nỗi không ngừng rên rỉ, đôi mắt ngấn nước nhìn Tô Mặc tỏ ý cầu xin.

Tô Mặc vẫn không thèm nhúc nhích, lặp lại lần nữa, “Ngồi xuống.”Hassan biết Tô Mặc tuyệt đối sẽ không tha cho mình, chỉ đành chậm rãi trầm mình xuống.

Có lẽ là vì đang ở trong nước nên thứ kia rõ ràng đã ở ngay cửa động, nhưng khi hắn nhấn xuống lại cứ trượt sang bên, làm thế nào cũng không chịu ngoan ngoãn tiến vào.

Hassan thử vài lần đều không thành công, vừa gấp vừa quẫn bách, hai mắt ửng đỏ, mới nghe thấy Tô Mặc thở dài nói, “Dùng tay đỡ đi! Sao lại ngốc như vậy!”Hassan run rẩy đưa tay xuống, cầm lấy ác ma giảo hoạt kia.


Đây là lần đầu tiên hắn chạm vào cậu nhỏ của Tô Mặc, mà lại là vì đưa nó vào trong cơ thể mình.

Vừa nghĩ vậy, Hassan liền e thẹn đến nỗi muốn bật khóc.Tô Mặc hưởng thụ hài lòng nhìn sắc mặt của Hassan, không có chút thương tiếc.

Thế này thôi đã chịu không nổi? Còn kém lắm! Dám cả gan chọt tiểu cúc hoa của anh đây à, chuẩn bị tinh thần bị xử chết đi!Hassan cắn răng, nắm lấy dương vật của Tô Mặc vững vàng đưa vào động của mình, chậm rãi ngồi xuống.“Ô…A a…a…” Cảm giác vì bản thân khống chế nên tiến vào chầm chậm khác với khi bị Tô Mặc đâm thẳng vào.

Hắn có thể cảm nhận rõ rệt cửa động của mình bị nới rộng từng chút một, vật cứng từ từ xâm nhập, nếp uốn nơi thành ruột như bị ủi nóng…toàn bộ cảm quan đều quá rõ ràng, khiến hắn càng thêm hiểu rõ mình đang bị thứ kia của tiểu giống cái xâm phạm… mà bên chủ động lại là chính hắn.

Nỗi xấu hổ mãnh liệt khiến hai chân hắn như nhũn ra, cũng không cách nào chống đỡ được cân nặng của bản thân.“Ô…A a a!” Hassan bất ngờ nuốt trọn tính khí của Tô Mặc, sau đó liền hét to bắn ra chất lỏng nóng hổi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi