Chương 448
Bạc Minh Thành im lặng, anh đã là cháu nội của Bạc Vĩnh Cơ hơn ba mươi năm, cho nên anh cực kỳ hiểu con người của Bạc Vĩnh Cơ.
Bạc Minh Thành không nói gì, ông cụ Bạc tức giận đến trắng bệch cả mặt. Hai ông cháu căng thẳng khoảng gần một phút, cuối cùng Bạc Vĩnh Cơ nhắm mắt lại, thái độ cũng từ từ dịu lại: “Minh Thành, ông nội biết cháu đang nghĩ gì, quả thật trong lòng ông rất hy vọng cháu và Thẩm Thanh Ngọc có thể tái hợp với nhau. Thứ nhất, là vì hai đứa đều dành tình cảm cho đối phương, chuyện ly hôn lần trước cũng là do có hiểu lầm. Thứ hai, nếu cháu và Thẩm Thanh Ngọc quay về bên nhau, thì chỉ có lợi chứ không có hại cho nhà họ Bạc chúng ta. Nhưng thực sự lần này ông không làm gì cả!”
“Hai tháng trước, ông có đến nhà họ Thẩm thay cháu đề nghị kết thông gia, nhà bên đấy tuy rằng không nói thẳng ra, nhưng ông cũng hiểu ý của Thẩm Quốc Vinh. Bọn họ không can thiệp vào quyết định của Thẩm Thanh Ngọc, chỉ cần cháu theo đuổi được con bé, mọi mâu thuẫn hiểu lầm trước đây của hai gia đình đều có thể xóa sạch hết!”
“Năm nay ông cũng đã tám mươi tư tuổi rồi, cũng không biết có thể sống được đến bao giờ. Số phận của anh trai cháu không may mắn, còn trẻ mà đã phải lìa đời, Lâm Minh Phương thì vô dụng, không thể sinh được con nối dõi cho Minh Hoàng. Sau này ông chết rồi, nhà họ Bạc chỉ có thể trông cậy hết vào cháu, toàn bộ cũng chỉ có thể giao lại cho cháu mà thôi!”
“Hiện giờ nhà họ Bạc chỉ còn lại mỗi mình cháu, con cái của cháu sau này cũng không phải chịu cảnh tranh đoạt tài sản của nhà họ Bạc với người khác. Cho dù cháu không nghĩ cho cháu, không nghĩ cho nhà họ Bạc, thì cũng phải nghĩ cho con của mình chứ!”
Suy cho cùng, Bạc Vĩnh Cơ chẳng qua là đang để mắt đến nhà họ Thẩm của Thẩm Thanh Ngọc. Thoạt nhìn thì Thẩm Quốc Vinh gầy dựng nên sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, nhưng ông bà ngoại của Thẩm Thanh Ngọc, tức nhà mẹ đẻ của Lương Thanh Hà, là một gia tộc rất đồ sộ. Mấy năm qua, nhà họ Thẩm có thể khuếch trương thuận lợi như vậy đều không thể thiếu sự nâng đỡ của nhà họ Lương ở phía sau.
Vốn dĩ ban đầu Bạc Vĩnh Cơ dự định để hai anh em Bạc Minh Thành một người quản lý kinh doanh, một người phụ trách phát triển về mảng chính trị, nhưng không ngờ tính một đằng ra một nẻo, Bạc Minh Hoàng lại lấy phải Lâm Minh Phương chẳng làm được trò trống gì nên hồn, Bạc Minh Thành cưới Thẩm Thanh Ngọc nhưng hiện tại hai người không phải là đang ly hôn sao?
Cái Bạc Vĩnh Cơ nhắm đến không phải là Thẩm Thanh Ngọc, mà là nhà họ Thẩm và nhà họ Lương chống lưng đằng sau cho Thẩm Thanh Ngọc.
“Thưa ông nội, cháu biết tại sao ông muốn cháu và Thẩm Thanh Ngọc tái hôn.” Bạc Minh Thành trực tiếp cắt ngang lời của Bạc Vĩnh Cơ, anh không đồng ý với những điều Bạc Vĩnh Cơ vừa nói.
Bạc Vĩnh Cơ thấy thái độ lạnh lùng và cứng rắn của Bạc Minh Thành, chẳng những không khuyên nhủ anh, mà còn nổi nóng thẳng tay đập vỡ bình sứ: “Ông đã nói ông không làm thì chính xác là không phải do ông làm! Nếu cháu cứ khăng khăng nói là ông làm, cũng được thôi, thế thì ông sẽ nhận chuyện này là do mình làm!”
“Nhưng nếu đã thế thì sao nào? Chẳng lẽ cháu còn muốn bắt ông nội của mình phải đi châm trà xin lỗi Thẩm Thanh Ngọc ư?”
Bạc Vĩnh Cơ càng nói càng giận: “Hơn nữa, sự việc đến nước này rồi, cháu không cuống cuồng đi tới trước mặt Thẩm Thanh Ngọc xum xoe bợ đỡ, mà lại chạy đến đây cao giọng truy hỏi ông nội của mình, cháu cảm thấy hỏi ra được kết quả, thì Thẩm Thanh Ngọc sẽ chấp nhận tái hôn với cháu sao?”
“Cháu đừng nói với ông là cháu không thích Thẩm Thanh Ngọc nhá, ông ăn muối nhiều hơn cháu ăn cơm đấy! Nếu cháu thật sự không thích Thẩm Thanh ngọc, thì lúc trước cháu đã không bỏ ra nhiều tiền như vậy để khiến Từ Việt Quốc nhượng lại đất cho con bé đâu nhỉ? Nếu không phải cháu thích Thẩm Thanh Ngọc, thì ngày hôm đó cháu đã không tự tay trách phạt em gái của mình, ông nói đúng chứ? Cháu không thích nó, thì tại sao cháu lại bực tức chạy đến đây tìm ông hả?”
“Từ bé đến lớn cháu luôn là đứa thờ ơ lạnh nhạt, ông chưa từng thấy cháu dễ chịu với bất kỳ ai. Cháu ngẫm lại xem, cháu đã vì Thẩm Thanh Ngọc mà chất vấn ông bao nhiêu lần rồi! Em gái của cháu từng nói, tâm trí của cháu bây giờ đều đặt hết vào chỗ của Thẩm Thanh Ngọc! Thế mà cháu còn ở đây cãi chày cãi cối, chối bay chối biến sao!”