THỨ THUỘC VỀ TÔI



Thu Nguyệt Minh ngồi trong căn phòng trắng xóa những quyển sách đang bay lơ lửng xung quanh nàng, toàn bộ đây điều có liên quan đến quyển tiểu thuyết kia.

Nàng thật ra rất thích cách tác giả làm nên bối cảnh truyện mặc dù có hơi hướng viễn tưởng nhưng không làm người ta phản cảm.

*Chỉ là tại sao hắn lại cho cái tên vô dụng kia làm nam chính chứ thật mất hứng A...*
Đang nghĩ nghĩ thì căn phòng bỗng lung lay nàng bị rơi vào cái hố đen tại chỗ mình đang ngồi.

Cảm giác rơi tự do thật tuyệt nhưng nàng không muốn rơi lần 2 đâu vì tiếp đất là cái mông nàng.

Thu Nguyệt Minh đứng lên ngó nghiêng xung quanh:

" Đổi màu rồi, đây là chỗ nào?"
Nơi nàng rơi xuống không khác gì căn phòng hồi nãy chỉ có đổi từ màu trắng sang xanh.

- " Ngươi là kẻ ngoại lai sao? Cũng không tệ "
" Ai đang nói vậy?" Thu Nguyệt Minh khó hiểu nhìn bốn phía
" Ngươi không cần thiết biết ta là ai.

Ngược lại là ngươi nên tìm xem ta là ai...ha ha ha".
-" vậy kệ ngươi " ta thèm quan tâm ngươi là ai mới lạ
" Này này ngươi không tò mò sao "
"Có chứ, nhưng ngươi có chịu nói đâu ta cũng hết cách " nàng vẫn bình tĩnh trả lời
" Ngươi có thật là được cái thứ ngu xuẩn kia chọn không vậy? Ít ra ngươi cũng nên có thái độ gì đi chứ "
giọng vừa cất thì bóng dáng một thứ gì đó từ giữa không trung hiện ra.* Có hơi lớn rồi * Thu Nguyệt Minh nhìn thứ à không con vừa xuất hiện.

Rồng a, màu xanh lam từ những chiếc vảy làm tạo thêm uy phong cho nó, đôi cánh sau lưng thật đẹp mắt nga.

Mắt Thu Nguyệt Minh phát sáng nhìn vào đôi cánh rồng kia, có trời mới biết nàng cực yêu thích những đôi cánh vì từ nhỏ nàng có một khác vọng sâu thẳm trong tâm có thể bay lượn trên bầu trời tự do ngắm nhìn những khung cảnh ở phía chân trời bao la kia.

Thu Phong Thanh mà biết nàng có ý nghĩa này chắc sẽ kinh ngạc đến rớt hàm.
" Ngươi nhìn đủ chưa? "
- " hả, à nhìn đủ rồi vậy bây giờ ngươi muốn gì?" hoàng hồn trong tư tưởng cắt cánh rồng mang về Thu Nguyệt Minh hơi chột dạ a

" Hừ, được rồi ta xuất hiện ở đây là muốn nói cho ngươi biết thế giới ngươi sắp đến sẽ đầy rủi ro nên ngươi nhất định phải sống."
" Ta sẽ cho người một bùa hộ mệnh nó sẽ giúp ích ngươi sau này "
Dòng ánh sáng xanh lam bay vào cơ thể Thu Nguyệt Minh kết ấn hình hoa tuyết được khắc vào cánh tay trái nàng rồi dần dần biến mất.

"Được rồi, ngươi có thể đi hãy nhớ không được nói ra chuyện ta đã gặp ngươi hiểu chứ?"
Căn phòng lại lung lay, mở mắt nhìn thì xung quanh đã quay trở về với màu trắng nguyên bản
* Chỉ có vậy thôi à con rồng kia đây là muốn gây chuyện a ít ra cũng phải nói ta biết ngươi là cái gì chứ * mà đợi chút màu lanh mắt xanh chẳng phải Băng Thần trong truyền thuyết sao.

Cái con rồng nhảm nhí kia là Băng Thần sao chẳng giống chút nào.

Còn tại sao phải nghe lời nó chứ thật phiền.

" Chủ nhân ngài ngủ hơi lâu.

Đến lúc đi rồi "
.
Thu Nguyệt Minh hơi khó hiểu chẳng phải mình mới bị rơi tự do sao lại thành ngủ rồi.

Thôi đành vậy
Bỏ qua đều đó nàng đứng dậy nói:" Được đi thôi "

" Trước khi đi cho phép YL giới thiệu về thế giới này một chút
Nơi đây là chỗ người mạnh ta yếu được phân chia ra thành nhiều mức độ tu luyện khác nhau:
Hạ khí ------------- Linh Lực sơ cấp
Linh cấp --------- Linh lực cao cấp
Tri vượt
Tri vực ---- tu đan
Thể cấp ----- thay da đổi thịt
Quang minh
Tông cấp--- hấp thụ quái cấp cao
Thánh cấp
Đỉnh cao
Tiên cấp -
Hóa thần
Hạ Thần.

KHÔNG QUẢNG CÁO, đọc t.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi